Chu Dương mỉm cười, khẽ liếc nhìn xung quanh, cuối cùng dừng lại trước mặt đám người nhánh chính Hứa gia.
Hứa Thánh Linh hoảng hốt: “Không thể, tuyệt đối không thể!”
“Đó là Bùa Diệt Thần Hoàng, một loại lá bùa chuyên dùng để đối phó với hoàng đế võ giả, Chu Dương sao có thể sống sót vượt qua được chứ?”
Hổ Gia, Ngưu Xuyên và Tô Vỹ phấn khích đứng dậy: “Đương nhiên, loại thủ đoạn nhỏ nhoi ấy sao có thể ngăn nổi anh Dương!”
“Lão đại oai phong!”
“Chu tiên sinh quả là người xuất chúng phi phàm, tôi đúng là không nhìn nhầm cậu!”
Chu Dương nhìn về phe cánh Hứa gia: “Lão già Hứa gia, tôi sống sót đi ra rồi, các người còn thủ đoạn gì nữa? Đem hết ra đây đi!”
“Ban đầu tôi và Hứa gia các người không thù không oán, nhưng các người lại năm lần bảy lượt kiếm chuyện với tôi, thậm chí còn muốn dồn tôi vào chỗ chết, hôm nay, chúng ta thanh toán cả thù cũ lẫn nợ mới!”
“Được lắm Chu Dương, không ngờ tôi vẫn đánh giá thấp cậu, cậu vẫn có thể sống sót trước sự uy hϊế͙p͙ của Bùa Diệt Thần Hoàng!”
“Nhưng thế thì đã sao? Cậu cũng không xem thử hiện tại cậu bị thương thành thế nào rồi, còn có thể đối phó với mấy lá bùa tiếp theo sao?”, Hứa Thánh Linh nghiến răng nghiến lợi nói.
Khí thế của Chu Dương hơi đáng sợ, quả thực khiến Hứa Thánh Linh kinh hoảng.
Nhưng ông ta vẫn tin rằng, Chu Dương nhất định sẽ thua!
Sự nghiệp và nền tảng ngàn năm của Hứa gia bọn họ, không thể bị hủy hoại bởi một mình Chu Dương!
Hứa Thánh Linh không phí lời nữa, ông ta thẳng tay lấy ra vài lá lá bùa, ném về phía Chu Dương.
Chu Dương cười lớn: “Làm tốt lắm!”
Một tay anh hướng về phía trước bắt lấy, mấy lá bùa phát ra ánh sáng chói mắt rồi lại lập tức nát vụn!
“Chuyện này, chuyện này sao có thể! Đó là lá bùa Tiêu Diệt Điên Cuồng! Sao cậu ta có thể bắt được chỉ với một tay chứ?”
Hứa Thánh Linh hoảng hốt, đẳng cấp của Tiêu Diệt Điên Cuồng sánh ngang với Bùa Diệt Thần Hoàng!
Cùng là lá bùa có thể uy hϊế͙p͙ đến tính mạng của hoàng đế võ giả, lại bị Chu Dương bóp nát chỉ bằng một tay!
“Thần Phù Đại Lực!”
“Bùa Quỷ Thông Diệt Hoàng!”
“Bùa Ngàn Kiếm Hợp Một!”
Tiếp sau đó, lá bùa trong tay Hứa Thánh Linh được ném về phía Chu Dương tựa như ném hạt đậu.
Đáng tiếc, không có tác dụng.
Không có tác dụng!
Vẫn không có tác dụng!
Mỗi một lá bùa đều bị Chu Dương dễ dàng dùng một tay bóp nát!
Dù tình trạng lúc này của Chu Dương khá tệ, miệng vết thương còn đang chảy máu, đi lại tập tễnh, nhưng khóe miệng vẫn nở nụ cười tàn nhẫn.
Trong mắt Hứa Thánh Linh, giờ phút này Chu Dương giống hệt một ác quỷ!
Tại sao, chuyện này rốt cuộc là tại sao!
Cậu ta rõ ràng bị thương nặng như vậy, tại sao vẫn có sức lực mạnh mẽ đến thế!
Cuối cùng Hứa Thánh Linh cũng cảm nhận được sự sợ hãi và tuyệt vọng trước nay chưa từng có, tựa như không ai trêи thế giới này có thể cứu nổi ông ta.
“Hứa gia chủ, còn chiêu trò nào khác không? Tiếp tục mang ra đi?”, Chu Dương lạnh lùng cười, nói.
“Ma quỷ! Ma quỷ! Cậu là ma quỷ! Cậu chắc chắn không phải người”, Hứa Thánh Linh hét lên một tiếng, hoảng loạn chạy vào đại viện của Hứa gia.
Dù ông ta biết trốn vào đó cũng chẳng có ích gì, nhưng ông ta vẫn muốn chạy trốn, đây là nơi ông ta sinh sống, nơi che chở cho ông ta mấy chục năm, ông ta cảm thấy chỉ cần chạy vào đây thì mình sẽ được an toàn, đó là hành động theo bản năng.
Chu Dương cũng không nôn nóng, anh chỉ từng bước từng bước theo sau, nhìn đám người Hứa gia cũng chạy trốn vào bên trong.
Chu Dương đã không thèm quan tâm đến bất cứ thứ gì, thật ra với thực lực của anh, có lẽ đã thua từ lâu rồi.
Hứa Thánh Linh tuy là rác rưởi, nhưng nền tảng truyền lại ngàn năm của Hứa gia thật sự không phải trò đùa, dù Chu Dương có thiên phú xuất sắc, cũng không thể chống lại mấy lá bùa Hứa Thánh Linh ném ra.
Lẽ ra anh đã chết dưới cái nền tảng của gia tộc khổng lồ này từ lâu rồi.
Sở dĩ anh có thể sống sót, cũng là dựa vào chính nền tảng gia tộc… hơn nữa cũng là nền tảng gia tộc của Hứa gia.
Lần trước khi Chu Dương đến đây, anh đã tham gia vào thử thách hoàng đế.
Trong thử thách, anh gặp được vị tiền bối của Hứa gia, đồng thời nói với vị tiền bối về tình hình của Hứa gia hiện tại.
Căn cứ vào tình hình này, vị tiền bối đó suy đoán Hứa gia đã đến bước đường cùng, e rằng nếu có thể đánh bại Chu Dương, cũng nhất định không thể tồn tại lâu.
Để giữ cho Hứa gia tiếp tục tồn tại, ông ta quyết định giúp Chu Dương, để Chu Dương giành được thắng lợi trong cuộc chiến lần này, đổi lại một điều kiện, Chu Dương phải canh chừng để Hứa gia có thể giữ lại người thờ cúng tổ tiên.
Khi ấy, vị tiền bối đó cho Chu Dương một chiếc nhẫn không gian, bên trong có rất nhiều lá bùa trận pháp.
Vừa nãy, Chu Dương dùng đồ trong chiếc nhẫn không gian, chống lại lá bùa của Hứa Thánh Linh.
Chỉ là hiệu ứng bên ngoài, trông giống như anh một tay bóp nát đống lá bùa.
Tình huống này khiến Hứa Thánh Linh chịu áp lực tâm lý, vì vậy mà bỏ chạy.
Hổ gia, Hứa Thánh Linh và đám Ngưu Xuyên, Tô Vỹ cũng đuổi theo.
“Chu tiên sinh, phải cẩn thận”, lúc Chu Dương muốn đuổi theo vào đại viện Hứa gia, Hổ gia nói: “Sau khi vào bên trong rất có thể đại viện Hứa gia sẽ khởi động trận pháp bảo vệ gia tộc!”
Hứa Thánh Linh cũng lo lắng.
Chu Dương lắc đầu: “Ông cảm thấy tôi sẽ quan tâm à?”
Vốn dĩ Hổ gia định quay về.
Bởi vì trận chiến ngày hôm nay, có thể nói là thành công tốt đẹp.
Hứa gia tổn thất nặng nề, bọn họ hoàn toàn có thể đợi sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức xong rồi trở lại.
Nhưng sau khi nghe Chu Dương nói vậy, trong lòng Hổ gia bỗng nổi lên ý chí chiến đấu sôi sục!
“Được, vậy nghe theo Chu tiên sinh, quyết không lùi bước”, Hổ gia hô lớn, đi lên phía trước Chu Dương, đá tung cửa lớn của đại viện Hứa gia.
Cơ thể Chu Dương bị thương nặng xuất hiện trước mặt tất cả mọi người trong Hứa gia, rồi mỉm cười.
“Vào đi”, Chu Dương nói nhỏ, một đoàn người đi thẳng vào đại viện Hứa gia.
Bây giờ đám người Hứa gia đều cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Đúng lúc này, cửa lớn Hứa gia đột nhiên không có gió mà tự động đậy, ầm ầm đóng lại!
Cùng lúc đó, không khí trong toàn bộ đại viện Hứa gia, dường như đều trở nên nặng nề hơn, các tòa nhà trong đại viện cũng rung lắc dữ dội.
“Không ổn, trận pháp bảo vệ gia tộc, hình như sắp khởi động rồi”, Hổ gia nói.
Chu Dương bình tĩnh nhìn về phía trước: “Đi thôi, nhân cơ hội này, tôi cũng muốn xem thử rốt cuộc trận pháp bảo vệ gia tộc này có uy lực ra sao?”
Trong toàn bộ đại viện Hứa gia, không khí trong đại viện cùng với những tòa nhà, rung chuyển khoảng ba phút, khoảng thời gian này, toàn bộ chân khí đều truyền vào trong đại viện Hứa gia một cách mãnh liệt.
Thực ra các tòa nhà rung chuyển, cũng là do chuyển động của dòng chân khí này.
Khoảng ba phút sau, trận rung chuyển này mới ngừng lại, trước mặt nhóm Chu Dương, ngưng tụ bóng dáng của ba người.
Bóng dáng ba người mặc trường bào* của Hứa gia! (*trường bào: một loại áo dài của nam giới thời xưa)
Hứa Thánh Linh hoảng hốt: “Không thể, tuyệt đối không thể!”
“Đó là Bùa Diệt Thần Hoàng, một loại lá bùa chuyên dùng để đối phó với hoàng đế võ giả, Chu Dương sao có thể sống sót vượt qua được chứ?”
Hổ Gia, Ngưu Xuyên và Tô Vỹ phấn khích đứng dậy: “Đương nhiên, loại thủ đoạn nhỏ nhoi ấy sao có thể ngăn nổi anh Dương!”
“Lão đại oai phong!”
“Chu tiên sinh quả là người xuất chúng phi phàm, tôi đúng là không nhìn nhầm cậu!”
Chu Dương nhìn về phe cánh Hứa gia: “Lão già Hứa gia, tôi sống sót đi ra rồi, các người còn thủ đoạn gì nữa? Đem hết ra đây đi!”
“Ban đầu tôi và Hứa gia các người không thù không oán, nhưng các người lại năm lần bảy lượt kiếm chuyện với tôi, thậm chí còn muốn dồn tôi vào chỗ chết, hôm nay, chúng ta thanh toán cả thù cũ lẫn nợ mới!”
“Được lắm Chu Dương, không ngờ tôi vẫn đánh giá thấp cậu, cậu vẫn có thể sống sót trước sự uy hϊế͙p͙ của Bùa Diệt Thần Hoàng!”
“Nhưng thế thì đã sao? Cậu cũng không xem thử hiện tại cậu bị thương thành thế nào rồi, còn có thể đối phó với mấy lá bùa tiếp theo sao?”, Hứa Thánh Linh nghiến răng nghiến lợi nói.
Khí thế của Chu Dương hơi đáng sợ, quả thực khiến Hứa Thánh Linh kinh hoảng.
Nhưng ông ta vẫn tin rằng, Chu Dương nhất định sẽ thua!
Sự nghiệp và nền tảng ngàn năm của Hứa gia bọn họ, không thể bị hủy hoại bởi một mình Chu Dương!
Hứa Thánh Linh không phí lời nữa, ông ta thẳng tay lấy ra vài lá lá bùa, ném về phía Chu Dương.
Chu Dương cười lớn: “Làm tốt lắm!”
Một tay anh hướng về phía trước bắt lấy, mấy lá bùa phát ra ánh sáng chói mắt rồi lại lập tức nát vụn!
“Chuyện này, chuyện này sao có thể! Đó là lá bùa Tiêu Diệt Điên Cuồng! Sao cậu ta có thể bắt được chỉ với một tay chứ?”
Hứa Thánh Linh hoảng hốt, đẳng cấp của Tiêu Diệt Điên Cuồng sánh ngang với Bùa Diệt Thần Hoàng!
Cùng là lá bùa có thể uy hϊế͙p͙ đến tính mạng của hoàng đế võ giả, lại bị Chu Dương bóp nát chỉ bằng một tay!
“Thần Phù Đại Lực!”
“Bùa Quỷ Thông Diệt Hoàng!”
“Bùa Ngàn Kiếm Hợp Một!”
Tiếp sau đó, lá bùa trong tay Hứa Thánh Linh được ném về phía Chu Dương tựa như ném hạt đậu.
Đáng tiếc, không có tác dụng.
Không có tác dụng!
Vẫn không có tác dụng!
Mỗi một lá bùa đều bị Chu Dương dễ dàng dùng một tay bóp nát!
Dù tình trạng lúc này của Chu Dương khá tệ, miệng vết thương còn đang chảy máu, đi lại tập tễnh, nhưng khóe miệng vẫn nở nụ cười tàn nhẫn.
Trong mắt Hứa Thánh Linh, giờ phút này Chu Dương giống hệt một ác quỷ!
Tại sao, chuyện này rốt cuộc là tại sao!
Cậu ta rõ ràng bị thương nặng như vậy, tại sao vẫn có sức lực mạnh mẽ đến thế!
Cuối cùng Hứa Thánh Linh cũng cảm nhận được sự sợ hãi và tuyệt vọng trước nay chưa từng có, tựa như không ai trêи thế giới này có thể cứu nổi ông ta.
“Hứa gia chủ, còn chiêu trò nào khác không? Tiếp tục mang ra đi?”, Chu Dương lạnh lùng cười, nói.
“Ma quỷ! Ma quỷ! Cậu là ma quỷ! Cậu chắc chắn không phải người”, Hứa Thánh Linh hét lên một tiếng, hoảng loạn chạy vào đại viện của Hứa gia.
Dù ông ta biết trốn vào đó cũng chẳng có ích gì, nhưng ông ta vẫn muốn chạy trốn, đây là nơi ông ta sinh sống, nơi che chở cho ông ta mấy chục năm, ông ta cảm thấy chỉ cần chạy vào đây thì mình sẽ được an toàn, đó là hành động theo bản năng.
Chu Dương cũng không nôn nóng, anh chỉ từng bước từng bước theo sau, nhìn đám người Hứa gia cũng chạy trốn vào bên trong.
Chu Dương đã không thèm quan tâm đến bất cứ thứ gì, thật ra với thực lực của anh, có lẽ đã thua từ lâu rồi.
Hứa Thánh Linh tuy là rác rưởi, nhưng nền tảng truyền lại ngàn năm của Hứa gia thật sự không phải trò đùa, dù Chu Dương có thiên phú xuất sắc, cũng không thể chống lại mấy lá bùa Hứa Thánh Linh ném ra.
Lẽ ra anh đã chết dưới cái nền tảng của gia tộc khổng lồ này từ lâu rồi.
Sở dĩ anh có thể sống sót, cũng là dựa vào chính nền tảng gia tộc… hơn nữa cũng là nền tảng gia tộc của Hứa gia.
Lần trước khi Chu Dương đến đây, anh đã tham gia vào thử thách hoàng đế.
Trong thử thách, anh gặp được vị tiền bối của Hứa gia, đồng thời nói với vị tiền bối về tình hình của Hứa gia hiện tại.
Căn cứ vào tình hình này, vị tiền bối đó suy đoán Hứa gia đã đến bước đường cùng, e rằng nếu có thể đánh bại Chu Dương, cũng nhất định không thể tồn tại lâu.
Để giữ cho Hứa gia tiếp tục tồn tại, ông ta quyết định giúp Chu Dương, để Chu Dương giành được thắng lợi trong cuộc chiến lần này, đổi lại một điều kiện, Chu Dương phải canh chừng để Hứa gia có thể giữ lại người thờ cúng tổ tiên.
Khi ấy, vị tiền bối đó cho Chu Dương một chiếc nhẫn không gian, bên trong có rất nhiều lá bùa trận pháp.
Vừa nãy, Chu Dương dùng đồ trong chiếc nhẫn không gian, chống lại lá bùa của Hứa Thánh Linh.
Chỉ là hiệu ứng bên ngoài, trông giống như anh một tay bóp nát đống lá bùa.
Tình huống này khiến Hứa Thánh Linh chịu áp lực tâm lý, vì vậy mà bỏ chạy.
Hổ gia, Hứa Thánh Linh và đám Ngưu Xuyên, Tô Vỹ cũng đuổi theo.
“Chu tiên sinh, phải cẩn thận”, lúc Chu Dương muốn đuổi theo vào đại viện Hứa gia, Hổ gia nói: “Sau khi vào bên trong rất có thể đại viện Hứa gia sẽ khởi động trận pháp bảo vệ gia tộc!”
Hứa Thánh Linh cũng lo lắng.
Chu Dương lắc đầu: “Ông cảm thấy tôi sẽ quan tâm à?”
Vốn dĩ Hổ gia định quay về.
Bởi vì trận chiến ngày hôm nay, có thể nói là thành công tốt đẹp.
Hứa gia tổn thất nặng nề, bọn họ hoàn toàn có thể đợi sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức xong rồi trở lại.
Nhưng sau khi nghe Chu Dương nói vậy, trong lòng Hổ gia bỗng nổi lên ý chí chiến đấu sôi sục!
“Được, vậy nghe theo Chu tiên sinh, quyết không lùi bước”, Hổ gia hô lớn, đi lên phía trước Chu Dương, đá tung cửa lớn của đại viện Hứa gia.
Cơ thể Chu Dương bị thương nặng xuất hiện trước mặt tất cả mọi người trong Hứa gia, rồi mỉm cười.
“Vào đi”, Chu Dương nói nhỏ, một đoàn người đi thẳng vào đại viện Hứa gia.
Bây giờ đám người Hứa gia đều cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Đúng lúc này, cửa lớn Hứa gia đột nhiên không có gió mà tự động đậy, ầm ầm đóng lại!
Cùng lúc đó, không khí trong toàn bộ đại viện Hứa gia, dường như đều trở nên nặng nề hơn, các tòa nhà trong đại viện cũng rung lắc dữ dội.
“Không ổn, trận pháp bảo vệ gia tộc, hình như sắp khởi động rồi”, Hổ gia nói.
Chu Dương bình tĩnh nhìn về phía trước: “Đi thôi, nhân cơ hội này, tôi cũng muốn xem thử rốt cuộc trận pháp bảo vệ gia tộc này có uy lực ra sao?”
Trong toàn bộ đại viện Hứa gia, không khí trong đại viện cùng với những tòa nhà, rung chuyển khoảng ba phút, khoảng thời gian này, toàn bộ chân khí đều truyền vào trong đại viện Hứa gia một cách mãnh liệt.
Thực ra các tòa nhà rung chuyển, cũng là do chuyển động của dòng chân khí này.
Khoảng ba phút sau, trận rung chuyển này mới ngừng lại, trước mặt nhóm Chu Dương, ngưng tụ bóng dáng của ba người.
Bóng dáng ba người mặc trường bào* của Hứa gia! (*trường bào: một loại áo dài của nam giới thời xưa)
/1181
|