Nhìn thấy cảnh này, ngay cả Chu Dương cũng không khỏi nheo mắt.
Ba vị nhân vật lớn trước mặt, dường như mang đến cho người khác một cảm giác khác thường.
Hình như, đã vượt xa phạm trù hoàng đế võ giả.
Ba vị cao nhân cảnh giới tiên sư?
Đến cả Chu Dương cũng phải cảm thán trong lòng về sức mạnh của một gia tộc ngàn năm.
Không ngờ rằng, trận pháp bảo vệ gia tộc trong truyền thuyết này, lại triệu hồi ba vị tiền bối của Hứa gia, lại còn là tiền bối cảnh giới tiên sư!
Chu Dương dựa vào nỗ lực của bản thân mà đột phá lên cảnh giới hoàng đế võ giả, dường như vượt lên trêи tất cả mọi người ở Hứa gia hiện tại.
Nhưng trêи thực tế, đặt trước bối cảnh nền tảng của Hứa gia, anh yếu ớt giống hệt một đứa bé mới biết đi.
Thời điểm này, thật sự không thể đùa cợt nữa.
Một nụ cười gượng gạo thoáng qua khóe môi Chu Dương.
Còn Hứa Thánh Linh bỗng nhiên phấn khích.
“Đó là trường bào của Hứa gia! Đó là tổ tiên của Hứa gia!”
“Tổ tiên, người phải cứu chúng con”, Hứa Thánh Linh loạng choạng chạy đến.
Còn bên này, sắc mặt mấy người Chu Dương đột nhiên tái nhợt.
“Chu tiên sinh, lần này, chúng ta có lẽ không đỡ nổi rồi”, Hổ gia hơi chán nản nói.
“Đừng nói linh tinh, lão đại, chúng ta vẫn sẽ có cách”, Tô Vỹ lại vô cũng mong đợi nhìn Chu Dương.
Chu Dương cười bất đắc dĩ.
Anh từ tốn nói: “Thực lực của ba vị này, mỗi một người đều vượt xa tôi, muốn thắng, căn bản là điều không thể”.
“Thế nhưng, dựa vào thực lực của tôi, muốn bảo vệ mọi người an toàn thoát thân trước ba người cảnh giới tiên sư này cũng không phải quá khó khăn”.
“Nhớ kỹ, lát nữa lúc tôi nói chạy, mọi người đừng quay đầu lại cứ thế mà chạy, không cần quan tâm gì hết, tôi sẽ giúp mọi người mở cửa lớn!”
Dựa vào thực lực của Chu Dương đương nhiên không thể đối phó với ba vị cảnh giới tiên sư này, anh chỉ có thể liều mình mở đường.
Nhưng nếu dựa vào bảo vật trong nhẫn không gian để chống đỡ một lúc thì vẫn có thể.
Đây là lý do vì sao Chu Dương có dũng khí bước vào đại viện Hứa gia.
Đương nhiên, cần làm thế nào thì còn phải xem suy nghĩ của ba vị kia.
Dẫu sao mấy người Hổ gia cũng được coi là thuộc huyết thống của Hứa gia!
Trận pháp bảo vệ gia tộc này chính là ba vị tiền bối cảnh giới tiên sư của Hứa gia, đối với Chu Dương, vừa có điểm tốt mà cũng có chỗ xấu.
Chỗ xấu chính là ba vị tổ tiên này thật sự khiến người khác tuyệt vọng, ba người đứng đó, vậy thì Chu Dương căn bản không cần ra tay, mình có thể chạy thoát đã là tốt lắm rồi.
Điểm tốt là bên phía bọn họ còn có người Hứa gia, ba vị tổ tiên này, vẫn chưa chắc đã đứng về phía Hứa Thánh Linh!
Lúc này, Hứa Thánh Linh đang quỳ xuống trước mặt ba vị tiền bối, khóc lóc kể tội Chu Dương: “Tổ tiên, chính là tên nhóc đó, ỷ vào bản thân có chút thực lực, liền đuổi cùng giết tận Hứa gia chúng ta!”
“Là cháu trai bất hiếu, cháu trai không đủ năng lực bảo vệ Hứa gia!”, Hứa Thánh Linh khóc nước mắt nước mũi tèm lem, coi bộ ông ta rất có tiềm năng làm nũng các vị trưởng bối.
Ba ông cụ cau mày, một trong số đó lên tiếng hỏi: “Cậu là gia chủ đời thứ mấy của Hứa gia?”
“Thưa tổ tiên, cháu là gia chủ đời thứ ba mươi hai của Hứa gia”, Hứa Thánh Linh thành thật nói.
“Đời thứ ba mươi hai? Một ngàn năm sau, Hứa gia đã sa sút đến độ này rồi sao? Thực lực của gia chủ cũng kém cỏi đến vậy?”, ánh mắt ông cụ dường như lộ ra vẻ mất mát.
Sau đó, ông ta liếc nhìn Chu Dương: “Hậu bối, cậu là ai? Tại sao lại mạo phạm đến Hứa gia ta?”
Chu Dương nhếch miệng cười: “Chuyện này ai có thể dám chắc, nếu tôi nói là Hứa gia động đến tôi trước, mấy người có thể buông tha tôi sao?”
Anh không thẳng thắn nói sự thật cho ba ông cụ này, bởi vì điều đó thật sự không cần thiết.
Đùa chắc, ý nghĩa của trận pháp bảo vệ gia tộc của người ta là gì? Còn không là phải để bảo vệ gia tộc khỏi nguy cơ diệt tộc sao!
Chu Dương nói lời này, là vì Hứa gia bọn họ kiếm chuyện với anh trước, ba ông cụ này có thể thờ ơ không quan tâm, nhìn Chu Dương tàn sát hậu bối Hứa gia ư?
Nếu là thật mới lạ đó!
Bởi vậy, bất kể Chu Dương nói ra lý do gì, ba người cũng sẽ không buông tha anh.
Tốt nhất là không cần tốn hơi thừa lời làm gì.
Ba ông cụ nghe xong lời nói của Chu Dương cũng không tức giận, trái lại còn khẽ cười: “Cậu là một người thông minh”.
“Hơn nữa, thủ đoạn độc ác, lại có thể ép trận pháp bảo vệ gia tộc của Hứa gia chúng tôi xuất hiện, chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu”.
“Cậu là người thông minh, vậy chắc đã biết mình không chạy thoát được”.
“Bây giờ, cậu chọn tự sát? Hay muốn chúng tôi ra tay đây?”
Ông cụ thờ ơ hỏi.
Thấy Chu Dương không định phí lời với họ, đương nhiên bọn họ cũng chẳng muốn nói mấy câu vô nghĩa với Chu Dương, dù sao, bọn họ xuất hiện là muốn giải quyết vấn đề.
Rõ ràng, Chu Dương chính là “vấn đề”.
Dù Chu Dương có nói gì, theo suy nghĩ của bọn họ, đã định sẵn anh phải chết.
Vả lại, bọn họ cảm thấy, Chu Dương hẳn phải nhận thức được điều này, vì vậy mới hỏi, Chu Dương lựa chọn tự sát hay để họ ra tay.
Chu Dương lắc đầu: “Xin lỗi, cả hai phương án này tôi đều không chọn”.
“Mặc dù các ông không quan tâm đến nguyên nhân mâu thuẫn giữa tôi và Hứa gia, nhưng lý do xung đột giữa ông ấy và Hứa gia, tôi nghĩ các ông sẽ thấy vô cùng hứng thú đó”, Chu Dương kéo Hổ gia từ sau lưng ra.
“Các ông quan sát kỹ một chút, huyết thống chảy trong người ông ấy, có quen thuộc hay không?”
Ba ông cụ sửng sốt một hồi, sau đó mới phản ứng lại, đột nhiên trừng mắt.
Huyết thống chảy trêи người Hổ gia rất thuần khiết!
Đặc biệt, còn thuần khiết hơn cả Hứa Thánh Linh!
Suy cho cùng, vốn dĩ gia chủ Hứa gia phải là mẹ của Hổ gia, Hứa Thánh Nhã mới đúng!
Nếu như vậy, xét về huyết thống, Hổ gia chắc chắn là người thừa kế hàng đầu, vì vậy, huyết thống sẽ thuần khiết hơn Hứa Thánh Linh!
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”, vẻ mặt ba ông cụ thay đổi.
Hiển nhiên, đối mặt với huyết thống thuần khiết nhất của Hứa gia, bọn họ không thể ngồi yên không quan tâm.
Hổ gia thấy tình huống này, cũng không hề hồ đồ, ông ấy đứng ra kể lại toàn bộ nguyên nhân sự việc.
Sau khi nghe xong, ba ông cụ lập tức nhìn Hứa Thánh Linh với vẻ mặt u ám.
“Ông tổ, ông đừng tin tên đó, hắn ta gắp lửa bỏ tay người! Lời hắn nói đều là dối trá!”
Kỹ năng diễn xuất mà Hứa Thánh Linh thể hiện lúc này có thể sánh ngang với ngôi sao điện ảnh: “Sao cháu có thể làm chuyện như vậy được chứ? Tất cả đều là hắn bịa đặt lừa mọi người!”
“Hứa Tông Hổ này mới là kẻ có tội lớn nhất của Hứa gia, là hắn dẫn người ngoài đến lật đổ Hứa gia!”
Ba vị nhân vật lớn trước mặt, dường như mang đến cho người khác một cảm giác khác thường.
Hình như, đã vượt xa phạm trù hoàng đế võ giả.
Ba vị cao nhân cảnh giới tiên sư?
Đến cả Chu Dương cũng phải cảm thán trong lòng về sức mạnh của một gia tộc ngàn năm.
Không ngờ rằng, trận pháp bảo vệ gia tộc trong truyền thuyết này, lại triệu hồi ba vị tiền bối của Hứa gia, lại còn là tiền bối cảnh giới tiên sư!
Chu Dương dựa vào nỗ lực của bản thân mà đột phá lên cảnh giới hoàng đế võ giả, dường như vượt lên trêи tất cả mọi người ở Hứa gia hiện tại.
Nhưng trêи thực tế, đặt trước bối cảnh nền tảng của Hứa gia, anh yếu ớt giống hệt một đứa bé mới biết đi.
Thời điểm này, thật sự không thể đùa cợt nữa.
Một nụ cười gượng gạo thoáng qua khóe môi Chu Dương.
Còn Hứa Thánh Linh bỗng nhiên phấn khích.
“Đó là trường bào của Hứa gia! Đó là tổ tiên của Hứa gia!”
“Tổ tiên, người phải cứu chúng con”, Hứa Thánh Linh loạng choạng chạy đến.
Còn bên này, sắc mặt mấy người Chu Dương đột nhiên tái nhợt.
“Chu tiên sinh, lần này, chúng ta có lẽ không đỡ nổi rồi”, Hổ gia hơi chán nản nói.
“Đừng nói linh tinh, lão đại, chúng ta vẫn sẽ có cách”, Tô Vỹ lại vô cũng mong đợi nhìn Chu Dương.
Chu Dương cười bất đắc dĩ.
Anh từ tốn nói: “Thực lực của ba vị này, mỗi một người đều vượt xa tôi, muốn thắng, căn bản là điều không thể”.
“Thế nhưng, dựa vào thực lực của tôi, muốn bảo vệ mọi người an toàn thoát thân trước ba người cảnh giới tiên sư này cũng không phải quá khó khăn”.
“Nhớ kỹ, lát nữa lúc tôi nói chạy, mọi người đừng quay đầu lại cứ thế mà chạy, không cần quan tâm gì hết, tôi sẽ giúp mọi người mở cửa lớn!”
Dựa vào thực lực của Chu Dương đương nhiên không thể đối phó với ba vị cảnh giới tiên sư này, anh chỉ có thể liều mình mở đường.
Nhưng nếu dựa vào bảo vật trong nhẫn không gian để chống đỡ một lúc thì vẫn có thể.
Đây là lý do vì sao Chu Dương có dũng khí bước vào đại viện Hứa gia.
Đương nhiên, cần làm thế nào thì còn phải xem suy nghĩ của ba vị kia.
Dẫu sao mấy người Hổ gia cũng được coi là thuộc huyết thống của Hứa gia!
Trận pháp bảo vệ gia tộc này chính là ba vị tiền bối cảnh giới tiên sư của Hứa gia, đối với Chu Dương, vừa có điểm tốt mà cũng có chỗ xấu.
Chỗ xấu chính là ba vị tổ tiên này thật sự khiến người khác tuyệt vọng, ba người đứng đó, vậy thì Chu Dương căn bản không cần ra tay, mình có thể chạy thoát đã là tốt lắm rồi.
Điểm tốt là bên phía bọn họ còn có người Hứa gia, ba vị tổ tiên này, vẫn chưa chắc đã đứng về phía Hứa Thánh Linh!
Lúc này, Hứa Thánh Linh đang quỳ xuống trước mặt ba vị tiền bối, khóc lóc kể tội Chu Dương: “Tổ tiên, chính là tên nhóc đó, ỷ vào bản thân có chút thực lực, liền đuổi cùng giết tận Hứa gia chúng ta!”
“Là cháu trai bất hiếu, cháu trai không đủ năng lực bảo vệ Hứa gia!”, Hứa Thánh Linh khóc nước mắt nước mũi tèm lem, coi bộ ông ta rất có tiềm năng làm nũng các vị trưởng bối.
Ba ông cụ cau mày, một trong số đó lên tiếng hỏi: “Cậu là gia chủ đời thứ mấy của Hứa gia?”
“Thưa tổ tiên, cháu là gia chủ đời thứ ba mươi hai của Hứa gia”, Hứa Thánh Linh thành thật nói.
“Đời thứ ba mươi hai? Một ngàn năm sau, Hứa gia đã sa sút đến độ này rồi sao? Thực lực của gia chủ cũng kém cỏi đến vậy?”, ánh mắt ông cụ dường như lộ ra vẻ mất mát.
Sau đó, ông ta liếc nhìn Chu Dương: “Hậu bối, cậu là ai? Tại sao lại mạo phạm đến Hứa gia ta?”
Chu Dương nhếch miệng cười: “Chuyện này ai có thể dám chắc, nếu tôi nói là Hứa gia động đến tôi trước, mấy người có thể buông tha tôi sao?”
Anh không thẳng thắn nói sự thật cho ba ông cụ này, bởi vì điều đó thật sự không cần thiết.
Đùa chắc, ý nghĩa của trận pháp bảo vệ gia tộc của người ta là gì? Còn không là phải để bảo vệ gia tộc khỏi nguy cơ diệt tộc sao!
Chu Dương nói lời này, là vì Hứa gia bọn họ kiếm chuyện với anh trước, ba ông cụ này có thể thờ ơ không quan tâm, nhìn Chu Dương tàn sát hậu bối Hứa gia ư?
Nếu là thật mới lạ đó!
Bởi vậy, bất kể Chu Dương nói ra lý do gì, ba người cũng sẽ không buông tha anh.
Tốt nhất là không cần tốn hơi thừa lời làm gì.
Ba ông cụ nghe xong lời nói của Chu Dương cũng không tức giận, trái lại còn khẽ cười: “Cậu là một người thông minh”.
“Hơn nữa, thủ đoạn độc ác, lại có thể ép trận pháp bảo vệ gia tộc của Hứa gia chúng tôi xuất hiện, chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu”.
“Cậu là người thông minh, vậy chắc đã biết mình không chạy thoát được”.
“Bây giờ, cậu chọn tự sát? Hay muốn chúng tôi ra tay đây?”
Ông cụ thờ ơ hỏi.
Thấy Chu Dương không định phí lời với họ, đương nhiên bọn họ cũng chẳng muốn nói mấy câu vô nghĩa với Chu Dương, dù sao, bọn họ xuất hiện là muốn giải quyết vấn đề.
Rõ ràng, Chu Dương chính là “vấn đề”.
Dù Chu Dương có nói gì, theo suy nghĩ của bọn họ, đã định sẵn anh phải chết.
Vả lại, bọn họ cảm thấy, Chu Dương hẳn phải nhận thức được điều này, vì vậy mới hỏi, Chu Dương lựa chọn tự sát hay để họ ra tay.
Chu Dương lắc đầu: “Xin lỗi, cả hai phương án này tôi đều không chọn”.
“Mặc dù các ông không quan tâm đến nguyên nhân mâu thuẫn giữa tôi và Hứa gia, nhưng lý do xung đột giữa ông ấy và Hứa gia, tôi nghĩ các ông sẽ thấy vô cùng hứng thú đó”, Chu Dương kéo Hổ gia từ sau lưng ra.
“Các ông quan sát kỹ một chút, huyết thống chảy trong người ông ấy, có quen thuộc hay không?”
Ba ông cụ sửng sốt một hồi, sau đó mới phản ứng lại, đột nhiên trừng mắt.
Huyết thống chảy trêи người Hổ gia rất thuần khiết!
Đặc biệt, còn thuần khiết hơn cả Hứa Thánh Linh!
Suy cho cùng, vốn dĩ gia chủ Hứa gia phải là mẹ của Hổ gia, Hứa Thánh Nhã mới đúng!
Nếu như vậy, xét về huyết thống, Hổ gia chắc chắn là người thừa kế hàng đầu, vì vậy, huyết thống sẽ thuần khiết hơn Hứa Thánh Linh!
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”, vẻ mặt ba ông cụ thay đổi.
Hiển nhiên, đối mặt với huyết thống thuần khiết nhất của Hứa gia, bọn họ không thể ngồi yên không quan tâm.
Hổ gia thấy tình huống này, cũng không hề hồ đồ, ông ấy đứng ra kể lại toàn bộ nguyên nhân sự việc.
Sau khi nghe xong, ba ông cụ lập tức nhìn Hứa Thánh Linh với vẻ mặt u ám.
“Ông tổ, ông đừng tin tên đó, hắn ta gắp lửa bỏ tay người! Lời hắn nói đều là dối trá!”
Kỹ năng diễn xuất mà Hứa Thánh Linh thể hiện lúc này có thể sánh ngang với ngôi sao điện ảnh: “Sao cháu có thể làm chuyện như vậy được chứ? Tất cả đều là hắn bịa đặt lừa mọi người!”
“Hứa Tông Hổ này mới là kẻ có tội lớn nhất của Hứa gia, là hắn dẫn người ngoài đến lật đổ Hứa gia!”
/1181
|