Ninh Thư đọc sách, ngửi hương hoa hồng, uống linh trà, một ngày cứ thế trôi qua vô cùng thoải mái.
Ninh Thư đọc hết cuốn sách, sau đó cất sách lên kệ.
Mở cửa hàng hệ thống ra, đổi một ít Tích Cốc Đan, nước, và một ít thuốc thường dùng.
Cô sợ bản thân vừa tiến vào nhiệm vụ gặp ngay tình huống nguy hiểm, không có đồ ăn thức uống, thậm chí là rơi xuống nơi không thể tu luyện.
May mà bây giờ Ninh Thư có thể hấp thụ được hỏa năng dương khí, cho dù không có linh khí, cũng có thể tu luyện được.
Nhưng vẫn phải tính toán trước, nhìn xa xa một chút.
Chuẩn bị xong xuôi, Ninh Thư nói với 2333: “Chúng ta đi làm nhiệm vụ thôi.”
“Được.”
Ninh Thư hít một hơi thật sâu, sau khi linh hồn của cô cứng cáp mạnh mẽ hơn, Ninh Thư không còn thấy hoa mắt chóng mặt khi tiến vào thế giới nhiệm vụ nữa.
Còn có thể cảm nhận rõ ràng, bản thân đang dung nhập vào trong một thân xác.
Chờ sau khi nhập vào cơ thể thành công, Ninh Thư thấy cơ thể lảo đảo lắc lư.
Mở mắt, giật mình nhận ra bản thân vậy mà bị nhốt trong lồng sắt.
Lồng sắt đang được khiêng đi, có hai người khiêng lồng sắt.
Ngoại trừ hai người đang khiêng lồng sắt, bên cạnh còn một người nữa đi theo.
Thấy Ninh Thư tỉnh lại, chỉ thờ ơ liếc mắt một cái, giống như đang nhìn hàng hóa, không hề mang theo cảm xúc.
Ninh Thư thầm nghĩ, lại sắp ăn hành tới nơi ròi.
Không biết họ đang khiêng cô tới nơi nào.
Sao lúc cô tiến vào nhiệm vụ càng ngày càng dị vậy.
Thân phận của cô hiện giờ là gì, vì sao lại bị nhốt trong lồng sắt?
Lồng sắt lắc lư tròng trành, Ninh Thư nắm lấy khung sắt, cái lồng này được chế thành từ sắt tinh luyện.
Cực kỳ rắn chắc, nắm trong tay tỏa hơi lạnh lẽo vô cùng, đã vậy còn bị khóa bằng một ổ khóa cực lớn.
Ninh Thư thử kéo khung sắt, song thân thể này quá yếu, như gà dù trước gió, không thể kéo ra nổi.
Hơn nữa lồng sắt này khá bé, cô chỉ có thể ngồi, không thể đứng thẳng.
Chẳng có nhẽ, thân phận của cơ thể này là nô lệ!
Tóm lại Ninh Thư thấy rất tệ.
Giờ cô không có cách gì để tiếp thu cốt truyện.
Nếu đang tiếp thu cốt truyện bị ngắt ngang, có khả năng sẽ không nhận được cốt truyện hoàn chỉnh nữa.
Vốn dĩ cốt truyện thế giới rất đơn giản, chỉ đưa ra dàn ý chính, cộng thêm một vài tình tiết cơ bản.
Chẳng hề có câu chuyện cụ thể kỹ càng tỉ mỉ chi tiết.
Lồng sắt chòng chành (tròng trành cũng đúng) lắc lư, Ninh Thư sờ ngực, là nữ.
Đánh giá quần áo đang mặc trên người, chất vải thô ráp.
Kiểu dáng…… hoàn toàn không có kiểu dáng gì cả.
Chẳng khác gì trùm bao tải lên người.
Ninh Thư đọc hết cuốn sách, sau đó cất sách lên kệ.
Mở cửa hàng hệ thống ra, đổi một ít Tích Cốc Đan, nước, và một ít thuốc thường dùng.
Cô sợ bản thân vừa tiến vào nhiệm vụ gặp ngay tình huống nguy hiểm, không có đồ ăn thức uống, thậm chí là rơi xuống nơi không thể tu luyện.
May mà bây giờ Ninh Thư có thể hấp thụ được hỏa năng dương khí, cho dù không có linh khí, cũng có thể tu luyện được.
Nhưng vẫn phải tính toán trước, nhìn xa xa một chút.
Chuẩn bị xong xuôi, Ninh Thư nói với 2333: “Chúng ta đi làm nhiệm vụ thôi.”
“Được.”
Ninh Thư hít một hơi thật sâu, sau khi linh hồn của cô cứng cáp mạnh mẽ hơn, Ninh Thư không còn thấy hoa mắt chóng mặt khi tiến vào thế giới nhiệm vụ nữa.
Còn có thể cảm nhận rõ ràng, bản thân đang dung nhập vào trong một thân xác.
Chờ sau khi nhập vào cơ thể thành công, Ninh Thư thấy cơ thể lảo đảo lắc lư.
Mở mắt, giật mình nhận ra bản thân vậy mà bị nhốt trong lồng sắt.
Lồng sắt đang được khiêng đi, có hai người khiêng lồng sắt.
Ngoại trừ hai người đang khiêng lồng sắt, bên cạnh còn một người nữa đi theo.
Thấy Ninh Thư tỉnh lại, chỉ thờ ơ liếc mắt một cái, giống như đang nhìn hàng hóa, không hề mang theo cảm xúc.
Ninh Thư thầm nghĩ, lại sắp ăn hành tới nơi ròi.
Không biết họ đang khiêng cô tới nơi nào.
Sao lúc cô tiến vào nhiệm vụ càng ngày càng dị vậy.
Thân phận của cô hiện giờ là gì, vì sao lại bị nhốt trong lồng sắt?
Lồng sắt lắc lư tròng trành, Ninh Thư nắm lấy khung sắt, cái lồng này được chế thành từ sắt tinh luyện.
Cực kỳ rắn chắc, nắm trong tay tỏa hơi lạnh lẽo vô cùng, đã vậy còn bị khóa bằng một ổ khóa cực lớn.
Ninh Thư thử kéo khung sắt, song thân thể này quá yếu, như gà dù trước gió, không thể kéo ra nổi.
Hơn nữa lồng sắt này khá bé, cô chỉ có thể ngồi, không thể đứng thẳng.
Chẳng có nhẽ, thân phận của cơ thể này là nô lệ!
Tóm lại Ninh Thư thấy rất tệ.
Giờ cô không có cách gì để tiếp thu cốt truyện.
Nếu đang tiếp thu cốt truyện bị ngắt ngang, có khả năng sẽ không nhận được cốt truyện hoàn chỉnh nữa.
Vốn dĩ cốt truyện thế giới rất đơn giản, chỉ đưa ra dàn ý chính, cộng thêm một vài tình tiết cơ bản.
Chẳng hề có câu chuyện cụ thể kỹ càng tỉ mỉ chi tiết.
Lồng sắt chòng chành (tròng trành cũng đúng) lắc lư, Ninh Thư sờ ngực, là nữ.
Đánh giá quần áo đang mặc trên người, chất vải thô ráp.
Kiểu dáng…… hoàn toàn không có kiểu dáng gì cả.
Chẳng khác gì trùm bao tải lên người.