Hạ Thiên Vũ và Vương Màu mới vừa vào cửa, đã nhìn thấy Vương Miểu, cô và Vương Màu xách thức ăn vào trong bếp, sau đó cô lấy mắt kiếng xuống, rồi lại cùng nhau đi ra, Hạ Thiên Vũ ngẩng đầu đánh giá Vương Miểu, mang giày Tây, rất chính thức, rất lịch sự.
Một tay Vương Màu ôm cánh tay Vương Miểu, nói với Hạ Thiên Vũ: Tổng giám đốc phu nhân, anh trai của tôi – Vương Miểu!
Mắt của Vương Miểu cũng dừng trên người Hạ Thiên Vũ mấy giây, sau đó khẽ mỉm cười, nói: Hóa ra là chị dâu thật sự xinh đẹp như lời của các cậu nha, thằng nhóc Dương Dịch thật sự may mắn!
Hạ Thiên Vũ khẽ mỉm cười, sau đó nói: Các anh tùy tiện ngồi đi, tôi đi nấu cơm.
Bốn người Dương Dịch, Đinh Đương, Triệu Vũ và A Không, đang chơi Đấu Địa Chủ (Landlords-Bài Tú Lơ Khơ), thấy Hạ Thiên Vũ trở lại, Dương Dịch vội nói: Lão Vương, thế chỗ của tôi, tôi đi giúp bà xã nấu cơm!
Ngoài Hạ Thiên Vũ, còn mấy người khác bị hóa đá! Khi nào thấy tổng giám đốc nấu cơm, thế nhưng hôm nay lại giúp bà xã nấu cơm.
Nô lệ của vợ! A Không nói.
Bị vợ kiểm soát rồi! Triệu Vũ nói.
Gia đình phụ nam! Đinh Đương nói.
Dương Dịch ném mấy lá bài còn lại trên tay xuống bàn, nói: Tứ Đại Thiên Vương! Tôi thắng!
Tiếp đó, anh đứng dậy đi về phía Hạ Thiên Vũ, sau đó quay đầu lại nói với bọn họ ba chữ: Tôi thích!
Bỗng nhiên, Hạ Thiên Vũ cảm thấy buồn cười, sau đó cùng Dương Dịch đi vào bếp.
Vương Màu thấy hai người bọn họ trong phòng bếp, cô cảm thấy mình chính là kỳ đà cản mũi, nên bỏ chạy đi xem mọi người đánh bài.
Anh giúp cô xắc thức ăn, rửa rau, còn cô thì tập trung vào nấu ăn.
Hai người cứ như vậy im lặng không nói phân chia việc làm, sau một lúc, Hạ Thiên Vũ mới lên tiếng nói: Nếu trong tương lai có chuyện gì vượt ra ngoài sức tưởng tượng của anh, anh không được tức giận, được không? Hơn nữa, anh nhất định phải tin tưởng em không có lừa gạt anh!
Dĩ nhiên anh sẽ tin tưởng em, sao thế? Dương Dịch ngạc nhiên, hỏi.
Khuôn mặt Hạ Thiên Vũ hiện lên một chút không vui, nói: Vốn là sinh nhật anh ẹm không muốn làm cho anh lo lắng, nhưng không nói trong lòng em sẽ không vui! Lúc em với cô Vương về nhà, bị hai tên nhóc lưu manh chặn đường!
À? Chuyện gì xảy ra? Dương Dịch kinh ngạc, hỏi: Không có sao chứ?
Cô lắc đầu, tiếp tục động tác trong tay, nói: Anh không có hỏi em chuyện tối ngày hôm qua!
Anh gật đầu, nói: Anh thật tò mò tại sao em lại uống rượu? Tại sao em lại an toàn đứng ở ngoài cửa quán bar! Mà quán bar kia là nơi rất không sạch sẽ, tối hôm qua lúc em nói em ở đó, thì anh cảm thấy lòng của mình rất lo sợ, anh sợ em gặp chuyện không may!
Em không sao. Cô cười cười, nói: Thật ra là bởi vì anh trai em rời nhà trốn đi đã rất nhiều năm, ngày hôm qua em vừa đến thành phố S, chị em gọi điện thoại nói với em là anh ấy đang ở quán bar Dạ Quang, cho nên em chạy đến đó tìm anh ấy!”
Dương Dịch như có điều suy nghĩ gật đầu, vốn muốn hỏi hỏi về gia đình cô, nhưng nhìn cô giống như rất kiêng dè nói về tình hình
Một tay Vương Màu ôm cánh tay Vương Miểu, nói với Hạ Thiên Vũ: Tổng giám đốc phu nhân, anh trai của tôi – Vương Miểu!
Mắt của Vương Miểu cũng dừng trên người Hạ Thiên Vũ mấy giây, sau đó khẽ mỉm cười, nói: Hóa ra là chị dâu thật sự xinh đẹp như lời của các cậu nha, thằng nhóc Dương Dịch thật sự may mắn!
Hạ Thiên Vũ khẽ mỉm cười, sau đó nói: Các anh tùy tiện ngồi đi, tôi đi nấu cơm.
Bốn người Dương Dịch, Đinh Đương, Triệu Vũ và A Không, đang chơi Đấu Địa Chủ (Landlords-Bài Tú Lơ Khơ), thấy Hạ Thiên Vũ trở lại, Dương Dịch vội nói: Lão Vương, thế chỗ của tôi, tôi đi giúp bà xã nấu cơm!
Ngoài Hạ Thiên Vũ, còn mấy người khác bị hóa đá! Khi nào thấy tổng giám đốc nấu cơm, thế nhưng hôm nay lại giúp bà xã nấu cơm.
Nô lệ của vợ! A Không nói.
Bị vợ kiểm soát rồi! Triệu Vũ nói.
Gia đình phụ nam! Đinh Đương nói.
Dương Dịch ném mấy lá bài còn lại trên tay xuống bàn, nói: Tứ Đại Thiên Vương! Tôi thắng!
Tiếp đó, anh đứng dậy đi về phía Hạ Thiên Vũ, sau đó quay đầu lại nói với bọn họ ba chữ: Tôi thích!
Bỗng nhiên, Hạ Thiên Vũ cảm thấy buồn cười, sau đó cùng Dương Dịch đi vào bếp.
Vương Màu thấy hai người bọn họ trong phòng bếp, cô cảm thấy mình chính là kỳ đà cản mũi, nên bỏ chạy đi xem mọi người đánh bài.
Anh giúp cô xắc thức ăn, rửa rau, còn cô thì tập trung vào nấu ăn.
Hai người cứ như vậy im lặng không nói phân chia việc làm, sau một lúc, Hạ Thiên Vũ mới lên tiếng nói: Nếu trong tương lai có chuyện gì vượt ra ngoài sức tưởng tượng của anh, anh không được tức giận, được không? Hơn nữa, anh nhất định phải tin tưởng em không có lừa gạt anh!
Dĩ nhiên anh sẽ tin tưởng em, sao thế? Dương Dịch ngạc nhiên, hỏi.
Khuôn mặt Hạ Thiên Vũ hiện lên một chút không vui, nói: Vốn là sinh nhật anh ẹm không muốn làm cho anh lo lắng, nhưng không nói trong lòng em sẽ không vui! Lúc em với cô Vương về nhà, bị hai tên nhóc lưu manh chặn đường!
À? Chuyện gì xảy ra? Dương Dịch kinh ngạc, hỏi: Không có sao chứ?
Cô lắc đầu, tiếp tục động tác trong tay, nói: Anh không có hỏi em chuyện tối ngày hôm qua!
Anh gật đầu, nói: Anh thật tò mò tại sao em lại uống rượu? Tại sao em lại an toàn đứng ở ngoài cửa quán bar! Mà quán bar kia là nơi rất không sạch sẽ, tối hôm qua lúc em nói em ở đó, thì anh cảm thấy lòng của mình rất lo sợ, anh sợ em gặp chuyện không may!
Em không sao. Cô cười cười, nói: Thật ra là bởi vì anh trai em rời nhà trốn đi đã rất nhiều năm, ngày hôm qua em vừa đến thành phố S, chị em gọi điện thoại nói với em là anh ấy đang ở quán bar Dạ Quang, cho nên em chạy đến đó tìm anh ấy!”
Dương Dịch như có điều suy nghĩ gật đầu, vốn muốn hỏi hỏi về gia đình cô, nhưng nhìn cô giống như rất kiêng dè nói về tình hình
/72
|