Chương 516: Tìm ai?
“Anh Dương.”
Đúng lúc này, Ngưu Xuyên đã làm xong công tác bảo vệ chậm rãi đi đến, chuẩn bị báo cáo cho Chu Dương nhiệm vụ đã hoàn thành.
“A, là anh Ngưu Xuyên.”
Trần Hân đã nhận ra Ngưu Xuyên.
Lúc này đầu Ngưu Xuyên đội một chiếc nón hip-hop, trên người mặc một chiếc áo lông vũ cực lớn, cả khuôn mặt gần như núp trong áo, không nhìn kĩ thì thật sự là không nhận ra.
Trước kia Trần Hân đã từng gặp Ngưu Xuyên, có điều vì trên sân khấu, khoảng cách giữa cô và Ngưu Xuyên khá xa, cho nên trong thời gian ngắn không thể nhận ra.
Nhưng kể cả khi Ngưu Xuyên đã đi xuống hậu trường, chưa lên tiếng thì Trần Hân vẫn không biết.
Cô bỗng hiểu ra những điều dị thường ở dưới sân khấu.
Trần Hân mở tròn đôi mắt nhìn Chu Dương, trong đó ngập tràn ánh sao, có một loại cảm giác vui vẻ hạnh phúc vì bản thân được bảo vệ.
Xem ra, anh Chu Dương quả nhiên là lo lắng cho mình, còn bảo anh Ngưu Xuyên ở trong đám người bảo vệ mình.
Trong lòng Trần Hân lúc này chỉ có ý nghĩ như vậy, cực kỳ đơn thuần.
“Xì, được rồi, Tiểu Hân, em không cần phải lúc nào cũng khen anh Chu Dương của em, biểu hiện của em hôm nay tốt như vậy, chị nên thưởng gì cho em đây?”
Thẩm Bích Quân buông lỏng tay, cười nói, liếc nhìn Trần Hân và Chu Dương, xác nhận giữa hai người không hề phát sinh chuyện gì, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Trần Hân trẻ tuổi, hơn nữa còn đa tài đa nghệ, cộng thêm sự tồn tại của Trần Thế Hào, so sánh mà nói, cũng đã đủ để thu hút sự chú ý của Chu Dương.
Nếu Chu Dương có tình ý gì với Trần Hân đi chăng nữa thì cũng là điều dễ hiểu.
Thế nhưng theo quan sát của Thẩm Bích Quân, phát hiện Chu Dương chỉ coi Trần Hân như em gái, nên cô cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Chỉ cần không có bất cứ tình cảm nào khác, thì mọi người đều dễ nói chuyện, vẫn là chị em thân thiết.
“Chị Thẩm, chị cũng không cần khen em đâu, em chỉ giúp một việc nhỏ thôi mà.”
Trần Hân nghe Thẩm Bích Quân nói như vậy, liền ngượng ngùng không thôi, lập tức cúi thấp đầu xuống, thực tế thì khóe miệng lại hơi nâng lên, trong lòng cực kỳ vui vẻ.
Có thể được Thẩm Bích Quân công nhận, chứng tỏ mình không phải là người có cũng được mà không có cũng chẳng sao, không phải không giúp ích gì được cho anh Chu Dương.
“Được rồi, hoạt động đêm Giáng sinh xem như đã kết thúc tốt đẹp, hiện giờ còn một vấn đề, đó là lễ khai trương ngày mai, nếu như thực sự không được, tôi cảm thấy có thể hủy bỏ phân đoạn diễn xuất, dù sao, cái đó cũng không bắt buộc, hơn nữa hoạt động ngày hôm nay tôi nghĩ như vậy là được rồi.”
Chu Dương cười nói, vỗ tay, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Lời này của anh, khiến cho không ít người rơi vào suy tư.
Thật ra, hoạt động đêm Giáng sinh này rất hoàn hảo, bọn họ không thể tìm ra một khuyết điểm nào.
Nhưng lễ khai trương ngày mai còn quan trọng hơn nhiều so với hoạt động đêm Giáng sinh hôm nay.
Bất kể là đối với công ty Danh Dương hay đối với phía đối tác bọn họ, đều không thể thiếu đi một phân đoạn.
Mà lúc trước, phân đoạn diễn xuất này cũng đã sắp xếp xong, vốn dĩ dự định để Giang Yến biểu diễn, tùy ý hát một bài, hoặc là khiêu vũ một đoạn.
Dù sao, số người biết được thân phận của Giang Yến cũng không nhiều, theo bọn họ, nếu Giang Yến trở thành người đại diện hình ảnh cho công ty Danh Dương, thì lúc khai trương chi nhánh thành phố Liễu, biểu diễn một lát là nghĩa vụ dĩ nhiên, sẽ không có vấn đề gì.
Thế nhưng, Chu Dương nói ngày mai Giang Yến không thể tham dự lễ khai trương, khiến cho sự sắp xếp và kế hoạch của mọi người bị đảo lộn một phen.
Bây giờ, Khổng Huy cũng bị Chu Dương loại bỏ thẳng thừng, kế hoạch của mọi người lại bị Chu Dương đảo lộn lần nữa.
“Chu tổng, nếu như hủy bỏ phân đoạn biểu diễn, thế thì cả buổi lễ khai trương sẽ bị trống rỗng, thiếu sôi động.”
Diệp Phương do dự một lát, vẫn đứng ra nói.
Bây giờ Vương Vĩ không có ở đây, cô là cổ đông thứ hai, hiển nhiên phải nói giúp bên đối tác.
Tuy rằng trước đây cô đã nhắc nhở Chu Dương, nhưng nói cho cùng, cô vẫn có lợi ích chung với những đối tác còn lại.
“Ừ, nói như vậy, tôi có thể tìm người tới hỗ trợ.”
Nghe thấy lời này của Diệp Phương, quả thật trong lòng Chu Dương hơi mơ hồ, bởi vì vốn dĩ anh không muốn để Giang Yến ra mặt.
Dù sao, Giang Yến vừa mới thoát khỏi bế tắc, tâm lý vẫn chưa ổn định, một khi tìm Giang Yến tới biểu diễn có khả năng sẽ xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Có điều lúc này, Chu Dương đột nhiên nghĩ đến nhóm nhạc Rocket Girls.
Lúc trước, Rocket Girls tổ chức buổi biểu diễn ở Trường Sa, sau này cũng ở tỉnh Tương Tây trình diễn thêm vài lần, dựa theo lộ trình hiện giờ, bọn họ chắc vẫn đang ở tỉnh Tương Tây.
Nếu như có thể được, vẫn có thể mời bọn họ tới giúp.
Đương nhiên, đây coi như là hoạt động thương nghiệp bình thường, nên trả bao nhiêu thù lao, Chu Dương cũng sẽ không trả thiếu một đồng.
“Ai vậy?”
Lúc này, hiển nhiên Thẩm Bích Quân cũng nghĩ tới điều gì đó, cô nghiêm túc nhìn Chu Dương.
“Mấy người Tô Hiểu Manh chắc bây giờ vẫn còn ở tỉnh Tương Tây, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại hỏi xem, cứ dựa theo quy trình hoạt động thương nghiệp bình thường mà tính, hẳn là không có vấn đề gì.”
Chu Dương trầm giọng nói.
Thật ra anh cũng không muốn làm phiền Rocket Girls, nhưng lúc này, hiển nhiên có nhóm nhạc Rocket Girls đứng ra biểu diễn thì quá tốt.
Nhưng trong lòng Chu Dương vẫn hơi lo lắng.
Trước đây ở Trường Sa, mấy cô gái Rocket Girls đã gặp mấy tên côn đồ tập kích bắt cóc.
Lần đó, nếu như không phải có anh và Ngưu Xuyên, thì ba cô gái rất có khả năng đã rơi vào tay của bọn bắt cóc, gặp phải nguy hiểm.
Cho nên sau này, cả nhóm Rocket Girls đều cực kì cẩn thận, ra ngoài đều hết sức bảo mật.
“Rocket Girls?”
Diệp Phương đột nhiên kinh ngạc hô lên.
Cô không ngờ, Chu Dương vừa lên tiếng liền muốn tìm Rocket Girls tới giúp đỡ.
Mà Diệp Phương lúc này mới nhớ ra, quan hệ giữa Chu Dương và Rocket Girls vô cùng tốt đẹp.
Trước đây thời gian ở Đông Hải, bọn họ hết sức thân thiết, ở Tương Tây, bọn họ còn gặp nhau vài lần.
Nếu như buổi lễ khai trương ngày mai Rocket Girls đến biểu diễn, thì độ hot nhất định sẽ rất cao, nhất định sẽ gây nên chấn động, nói vậy thì hiệu quả tuyên truyền sẽ cực kỳ tốt.
“Chu tổng, nếu như Rocket Girls có thể đến thì tốt quá, tính theo giá thương nghiệp thông thường, chúng ta sẵn lòng trả gấp đôi.”
Diệp Phương vươn hai ngón tay, vô cùng kiên quyết không chút do dự.
Các đối tác khác cũng chỉ lưỡng lự trong chớp mắt, nhìn thấy Diệp Phương kiên quyết như vậy cũng không lên tiếng phản đối.
“Chu Dương, hay là để tôi biểu diễn cũng được.”
Đột nhiên, Giang Yến đi ra, nhìn Chu Dương với ánh mắt áy náy.
Giang Yến nghe được bảy tám phần, trong lòng cũng đã hiểu rõ mọi việc.
Chu Dương lo lắng cho cô, không để cô ra mặt, đề phòng phát sinh sự cố ngoài ý muốn.
Thế nhưng Giang Yến cảm thấy, nếu như cô trở thành người đại diện hình ảnh cho công ty Danh Dương, cũng đã ký hợp đồng, thì phải dựa theo điều kiện hợp đồng để thực hiện.
Theo kế hoạch trước đây của mọi người, lễ khai trương ngày mai cần người đại diện hình ảnh như cô đứng ra biểu diễn, theo lý mà nói thì cô không nên từ chối.
———————–
/1181
|