Đến nhà Dương Dịch là đã 5 giờ, mười ngón tay của hai người đan chặt với nhau, họ đứng ở bên ngoài biệt thự.
Tóc cô được cột lên thật cao, trên tóc cài một cây trâm đơn giản, và mặc một bộ váy ngắn màu xanh lá cây, kết hợp với sợi dây chuyền lấp lánh, cùng với giày thủy tinh, rõ ràng không có trang điểm, nhưng lại toát ra nét đẹp đầy quyến rũ.
Bữa cơm tết Đoan Ngọ, là bữa cơm của gia đình của họ, và cũng là sinh nhật của anh.
Anh dắt cô đi vào biệt thự, hấp dẫn đồng loạt ánh mắt của người nhà họ Dương.
Thật là xứng đôi!
Thật là một đôi đáng yêu!
Thật là mộ đôi trai tài gái sắc!
Đây chính là hình ảnh mà mọi người thấy, giờ phút này trong mắt người đàn ông kia tất cả đều là sự dịu dàng.
Cô chưa bao giờ tham gia tiệc gia đình của người khác, nhưng cô lại không cảm thấy sợ, nhìn tay bị anh nắm chặt, cho nên cái gì cô cũng không sợ, chỉ cần có anh ở đây, thì cô sẽ ứng phó được!
Ngay phía trước là một bà lão lớn tuổi đang ngồi trên ghế, đứng bên cạnh bà lão là một đôi vợ chồng trung niên, không nói thì cô cũng biết đó chính là cha mẹ của Dương Dịch, bọn họ nhìn cô với ánh mắt đầy hài lòng, mà không phải chán ghét.
Ánh mắt của bà lão nhìn cô rất trìu mến, khi nhìn thấy ba ánh mắt ấy nhìn thẳng vào mắt cô thì cô biết cô đã thắng.
Bà nội, cha, mẹ, đây là bạn gái của con - Tiểu Vũ! Đi tới bên cạnh bà nội, Dương Dịch giới thiệu với bọn họ.
Bà nội, bác trai, bác gái! Cô ngoan ngoãn gọi, cô có bản lãnh gọi như thế làm cho Dương Dịch ngạc nhiên, lại có thể gọi ngọt như vậy, xem ra, cô thật sự có thể làm cho người lớn vui vẻ! Việc này anh không cần lo lắng.
Bà nội tươi cười rạng rỡ, không có một chút ý bài xích nào, làm cho người ta có ấn tượng tốt: Ai yêu, cháu trai Dịch tìm được nàng dâu thật là xinh đẹp, hơn nữa cái miệng nhỏ thật ngọt nha!
Hạ Thiên Vũ buông tay Dương Dịch ra, mỉm cười đứng bên cạnh bà nội, cô dịu dàng nắm tay bà nội.
Cha Dương quan sát Hạ Thiên Vũ, cũng không nhịn được gật đầu nói: Tự nhiên thoải mái, biết rõ đạo lý, hiểu lễ tiết, Dịch, con lừa gạt nàng dâu nhỏ này ở đâu vậy?
Cha, xem cha nói kìa! Tiểu Vũ là bạn học thời đại học của con! Dương Dịch cười nhạt.
Mẹ Dương – Doãn Uyển cũng dịu dàng mỉm cười, nói: Có bạn gái là chuyện tốt, nhớ mang Tiểu Vũ về nhà nhiều một chút để cho bà nội gặp mặt biết không? Con xem bà nội của con gần như là liếc mắt một cái đã thích cô bé này rồi!”
Dương Dịch gật đầu một cái, nói: Con biết rồi ạ, nhất định thường xuyên đưa cô ấy về nhà!
Sau một lúc tró chuyện là bắt đầu bữa tiệc, từ lúc bắt đầu bữa tiệc Hạ Thiên Vũ vẫn luôn ở bên cạnh bà nội, còn Dương Dịch bưng ly rượu đi đến đám đông gần đó, nhưng cho dù có nhiều người hơn nữa, cô chỉ nhìn một cái, là có thể tìm được vị trí của anh rồi, hình như tâm ý của hai người tương thông vậy, khi cô nhìn sang, Dương Dịch luôn có thể cảm thấy nhìn lại.
Bà nội nhìn cô luôn cười vui vẻ, cô ấy là cháu gái nha, có phúc khí rồi...!
Cha của Dương Dịch là ông trùm ngành kiến trúc, là chủ tịch công ty xây dựng Dương thị, còn mẹ của Dương Dịch luôn phụ trách chi nhánh công ty bất động sản của gia đình, cha của An Nhan vẫn đi theo Dương Dự, ngày trước còn đã cứu Dương Dự một mạng, cho nên, quan hệ hai nhà rất tốt, An Nhan thích Dương Dịch, cha mẹ Dương Dịch cũng chưa từng can thiệp, bởi họ nghĩ bọn nhỏ có thể tự mình phát triển.
Dương Dự cũng không quan tâm đến xuất thân của con dâu, nhưng bản thân Doãn Uyển thì rất để ý, nhưng sau khi bà nhìn thấy Hạ Thiên Vũ, cảm thấy cô gái xuất thân chắc chắn sẽ không kém, phong cách của cô bé kia được phát ra từ bên trong, làm cho người ta không thể không thích, cho nên nháy mắt Hạ Thiên Vũ trong lòng Doãn Uyển Hạ Thiên Vũ cao hơn An Nhan một tầng.
Khi âm nhạc vang lên, khách khứa ra khỏi vị trí trung tâm,và những người khác bắt đầu khiêu vũ vây quanh trung tâm.
Dương Dịch đi tới bà nội bên cạnh, nói:
Tóc cô được cột lên thật cao, trên tóc cài một cây trâm đơn giản, và mặc một bộ váy ngắn màu xanh lá cây, kết hợp với sợi dây chuyền lấp lánh, cùng với giày thủy tinh, rõ ràng không có trang điểm, nhưng lại toát ra nét đẹp đầy quyến rũ.
Bữa cơm tết Đoan Ngọ, là bữa cơm của gia đình của họ, và cũng là sinh nhật của anh.
Anh dắt cô đi vào biệt thự, hấp dẫn đồng loạt ánh mắt của người nhà họ Dương.
Thật là xứng đôi!
Thật là một đôi đáng yêu!
Thật là mộ đôi trai tài gái sắc!
Đây chính là hình ảnh mà mọi người thấy, giờ phút này trong mắt người đàn ông kia tất cả đều là sự dịu dàng.
Cô chưa bao giờ tham gia tiệc gia đình của người khác, nhưng cô lại không cảm thấy sợ, nhìn tay bị anh nắm chặt, cho nên cái gì cô cũng không sợ, chỉ cần có anh ở đây, thì cô sẽ ứng phó được!
Ngay phía trước là một bà lão lớn tuổi đang ngồi trên ghế, đứng bên cạnh bà lão là một đôi vợ chồng trung niên, không nói thì cô cũng biết đó chính là cha mẹ của Dương Dịch, bọn họ nhìn cô với ánh mắt đầy hài lòng, mà không phải chán ghét.
Ánh mắt của bà lão nhìn cô rất trìu mến, khi nhìn thấy ba ánh mắt ấy nhìn thẳng vào mắt cô thì cô biết cô đã thắng.
Bà nội, cha, mẹ, đây là bạn gái của con - Tiểu Vũ! Đi tới bên cạnh bà nội, Dương Dịch giới thiệu với bọn họ.
Bà nội, bác trai, bác gái! Cô ngoan ngoãn gọi, cô có bản lãnh gọi như thế làm cho Dương Dịch ngạc nhiên, lại có thể gọi ngọt như vậy, xem ra, cô thật sự có thể làm cho người lớn vui vẻ! Việc này anh không cần lo lắng.
Bà nội tươi cười rạng rỡ, không có một chút ý bài xích nào, làm cho người ta có ấn tượng tốt: Ai yêu, cháu trai Dịch tìm được nàng dâu thật là xinh đẹp, hơn nữa cái miệng nhỏ thật ngọt nha!
Hạ Thiên Vũ buông tay Dương Dịch ra, mỉm cười đứng bên cạnh bà nội, cô dịu dàng nắm tay bà nội.
Cha Dương quan sát Hạ Thiên Vũ, cũng không nhịn được gật đầu nói: Tự nhiên thoải mái, biết rõ đạo lý, hiểu lễ tiết, Dịch, con lừa gạt nàng dâu nhỏ này ở đâu vậy?
Cha, xem cha nói kìa! Tiểu Vũ là bạn học thời đại học của con! Dương Dịch cười nhạt.
Mẹ Dương – Doãn Uyển cũng dịu dàng mỉm cười, nói: Có bạn gái là chuyện tốt, nhớ mang Tiểu Vũ về nhà nhiều một chút để cho bà nội gặp mặt biết không? Con xem bà nội của con gần như là liếc mắt một cái đã thích cô bé này rồi!”
Dương Dịch gật đầu một cái, nói: Con biết rồi ạ, nhất định thường xuyên đưa cô ấy về nhà!
Sau một lúc tró chuyện là bắt đầu bữa tiệc, từ lúc bắt đầu bữa tiệc Hạ Thiên Vũ vẫn luôn ở bên cạnh bà nội, còn Dương Dịch bưng ly rượu đi đến đám đông gần đó, nhưng cho dù có nhiều người hơn nữa, cô chỉ nhìn một cái, là có thể tìm được vị trí của anh rồi, hình như tâm ý của hai người tương thông vậy, khi cô nhìn sang, Dương Dịch luôn có thể cảm thấy nhìn lại.
Bà nội nhìn cô luôn cười vui vẻ, cô ấy là cháu gái nha, có phúc khí rồi...!
Cha của Dương Dịch là ông trùm ngành kiến trúc, là chủ tịch công ty xây dựng Dương thị, còn mẹ của Dương Dịch luôn phụ trách chi nhánh công ty bất động sản của gia đình, cha của An Nhan vẫn đi theo Dương Dự, ngày trước còn đã cứu Dương Dự một mạng, cho nên, quan hệ hai nhà rất tốt, An Nhan thích Dương Dịch, cha mẹ Dương Dịch cũng chưa từng can thiệp, bởi họ nghĩ bọn nhỏ có thể tự mình phát triển.
Dương Dự cũng không quan tâm đến xuất thân của con dâu, nhưng bản thân Doãn Uyển thì rất để ý, nhưng sau khi bà nhìn thấy Hạ Thiên Vũ, cảm thấy cô gái xuất thân chắc chắn sẽ không kém, phong cách của cô bé kia được phát ra từ bên trong, làm cho người ta không thể không thích, cho nên nháy mắt Hạ Thiên Vũ trong lòng Doãn Uyển Hạ Thiên Vũ cao hơn An Nhan một tầng.
Khi âm nhạc vang lên, khách khứa ra khỏi vị trí trung tâm,và những người khác bắt đầu khiêu vũ vây quanh trung tâm.
Dương Dịch đi tới bà nội bên cạnh, nói:
/72
|