“Bao gồm cả sản phẩm hot thế hệ đầu tiên và sản phẩm hot thế hệ thứ hai của công ty cô, tất cả các quyền đại lý nên được trao cho tất cả những người có mặt ở đây!”
Hứa tổng nói những lời khiến người ta phải kinh ngạc.
Lúc này Thẩm Bích Quân thật sự nhịn không được, có đánh chết cô cũng không ngờ được tên họ Hứa này tham lam đến như vậy, thật sự muốn công ty Danh Dương chuyển đổi thành nhà máy luôn!
Chỉ có thể sản xuất hàng hóa, chứ không được chịu trách nhiệm bán hàng, vì tất cả quyền đại lý hàng hóa đều nằm trong tay người khác!
Đùa kiểu gì vậy!
Nhưng cô vẫn không thể phát điên lên được, chỉ có thể tỏ ra vẻ bị ức hϊế͙p͙ và bất lực: “Hứa tổng, như vậy có phải hơi quá đáng không?”
“Chúng tôi không thể chấp nhận một điều kiện như vậy. Nếu chúng tôi thực sự chấp nhận, bộ phận kinh doanh của công ty chúng tôi sẽ làm gì? Đến lúc đó, công ty chúng tôi sẽ thực sự trở thành một nhà máy”.
“Trở thành một nhà máy thì có gì không tốt?”, Hứa tổng nói.
Bây giờ ông ta vẫn đang lâng lâng, phiêu đến độ sắp bay lên trời đến nơi, vì vậy nói chuyện như mất não.
Ông ta cảm thấy Thẩm Bích Quân dễ bắt nạt, với ý nghĩ như vậy, ông ta không nhận ra rằng mình đã quá đáng.
Điều này giống như khi bạn còn nhỏ, sẽ có nhiều đứa trẻ bắt nạt các ông già đẩy xe ba bánh một cách cực nhọc ở bên đường.
Ông già đẩy xe ba bánh lên dốc một cách khó khăn, một số đứa trẻ sẽ vượt lên đẩy giúp ông, nhưng một số trẻ em đầu gấu sẽ lẻn ra sau kéo chiếc xe lại.
Kéo xong chúng sẽ vừa cười vừa bỏ chạy, hoàn toàn không ý thức được chuyện mình vừa làm quá đáng như thế nào.
Bởi vì không bị trừng phạt, bởi vì người khác dễ bắt nạt, bởi vì không phải trả bất cứ giá nào ho việc bắt nạt người khác.
Bây giờ Hứa tổng rõ ràng là trong tình trạng như vậy.
Ông ta thẳng thừnguy hϊế͙p͙: “Thẩm tổng, mọi người đều là người cùng ngành, tình hình hiện giờ đã quá rõ ràng, công ty Danh Dương của cô ăn cũng no quá rồi”.
“Sản phẩm của công ty cô chiếm gần 95% thị trường ở thành phố Đông Hải”.
“Trong trường hợp này, nếu công ty của cô vẫn tự mình bán hàng thì sẽ không có miếng ăn cho chúng tôi nữa. Thành phố Đông Hải sẽ để lại hết cho công ty Danh Dương là xong”.
“Vì vậy, nếu cô muốn chúng tôi tồn tại, cô phải trao cho chúng tôi tất cả các quyền đại lý. Sau đó, khi chúng tôi bán được sản phẩm cũng sẽ chia cho cô một phần lợi nhuận. Về cơ bản, sản phẩm của toàn bộ thành phố Đông Hải đều được lấy từ chỗ của cô, công ty cô vẫn có thể kiếm được tiền mà đúng không?”
Hứa tổng nói ra những lời logic bức ép của mình mà không biết xấu hổ.
Trêи thực tế, không có sự công bằng tuyệt đối nào trêи thị trường, cả Chu Dương và Thẩm Bích Quân đều biết rất rõ điều này.
Ví dụ, Hứa tổng vừa cho biết, các sản phẩm của Danh Dương hiện chiếm hơn 95% thị trường ở thành phố Đông Hải.
Với thế mạnh này, họ thực sự hoàn toàn có thể tự mình bán hàng, đánh sập các công ty khác, rồi trở thành kẻ thống trị.
Nhưng họ không thể làm điều này, bởi vì một công ty hùng mạnh phải đảm nhận trách nhiệm xã hội đáng tin, và cách làm của họ sẽ gây ra bất ổn xã hội.
Vì vậy, họ có thể làm bá làm chủ, nhưng tuyệt đối không thể làm đến mức quá đáng.
Đừng lấy kiểu công ty như Alibaba trong thực tế ra làm ví dụ, lý do tại sao một công ty như vậy có thể hoàn toàn độc quyền, là bởi vì họ đã mở ra một ngành nghề mới.
Nhưng trêи thực tế, sau này những đối thủ khác cũng xuất hiện, trở thành đối thủ cạnh tranh của họ.
Nếu nói ra, lẽ nào Alibaba không có đủ năng lực để áp chế hai đối thủ cạnh tranh của họ sao? Điều đó tuyệt đối không thể, nếu như họ muốn, chắc chắn có thể khiến cho hai đối thủ cạnh tranh kia không đứng lên được.
Một ví dụ khác, có một ông trùm bất động sản họ Vương trong giới siêu giàu, ông trùm này cũng thừa sức đi khắp cả nước để làm lũng đoạn toàn bộ thị trường bất động sản.
Chuyện như thế này cũng không khó, vì mấy năm nay bất động sản quá hot, chưa xây nhà đã có thể bắt đầu bán nhà để thu tiền, theo logic này thì họ hoàn toàn đủ thực lực đè bẹp mọi bất động sản, khiến bất động sản nào cũng không thể trỗi dậy.
Nhưng họ vẫn để lại một con đường cho những người khác sống sót.
Bởi lẽ, việc một công ty gánh cả một ngành là hoàn toàn không thể.
Đây chính là trường hợp của công ty Danh Dương hiện nay.
Hơn nữa, Chu Dương và Thẩm Bích Quân đúng là đang làm việc này, họ không hề bị dắt mũi, chỉ là họ bằng lòng cho những người này một con đường sống sót, nếu không thì cuộc họp hôm nay sẽ không được tổ chức.
Nhưng!
Ông đây muốn cho các người một con đường sống, đó là bởi vì ông đây cân nhắc đến chủ nghĩa nhân đạo!
Đó là ân tình ông đây dành cho các người, nếu như ông cứ còn giống như ông lớn ở đây mà khoa chân múa tay thì đừng có trách ông đây không khách sáo!
Điều kiện Hứa tổng đưa ra lúc này đây thực sự hơi quá đáng, muốn trực tiếp hủy bỏ quyền kinh doanh của công ty Danh Dương, chỉ để công ty Danh Dương sản xuất hàng hóa là đủ rồi!
Nếu đúng là như vật thì chỗ đứng của công ty Danh Dương ở thành phố Đông Hải chắc chắn sẽ bị sụt giảm mạnh!
Ví dụ như công ty Danh Dương hiện nay, vì chiếm thị trường quá lớn, bộ phận bán hàng của công ty hoàn toàn không đủ, vậy nên mới muốn kêu gọi thêm nhiều đại lý.
Tuy nhiên, những người cung cấp dịch vụ đại lý này không có quyền đại lý, quyền hành đều nằm trong tay công ty Danh Dương, vì vậy những người này mới sợ công ty Danh Dương như vậy.
Nói một cách dễ hiểu, bất kể bạn làm tốt đến đâu, công ty Danh Dương vẫn có thể ngăn cản không cho bạn làm đại lý.
Nhưng nếu quyền hạn đại lý được giải phóng, cục diện này có thể thay đổi.
Khi đó, sẽ không ai coi công ty Danh Dương ra gì nữa.
Ông ngầu cái gì mà ngầu? Đồ mà ông sản xuất ra mà tự mình lại không thể bán được sao!
Muốn bán được hàng thì chỉ có thể dựa vào những người như họ!
Và những người này nếu muốn mở rộng hay giảm bớt quyền đại lý thì không còn phải thương lượng với công ty Danh Dương nữa mà chỉ cần đàm phán trực tiếp với những người có quyền đại lý!
Đây là thủ đoạn thâm độc nhất, trực tiếp lấy đi vũ khí lợi hại nhất của công ty Danh Dương.
Nhưng cho dù như vậy, Thẩm Bích Quân vẫn không tức giận, vẫn giữ thái độ nhu nhược của phụ nữ: “Chúng tôi không thể chấp nhận điều kiện này, Hứa tổng, ông có thể làm nhẹ tay được không?”
“Ít nhất, cũng phải để lại cho chúng ta một số quyền đại lý, phải không?”
“Hả? Thẩm tổng, cô đùa gì thế, vừa rồi những gì tôi nói đã rõ ràng như thế, cô vẫn u mê không tỉnh ngộ sao?”
“Các sản phẩm của công ty Danh Dương của cô đã chiếm quá nhiều thị trường. Trong tình hình như vậy, công ty cô nên chuyển đổi thành một nhà máy!”
“Cô còn muốn quyền đại lý sao? Vậy hay là cô cầu xin tôi đi, tôi sẽ xem xét, cho anh 1% quyền đại lý, thế nào?”
Hứa tổng nói với một nụ cười trêи môi: “Tất nhiên, đó chỉ là một phần trăm quyền đại lý đối với một trong các sản phẩm thôi”.
Hứa tổng nói những lời khiến người ta phải kinh ngạc.
Lúc này Thẩm Bích Quân thật sự nhịn không được, có đánh chết cô cũng không ngờ được tên họ Hứa này tham lam đến như vậy, thật sự muốn công ty Danh Dương chuyển đổi thành nhà máy luôn!
Chỉ có thể sản xuất hàng hóa, chứ không được chịu trách nhiệm bán hàng, vì tất cả quyền đại lý hàng hóa đều nằm trong tay người khác!
Đùa kiểu gì vậy!
Nhưng cô vẫn không thể phát điên lên được, chỉ có thể tỏ ra vẻ bị ức hϊế͙p͙ và bất lực: “Hứa tổng, như vậy có phải hơi quá đáng không?”
“Chúng tôi không thể chấp nhận một điều kiện như vậy. Nếu chúng tôi thực sự chấp nhận, bộ phận kinh doanh của công ty chúng tôi sẽ làm gì? Đến lúc đó, công ty chúng tôi sẽ thực sự trở thành một nhà máy”.
“Trở thành một nhà máy thì có gì không tốt?”, Hứa tổng nói.
Bây giờ ông ta vẫn đang lâng lâng, phiêu đến độ sắp bay lên trời đến nơi, vì vậy nói chuyện như mất não.
Ông ta cảm thấy Thẩm Bích Quân dễ bắt nạt, với ý nghĩ như vậy, ông ta không nhận ra rằng mình đã quá đáng.
Điều này giống như khi bạn còn nhỏ, sẽ có nhiều đứa trẻ bắt nạt các ông già đẩy xe ba bánh một cách cực nhọc ở bên đường.
Ông già đẩy xe ba bánh lên dốc một cách khó khăn, một số đứa trẻ sẽ vượt lên đẩy giúp ông, nhưng một số trẻ em đầu gấu sẽ lẻn ra sau kéo chiếc xe lại.
Kéo xong chúng sẽ vừa cười vừa bỏ chạy, hoàn toàn không ý thức được chuyện mình vừa làm quá đáng như thế nào.
Bởi vì không bị trừng phạt, bởi vì người khác dễ bắt nạt, bởi vì không phải trả bất cứ giá nào ho việc bắt nạt người khác.
Bây giờ Hứa tổng rõ ràng là trong tình trạng như vậy.
Ông ta thẳng thừnguy hϊế͙p͙: “Thẩm tổng, mọi người đều là người cùng ngành, tình hình hiện giờ đã quá rõ ràng, công ty Danh Dương của cô ăn cũng no quá rồi”.
“Sản phẩm của công ty cô chiếm gần 95% thị trường ở thành phố Đông Hải”.
“Trong trường hợp này, nếu công ty của cô vẫn tự mình bán hàng thì sẽ không có miếng ăn cho chúng tôi nữa. Thành phố Đông Hải sẽ để lại hết cho công ty Danh Dương là xong”.
“Vì vậy, nếu cô muốn chúng tôi tồn tại, cô phải trao cho chúng tôi tất cả các quyền đại lý. Sau đó, khi chúng tôi bán được sản phẩm cũng sẽ chia cho cô một phần lợi nhuận. Về cơ bản, sản phẩm của toàn bộ thành phố Đông Hải đều được lấy từ chỗ của cô, công ty cô vẫn có thể kiếm được tiền mà đúng không?”
Hứa tổng nói ra những lời logic bức ép của mình mà không biết xấu hổ.
Trêи thực tế, không có sự công bằng tuyệt đối nào trêи thị trường, cả Chu Dương và Thẩm Bích Quân đều biết rất rõ điều này.
Ví dụ, Hứa tổng vừa cho biết, các sản phẩm của Danh Dương hiện chiếm hơn 95% thị trường ở thành phố Đông Hải.
Với thế mạnh này, họ thực sự hoàn toàn có thể tự mình bán hàng, đánh sập các công ty khác, rồi trở thành kẻ thống trị.
Nhưng họ không thể làm điều này, bởi vì một công ty hùng mạnh phải đảm nhận trách nhiệm xã hội đáng tin, và cách làm của họ sẽ gây ra bất ổn xã hội.
Vì vậy, họ có thể làm bá làm chủ, nhưng tuyệt đối không thể làm đến mức quá đáng.
Đừng lấy kiểu công ty như Alibaba trong thực tế ra làm ví dụ, lý do tại sao một công ty như vậy có thể hoàn toàn độc quyền, là bởi vì họ đã mở ra một ngành nghề mới.
Nhưng trêи thực tế, sau này những đối thủ khác cũng xuất hiện, trở thành đối thủ cạnh tranh của họ.
Nếu nói ra, lẽ nào Alibaba không có đủ năng lực để áp chế hai đối thủ cạnh tranh của họ sao? Điều đó tuyệt đối không thể, nếu như họ muốn, chắc chắn có thể khiến cho hai đối thủ cạnh tranh kia không đứng lên được.
Một ví dụ khác, có một ông trùm bất động sản họ Vương trong giới siêu giàu, ông trùm này cũng thừa sức đi khắp cả nước để làm lũng đoạn toàn bộ thị trường bất động sản.
Chuyện như thế này cũng không khó, vì mấy năm nay bất động sản quá hot, chưa xây nhà đã có thể bắt đầu bán nhà để thu tiền, theo logic này thì họ hoàn toàn đủ thực lực đè bẹp mọi bất động sản, khiến bất động sản nào cũng không thể trỗi dậy.
Nhưng họ vẫn để lại một con đường cho những người khác sống sót.
Bởi lẽ, việc một công ty gánh cả một ngành là hoàn toàn không thể.
Đây chính là trường hợp của công ty Danh Dương hiện nay.
Hơn nữa, Chu Dương và Thẩm Bích Quân đúng là đang làm việc này, họ không hề bị dắt mũi, chỉ là họ bằng lòng cho những người này một con đường sống sót, nếu không thì cuộc họp hôm nay sẽ không được tổ chức.
Nhưng!
Ông đây muốn cho các người một con đường sống, đó là bởi vì ông đây cân nhắc đến chủ nghĩa nhân đạo!
Đó là ân tình ông đây dành cho các người, nếu như ông cứ còn giống như ông lớn ở đây mà khoa chân múa tay thì đừng có trách ông đây không khách sáo!
Điều kiện Hứa tổng đưa ra lúc này đây thực sự hơi quá đáng, muốn trực tiếp hủy bỏ quyền kinh doanh của công ty Danh Dương, chỉ để công ty Danh Dương sản xuất hàng hóa là đủ rồi!
Nếu đúng là như vật thì chỗ đứng của công ty Danh Dương ở thành phố Đông Hải chắc chắn sẽ bị sụt giảm mạnh!
Ví dụ như công ty Danh Dương hiện nay, vì chiếm thị trường quá lớn, bộ phận bán hàng của công ty hoàn toàn không đủ, vậy nên mới muốn kêu gọi thêm nhiều đại lý.
Tuy nhiên, những người cung cấp dịch vụ đại lý này không có quyền đại lý, quyền hành đều nằm trong tay công ty Danh Dương, vì vậy những người này mới sợ công ty Danh Dương như vậy.
Nói một cách dễ hiểu, bất kể bạn làm tốt đến đâu, công ty Danh Dương vẫn có thể ngăn cản không cho bạn làm đại lý.
Nhưng nếu quyền hạn đại lý được giải phóng, cục diện này có thể thay đổi.
Khi đó, sẽ không ai coi công ty Danh Dương ra gì nữa.
Ông ngầu cái gì mà ngầu? Đồ mà ông sản xuất ra mà tự mình lại không thể bán được sao!
Muốn bán được hàng thì chỉ có thể dựa vào những người như họ!
Và những người này nếu muốn mở rộng hay giảm bớt quyền đại lý thì không còn phải thương lượng với công ty Danh Dương nữa mà chỉ cần đàm phán trực tiếp với những người có quyền đại lý!
Đây là thủ đoạn thâm độc nhất, trực tiếp lấy đi vũ khí lợi hại nhất của công ty Danh Dương.
Nhưng cho dù như vậy, Thẩm Bích Quân vẫn không tức giận, vẫn giữ thái độ nhu nhược của phụ nữ: “Chúng tôi không thể chấp nhận điều kiện này, Hứa tổng, ông có thể làm nhẹ tay được không?”
“Ít nhất, cũng phải để lại cho chúng ta một số quyền đại lý, phải không?”
“Hả? Thẩm tổng, cô đùa gì thế, vừa rồi những gì tôi nói đã rõ ràng như thế, cô vẫn u mê không tỉnh ngộ sao?”
“Các sản phẩm của công ty Danh Dương của cô đã chiếm quá nhiều thị trường. Trong tình hình như vậy, công ty cô nên chuyển đổi thành một nhà máy!”
“Cô còn muốn quyền đại lý sao? Vậy hay là cô cầu xin tôi đi, tôi sẽ xem xét, cho anh 1% quyền đại lý, thế nào?”
Hứa tổng nói với một nụ cười trêи môi: “Tất nhiên, đó chỉ là một phần trăm quyền đại lý đối với một trong các sản phẩm thôi”.
/1181
|