Trước cửa khách sạn đã bày sẵn lẵng hoa, còn có hai người mặc lễ phục đứng tiếp đón.
Hôm nay ba mẹ Trần Phong cực kỳ vui vẻ, ăn mặc cũng rất rực rỡ, mỗi khi có khách tới lại tranh thủ hàn huyên vài câu. Hôm nay, nhà họ Du, trừ hai ông bà Hạ tuổi tác đã cao, những người khác đều đến cả. Cô bé Thanh Ti hôm nay đặc biệt vui vẻ.
Cô bé tới khách sạn, chưa gặp được Vương Thu Vũ nên liền vội vã chạy đi tìm ba mẹ của Trần Phong: “Cháu chào ông bà! Sao hôn lễ của chú Trần và cô giáo Tiểu Vương còn chưa bắt đầu ạ?”
Ba mẹ Trần Phong vừa thấy Thanh Ti liền nhoẻn miệng cười tươi. Con trai bọn họ lần này có thể lấy được cô vợ tốt như thế, công lớn nhất chẳng phải là nhờ cô bé trước mặt này sao?
Mẹ Trần Phong không nhịn được liền cúi người ôm lấy Thanh Ti: “Thanh Ti đến đây nào, con có lạnh không?”
Thanh Ti lắc đầu: “Con không lạnh ạ, hôm nay lúc đi mẹ con đã mặc cho con nhiều áo lắm.”
Mẹ Trần Phong sờ sờ bàn tay nhỏ nhắn của Thanh Ti, thấy đúng là không lạnh, lúc này mới hỏi: “Đúng đúng, mặc nhiều áo mới đúng, bằng không bị cảm lạnh là sẽ phải tiêm đó.”
Ba Trần Phong đêm qua còn cùng mấy bạn già nói chuyện, ông thật sự hy vọng năm sau con trai con dâu có thể cho bọn họ một đứa cháu gái giống như Thanh Ti. Ông đã chuẩn bị lì xì từ sớm, cười tủm tỉm đưa cho Thanh Ti: “Nào, Thanh Ti, đây là tiền lì xì ông cho con. Cám ơn con đã giúp chú Trần Phong tìm được vợ. Con là bà mối nhỏ của chúng ta đó.”
Thanh Ti nhìn thấy tiền lì xì thì có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn vươn hai tay tới đón nhận. “Con cảm ơn ông.”
Bà Trần tiếp đó cũng đem tiền lì xì ra: “Thanh Ti… đây là của bà chuẩn bị cho con. Chúc con năm tới khỏe mạnh này, nhanh nhẹn này.”
Lúc trước Nhạc Thính Phong nói với Thanh Ti, phải mặc áo có túi thật to vào vì cô bé nhất định sẽ được nhận rất nhiều tiền lì xì.
Thanh Ti cảm thấy ngượng ngùng. Cô bé đã nhận một cái rồi, nếu nhận nữa thì có phải là không hiểu chuyện hay không?
“Bà ơi, con….”
Cô bé vừa mới mở miệng đã bị mẹ Trần Phong cắt lời: “Thanh Ti, con mau cầm lấy. Con không thể nhận tiền lì xì của ông xong lại không nhận của bà, bằng không bà sẽ đau lòng lắm đó…”
Nhạc Thính Phong sờ sờ đầu Thanh Ti: “Bà đã cho, em mau cầm đi.”
Lúc này Thanh Ti mới chìa tay: “Cám ơn bà. Con chúc bà năm tới thật khỏe mạnh nha.”
“Tốt tốt tốt, năm sau, tất cả chúng ta đều phải khỏe mạnh.” Bà Trần càng nhìn Thanh Ti càng yêu thích, ôm lấy mãi không muốn rời.
Tiểu Ái từ xa nhìn thấy con gái nhận tiền lì xì liền nhanh chân chạy tới: “Chú Trần, dì Trần, con bé còn nhỏ, làm sao có thể nhận nhiều như vậy. Hai người đừng chiều nó…”
Tiểu Ái không phản đối Thanh Ti nhận lì xì, thế nhưng một cái thôi là được rồi. Sau hôn lễ Trần gia hẳn là còn nhiều việc phải xử lý, trong nhà nhất định sẽ cần xoay sở, không thể đòi nhiều như thế.
Hôm nay ba mẹ Trần Phong cực kỳ vui vẻ, ăn mặc cũng rất rực rỡ, mỗi khi có khách tới lại tranh thủ hàn huyên vài câu. Hôm nay, nhà họ Du, trừ hai ông bà Hạ tuổi tác đã cao, những người khác đều đến cả. Cô bé Thanh Ti hôm nay đặc biệt vui vẻ.
Cô bé tới khách sạn, chưa gặp được Vương Thu Vũ nên liền vội vã chạy đi tìm ba mẹ của Trần Phong: “Cháu chào ông bà! Sao hôn lễ của chú Trần và cô giáo Tiểu Vương còn chưa bắt đầu ạ?”
Ba mẹ Trần Phong vừa thấy Thanh Ti liền nhoẻn miệng cười tươi. Con trai bọn họ lần này có thể lấy được cô vợ tốt như thế, công lớn nhất chẳng phải là nhờ cô bé trước mặt này sao?
Mẹ Trần Phong không nhịn được liền cúi người ôm lấy Thanh Ti: “Thanh Ti đến đây nào, con có lạnh không?”
Thanh Ti lắc đầu: “Con không lạnh ạ, hôm nay lúc đi mẹ con đã mặc cho con nhiều áo lắm.”
Mẹ Trần Phong sờ sờ bàn tay nhỏ nhắn của Thanh Ti, thấy đúng là không lạnh, lúc này mới hỏi: “Đúng đúng, mặc nhiều áo mới đúng, bằng không bị cảm lạnh là sẽ phải tiêm đó.”
Ba Trần Phong đêm qua còn cùng mấy bạn già nói chuyện, ông thật sự hy vọng năm sau con trai con dâu có thể cho bọn họ một đứa cháu gái giống như Thanh Ti. Ông đã chuẩn bị lì xì từ sớm, cười tủm tỉm đưa cho Thanh Ti: “Nào, Thanh Ti, đây là tiền lì xì ông cho con. Cám ơn con đã giúp chú Trần Phong tìm được vợ. Con là bà mối nhỏ của chúng ta đó.”
Thanh Ti nhìn thấy tiền lì xì thì có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn vươn hai tay tới đón nhận. “Con cảm ơn ông.”
Bà Trần tiếp đó cũng đem tiền lì xì ra: “Thanh Ti… đây là của bà chuẩn bị cho con. Chúc con năm tới khỏe mạnh này, nhanh nhẹn này.”
Lúc trước Nhạc Thính Phong nói với Thanh Ti, phải mặc áo có túi thật to vào vì cô bé nhất định sẽ được nhận rất nhiều tiền lì xì.
Thanh Ti cảm thấy ngượng ngùng. Cô bé đã nhận một cái rồi, nếu nhận nữa thì có phải là không hiểu chuyện hay không?
“Bà ơi, con….”
Cô bé vừa mới mở miệng đã bị mẹ Trần Phong cắt lời: “Thanh Ti, con mau cầm lấy. Con không thể nhận tiền lì xì của ông xong lại không nhận của bà, bằng không bà sẽ đau lòng lắm đó…”
Nhạc Thính Phong sờ sờ đầu Thanh Ti: “Bà đã cho, em mau cầm đi.”
Lúc này Thanh Ti mới chìa tay: “Cám ơn bà. Con chúc bà năm tới thật khỏe mạnh nha.”
“Tốt tốt tốt, năm sau, tất cả chúng ta đều phải khỏe mạnh.” Bà Trần càng nhìn Thanh Ti càng yêu thích, ôm lấy mãi không muốn rời.
Tiểu Ái từ xa nhìn thấy con gái nhận tiền lì xì liền nhanh chân chạy tới: “Chú Trần, dì Trần, con bé còn nhỏ, làm sao có thể nhận nhiều như vậy. Hai người đừng chiều nó…”
Tiểu Ái không phản đối Thanh Ti nhận lì xì, thế nhưng một cái thôi là được rồi. Sau hôn lễ Trần gia hẳn là còn nhiều việc phải xử lý, trong nhà nhất định sẽ cần xoay sở, không thể đòi nhiều như thế.
/2416
|