BOSS HUNG DỮ 2 - CẢ ĐỜI CHỈ VÌ EM - Full ( Trọn Bộ 6 )
Chương 1682: Mặt con bị cào thành bộ dạng quỷ gì vậy
/2416
|
Nhạc Thính Phong an ủi cô bé: “Không sợ, cào mặt có là gì, khi anh còn nhỏ, thường đánh vỡ đầu người ta.”
Cách an ủi người này của cậu, nếu để người lớn nghe thấy, chắc chắn là phải dạy dỗ cậu, nhưng Thanh Ti lại nghe xong, rất được cổ vũ. Anh trai đánh vỡ đầu người ta, cô mới chỉ là cào nát mặt đối phương mà thôi không sợ không sợ. Thanh Ti thò đầu vào trong cửa, “Thầy...”
Chủ nhiệm lớp Thanh Ti đang nói chuyện với phụ huynh của nam sinh bị Thanh Ti cào nát mặt, nghe thấy giọng nói của cô bé liền vẫy tay: “Vào đi.”
Nhạc Thính Phong dắt Thanh Ti đi vào: “Thầy Triệu em là anh trai của Thanh Ti, chúng ta từng gặp mặt nhau.”
Thầy chủ nhiệm gật đầu: “Đúng, từng gặp mặt, hôm nay em... em tới...”
Một thiếu niên choai choai, đến giải quyết việc này, hợp lý không? Nhìn mẹ cậu bé bị thương nhà người ta bên cạnh, sắc mặt khó coi làm sao. Nhạc Thính Phong mỉm cười lễ phép nói: “Thầy không phải nói bảo Thanh Ti gọi phụ huynh sao, nhà chúng em, cô... cô em mang thai rồi, không tiện ra ngoài. Chú lại đi công tác rồi, không ở nhà. Ông bà nội lớn tuổi, không nên để họ tới đây đúng không? Dì bảo mẫu trong nhà nói cho cùng không phải người của nhà chúng em.”
Nhạc Thính Phong nói liền một hơi các loại lý do người nhà mình không thể tới, nhưng, khi cậu nói tới cô và chú, vẫn là cảm thấy rất kì cục.Chủ nhiệm lớp đương nhiên là đứng về phía Thanh Ti, đây là học sinh của ông ấy, hơn nữa là người có thành tích rất tốt, giữa kỳ cuối kỳ các loại cuộc thi, đều phải dựa vào Thanh Ti tới chống đỡ. Ông gật đầu: “Vậy... vậy à, vậy cũng là em nói đúng, vậy em...”
Mẹ nam sinh nói: “Cậu có thể làm chủ không?”
Nhạc Thính Phong ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, nhìn thấy cách ăn mặc trang điểm của đối phương, nụ cười trên mặt càng sâu, bà thím này ăn mặc đúng là phú quý, cả người lụa là lấp lánh. “Đương nhiên có thể, nhưng, phải xem xem, cô muốn bảo cháu làm chủ thế nào.”
Chủ nhiệm lớp vội nói: “Khụ, cái đó, mẹ Thẩm Ba chị đừng quá sốt ruột, đợi chủ nhiệm lớp Thẩm Ba đưa cậu ấy tới, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện chị thấy được không?”
Ông cảm thấy Thanh Ti gọi anh trai mình tới, hai đứa trẻ, ở trước mặt người lớn chắc chắn là chịu thiệt thòi. Ông làm chủ nhiệm lớp, phải giúp đỡ chăm sóc hơn mới được. Phụ huynh nam sinh hơ một tiếng, “Mặt của con trai tôi bị cào như gà, hôm nay việc này nhà họ phải có giao phó.”
Chủ nhiệm lớp gật đầu: “Được được, cái này lát nữa đợi hai bên đều tới, rồi từ từ nói.”
Kỳ thực ông cũng rất kỳ lạ, Thanh Ti là cô bé vô cùng ngoan ngoãn, không thể vô duyên vô cớ cào mặt nam sinh lớp bên cạnh thành như thế. Ông đến giờ cũng chưa biết, nguyên nhân bên trong đây là gì. Chủ nhiệm lớp không biết, Nhạc Thính Phong rất rõ, cậu chỉ ước Thanh Ti cào mạnh hơn chút. Chưa tới 10 phút, Thẩm Ba và chủ nhiệm lớp cậu tới rồi. Vừa nghe thấy bước chân quay người nhìn thấy đầu tiên là, Thẩm Ba, gương mặt đó... cậu đá mắt một cái, lực chiến đấu của Thanh Ti không tồi. Thẩm Ba nhìn thấy người mẹ mặc áo da của mình, lúc đó liền không vui nữa: “Mẹ, mẹ... sao mẹ tới rồi, con không phải nói, không để mẹ tới sao?”
Mẹ Thẩm Ba đánh vào một miếng da còn nguyên vẹn trên trán cậu, “Con nhìn xem con đã bị cào thành bộ dạng quỷ gì rồi, mẹ không đến được sao?”
Thanh Ti đứng ở bên cạnh Nhạc Thính Phong, dựa dựa vào bên cạnh cậu, ôm lấy tay cậu. Thẩm Ba trợn trừng mắt: “Không phải chỉ là bị cào hai cái sao, con nói rồi, con không sao... mẹ mau đi đi.”
Cách an ủi người này của cậu, nếu để người lớn nghe thấy, chắc chắn là phải dạy dỗ cậu, nhưng Thanh Ti lại nghe xong, rất được cổ vũ. Anh trai đánh vỡ đầu người ta, cô mới chỉ là cào nát mặt đối phương mà thôi không sợ không sợ. Thanh Ti thò đầu vào trong cửa, “Thầy...”
Chủ nhiệm lớp Thanh Ti đang nói chuyện với phụ huynh của nam sinh bị Thanh Ti cào nát mặt, nghe thấy giọng nói của cô bé liền vẫy tay: “Vào đi.”
Nhạc Thính Phong dắt Thanh Ti đi vào: “Thầy Triệu em là anh trai của Thanh Ti, chúng ta từng gặp mặt nhau.”
Thầy chủ nhiệm gật đầu: “Đúng, từng gặp mặt, hôm nay em... em tới...”
Một thiếu niên choai choai, đến giải quyết việc này, hợp lý không? Nhìn mẹ cậu bé bị thương nhà người ta bên cạnh, sắc mặt khó coi làm sao. Nhạc Thính Phong mỉm cười lễ phép nói: “Thầy không phải nói bảo Thanh Ti gọi phụ huynh sao, nhà chúng em, cô... cô em mang thai rồi, không tiện ra ngoài. Chú lại đi công tác rồi, không ở nhà. Ông bà nội lớn tuổi, không nên để họ tới đây đúng không? Dì bảo mẫu trong nhà nói cho cùng không phải người của nhà chúng em.”
Nhạc Thính Phong nói liền một hơi các loại lý do người nhà mình không thể tới, nhưng, khi cậu nói tới cô và chú, vẫn là cảm thấy rất kì cục.Chủ nhiệm lớp đương nhiên là đứng về phía Thanh Ti, đây là học sinh của ông ấy, hơn nữa là người có thành tích rất tốt, giữa kỳ cuối kỳ các loại cuộc thi, đều phải dựa vào Thanh Ti tới chống đỡ. Ông gật đầu: “Vậy... vậy à, vậy cũng là em nói đúng, vậy em...”
Mẹ nam sinh nói: “Cậu có thể làm chủ không?”
Nhạc Thính Phong ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, nhìn thấy cách ăn mặc trang điểm của đối phương, nụ cười trên mặt càng sâu, bà thím này ăn mặc đúng là phú quý, cả người lụa là lấp lánh. “Đương nhiên có thể, nhưng, phải xem xem, cô muốn bảo cháu làm chủ thế nào.”
Chủ nhiệm lớp vội nói: “Khụ, cái đó, mẹ Thẩm Ba chị đừng quá sốt ruột, đợi chủ nhiệm lớp Thẩm Ba đưa cậu ấy tới, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện chị thấy được không?”
Ông cảm thấy Thanh Ti gọi anh trai mình tới, hai đứa trẻ, ở trước mặt người lớn chắc chắn là chịu thiệt thòi. Ông làm chủ nhiệm lớp, phải giúp đỡ chăm sóc hơn mới được. Phụ huynh nam sinh hơ một tiếng, “Mặt của con trai tôi bị cào như gà, hôm nay việc này nhà họ phải có giao phó.”
Chủ nhiệm lớp gật đầu: “Được được, cái này lát nữa đợi hai bên đều tới, rồi từ từ nói.”
Kỳ thực ông cũng rất kỳ lạ, Thanh Ti là cô bé vô cùng ngoan ngoãn, không thể vô duyên vô cớ cào mặt nam sinh lớp bên cạnh thành như thế. Ông đến giờ cũng chưa biết, nguyên nhân bên trong đây là gì. Chủ nhiệm lớp không biết, Nhạc Thính Phong rất rõ, cậu chỉ ước Thanh Ti cào mạnh hơn chút. Chưa tới 10 phút, Thẩm Ba và chủ nhiệm lớp cậu tới rồi. Vừa nghe thấy bước chân quay người nhìn thấy đầu tiên là, Thẩm Ba, gương mặt đó... cậu đá mắt một cái, lực chiến đấu của Thanh Ti không tồi. Thẩm Ba nhìn thấy người mẹ mặc áo da của mình, lúc đó liền không vui nữa: “Mẹ, mẹ... sao mẹ tới rồi, con không phải nói, không để mẹ tới sao?”
Mẹ Thẩm Ba đánh vào một miếng da còn nguyên vẹn trên trán cậu, “Con nhìn xem con đã bị cào thành bộ dạng quỷ gì rồi, mẹ không đến được sao?”
Thanh Ti đứng ở bên cạnh Nhạc Thính Phong, dựa dựa vào bên cạnh cậu, ôm lấy tay cậu. Thẩm Ba trợn trừng mắt: “Không phải chỉ là bị cào hai cái sao, con nói rồi, con không sao... mẹ mau đi đi.”
/2416
|