BOSS HUNG DỮ 2 - CẢ ĐỜI CHỈ VÌ EM - Full ( Trọn Bộ 6 )
Chương 1790: Được, không kết hôn thì không kết hôn
/2416
|
Chú rể quyết không thể khoan nhượng cho người hạ nhục chiến hữu đã từng vào sinh ra tử với mình.
Những người chưa từng trải qua những việc như thế, không thể nào hiểu được cái giao tình cùng sống chết này đáng quý biết chừng nào.
Cho dù bọn họ đã nhiều năm liền không liên lạc, cho dù bọn họ có thể đến lúc chết cũng không thể gặp lại nhau, thế nhưng, những thứ đó qua đi, những năm tháng tràn đầy sức sống lắng đọng sẽ mãi mãi không thể phai màu.
Chỉ cần đối phương cần, anh ta vẫn có thể dũng cảm chiến đấu không màng tới bản thân.
Cô dâu bị đánh đến sững người, đầu lệch về sang một bên, hoa đội đầu đều rơi lả tả, mãi một lúc lâu mới phản ứng lại, ôm một bên mặt sưng vì bị đánh, nhào về phía chú rể liền đánh lẫn nhau: “Anh dám đánh tôi, chỉ vì một gã chiến hữu lâu năm không gặp, anh lại dám đánh tôi...”
Chú rể hai chân bất tiện, không chú ý bị móng tay của cô dâu cào một đường lên mặt.
Anh ta thực sự không thể chịu nổi, một tay đẩy cô dâu ra: “Cô xem cô hiện giờ giống cái gì, rõ ràng là giống một con điên.”
Hai người bên này cãi nhau làm gây ra tiếng ồn không nhỏ, không ít người đều đã nhìn thấy, phù dâu và người nhà hai bên đều vội vàng chạy về phía đó.
Cô dâu bị đẩy ngã xuống đất, bị trẹo chân, cô ta chỉ vào chú rể gào thét: “Tôi nói cho anh biết, tôi không gả cho anh nữa, hôn lễ này không làm nữa, anh cứ chờ cả đời này không lấy được vợ đi...”
Chỗ mặt bị cào rách da của chú rể máu rướm ra ngoài, đau rát, anh ta cũng thật sự không thể chịu nổi cái dáng vẻ này, tiền tiền tiền, trong đầu toàn bộ đều là tiền.
Trước khi kết hôn đòi nhà, đòi xe, đòi bộ ba đồ trang sức vàng, những thứ này đã coi như bỏ qua rồi, anh ta là một người đàn ông, anh ta phải cho nhà gái những thứ này. Anh ta cắn răng, mua rồi.
Nhưng cô ta còn không biết thỏa mãn, đòi mua bảo hiểm cho ba mẹ cô ta, em trai cô ta mua nhà cũng đòi anh ta giao tiền ra.
Những việc này anh ta có thể giúp đỡ sau này kết hôn rồi sẽ là người một nhà, anh ta không phải là một người quá coi trọng tiền bạc, anh ta ít nhiều có thể giúp, ba mẹ anh ta cũng nói, nhẫn nhịn một chút, kết hôn rồi sẽ thành vợ của anh ta, sau này sẽ biết gần gũi thân thiết.
Những việc này bảo anh ta nhịn, anh ta đều có thể nhịn được, cơ thể anh ta có khuyết điểm, những cô gái bình thường ở bên anh ta ít nhiều sẽ cảm thấy thiệt thòi, anh ta biết, anh ta có thể hiểu.
Cho nên, anh ta vẫn luôn nhịn, anh ta mong rằng sự nhượng bộ của mình có thể đổi lấy một cục diện êm dịu cho mọi người.
Thế nhưng, những việc khác anh ta đều có thể nhịn, còn việc liên quan đến Du Dực, anh ta không thể.
Chú rể nắm lấy bông hoa đang cài trên ngực ném mạnh xuống đất: “Được, không làm thì không làm.”
Cô dâu bỗng sững sờ, không ngờ chú rể sẽ nói ra câu nói này, anh ta lại dám nói ly hôn sao?
Cô dâu luôn cảm thấy người như chú rể lấy được cô ta đó thực sự phải đôt nhang mà tạ ơn rồi, còn phải dỗ dành cưng nựng cô ta, không ngờ, đúng ngày kết hôn anh ta lại dám ra tay đánh cô ta, còn nói ly hôn?
Cô dâu tức giận đến nỗi mặt mày biến sắc: “Anh... được, được, không làm, hôn lễ hôm nay không làm nữa, gả cho một thằng què như anh, tôi đã không thèm chê rồi. anh lại còn dám đánh tôi à... Trần Phong, anh nghĩ rằng ngoài tôi ra còn có thể có cô gái nào tốt gả cho anh sao?”
Hiện giờ cô còn có rất nhiều sức mạnh, cô ta cảm thấy, cho dù chú rể có nói ra những lời này thế nhưng cô ta có chỗ dựa nên không sợ gì.
Bở vì cô ta biết, ba mẹ bên nhà chú rể chắc chắn sẽ không đồng ý, đến cuối cùng vẫn là phải xin lỗi cô ta, vẫn là phải cầu xin cô ta kết hôn, cô ta không sợ.
Lần này, cô ta nhất định phải làm điệu làm bộ thật nhiều, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho anh ta, không đuổi cái gã chiến hữu nghèo kiết xác kia đi, không xin lỗi cô ta, không mua nhà cho cô ta, hôn lễ này, cô không làm nữa, cho bọn họ vội chết đi.
Những người chưa từng trải qua những việc như thế, không thể nào hiểu được cái giao tình cùng sống chết này đáng quý biết chừng nào.
Cho dù bọn họ đã nhiều năm liền không liên lạc, cho dù bọn họ có thể đến lúc chết cũng không thể gặp lại nhau, thế nhưng, những thứ đó qua đi, những năm tháng tràn đầy sức sống lắng đọng sẽ mãi mãi không thể phai màu.
Chỉ cần đối phương cần, anh ta vẫn có thể dũng cảm chiến đấu không màng tới bản thân.
Cô dâu bị đánh đến sững người, đầu lệch về sang một bên, hoa đội đầu đều rơi lả tả, mãi một lúc lâu mới phản ứng lại, ôm một bên mặt sưng vì bị đánh, nhào về phía chú rể liền đánh lẫn nhau: “Anh dám đánh tôi, chỉ vì một gã chiến hữu lâu năm không gặp, anh lại dám đánh tôi...”
Chú rể hai chân bất tiện, không chú ý bị móng tay của cô dâu cào một đường lên mặt.
Anh ta thực sự không thể chịu nổi, một tay đẩy cô dâu ra: “Cô xem cô hiện giờ giống cái gì, rõ ràng là giống một con điên.”
Hai người bên này cãi nhau làm gây ra tiếng ồn không nhỏ, không ít người đều đã nhìn thấy, phù dâu và người nhà hai bên đều vội vàng chạy về phía đó.
Cô dâu bị đẩy ngã xuống đất, bị trẹo chân, cô ta chỉ vào chú rể gào thét: “Tôi nói cho anh biết, tôi không gả cho anh nữa, hôn lễ này không làm nữa, anh cứ chờ cả đời này không lấy được vợ đi...”
Chỗ mặt bị cào rách da của chú rể máu rướm ra ngoài, đau rát, anh ta cũng thật sự không thể chịu nổi cái dáng vẻ này, tiền tiền tiền, trong đầu toàn bộ đều là tiền.
Trước khi kết hôn đòi nhà, đòi xe, đòi bộ ba đồ trang sức vàng, những thứ này đã coi như bỏ qua rồi, anh ta là một người đàn ông, anh ta phải cho nhà gái những thứ này. Anh ta cắn răng, mua rồi.
Nhưng cô ta còn không biết thỏa mãn, đòi mua bảo hiểm cho ba mẹ cô ta, em trai cô ta mua nhà cũng đòi anh ta giao tiền ra.
Những việc này anh ta có thể giúp đỡ sau này kết hôn rồi sẽ là người một nhà, anh ta không phải là một người quá coi trọng tiền bạc, anh ta ít nhiều có thể giúp, ba mẹ anh ta cũng nói, nhẫn nhịn một chút, kết hôn rồi sẽ thành vợ của anh ta, sau này sẽ biết gần gũi thân thiết.
Những việc này bảo anh ta nhịn, anh ta đều có thể nhịn được, cơ thể anh ta có khuyết điểm, những cô gái bình thường ở bên anh ta ít nhiều sẽ cảm thấy thiệt thòi, anh ta biết, anh ta có thể hiểu.
Cho nên, anh ta vẫn luôn nhịn, anh ta mong rằng sự nhượng bộ của mình có thể đổi lấy một cục diện êm dịu cho mọi người.
Thế nhưng, những việc khác anh ta đều có thể nhịn, còn việc liên quan đến Du Dực, anh ta không thể.
Chú rể nắm lấy bông hoa đang cài trên ngực ném mạnh xuống đất: “Được, không làm thì không làm.”
Cô dâu bỗng sững sờ, không ngờ chú rể sẽ nói ra câu nói này, anh ta lại dám nói ly hôn sao?
Cô dâu luôn cảm thấy người như chú rể lấy được cô ta đó thực sự phải đôt nhang mà tạ ơn rồi, còn phải dỗ dành cưng nựng cô ta, không ngờ, đúng ngày kết hôn anh ta lại dám ra tay đánh cô ta, còn nói ly hôn?
Cô dâu tức giận đến nỗi mặt mày biến sắc: “Anh... được, được, không làm, hôn lễ hôm nay không làm nữa, gả cho một thằng què như anh, tôi đã không thèm chê rồi. anh lại còn dám đánh tôi à... Trần Phong, anh nghĩ rằng ngoài tôi ra còn có thể có cô gái nào tốt gả cho anh sao?”
Hiện giờ cô còn có rất nhiều sức mạnh, cô ta cảm thấy, cho dù chú rể có nói ra những lời này thế nhưng cô ta có chỗ dựa nên không sợ gì.
Bở vì cô ta biết, ba mẹ bên nhà chú rể chắc chắn sẽ không đồng ý, đến cuối cùng vẫn là phải xin lỗi cô ta, vẫn là phải cầu xin cô ta kết hôn, cô ta không sợ.
Lần này, cô ta nhất định phải làm điệu làm bộ thật nhiều, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho anh ta, không đuổi cái gã chiến hữu nghèo kiết xác kia đi, không xin lỗi cô ta, không mua nhà cho cô ta, hôn lễ này, cô không làm nữa, cho bọn họ vội chết đi.
/2416
|