BOSS HUNG DỮ 2 - CẢ ĐỜI CHỈ VÌ EM - Full ( Trọn Bộ 6 )
Chương 1671: Cầm tiền đập vào mặt cô ta
/2416
|
Mặt thư ký toàn là biểu cảm cô Dư lần này kiếm lớn rồi, biểu cảm ngôn ngữ cơ thể đều vô cùng khoa trương.
Trái lại cả người Dư Mộng Nhân đều đang ngẩn ra đó, kinh ngạc nhìn thư ký, 5000? Xác định là 5000 sao? Có phải lỗ tai cô có vấn đề rồi không? Vừa nãy cô có phải nghe nhầm rồi không?
Dư Mộng Nhân từ chối tin vào điều tai mình nghe được, một lát lâu sau cô mới phát ra tiếng: “Anh, anh… vừa nãy anh nói gì, tôi… không nghe rõ, phiền anh nói lại một lượt, được không?”
Thư ký cười ha ha nói: “Cô xem cô xem, tôi biết ngay mà, sau khi tôi nói ra cô Dư chắc chắn hưng phấn tới mức không thể biểu đạt rồi. Cô xem xem, cô đã vui tới mức sắp không dám tin vào điều mình nghe được phải không?”
Khoé miệng Dư Mộng Nhân giật giật, không nhịn được hét lên: “Anh có thể nói nhanh chút không.”
Cô không tin chỉ có 5000, cô không tin, Lộ Gia xấu tốt gì cũng là nhà có tiền nổi tiếng, sao có thể làm ra loại việc như vậy, 5000, họ cũng có mặt mũi lấy ra được sao? Nhất định là cô nghe nhầm rồi.
Thư ký nhìn thấy trong sự phẫn nộ đó của Dư Mộng Nhân lộ ra sự hoảng hốt, lại biểu cảm nghi ngờ chính mình, rất là vui sướng, hắn cười nói: “Khụ, cô Dư đừng sốt ruột vậy, ông cụ nếu biết, cô thích sinh hoạt phí ông ấy cho như vậy nhất định sẽ rất vui.”
Thư ký kéo Đông kéo Tây không nói, rốt cuộc là bao nhiêu tiền, hắn thật sự rất hưởng thụ cảm giác lúc này.
Cho tới khi Dư Mộng Nhân sắp không chịu nổi nữa, thư ký mới cười ha ha nói: “Ai ya, cô Dư xem cô kìa, không biết đùa chút nào, được được, tôi không nói nữa, vậy lần này cô nghe cho rõ đây, tôi chỉ nói một lượt, bắt đầu từ tháng này, sau này mỗi tháng, cô đều sẽ nhận được một món tiền sinh hoạt phí vô cùng hậu hĩnh, một tháng 5000 đồng. Ai yaa, cô nghĩ xem một tháng 5000, vậy một năm là 6 vạn, chà chà… thật ngưỡng mộ cô Dư…”
Lời phía sau của thư ký, Dư Mộng Nhân đã hoàn toàn không nghe thấy nữa rồi, cô ta cảm thấy thế giới của mình hình như ngay lập tức sụp đổ rồi.
5000…haha, 5000 đồng, vừa nãy cô ta còn rất coi thường một tháng năm vạn, cảm thấy Lộ Gia keo kiệt, nhưng cô đúng là đánh giá quá thấp lão già Lộ Gia đó rồi.
Không sai, người ta chính là đuổi ăn xin sao, chính là đuổi ăn xin đem theo con trai xin cơm ăn là cô ta. Nếu không phải vì có Dư Viễn Phàm, còn có đứa con ghẻ này ở đây, cô ta có thể đến 5000 sinh hoạt phí một tháng cũng không lấy được, Lộ Gia đúng là quá biết làm người khác bất ngờ rồi.
Một tháng 5000, sao họ có thể có mặt đó, họ sao không biết ngại…sao lại…
Thư ký thưởng thức một lúc biểu cảm đặc sắc của Dư Mộng Nhân, tâm trạng cực kỳ vui vẻ, hắn nói: “Cô Dư, cô sao rồi? Cô là kích động tới nỗi không thể nói nên lời rồi sao?”
Dư Mộng Nhân không thể nói nên lên rồi, cô ta phẫn nộ không thể nói rồi, giờ lý trí của cô ta đều sắp không còn nữa rồi.
Thư ký lại hét một tiếng: “Cô Dư, cô Dư… cô nói câu đi, cô một tiếng không nói như vậy, tôi trở về trả lời ông cụ thế nào. Cô xấu tốt gì cũng nên nói mấy câu cảm ơn có phải không?”
Dư Mộng Nhân đột nhiên chửi như bị điên: “Anh cút đi cho tôi…5000 Lộ Gia họ cũng có mặt mũi lấy ra… Sao họ có thể vô liêm sỉ tới mức độ này, tôi đã nuôi cho họ một đứa cháu đó, năm vạn tôi còn chê ít, họ lại có thể có mặt mũi nói cho 5000…”
Lần này Dư Mộng Nhân bị làm cho tức phát điên rồi, vốn dĩ mấy ngày này đã áp lực liên tục, chuyện gì cũng không thuận lội, còn trẹo chân nhập viện
Trái lại cả người Dư Mộng Nhân đều đang ngẩn ra đó, kinh ngạc nhìn thư ký, 5000? Xác định là 5000 sao? Có phải lỗ tai cô có vấn đề rồi không? Vừa nãy cô có phải nghe nhầm rồi không?
Dư Mộng Nhân từ chối tin vào điều tai mình nghe được, một lát lâu sau cô mới phát ra tiếng: “Anh, anh… vừa nãy anh nói gì, tôi… không nghe rõ, phiền anh nói lại một lượt, được không?”
Thư ký cười ha ha nói: “Cô xem cô xem, tôi biết ngay mà, sau khi tôi nói ra cô Dư chắc chắn hưng phấn tới mức không thể biểu đạt rồi. Cô xem xem, cô đã vui tới mức sắp không dám tin vào điều mình nghe được phải không?”
Khoé miệng Dư Mộng Nhân giật giật, không nhịn được hét lên: “Anh có thể nói nhanh chút không.”
Cô không tin chỉ có 5000, cô không tin, Lộ Gia xấu tốt gì cũng là nhà có tiền nổi tiếng, sao có thể làm ra loại việc như vậy, 5000, họ cũng có mặt mũi lấy ra được sao? Nhất định là cô nghe nhầm rồi.
Thư ký nhìn thấy trong sự phẫn nộ đó của Dư Mộng Nhân lộ ra sự hoảng hốt, lại biểu cảm nghi ngờ chính mình, rất là vui sướng, hắn cười nói: “Khụ, cô Dư đừng sốt ruột vậy, ông cụ nếu biết, cô thích sinh hoạt phí ông ấy cho như vậy nhất định sẽ rất vui.”
Thư ký kéo Đông kéo Tây không nói, rốt cuộc là bao nhiêu tiền, hắn thật sự rất hưởng thụ cảm giác lúc này.
Cho tới khi Dư Mộng Nhân sắp không chịu nổi nữa, thư ký mới cười ha ha nói: “Ai ya, cô Dư xem cô kìa, không biết đùa chút nào, được được, tôi không nói nữa, vậy lần này cô nghe cho rõ đây, tôi chỉ nói một lượt, bắt đầu từ tháng này, sau này mỗi tháng, cô đều sẽ nhận được một món tiền sinh hoạt phí vô cùng hậu hĩnh, một tháng 5000 đồng. Ai yaa, cô nghĩ xem một tháng 5000, vậy một năm là 6 vạn, chà chà… thật ngưỡng mộ cô Dư…”
Lời phía sau của thư ký, Dư Mộng Nhân đã hoàn toàn không nghe thấy nữa rồi, cô ta cảm thấy thế giới của mình hình như ngay lập tức sụp đổ rồi.
5000…haha, 5000 đồng, vừa nãy cô ta còn rất coi thường một tháng năm vạn, cảm thấy Lộ Gia keo kiệt, nhưng cô đúng là đánh giá quá thấp lão già Lộ Gia đó rồi.
Không sai, người ta chính là đuổi ăn xin sao, chính là đuổi ăn xin đem theo con trai xin cơm ăn là cô ta. Nếu không phải vì có Dư Viễn Phàm, còn có đứa con ghẻ này ở đây, cô ta có thể đến 5000 sinh hoạt phí một tháng cũng không lấy được, Lộ Gia đúng là quá biết làm người khác bất ngờ rồi.
Một tháng 5000, sao họ có thể có mặt đó, họ sao không biết ngại…sao lại…
Thư ký thưởng thức một lúc biểu cảm đặc sắc của Dư Mộng Nhân, tâm trạng cực kỳ vui vẻ, hắn nói: “Cô Dư, cô sao rồi? Cô là kích động tới nỗi không thể nói nên lời rồi sao?”
Dư Mộng Nhân không thể nói nên lên rồi, cô ta phẫn nộ không thể nói rồi, giờ lý trí của cô ta đều sắp không còn nữa rồi.
Thư ký lại hét một tiếng: “Cô Dư, cô Dư… cô nói câu đi, cô một tiếng không nói như vậy, tôi trở về trả lời ông cụ thế nào. Cô xấu tốt gì cũng nên nói mấy câu cảm ơn có phải không?”
Dư Mộng Nhân đột nhiên chửi như bị điên: “Anh cút đi cho tôi…5000 Lộ Gia họ cũng có mặt mũi lấy ra… Sao họ có thể vô liêm sỉ tới mức độ này, tôi đã nuôi cho họ một đứa cháu đó, năm vạn tôi còn chê ít, họ lại có thể có mặt mũi nói cho 5000…”
Lần này Dư Mộng Nhân bị làm cho tức phát điên rồi, vốn dĩ mấy ngày này đã áp lực liên tục, chuyện gì cũng không thuận lội, còn trẹo chân nhập viện
/2416
|