Sau khi Trần Duệ phát hiện thiên phú kỳ dị của mộng yểm thú, nhờ phân tích chi nhãn hắn thấy được mộng yểm thú rất là thích loại quả này, bản thân hắn vốn muốn lợi dụng loại quả này để thu phục nó, nhưng làm hắn kinh ngạc là lúc hái loại quả này xuống, hắn cảm giác được trong quả có một tia linh khí nhàn nhạt lưu động, giống như ma lưu quả ở Rye trấn vậy.
Thế là một câu chuyện xưa bi thảm kể về một tiểu hắc mã thiện lương bị dụ dỗ đã ra đời. Nếu không có sự đuổi bắt của Kanita, không có "đãi ngộ" dã man, nếu không vì sức cùng lực kiệt thì sẽ không cần đến "quả quả", câu chuyện xưa có khả năng sẽ biến thành tiểu hắc mã anh dũng thoát khỏi bọn buôn người… A, buôn ngựa con, nhưng là, chuyện lại trùng hợp như vậy, hiện giờ Trần Duệ đã được tiểu hắc mã gắn lên huy hiệu "người tốt".
Đúng lúc đó, từ phía đối diện con suối trong rừng cây vang lên tiếng chó sủa làm cho mộng yểm thú cảnh giác hẳn lên, lo lắng lắc lắc cái đầu nói: "Địch nhân! Địch nhân!"
Một giọng nói thân thiết vang lên trong đầu mộng yểm thú: "Đừng sợ, xem ta đuổi bọn chúng đi."
Quả nhiên, từ trong rừng cây có một đám người bước ra, cầm đầu là Kanita, còn mang theo mấy con địa ngục khuyển, dĩ nhiên là lần mò theo vết máu và khí tức của mộng yểm thú mà tìm được đến đây.
Trần Duệ cũng biết, để có thể lừa được tiểu hắc mã không thể không có công lao của đám người Kanita, cho nên bây giờ chính là lúc "báo đáp". Câu "cảm kích" đầu tiên của hắn là: "Ai dám động vào ngựa của ta?”
Kanita không khỏi sửng sốt, nhìn thấy mộng yểm thú hiền lành đứng bên cạnh người kia, không hề có ý định chạy trốn, hình như có vẻ đúng là ma thú của hắn.
Mộng yểm thú có chủ nhân? Sao có thể thế được? Chỉ là người này nhìn qua cũng chỉ có thực lực cao giai ác ma mà thôi, bên mình chỉ cần tuỳ tiện phái ra một người cũng có thể dễ dàng tiêu diệt hắn, thật không hiểu vì sao mộng yểm thú lại nhận người này làm chủ nhân? Hay là căn bản tên này cũng không biết con ngựa này là toạ kỵ mạnh nhất trên mặt đất?
Kanita nở một nụ cười lạnh, thì đám tiểu đệ không phối hợp nói những câu đại loại như "chủ nhân vì sao người lại cười thế?" mà lại nhảy ra quát: "Vị này chủ của Ma Linh trấn Kanita đại nhân! Thức thời thì mau dâng con ngựa lên…”
Vừa mới dứt lời, Trần Duệ không chút dấu hiệu xuất hiện trước mặt tên kia, tên kia cũng đột nhiên liền im bặt, Trần Duệ nhìn cũng không thèm nhìn trực tiếp hướng ánh mắt về phía Kanita: "Là ngươi động vào ngựa của ta?"
Vừa nói xong câu này cái đầu của tên lúc nãy liền rơi xuống đất, sắc mặt của Kanita lập tức biến đổi, tên kia có thực lực ma vương sơ cấp không ngờ chớp mắt đã bị một tên cao giai ác ma sát hại… Không! Tuyệt đối không phải là cao giai ác ma!
Solana có thực lực mạnh nhất liền bước lên trước một bước, ngăn trước mặt Kanita nói: "Các hạ, xin dừng bước!"
"Trung đoạn ma vương mà thôi, trừ tinh thần lực ra thì thể chất và lực lượng đều không đáng nhắc tới" Trần Duệ chỉ liếc nhìn Solana một cái liền vươn cánh tay ra nói: "Ta chỉ cần một cánh tay là có thể biến ngươi thành bụi phấn, chắc mất khoảng một phút."
Trần Duệ có thể giết chết Solana là không sai nhưng mà câu nói trên chỉ nhằm hư trương thanh thế, trong lòng Solana hơi lạnh lẽo, có cảm giác như lõa thể đứng trước mặt đối phương, chỉ là tên địch nhân này cho đến bây giờ vẫn chỉ mang khí tức của cao giai ác ma, nhưng vừa gặp mặt, nói qua loa mấy câu là đã giết được một tên có thực lực ma vương, hơn nữa lại xem thấu được thực lực của hắn, thật là sâu không thể lường.
Trần Duệ chầm chậm bước lên phía trước, Solana vừa muốn thi triển ma pháp liền cảm giác được xung quanh biến hóa, theo mỗi bước đi của đối phương thì loại biến hóa này ngày càng rõ rệt.
Cảm giác đó là một trường ảnh kì dị, xung quanh là những quả cầu có lớn có nhỏ có phát ra màu đen mỹ lệ, mơ hồ chuyển động theo một pháp tắc chí cao huyền diệu nào đó.
Không chỉ như thế, Solana, Kanita cùng toàn bộ những ai có mặt ở đó cũng cảm thấy có một lực lượng thần bí không biết làm sao bao quanh thân thể, thỉnh thoảng còn tuôn ra cảm giác hư nhược hoặc mê muội.
Sắc mặt Solana đại biến, mồ hôi lạnh chảy ra ròng ròng, chống lại sự mất mát của chút dũng khí cuối cùng, khó khăn thốt ra hai từ: "Lĩnh vực."
Mà đứng ở một bên, Kanita cũng biến sắc, cường giả sử dụng được lĩnh vực ít nhất cũng phải có thực lực ma hoàng!
Nguyên cả Xích U lãnh địa, hắn cũng chỉ biết được một người có thực lực ma hoàng mà thôi, đó là phụ thân hắn Thác Triết của hắn, cũng chỉ là ma hoàng sơ đoạn, vậy thì tên địch nhân "cao giai ác ma" thần bí trước mắt này, thấp nhất cũng là cùng đẳng cấp với phụ thân hắn!
"Ngươi dám động vào ngựa của ta thì phải trả giá lớn" Hai tay Trần Duệ chắp ở sau lưng, không chút cử động gì, khí tức trên người vẫn là cao giai ác ma nhưng không một ai dám ra tay thậm chí không dám di chuyển một bước.
Ma giới đã thật lâu chưa xuất hiện thần tích, mấy vạn năm? Mấy chục vạn năm? Chỉ có trời mới biết lão Ma Thần có phải đã ngủ hay không mà bây giờ đã không còn xuất hiện ma tôn bán thần, như vậy mạnh nhất bây giờ chỉ là cường giả ma hoàng và ma đế, lĩnh vực sớm đã được thần hoá lên.
Trước mắt lĩnh vực của người thần bí này chỉ là hàm mà không phát, một khi phát động có thể trong nháy mắt giết sạch những người ở đây. Ngoại trừ bản thân vị "cường giả" kia ra, không một người nào nghi ngờ điều này.
Cường giả ma hoàng cấp, đặt tại Thuỷ Tinh sơn cốc bên kia cũng chỉ là một tên quản lý mà thôi, ở trên còn có đổng sự trưởng tổng quản lí, nhưng ở Ma Linh trấn thì tồn tại bậc này đã là một cường giả cấp truyền thuyết, được mọi người kính ngưỡng!
"Con của Xích U lãnh chủ, Kanita Alvin ra mắt đại nhân" Tâm tính Kanita bất phàm, chỉ trong nháy mắt liền khôi phục lại, khom người hành lễ.
"Vị đại nhân này,…" Solana cũng vội nói "Xin hãy tha thứ cho tội vô lễ, thực ra đây chỉ là một hiểu nhầm, chúng ta không biết con ngựa cường đại này là toạ kị của người, thỉnh đại nhân tha tôi."
Trần Duệ lắc lắc đầu trong lời nói lộ ra một tia sát khí: "Ta không quản ngươi là con của ai và vì nguyên nhân là hiểu lầm gì, hiện tại ngựa của ta đã bị thương, phải cho ta một câu trả lời thuyết phục không thì tất cả các ngươi phải chết."
Dùng những lời này nói ra rơi vào tai Kanita, làm hắn cảm thấy vị "cường giả" kia đã cực kì khách khí, thực lực của bọn họ trước mặt người này chỉ coi như là kiến hôi, muốn giết là giết, còn nói những lời này có nghĩa là đối phương vẫn còn băn khoăn về thân phận vừa mới lộ ra của hắn.
"Đối với sự việc này, ta chân thành xin lỗi đại nhân, nguyện ý đưa ra khoảng bồi thường thích hợp" Kanita nói: "Ta nhận lệnh phụ thân, cai quản khu phía nam Lôi Minh sơn cốc, Ma Linh trấn, đại nhân sau này có việc gì thì cứ việc phân phó ta, ta nhất định sẽ hoàn thành.”
Kế tiếp là đôi bên người tình ta nguyện, Kanita nguyện ý trả ra một số tiền không nhỏ, đám người của Kanita như được đại xá mau chóng rút ra khỏi Lôi Minh sơn cốc . Chỉ là làm cho cường giả ma hoàng cấp ngoài ý muốn là Kanita lúc bồi thường có đưa ra mảnh tàn khuyết của thượng cổ bảo tàng. Đối với Kanita mà nói nếu có thể dùng một mảnh bảo đồ tàn khuyết này để đổi mạng sống là rất xứng đáng. Mà đối với Trần Duệ cái bản đồ tàn khuyết này rất là quen thuộc, tựa hồ là một bộ phận năm đó lấy được từ chỗ của Đâu Đâu, trước mắt cứ thu vật này về rồi lại nói sau.
"Quả này cho ngươi nè tiểu hắc mã" Trần Duệ sờ đuôi của mộng yểm thú rồi lấy ra một loại quả không giống Kha La quả, chính là linh quả nói: "Những quả thực này ta còn rất nhiều nhưng tất tiếc là khi lấy phải dùng ngay nếu không sẽ bị khô héo."
Con mộng yểm thú này là một con biến dị mộng yểm thú, thể chất rất là đặc biệt đang cần gấp Kha La quả để ăn no và cường hoá bản thân. Nhưng cho dù Kha La quả là đặc sản chỉ sinh trưởng tại Lôi Minh sơn cốc thì sản lượng cũng ít tới đáng thương, hiện nay "người tốt" này liên tục lấy ra các loại quả có dược lực còn mạnh hơn so với Kha La quả, có thể nào không khiến cho tiểu hắc mã động lòng chứ.
"Quả quả, quả quả…"
Nhìn tiểu hắc mã tự nhiên đi theo bên cạnh, cái mặt gian thương của hắn liền hiện lên nét cười đắc ý, kế hoạch dụ dỗ đã đại công cáo thành.
So sánh với Trần Duệ mang theo tiểu hắc mã nhẹ nhàng lên đường, lúc này Manu có thể dùng từ nhếch nhác để hình dung, sau khi lợi dụng bí thuật để chạy trốn, hắn rất nhanh nhận được tin thủ hạ tinh nhuệ đã bị tiêu diệt hết, đồng thời Huyết Kinh Hoa thành cũng bị khống chế, gián điệp hắn bố trí xảo diệu cũng bị rút cả gốc lên.
Càng thống khổ là từ khi trốn thoát khỏi Thuỷ Tinh sơn cốc, thân thể hắn tràn đầy một loại lực lượng quỷ dị, làm cho hắn đau đến mức không muốn sống, tuy hắn sinh cơ dạt dào, thọ mệnh còn rất nhiều nhưng nếu duy trì trạng thái này, đại bộ phận sinh lực và ma pháp sẽ bị suy yếu hết cho dù là liều mạng cũng không cản được.
Tất cả những thứ này là do một tên điên gây ra, một tên điên thiên tài, cái chết của hắn, thật khiến người khác đáng tiếc nhưng cũng đầy vui mừng.
"Manu đại nhân."
Người nói chuyện chính là Bạch Lạc, hắn lấy ra một cái bình nhỏ: "Đây là Tử La yên dịch chiết xuất được hôm nay, chỉ là có vài loại tài liệu càng lúc càng khó tìm."
"Có khó tìm, cũng phải tìm!" Manu hừ lạnh một tiếng, mở nắp bình trực tiếp uống. Loại Tử La yên dịch này là dùng phương pháp bí truyền cùng các loại dược liệu trân quý điều chế ra, từ khi Manu phục dụng đến nay quỷ khí trong thân thể của hắn đã được áp chế rất nhiều.
Bạch Lạc chú ý đến cái tay của Manu có chút run rẩy, hàn quang trong mắt hơi loé lên nói: "Đại nhân, Huyết Kinh Hoa thành đã bị phát hiện, Thuỷ Tinh sơn cốc thì đã bị huỷ, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây."
Manu nhắm mắt lại cảm thụ đau đớn được Tử La yên dịch hoá giải, cảm giác thoải mái hít sâu một hơi rồi nói: "Lần này, biến cố ở Thuỷ Tinh sơn cốc đã làm tông môn của chúng ta tổn thất nghiêm trọng, trước mắt Âm Ảnh đế quốc sẽ ra sức truy lùng thế lực của chúng ta. Tạm thời ngươi hãy lui về yếu tắc tại biên giới, đừng làm việc gì khiến cho đế quốc chú ý."
"Vâng" Bạch Lạc lại dò xét một câu: "Đại điện hạ bên kia, người có muốn hay không…"
"Không cần, tự ta liên hệ với hắn" Lông mày Manu hơi nhíu: "Ngươi phải lưu ý thăm dò thêm nơi ở của Azgalor và Jacob, nhanh chóng liên hệ với họ."
Bạch Lạc gật gật đầu đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị: "Đại nhân còn việc gì muốn phân phó không?"
Nụ cười làm cho trong lòng Manu vốn mẫn cảm cảm thấy nguy hiểm, tròng mắt hơi híp lại, làm ra vẻ trầm ngâm nhưng trên thực tế đã ngầm vận công, đột nhiên sắc mặt đại biến.
"Manu đại nhân không cần ngạc nhiên, ngươi vẫn muốn giấu diếm thương thế của ngươi nhưng làm sao qua được con mắt của ta chứ? Phải biết ta là đệ nhất tướng quân ở Âm Ảnh đế quốc, ngươi bị thương không phải do ma pháp làm tổn hại mà là do Niết Bàn chi lực mạnh nhất" Nụ cười của Bạch Lạc vẫn như cũ: "Tử La hoa kỳ thực không thể áp chế Niết Bàn chi lực, nó chỉ làm ngưng tụ để rồi bộc phát ra càng thêm mãnh liệt mà thôi! Chẳng qua chỉ là các dược vật khác gây cho ngươi ảo giác thôi, muốn lừa ngươi dùng Tử La yên dịch thật sự là không dễ dàng, sự thực chứng minh, cái giá lớn ta trả ra kia là rất đáng. Hiện tại ngươi đã dùng được bảy ngày rồi, hôm nay cũng đã đến lúc ta phải thu hoạch thôi…”
Trong lòng Manu dâng lên một cảm giác phẫn nộ cường liệt, hắn tự cho là cơ trí hơn người, chỗ nào cũng cẩn thận đề phòng không ngờ lại thua vào tay của Bạch Lạc, nếu như không có lĩnh vực của nữ nhân đáng sợ kia, nếu như không phải tên điên kia…
Đáng tiếc trên đời này không có nhiều cái "nếu như" như vậy, vô luận là ở vị diện nào cũng thế!
Lúc này Niết Bàn chi lực bị áp chế trong thân thể của Manu đang bắt đầu dâng lên điên cuồng, lực lượng nguyên bản toàn diện tan vỡ, ngay khi Manu liều mạng ngưng tụ lực lượng, thì phát hiện ra huyết quang đại thịnh đang tiến tới, tuy ý thức sớm đã có ý niệm né tránh nhưng thân thể không thể điều khiển được, chỉ phát giác ngực đau đớn, trường kiếm “Huyết Hà” đã đâm xuyên qua ngực hắn.
Manu kêu lên một tiếng đau đớn, loạng choạng lui lại mấy bước, phát giác có một cánh tay đang đặt trên cổ hắn giống như vòng sắt gắt gao chế trụ yết hầu hắn.
"Mau giao Ma thuẫn ra, ta có thể tha cho ngươi một mạng!"
Trong mắt Manu ánh lên tia oán độc, hắn đường đường là ma đế, lại còn là đỉnh phong cấp, bây giờ lại có thể bị một tên ma hoàng tổn hại và uy hiếp! Huống hồ hắn hiểu rất rõ bản tính của Bạch Lạc, đừng nói là Ma thuẫn bây giờ có khả năng đã rơi vào tay của Katherine, cho dù là bây giờ có giao ra thì kết cục của hắn cũng chỉ có một chữ chết.
Trường kiếm trong tay Bạch Lạc khẽ động, Manu lập tức kêu lên thảm thiết, ngay trong lúc đó lực lượng bị phân tán lại được ngưng tụ một ít chắc là do đau đớn ngưng tụ được nhưng bề ngoài lại không biểu hiện ra gì cả.
"Không nói cũng không sao, tộc thúc đại nhân của ta, ta có thể dùng mộng yểm chi đồng để xem trí nhớ của ngươi" Gương mặt anh tuấn của Bạch Lạc đã trở nên dữ tợn, "Quên nói cho ngươi biết, ta vừa mới lĩnh ngộ được ảo diệu của lĩnh vực mới, mộng yểm lĩnh vực, hấp thụ nhục thân của địch nhân để chuyển thành năng lượng của mình. Tộc thúc đại nhân là đỉnh phong ma đế, hẳn có thể cung cấp không ít lực lượng, ta cũng có thể nhanh đột phá lên ma đế, tin rằng ngươi nên vui mừng phụng hiến cho Leviathan tân vương chứ nhỉ."
Vừa nói xong, tròng mắt màu lam của Bạch Lạc đột nhiên biến thành màu đen quỷ dị, từng luồng khí đen từ cơ thể hắn phát ra chầm chậm bao bọc Manu vào trong. Tại lúc Manu rú lên thảm thiết, máu thịt của hắn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được từ từ tan biến. Bạch Lạc hưởng thụ từng luồng lực lượng lớn truyền đến, trong lòng rất đỗi đắc ý - trước tiên cứ hấp thu nhục thân của Manu, tại thời điểm sau cùng dùng mộng yểm chi đồng rút ký ức của hắn, chỉ cần có được lực lượng của Manu và cảm ngộ từ trong ý thức của Manu, muốn đột phá đến cảnh giới ma đế chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Chính tại lúc thân thể của Manu đã trơ thấy xương thì từng sợi bạch sắc đại thịnh, từng sợi đâm xuyên qua làn khói đen quấn chặt lấy Bạch Lạc, Bạch Lạc không nghĩ đến Manu khi chết còn có lực lượng để vùng vẫy cảm giác được sợi tơ tựa hồ đã xuyên qua ngực mình, dường như muốn đem linh hồn mình tách ra, quá kinh hãi, không thể quản nhiều đến kế hoạch cũ, hai mắt của hắn đồng thời biến thành màu đen, toàn lực thúc giục lực lượng hấp thụ.
Bất kể Manu lợi dụng một tia lực lượng được ngưng tụ lại do đau đớn, nhưng dược lực của Tử La yên dịch quá mạnh nên cuối cùng không chống lại được mộng yểm lĩnh vực của Bạch Lạc, lúc này Manu đã hạ quyết tâm, thân thể và cả sợi tơ đang trói buộc Bạch Lạc đồng thời bạo liệt.
Bạch Lạc bỗng thấy linh hồn và lồng ngực mình như bị vạn đao cắt nát, lúc này mới thảm thiết kêu lên, khi thần trí khôi phục thì Manu đã vỡ vụn thành phấn cốt.
Bạch Lạc che kín vùng ngực bị thương, lộ ra thần sắc may mắn, lực lượng bạo liệt sau cùng đã làm hắn bị thương nặng, phải khôi phục trong thời gian dài nhưng hắn cũng đã thành công rút lấy hơn phân nửa lực lượng nhục thân của Manu, chắc hẳn có thể đề thăng lực lượng lên tới ma đế, chỉ còn thiếu cảm ngộ về phương diện lĩnh vực.
Bất kể cái giá phải trả là không hề nhỏ, bất kể không rõ Ma thuẫn hiện đang ở đâu, nhưng hắn, Bạch Lạc Leviathan đã là tân vương của đố kỵ vương tộc.
Thế là một câu chuyện xưa bi thảm kể về một tiểu hắc mã thiện lương bị dụ dỗ đã ra đời. Nếu không có sự đuổi bắt của Kanita, không có "đãi ngộ" dã man, nếu không vì sức cùng lực kiệt thì sẽ không cần đến "quả quả", câu chuyện xưa có khả năng sẽ biến thành tiểu hắc mã anh dũng thoát khỏi bọn buôn người… A, buôn ngựa con, nhưng là, chuyện lại trùng hợp như vậy, hiện giờ Trần Duệ đã được tiểu hắc mã gắn lên huy hiệu "người tốt".
Đúng lúc đó, từ phía đối diện con suối trong rừng cây vang lên tiếng chó sủa làm cho mộng yểm thú cảnh giác hẳn lên, lo lắng lắc lắc cái đầu nói: "Địch nhân! Địch nhân!"
Một giọng nói thân thiết vang lên trong đầu mộng yểm thú: "Đừng sợ, xem ta đuổi bọn chúng đi."
Quả nhiên, từ trong rừng cây có một đám người bước ra, cầm đầu là Kanita, còn mang theo mấy con địa ngục khuyển, dĩ nhiên là lần mò theo vết máu và khí tức của mộng yểm thú mà tìm được đến đây.
Trần Duệ cũng biết, để có thể lừa được tiểu hắc mã không thể không có công lao của đám người Kanita, cho nên bây giờ chính là lúc "báo đáp". Câu "cảm kích" đầu tiên của hắn là: "Ai dám động vào ngựa của ta?”
Kanita không khỏi sửng sốt, nhìn thấy mộng yểm thú hiền lành đứng bên cạnh người kia, không hề có ý định chạy trốn, hình như có vẻ đúng là ma thú của hắn.
Mộng yểm thú có chủ nhân? Sao có thể thế được? Chỉ là người này nhìn qua cũng chỉ có thực lực cao giai ác ma mà thôi, bên mình chỉ cần tuỳ tiện phái ra một người cũng có thể dễ dàng tiêu diệt hắn, thật không hiểu vì sao mộng yểm thú lại nhận người này làm chủ nhân? Hay là căn bản tên này cũng không biết con ngựa này là toạ kỵ mạnh nhất trên mặt đất?
Kanita nở một nụ cười lạnh, thì đám tiểu đệ không phối hợp nói những câu đại loại như "chủ nhân vì sao người lại cười thế?" mà lại nhảy ra quát: "Vị này chủ của Ma Linh trấn Kanita đại nhân! Thức thời thì mau dâng con ngựa lên…”
Vừa mới dứt lời, Trần Duệ không chút dấu hiệu xuất hiện trước mặt tên kia, tên kia cũng đột nhiên liền im bặt, Trần Duệ nhìn cũng không thèm nhìn trực tiếp hướng ánh mắt về phía Kanita: "Là ngươi động vào ngựa của ta?"
Vừa nói xong câu này cái đầu của tên lúc nãy liền rơi xuống đất, sắc mặt của Kanita lập tức biến đổi, tên kia có thực lực ma vương sơ cấp không ngờ chớp mắt đã bị một tên cao giai ác ma sát hại… Không! Tuyệt đối không phải là cao giai ác ma!
Solana có thực lực mạnh nhất liền bước lên trước một bước, ngăn trước mặt Kanita nói: "Các hạ, xin dừng bước!"
"Trung đoạn ma vương mà thôi, trừ tinh thần lực ra thì thể chất và lực lượng đều không đáng nhắc tới" Trần Duệ chỉ liếc nhìn Solana một cái liền vươn cánh tay ra nói: "Ta chỉ cần một cánh tay là có thể biến ngươi thành bụi phấn, chắc mất khoảng một phút."
Trần Duệ có thể giết chết Solana là không sai nhưng mà câu nói trên chỉ nhằm hư trương thanh thế, trong lòng Solana hơi lạnh lẽo, có cảm giác như lõa thể đứng trước mặt đối phương, chỉ là tên địch nhân này cho đến bây giờ vẫn chỉ mang khí tức của cao giai ác ma, nhưng vừa gặp mặt, nói qua loa mấy câu là đã giết được một tên có thực lực ma vương, hơn nữa lại xem thấu được thực lực của hắn, thật là sâu không thể lường.
Trần Duệ chầm chậm bước lên phía trước, Solana vừa muốn thi triển ma pháp liền cảm giác được xung quanh biến hóa, theo mỗi bước đi của đối phương thì loại biến hóa này ngày càng rõ rệt.
Cảm giác đó là một trường ảnh kì dị, xung quanh là những quả cầu có lớn có nhỏ có phát ra màu đen mỹ lệ, mơ hồ chuyển động theo một pháp tắc chí cao huyền diệu nào đó.
Không chỉ như thế, Solana, Kanita cùng toàn bộ những ai có mặt ở đó cũng cảm thấy có một lực lượng thần bí không biết làm sao bao quanh thân thể, thỉnh thoảng còn tuôn ra cảm giác hư nhược hoặc mê muội.
Sắc mặt Solana đại biến, mồ hôi lạnh chảy ra ròng ròng, chống lại sự mất mát của chút dũng khí cuối cùng, khó khăn thốt ra hai từ: "Lĩnh vực."
Mà đứng ở một bên, Kanita cũng biến sắc, cường giả sử dụng được lĩnh vực ít nhất cũng phải có thực lực ma hoàng!
Nguyên cả Xích U lãnh địa, hắn cũng chỉ biết được một người có thực lực ma hoàng mà thôi, đó là phụ thân hắn Thác Triết của hắn, cũng chỉ là ma hoàng sơ đoạn, vậy thì tên địch nhân "cao giai ác ma" thần bí trước mắt này, thấp nhất cũng là cùng đẳng cấp với phụ thân hắn!
"Ngươi dám động vào ngựa của ta thì phải trả giá lớn" Hai tay Trần Duệ chắp ở sau lưng, không chút cử động gì, khí tức trên người vẫn là cao giai ác ma nhưng không một ai dám ra tay thậm chí không dám di chuyển một bước.
Ma giới đã thật lâu chưa xuất hiện thần tích, mấy vạn năm? Mấy chục vạn năm? Chỉ có trời mới biết lão Ma Thần có phải đã ngủ hay không mà bây giờ đã không còn xuất hiện ma tôn bán thần, như vậy mạnh nhất bây giờ chỉ là cường giả ma hoàng và ma đế, lĩnh vực sớm đã được thần hoá lên.
Trước mắt lĩnh vực của người thần bí này chỉ là hàm mà không phát, một khi phát động có thể trong nháy mắt giết sạch những người ở đây. Ngoại trừ bản thân vị "cường giả" kia ra, không một người nào nghi ngờ điều này.
Cường giả ma hoàng cấp, đặt tại Thuỷ Tinh sơn cốc bên kia cũng chỉ là một tên quản lý mà thôi, ở trên còn có đổng sự trưởng tổng quản lí, nhưng ở Ma Linh trấn thì tồn tại bậc này đã là một cường giả cấp truyền thuyết, được mọi người kính ngưỡng!
"Con của Xích U lãnh chủ, Kanita Alvin ra mắt đại nhân" Tâm tính Kanita bất phàm, chỉ trong nháy mắt liền khôi phục lại, khom người hành lễ.
"Vị đại nhân này,…" Solana cũng vội nói "Xin hãy tha thứ cho tội vô lễ, thực ra đây chỉ là một hiểu nhầm, chúng ta không biết con ngựa cường đại này là toạ kị của người, thỉnh đại nhân tha tôi."
Trần Duệ lắc lắc đầu trong lời nói lộ ra một tia sát khí: "Ta không quản ngươi là con của ai và vì nguyên nhân là hiểu lầm gì, hiện tại ngựa của ta đã bị thương, phải cho ta một câu trả lời thuyết phục không thì tất cả các ngươi phải chết."
Dùng những lời này nói ra rơi vào tai Kanita, làm hắn cảm thấy vị "cường giả" kia đã cực kì khách khí, thực lực của bọn họ trước mặt người này chỉ coi như là kiến hôi, muốn giết là giết, còn nói những lời này có nghĩa là đối phương vẫn còn băn khoăn về thân phận vừa mới lộ ra của hắn.
"Đối với sự việc này, ta chân thành xin lỗi đại nhân, nguyện ý đưa ra khoảng bồi thường thích hợp" Kanita nói: "Ta nhận lệnh phụ thân, cai quản khu phía nam Lôi Minh sơn cốc, Ma Linh trấn, đại nhân sau này có việc gì thì cứ việc phân phó ta, ta nhất định sẽ hoàn thành.”
Kế tiếp là đôi bên người tình ta nguyện, Kanita nguyện ý trả ra một số tiền không nhỏ, đám người của Kanita như được đại xá mau chóng rút ra khỏi Lôi Minh sơn cốc . Chỉ là làm cho cường giả ma hoàng cấp ngoài ý muốn là Kanita lúc bồi thường có đưa ra mảnh tàn khuyết của thượng cổ bảo tàng. Đối với Kanita mà nói nếu có thể dùng một mảnh bảo đồ tàn khuyết này để đổi mạng sống là rất xứng đáng. Mà đối với Trần Duệ cái bản đồ tàn khuyết này rất là quen thuộc, tựa hồ là một bộ phận năm đó lấy được từ chỗ của Đâu Đâu, trước mắt cứ thu vật này về rồi lại nói sau.
"Quả này cho ngươi nè tiểu hắc mã" Trần Duệ sờ đuôi của mộng yểm thú rồi lấy ra một loại quả không giống Kha La quả, chính là linh quả nói: "Những quả thực này ta còn rất nhiều nhưng tất tiếc là khi lấy phải dùng ngay nếu không sẽ bị khô héo."
Con mộng yểm thú này là một con biến dị mộng yểm thú, thể chất rất là đặc biệt đang cần gấp Kha La quả để ăn no và cường hoá bản thân. Nhưng cho dù Kha La quả là đặc sản chỉ sinh trưởng tại Lôi Minh sơn cốc thì sản lượng cũng ít tới đáng thương, hiện nay "người tốt" này liên tục lấy ra các loại quả có dược lực còn mạnh hơn so với Kha La quả, có thể nào không khiến cho tiểu hắc mã động lòng chứ.
"Quả quả, quả quả…"
Nhìn tiểu hắc mã tự nhiên đi theo bên cạnh, cái mặt gian thương của hắn liền hiện lên nét cười đắc ý, kế hoạch dụ dỗ đã đại công cáo thành.
So sánh với Trần Duệ mang theo tiểu hắc mã nhẹ nhàng lên đường, lúc này Manu có thể dùng từ nhếch nhác để hình dung, sau khi lợi dụng bí thuật để chạy trốn, hắn rất nhanh nhận được tin thủ hạ tinh nhuệ đã bị tiêu diệt hết, đồng thời Huyết Kinh Hoa thành cũng bị khống chế, gián điệp hắn bố trí xảo diệu cũng bị rút cả gốc lên.
Càng thống khổ là từ khi trốn thoát khỏi Thuỷ Tinh sơn cốc, thân thể hắn tràn đầy một loại lực lượng quỷ dị, làm cho hắn đau đến mức không muốn sống, tuy hắn sinh cơ dạt dào, thọ mệnh còn rất nhiều nhưng nếu duy trì trạng thái này, đại bộ phận sinh lực và ma pháp sẽ bị suy yếu hết cho dù là liều mạng cũng không cản được.
Tất cả những thứ này là do một tên điên gây ra, một tên điên thiên tài, cái chết của hắn, thật khiến người khác đáng tiếc nhưng cũng đầy vui mừng.
"Manu đại nhân."
Người nói chuyện chính là Bạch Lạc, hắn lấy ra một cái bình nhỏ: "Đây là Tử La yên dịch chiết xuất được hôm nay, chỉ là có vài loại tài liệu càng lúc càng khó tìm."
"Có khó tìm, cũng phải tìm!" Manu hừ lạnh một tiếng, mở nắp bình trực tiếp uống. Loại Tử La yên dịch này là dùng phương pháp bí truyền cùng các loại dược liệu trân quý điều chế ra, từ khi Manu phục dụng đến nay quỷ khí trong thân thể của hắn đã được áp chế rất nhiều.
Bạch Lạc chú ý đến cái tay của Manu có chút run rẩy, hàn quang trong mắt hơi loé lên nói: "Đại nhân, Huyết Kinh Hoa thành đã bị phát hiện, Thuỷ Tinh sơn cốc thì đã bị huỷ, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây."
Manu nhắm mắt lại cảm thụ đau đớn được Tử La yên dịch hoá giải, cảm giác thoải mái hít sâu một hơi rồi nói: "Lần này, biến cố ở Thuỷ Tinh sơn cốc đã làm tông môn của chúng ta tổn thất nghiêm trọng, trước mắt Âm Ảnh đế quốc sẽ ra sức truy lùng thế lực của chúng ta. Tạm thời ngươi hãy lui về yếu tắc tại biên giới, đừng làm việc gì khiến cho đế quốc chú ý."
"Vâng" Bạch Lạc lại dò xét một câu: "Đại điện hạ bên kia, người có muốn hay không…"
"Không cần, tự ta liên hệ với hắn" Lông mày Manu hơi nhíu: "Ngươi phải lưu ý thăm dò thêm nơi ở của Azgalor và Jacob, nhanh chóng liên hệ với họ."
Bạch Lạc gật gật đầu đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị: "Đại nhân còn việc gì muốn phân phó không?"
Nụ cười làm cho trong lòng Manu vốn mẫn cảm cảm thấy nguy hiểm, tròng mắt hơi híp lại, làm ra vẻ trầm ngâm nhưng trên thực tế đã ngầm vận công, đột nhiên sắc mặt đại biến.
"Manu đại nhân không cần ngạc nhiên, ngươi vẫn muốn giấu diếm thương thế của ngươi nhưng làm sao qua được con mắt của ta chứ? Phải biết ta là đệ nhất tướng quân ở Âm Ảnh đế quốc, ngươi bị thương không phải do ma pháp làm tổn hại mà là do Niết Bàn chi lực mạnh nhất" Nụ cười của Bạch Lạc vẫn như cũ: "Tử La hoa kỳ thực không thể áp chế Niết Bàn chi lực, nó chỉ làm ngưng tụ để rồi bộc phát ra càng thêm mãnh liệt mà thôi! Chẳng qua chỉ là các dược vật khác gây cho ngươi ảo giác thôi, muốn lừa ngươi dùng Tử La yên dịch thật sự là không dễ dàng, sự thực chứng minh, cái giá lớn ta trả ra kia là rất đáng. Hiện tại ngươi đã dùng được bảy ngày rồi, hôm nay cũng đã đến lúc ta phải thu hoạch thôi…”
Trong lòng Manu dâng lên một cảm giác phẫn nộ cường liệt, hắn tự cho là cơ trí hơn người, chỗ nào cũng cẩn thận đề phòng không ngờ lại thua vào tay của Bạch Lạc, nếu như không có lĩnh vực của nữ nhân đáng sợ kia, nếu như không phải tên điên kia…
Đáng tiếc trên đời này không có nhiều cái "nếu như" như vậy, vô luận là ở vị diện nào cũng thế!
Lúc này Niết Bàn chi lực bị áp chế trong thân thể của Manu đang bắt đầu dâng lên điên cuồng, lực lượng nguyên bản toàn diện tan vỡ, ngay khi Manu liều mạng ngưng tụ lực lượng, thì phát hiện ra huyết quang đại thịnh đang tiến tới, tuy ý thức sớm đã có ý niệm né tránh nhưng thân thể không thể điều khiển được, chỉ phát giác ngực đau đớn, trường kiếm “Huyết Hà” đã đâm xuyên qua ngực hắn.
Manu kêu lên một tiếng đau đớn, loạng choạng lui lại mấy bước, phát giác có một cánh tay đang đặt trên cổ hắn giống như vòng sắt gắt gao chế trụ yết hầu hắn.
"Mau giao Ma thuẫn ra, ta có thể tha cho ngươi một mạng!"
Trong mắt Manu ánh lên tia oán độc, hắn đường đường là ma đế, lại còn là đỉnh phong cấp, bây giờ lại có thể bị một tên ma hoàng tổn hại và uy hiếp! Huống hồ hắn hiểu rất rõ bản tính của Bạch Lạc, đừng nói là Ma thuẫn bây giờ có khả năng đã rơi vào tay của Katherine, cho dù là bây giờ có giao ra thì kết cục của hắn cũng chỉ có một chữ chết.
Trường kiếm trong tay Bạch Lạc khẽ động, Manu lập tức kêu lên thảm thiết, ngay trong lúc đó lực lượng bị phân tán lại được ngưng tụ một ít chắc là do đau đớn ngưng tụ được nhưng bề ngoài lại không biểu hiện ra gì cả.
"Không nói cũng không sao, tộc thúc đại nhân của ta, ta có thể dùng mộng yểm chi đồng để xem trí nhớ của ngươi" Gương mặt anh tuấn của Bạch Lạc đã trở nên dữ tợn, "Quên nói cho ngươi biết, ta vừa mới lĩnh ngộ được ảo diệu của lĩnh vực mới, mộng yểm lĩnh vực, hấp thụ nhục thân của địch nhân để chuyển thành năng lượng của mình. Tộc thúc đại nhân là đỉnh phong ma đế, hẳn có thể cung cấp không ít lực lượng, ta cũng có thể nhanh đột phá lên ma đế, tin rằng ngươi nên vui mừng phụng hiến cho Leviathan tân vương chứ nhỉ."
Vừa nói xong, tròng mắt màu lam của Bạch Lạc đột nhiên biến thành màu đen quỷ dị, từng luồng khí đen từ cơ thể hắn phát ra chầm chậm bao bọc Manu vào trong. Tại lúc Manu rú lên thảm thiết, máu thịt của hắn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được từ từ tan biến. Bạch Lạc hưởng thụ từng luồng lực lượng lớn truyền đến, trong lòng rất đỗi đắc ý - trước tiên cứ hấp thu nhục thân của Manu, tại thời điểm sau cùng dùng mộng yểm chi đồng rút ký ức của hắn, chỉ cần có được lực lượng của Manu và cảm ngộ từ trong ý thức của Manu, muốn đột phá đến cảnh giới ma đế chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Chính tại lúc thân thể của Manu đã trơ thấy xương thì từng sợi bạch sắc đại thịnh, từng sợi đâm xuyên qua làn khói đen quấn chặt lấy Bạch Lạc, Bạch Lạc không nghĩ đến Manu khi chết còn có lực lượng để vùng vẫy cảm giác được sợi tơ tựa hồ đã xuyên qua ngực mình, dường như muốn đem linh hồn mình tách ra, quá kinh hãi, không thể quản nhiều đến kế hoạch cũ, hai mắt của hắn đồng thời biến thành màu đen, toàn lực thúc giục lực lượng hấp thụ.
Bất kể Manu lợi dụng một tia lực lượng được ngưng tụ lại do đau đớn, nhưng dược lực của Tử La yên dịch quá mạnh nên cuối cùng không chống lại được mộng yểm lĩnh vực của Bạch Lạc, lúc này Manu đã hạ quyết tâm, thân thể và cả sợi tơ đang trói buộc Bạch Lạc đồng thời bạo liệt.
Bạch Lạc bỗng thấy linh hồn và lồng ngực mình như bị vạn đao cắt nát, lúc này mới thảm thiết kêu lên, khi thần trí khôi phục thì Manu đã vỡ vụn thành phấn cốt.
Bạch Lạc che kín vùng ngực bị thương, lộ ra thần sắc may mắn, lực lượng bạo liệt sau cùng đã làm hắn bị thương nặng, phải khôi phục trong thời gian dài nhưng hắn cũng đã thành công rút lấy hơn phân nửa lực lượng nhục thân của Manu, chắc hẳn có thể đề thăng lực lượng lên tới ma đế, chỉ còn thiếu cảm ngộ về phương diện lĩnh vực.
Bất kể cái giá phải trả là không hề nhỏ, bất kể không rõ Ma thuẫn hiện đang ở đâu, nhưng hắn, Bạch Lạc Leviathan đã là tân vương của đố kỵ vương tộc.
/1093
|