Khi nhóm người Kim Điền Lạc rời khỏi phòng làm việc của mình thì Vương Tử Quân đã cơ bản có phương án đối phó với sự kiện lần này. Tuy hắn biết Nguyễn Chấn Nhạc sẽ ra tay với mình, nhưng không ngờ bọn họ lại ra tay dựa vào chiếc đồng hồ trên tay mình.
Là một chiếc đồng hồ tiền triệu.
Khi nhìn vào những bài viết kia thì Vương Tử Quân thật sự rất sợ hãi, thế nhưng hắn không sợ nó mang lại ảnh hưởng với mình, chỉ sợ xu thế to lớn của sự kiện này mang đến.
Lúc trước khi Mạc Tiểu Bắc tặng cho Vương Tử Quân chiếc điện thoại, hắn nghĩ rằng chiếc điện thoại này rất đẹp, cũng không ngờ nó có giá trị cao như vậy.
Kiếp trước kiếp này hắn căn bản không hiểu nhiều về những sản phẩm xa xỉ, vì vậy căn bản là không có nhiều kinh nghiệm để phân biệt. Nếu như hắn biết chiếc đồng hồ này đáng giá như vậy, hắn sẽ không đeo nó đi rêu rao khắp nơi.
Điều làm cho Vương Tử Quân cảm thấy vui mừng chính là lúc này ngôn ngữ trên inte còn chưa thịnh hành, ít nhất đến bây giờ còn chưa có những ngôn từ dành riêng cho tham quan.
Vì nguồn gốc của chiếc đồng hồ này không có vấn đề, thế cho nên Vương Tử Quân căn bản là không quá bối rối. Lúc này hắn không cần phải ứng phó với những cơn gió đang xảy ra trên mạng, chủ yếu là phải tiếp đón những con sóng dữ về sau này.
- Đáng chết sẽ chết, đáng sống sẽ sống, nếu anh đã có tâm tư như vậy, thế thì chúng ta cùng thử sức.
Vương Tử Quân cầm lấy điện thoại, hắn chuẩn bị gọi đi, đúng lúc chiếc điện thoại màu đỏ bí mật trên bàn vang lên.
- Tử Quân, bên kia có chuyện gì xảy ra.
Người gọi điện thoại đến là Vương Quang Vinh, lúc này lão ở bên kia cực kỳ lo lắng.
Dù Vương Quang Vinh thật sự rất yên tâm về con của mình, thậm chí vài sự việc xảy ra còn trưng cầu ý kiến của Vương Tử Quân, nhưng bây giờ lão thật sự có chút luống cuống.
Dù biết con mình làm ra không ít tiền, nguồn gốc cũng hợp pháp, thế nhưng sự việc được người ta làm loạn thì cũng không có lợi với con đường phát triển trong tương lai của Vương Tử Quân.
Vì vậy sau khi biết tin thì Vương Quang Vinh gọi điện thoại cho con trai, muốn nghe Vương Tử Quân giải thích.
Vương Tử Quân nghe được những lời quan tâm của Vương Quang Vinh, thế là trong lòng bùng lên dòng nước tình cảm ấm áp. Đúng là người thân, cắt đứt xương nối gân, vừa rồi có bao nhiêu người chạy đến phòng làm việc của hắn, vì bọn họ là người cùng chung chiến tuyến, bọn họ không hy vọng hắn gặp chuyện không may, nhưng bố hắn thì khác, đây là người thật sự lo lắng cho hắn.
- Bố, không có việc gì.
Vương Tử Quân cười cười dùng giọng thoải mái nói.
- Nói như vậy là có người vu hãm con, nếu thật sự là như thế, bố sẽ cho người điều tra, ông sẽ không tha cho kẻ nào dám mở miệng nói bậy bạ.
Vương Tử Quân nghe thấy một người cha với xuất thân giảng viên đại học nói ra những lời như vậy, thế là cảm thấy rất bất ngờ, thật sự có chút bất ngờ.
Vương Tử Quân tranh thủ thời gian an ủi bố mình:
- Người ta cũng không phải là hãm hại, thật sự con có đeo một chiếc đồng hồ như vậy, là Tiểu Bắc tặng cho con.
- Ôi, tiểu tử ngốc này, sao con có thể đeo thứ đắt đỏ như vậy được?
Vương Quang Vinh hiểu rõ gia thế của Mạc Tiểu Bắc, thế nhưng lão vẫn không khỏi dùng giọng căm tức mắng.
Lúc này điều quan trọng nhất với Vương Tử Quân chính là ổn định vững vàng vượt qua thời điểm quá độ. Nhiều khi lãnh đạo thượng cấp lựa chọn cán bộ cũng không phải nhìn xem anh có bao nhiêu danh tiếng, mà nhìn xem anh có ổn định hay không. Càng là cán bộ cấp cao thì càng phải ổn định, nó là một phương diện được chú trọng cao độ.
Trước mặt người khác thì Vương Tử Quân có thể mở miệng từ chói, thế nhưng trước mặt bố mình là Vương Quang Vinh, hắn cũng không thể che giấu mà nở nụ cười tự giễu nói:
- Bố, con cũng không biết điều này.
- Con trai, mang loại trừ những ảnh hưởng mặt trái. Bố cảm thấy con nên nói rõ ràng với tổ chức về vấn đề này, hoàn toàn có thể chào hỏi trang web của bộ tuyên truyền, những chuyện này không thể cho nó tiếp tục lan tràn.
Vương Quang Vinh đã yên tâm hơn rất nhiều, lão lên tiếng dặn dò con trai.
Vương Tử Quân không hy vọng bố mình lo lắng về chuyện này, thế là dùng giọng điềm nhiên như không để an ủi:
- Bố, ngài đừng lo lắng, đó là chiếc điện thoại mà Tiểu Bắc tặng con khi kết hôn, tổ chức không can thiệp được. Nói ra thì việc này ngài cũng có sai sót, nếu như hồi nhỏ ngài cho con sống qua cuộc sống xa hoa, con cũng không đến mức đeo chiếc điện thoại tiền triệu mà căn bản không biết gì.
- Cậu tạm thời đừng nói những lời đùa giỡn như vậy, tôi thế nào cho cậu tiếp xúc với cuộc sống đó được, bố của cậu cũng là lần đầu tiên nghe nói có một chiếc đồng hồ giá cả triệu bạc.
Vương Quang Vinh lúc này đã có tâm tình tốt hơn, lão cười mắng Vương Tử Quân một tiếng.
Vương Tử Quân đặt điện thoại xuống mà nụ cười trên mặt biến mất không ít, nếu như dựa theo cách nói của bố mình, phương án đã quá rõ ràng. Hắn nên tìm bộ tuyên truyền để xóa đi những bài viết kia, là kế rút củi đáy nồi, nhưng như vậy thì bùn đất vẫn phải giữ lại trên người.
Vương Tử Quân có kinh nghiệm sống hai đời, hắn biết rõ inte là thứ gì. Lúc này những tin đồn trên mạng giống như cỏ trong khe đá, anh càng muốn che giấu nó, nó càng mọc ra từ những ngõ ngách khó ngờ.
Nếu như Vương Tử Quân muốn che chắn nó lại, sau này sẽ là một bất lợi rất lớn cho phát triển tương lai.
Trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, Vương Tử Quân khẽ gõ ngón tay lên bàn, tiến thêm một bước hoàn thiện kế hoạch của mình. Nếu đối phương đã làm cho sự việc bây giờ đến mức độ không thể nào thu thập được, điều mình cần làm chính là dựa đà phát triển, nghĩ biện pháp biến chuyện xấu thành tốt.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Vương Tử Quân bị cắt đứt dòng suy tư nên có chút căm tức. Hắn miễn cưỡng nhìn qua con số trên màn hình điện thoại, sau đó gương mặt chợt tươi sáng.
- Tử Quân, chuyện cái đồng hồ...
Mạc Tiểu Bắc còn chưa nói dứt lời thì đã khóc nghẹn ngào.
Vương Tử Quân biết Mạc Tiểu Bắc nhiều năm, hắn vẫn cảm thấy mình là người hiểu rõ về vợ. Rất nhiều sự việc Mạc Tiểu Bắc tỏ ra lãnh đạm, thế nhưng căn bản lại có thể vì một việc nhỏ mà khóc như mưa.
Mạc Tiểu Bắc vừa vặn nghe được tin tức bất lợi cho chồng trên inte, thế là nàng hầu như choáng váng, mãi đứng yên như tượng giống như trời sập xuống đầu. Khoảng thời gian này là cực kỳ quan trọng vì Vương Tử Quân đang tranh chấp một vị trí thường ủy tỉnh ủy, điều này nàng biết rất rõ, dù nàng không tham dự nhưng vẫn luôn trông ngóng Vương Tử Quân có thể đạt được ước nguyện.
Nhưng vì một chiếc đồng hồ có giá trị mà hầu như biến thành con sóng dữ muốn cuốn trôi tất cả, điều này hầu như là cực kỳ khó chịu. Mạc Tiểu Bắc tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho Vương Tử Quân, nàng biết người đàn ông của mình sẽ căn bản không bị xử song quy, thế nhưng nhìn vào lời lẽ của người ngoài mà không khỏi khóc rống lên. Khoảnh khắc này nàng chợt hiểu Vương Tử Quân đã là một bộ phận không thể tách rời của mình, giống như Tiểu Bảo Nhi con trai của nàng vậy, nàng là một người làm mẹ, nàng cũng giống như tất cả những người mẹ trên thiên hạ, nàng luôn cẩn thận sủng nịnh con trai bảo bối nhà mình.
Khi gọi điện thoại cho Vương Tử Quân thì Mạc Tiểu Bắc khóc như mưa giống như một đứa bé bị người ta lấy mất món đồ chơi mà mình yêu thích. Sau khi khóc đủ rồi thì nàng mới hỏi Vương Tử Quân:
- Chồng, chúng ta có nên mua vài chai rượu cho lãnh đạo hay không? Hoặc là mua vài cây thuốc? Anh nói đi em sẽ mua, em không hiểu, thật sự không hiểu về phương diện này.
Mạc Tiểu Bắc thật sự không hiểu, nàng là một người xuất thân gia đình danh môn và có bối cảnh, lại là đệ nhất phu nhân thành phố La Nam, nàng căn bản chưa từng phải chuẩn bị quà lễ cho bất kỳ người nào ở La Nam.
- Không có gì đâu, vợ, em đừng lo lắng.
Vương Tử Quân vội vàng an ủi Mạc Tiểu Bắc:
- Vợ, đồng hồ là em đường đường chính chính mua cho anh, anh có gì mà phải hỗ thẹn chứ? Đừng nói là bọn họ nói trên inte, dù là ban ngành kiểm tra kỷ luật đến đây, anh cũng là người đứng thẳng, không làm việc trái với lương tâm thì không sợ quỷ đến gõ cửa.
- Nhưng sự việc sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến anh.
Mạc Tiểu Bắc dù không quan tâm đến phương diện chính mình thăng chức, thế nhưng nàng dù sao cũng có xuất thân thế gia, thế cho nên biết nhiều hơn phụ nữ bình thường. Nàng biết rõ ràng sự việc lần này căn bản sẽ có ảnh hưởng không nhỏ đến Vương Tử Quân.
- Có gì mà không tốt chứ? Biết đâu sẽ là chuyện tốt, cứ để cho bọn họ tuyên truyền, đến khi ủy ban kỷ luật công bố kết quả điều tra, để cho bọn họ tha hồ mà hâm mộ, ai bảo anh cưới được một người vợ tốt.
Vương Tử Quân cười hì hì nói lời trêu đùa với Mạc Tiểu Bắc.
Tâm tình nặng nề của Mạc Tiểu Bắc giảm đi vài phần, nàng ở nhà lên inte và biết về sự kiện này, sau khi nhìn những lời bình luận như sóng dữ, nàng cảm nhận được tính nghiêm trọng của sự việc này.
Sau khi tự trách mình thì Mạc Tiểu Bắc nhanh chóng gọi điện thoại cho Vương Tử Quân, dù nàng thật sự rất bàng hoàng nhưng sau khi nghe lời nói của Vương Tử Quân thì dần khôi phục lại như thường.
- Tử Quân, nếu không em sẽ hack trang web kia nhé?
Sau khi trầm ngâm giây lát thì Mạc Tiểu Bắc khẽ mở lời đề nghị.
Khi thời gian trôi qua thì Vương Tử Quân đã biết rõ kỹ thuật về máy tính của Mạc Tiểu Bắc đã đạt đến trình độ thế nào, nhưng sau đó lại càng không rõ ràng. Nhưng hắn tin với trình độ của nàng, hack một trang web cũng không là vấn đề.
- Vợ, thôi đi, bây giờ cũng không phải chỉ một trang web có thông tin như vậy.
Vương Tử Quân nghĩ đến kế hoạch của mình, hắn phải cố gắng áp chế cảm giác sảng khoái trong lòng.
- Đừng lo, chúng ta rất mạnh, dù ai có thông tin cũng có thể hack sạch.
Tuy cách xa vài kilomet nhưng Vương Tử Quân vẫn cảm nhận được bộ dạng nghiến răng nghiến lợi như ác ma của Mạc Tiểu Bắc, xem ra vợ mình thật sự quá mạnh mẽ.
- Không cần, chồng của em có biện pháp riêng, cứ để cho bọn họ nói mỏi miệng. Hì hì, đến lúc đó để cho bọn họ biết có một vài sự kiện rõ ràng là lấy đá đập chân mình.
Vương Tử Quân vội vàng bỏ đi ý nghĩ điên cuồng của Mạc Tiểu Bắc, lại dùng giọng trấn an nói. Sau khi nói vài câu với Mạc Tiểu Bắc, để nàng từ bỏ ý định hack các trang web, sau đó hắn mới cúp điện thoại.
Nhà có vợ hung hãn, Vương Tử Quân nghĩ đến những lời nói nghiến răng nghiến lợi của Mạc Tiểu Bắc mà không khỏi nở nụ cười. Lúc này chút cảm giác mất hứng vì sự việc đang diễn ra cũng đã tan biến sạch sẽ.
Nhưng khi Vương Tử Quân nhắc đến người vợ hung hãn của mình, hắn chợt phát hiện đó chỉ là bắt đầu, hắn vừa buông điện thoại thì chuông lại vang lên. truyện copy từ tunghoanh.com
Là Tần Hồng Cẩm, Vương Tử Quân nhìn dãy số điện thoại gọi đến, sau đó hắn nghe máy.
- Tử Quân, có thể nói chuyện không?
Tần Hồng Cẩm vừa nối thông điện thoại thì đã dùng giọng dồn dập nói.
Tuy cách xa ngàn núi vạn sông nhưng Vương Tử Quân vẫn cảm nhận được hơi thở hổn hển của Tần Hồng Cẩm.
- Không có gì!
Vương Tử Quân cười nói:
- Em phải tin tưởng vào anh giống như tin chính mình, anh có biện pháp xử lý tốt tất cả.
- À, em đã phái người thu mua trang web này, có lẽ không có vấn đề gì lớn.
Tần Hồng Cẩm giống như khôi phục bản sắc của một người phụ nữ mạnh mẽ, nàng có chút bình tĩnh, sau đó nghiêm mặt nói với Vương Tử Quân.
Thu mua trang web?
Vương Tử Quân có chút ngây người, hành động như vậy hình như có gì đó quá lớn thì phải? Hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Không cần, bây giờ cũng không phải chỉ một trang web làm như vậy...
- Không có gì, bây giờ em đang cho người đàm phán với những trang web kia, có lẽ không có vấn đề gì lớn...
Tần Hồng Cẩm nói bằng giọng điệu cực kỳ tự tin, tất nhiên nguyên nhân của nó chính là thực lực hung hãn của tập đoàn Quân Thành vào lúc này.
- Đồng thời em cũng đã nghĩ kỹ, cái đồng hồ nói là em đưa cho lão gia tử, mà lão gia tử lại giao lại cho anh, như vậy sẽ không có vấn đề gì.
Tần Hồng Cẩm không chờ Vương Tử Quân mở miệng mà tiếp tục nói.
Với lực ảnh hưởng của Tần Hồng Cẩm vào lúc này, nếu nàng xuất hiện thì sẽ nhanh chóng bị cuốn vào vòng xoáy, nhưng vì mình nàng vẫn không nói gì, bây giờ vung tay quyết định xử lý sự việc.
Vương Tử Quân cảm thấy trong lòng nóng lên, hắn cười cười nói:
- Hồng Cẩm, em không cần xen vào sự kiện chiếc đồng hồ này, anh sẽ xử lý tất cả. Em đừng quên Tiểu Bắc có thu nhập từ cổ phần, là một người có tiền.
Tần Hồng Cẩm ở bên kia trầm mặc giâ lát, sau đó nàng nở nụ cười vui sướng, chợt nghe thấy nàng nói:
- À, sao em lại quên mất một tiểu phú bà như vậy nhỉ, em đúng là...
- Anh biết rồi, đợi chuyện này qua đi chúng ta sẽ gặp mặt...
Vương Tử Quân tuy lúc này tràn đầy tình cảm ấm áp, thế nhưng lúc này hắn lại căn bản không nói nên lời.
- Ừ!
Tần Hồng Cẩm hiểu ý của Vương Tử Quân, nàng cười cười nói:
- Y Phong ở bên cạnh em, cô ấy rất sốt ruột, muốn nói với anh hai câu.
Y Phong tiếp lấy điện thoại, nàng dùng giọng tỉnh táo nói:
- Chuyện này, Tử Quân anh nhất định phải xử lý cho tốt, tuy xét từ phương diện pháp luật là không có vấn đề, thế nhưng ngôn luận rất đáng sợ.
Lúc này Y Phong đã không còn là một người phụ nữ tràn đầy dịu dàng tình cảm như trước, nàng đã biến thành một nữ thẩm phán. Vương Tử Quân trầm giọng nói:
- Anh biết rồi.
- À, em cũng không thể giúp gì được cho anh, chỉ có thể đăng ký làm một thành viên, tiến hành giải thích cho anh mà thôi.
Y Phong cúp điện thoại, nàng biết rõ lúc này là thời điểm quan trọng của Vương Tử Quân, mà nàng cũng dùng phương thức của mình để nói ra lời giúp đỡ với người yêu.
Vương Tử Quân cảm thấy trong lòng tràn đầy tình cảm, hắn xiết chặt nắm đấm, cảm thấy xúc động vì điện thoại của bọn họ người phụ nữ của mình. Đồng thời hắn cũng có chút tự trách chính mình, mình không cho các nàng một gia đình đúng nghĩa, thật sự quá xấu hổ...
Khi Vương Tử Quân đang tự trách mình, tiếng chuông điện thoại lại vang lên. Lần này Vương Tử Quân không xem số người gọi đến, hắn trực tiếp nhận điện thoại.
- Alo, tôi là Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân với tâm tình còn chưa thể bình tĩnh, hắn trầm giọng nói với đầu dây bên kia.
Là một chiếc đồng hồ tiền triệu.
Khi nhìn vào những bài viết kia thì Vương Tử Quân thật sự rất sợ hãi, thế nhưng hắn không sợ nó mang lại ảnh hưởng với mình, chỉ sợ xu thế to lớn của sự kiện này mang đến.
Lúc trước khi Mạc Tiểu Bắc tặng cho Vương Tử Quân chiếc điện thoại, hắn nghĩ rằng chiếc điện thoại này rất đẹp, cũng không ngờ nó có giá trị cao như vậy.
Kiếp trước kiếp này hắn căn bản không hiểu nhiều về những sản phẩm xa xỉ, vì vậy căn bản là không có nhiều kinh nghiệm để phân biệt. Nếu như hắn biết chiếc đồng hồ này đáng giá như vậy, hắn sẽ không đeo nó đi rêu rao khắp nơi.
Điều làm cho Vương Tử Quân cảm thấy vui mừng chính là lúc này ngôn ngữ trên inte còn chưa thịnh hành, ít nhất đến bây giờ còn chưa có những ngôn từ dành riêng cho tham quan.
Vì nguồn gốc của chiếc đồng hồ này không có vấn đề, thế cho nên Vương Tử Quân căn bản là không quá bối rối. Lúc này hắn không cần phải ứng phó với những cơn gió đang xảy ra trên mạng, chủ yếu là phải tiếp đón những con sóng dữ về sau này.
- Đáng chết sẽ chết, đáng sống sẽ sống, nếu anh đã có tâm tư như vậy, thế thì chúng ta cùng thử sức.
Vương Tử Quân cầm lấy điện thoại, hắn chuẩn bị gọi đi, đúng lúc chiếc điện thoại màu đỏ bí mật trên bàn vang lên.
- Tử Quân, bên kia có chuyện gì xảy ra.
Người gọi điện thoại đến là Vương Quang Vinh, lúc này lão ở bên kia cực kỳ lo lắng.
Dù Vương Quang Vinh thật sự rất yên tâm về con của mình, thậm chí vài sự việc xảy ra còn trưng cầu ý kiến của Vương Tử Quân, nhưng bây giờ lão thật sự có chút luống cuống.
Dù biết con mình làm ra không ít tiền, nguồn gốc cũng hợp pháp, thế nhưng sự việc được người ta làm loạn thì cũng không có lợi với con đường phát triển trong tương lai của Vương Tử Quân.
Vì vậy sau khi biết tin thì Vương Quang Vinh gọi điện thoại cho con trai, muốn nghe Vương Tử Quân giải thích.
Vương Tử Quân nghe được những lời quan tâm của Vương Quang Vinh, thế là trong lòng bùng lên dòng nước tình cảm ấm áp. Đúng là người thân, cắt đứt xương nối gân, vừa rồi có bao nhiêu người chạy đến phòng làm việc của hắn, vì bọn họ là người cùng chung chiến tuyến, bọn họ không hy vọng hắn gặp chuyện không may, nhưng bố hắn thì khác, đây là người thật sự lo lắng cho hắn.
- Bố, không có việc gì.
Vương Tử Quân cười cười dùng giọng thoải mái nói.
- Nói như vậy là có người vu hãm con, nếu thật sự là như thế, bố sẽ cho người điều tra, ông sẽ không tha cho kẻ nào dám mở miệng nói bậy bạ.
Vương Tử Quân nghe thấy một người cha với xuất thân giảng viên đại học nói ra những lời như vậy, thế là cảm thấy rất bất ngờ, thật sự có chút bất ngờ.
Vương Tử Quân tranh thủ thời gian an ủi bố mình:
- Người ta cũng không phải là hãm hại, thật sự con có đeo một chiếc đồng hồ như vậy, là Tiểu Bắc tặng cho con.
- Ôi, tiểu tử ngốc này, sao con có thể đeo thứ đắt đỏ như vậy được?
Vương Quang Vinh hiểu rõ gia thế của Mạc Tiểu Bắc, thế nhưng lão vẫn không khỏi dùng giọng căm tức mắng.
Lúc này điều quan trọng nhất với Vương Tử Quân chính là ổn định vững vàng vượt qua thời điểm quá độ. Nhiều khi lãnh đạo thượng cấp lựa chọn cán bộ cũng không phải nhìn xem anh có bao nhiêu danh tiếng, mà nhìn xem anh có ổn định hay không. Càng là cán bộ cấp cao thì càng phải ổn định, nó là một phương diện được chú trọng cao độ.
Trước mặt người khác thì Vương Tử Quân có thể mở miệng từ chói, thế nhưng trước mặt bố mình là Vương Quang Vinh, hắn cũng không thể che giấu mà nở nụ cười tự giễu nói:
- Bố, con cũng không biết điều này.
- Con trai, mang loại trừ những ảnh hưởng mặt trái. Bố cảm thấy con nên nói rõ ràng với tổ chức về vấn đề này, hoàn toàn có thể chào hỏi trang web của bộ tuyên truyền, những chuyện này không thể cho nó tiếp tục lan tràn.
Vương Quang Vinh đã yên tâm hơn rất nhiều, lão lên tiếng dặn dò con trai.
Vương Tử Quân không hy vọng bố mình lo lắng về chuyện này, thế là dùng giọng điềm nhiên như không để an ủi:
- Bố, ngài đừng lo lắng, đó là chiếc điện thoại mà Tiểu Bắc tặng con khi kết hôn, tổ chức không can thiệp được. Nói ra thì việc này ngài cũng có sai sót, nếu như hồi nhỏ ngài cho con sống qua cuộc sống xa hoa, con cũng không đến mức đeo chiếc điện thoại tiền triệu mà căn bản không biết gì.
- Cậu tạm thời đừng nói những lời đùa giỡn như vậy, tôi thế nào cho cậu tiếp xúc với cuộc sống đó được, bố của cậu cũng là lần đầu tiên nghe nói có một chiếc đồng hồ giá cả triệu bạc.
Vương Quang Vinh lúc này đã có tâm tình tốt hơn, lão cười mắng Vương Tử Quân một tiếng.
Vương Tử Quân đặt điện thoại xuống mà nụ cười trên mặt biến mất không ít, nếu như dựa theo cách nói của bố mình, phương án đã quá rõ ràng. Hắn nên tìm bộ tuyên truyền để xóa đi những bài viết kia, là kế rút củi đáy nồi, nhưng như vậy thì bùn đất vẫn phải giữ lại trên người.
Vương Tử Quân có kinh nghiệm sống hai đời, hắn biết rõ inte là thứ gì. Lúc này những tin đồn trên mạng giống như cỏ trong khe đá, anh càng muốn che giấu nó, nó càng mọc ra từ những ngõ ngách khó ngờ.
Nếu như Vương Tử Quân muốn che chắn nó lại, sau này sẽ là một bất lợi rất lớn cho phát triển tương lai.
Trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, Vương Tử Quân khẽ gõ ngón tay lên bàn, tiến thêm một bước hoàn thiện kế hoạch của mình. Nếu đối phương đã làm cho sự việc bây giờ đến mức độ không thể nào thu thập được, điều mình cần làm chính là dựa đà phát triển, nghĩ biện pháp biến chuyện xấu thành tốt.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Vương Tử Quân bị cắt đứt dòng suy tư nên có chút căm tức. Hắn miễn cưỡng nhìn qua con số trên màn hình điện thoại, sau đó gương mặt chợt tươi sáng.
- Tử Quân, chuyện cái đồng hồ...
Mạc Tiểu Bắc còn chưa nói dứt lời thì đã khóc nghẹn ngào.
Vương Tử Quân biết Mạc Tiểu Bắc nhiều năm, hắn vẫn cảm thấy mình là người hiểu rõ về vợ. Rất nhiều sự việc Mạc Tiểu Bắc tỏ ra lãnh đạm, thế nhưng căn bản lại có thể vì một việc nhỏ mà khóc như mưa.
Mạc Tiểu Bắc vừa vặn nghe được tin tức bất lợi cho chồng trên inte, thế là nàng hầu như choáng váng, mãi đứng yên như tượng giống như trời sập xuống đầu. Khoảng thời gian này là cực kỳ quan trọng vì Vương Tử Quân đang tranh chấp một vị trí thường ủy tỉnh ủy, điều này nàng biết rất rõ, dù nàng không tham dự nhưng vẫn luôn trông ngóng Vương Tử Quân có thể đạt được ước nguyện.
Nhưng vì một chiếc đồng hồ có giá trị mà hầu như biến thành con sóng dữ muốn cuốn trôi tất cả, điều này hầu như là cực kỳ khó chịu. Mạc Tiểu Bắc tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho Vương Tử Quân, nàng biết người đàn ông của mình sẽ căn bản không bị xử song quy, thế nhưng nhìn vào lời lẽ của người ngoài mà không khỏi khóc rống lên. Khoảnh khắc này nàng chợt hiểu Vương Tử Quân đã là một bộ phận không thể tách rời của mình, giống như Tiểu Bảo Nhi con trai của nàng vậy, nàng là một người làm mẹ, nàng cũng giống như tất cả những người mẹ trên thiên hạ, nàng luôn cẩn thận sủng nịnh con trai bảo bối nhà mình.
Khi gọi điện thoại cho Vương Tử Quân thì Mạc Tiểu Bắc khóc như mưa giống như một đứa bé bị người ta lấy mất món đồ chơi mà mình yêu thích. Sau khi khóc đủ rồi thì nàng mới hỏi Vương Tử Quân:
- Chồng, chúng ta có nên mua vài chai rượu cho lãnh đạo hay không? Hoặc là mua vài cây thuốc? Anh nói đi em sẽ mua, em không hiểu, thật sự không hiểu về phương diện này.
Mạc Tiểu Bắc thật sự không hiểu, nàng là một người xuất thân gia đình danh môn và có bối cảnh, lại là đệ nhất phu nhân thành phố La Nam, nàng căn bản chưa từng phải chuẩn bị quà lễ cho bất kỳ người nào ở La Nam.
- Không có gì đâu, vợ, em đừng lo lắng.
Vương Tử Quân vội vàng an ủi Mạc Tiểu Bắc:
- Vợ, đồng hồ là em đường đường chính chính mua cho anh, anh có gì mà phải hỗ thẹn chứ? Đừng nói là bọn họ nói trên inte, dù là ban ngành kiểm tra kỷ luật đến đây, anh cũng là người đứng thẳng, không làm việc trái với lương tâm thì không sợ quỷ đến gõ cửa.
- Nhưng sự việc sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến anh.
Mạc Tiểu Bắc dù không quan tâm đến phương diện chính mình thăng chức, thế nhưng nàng dù sao cũng có xuất thân thế gia, thế cho nên biết nhiều hơn phụ nữ bình thường. Nàng biết rõ ràng sự việc lần này căn bản sẽ có ảnh hưởng không nhỏ đến Vương Tử Quân.
- Có gì mà không tốt chứ? Biết đâu sẽ là chuyện tốt, cứ để cho bọn họ tuyên truyền, đến khi ủy ban kỷ luật công bố kết quả điều tra, để cho bọn họ tha hồ mà hâm mộ, ai bảo anh cưới được một người vợ tốt.
Vương Tử Quân cười hì hì nói lời trêu đùa với Mạc Tiểu Bắc.
Tâm tình nặng nề của Mạc Tiểu Bắc giảm đi vài phần, nàng ở nhà lên inte và biết về sự kiện này, sau khi nhìn những lời bình luận như sóng dữ, nàng cảm nhận được tính nghiêm trọng của sự việc này.
Sau khi tự trách mình thì Mạc Tiểu Bắc nhanh chóng gọi điện thoại cho Vương Tử Quân, dù nàng thật sự rất bàng hoàng nhưng sau khi nghe lời nói của Vương Tử Quân thì dần khôi phục lại như thường.
- Tử Quân, nếu không em sẽ hack trang web kia nhé?
Sau khi trầm ngâm giây lát thì Mạc Tiểu Bắc khẽ mở lời đề nghị.
Khi thời gian trôi qua thì Vương Tử Quân đã biết rõ kỹ thuật về máy tính của Mạc Tiểu Bắc đã đạt đến trình độ thế nào, nhưng sau đó lại càng không rõ ràng. Nhưng hắn tin với trình độ của nàng, hack một trang web cũng không là vấn đề.
- Vợ, thôi đi, bây giờ cũng không phải chỉ một trang web có thông tin như vậy.
Vương Tử Quân nghĩ đến kế hoạch của mình, hắn phải cố gắng áp chế cảm giác sảng khoái trong lòng.
- Đừng lo, chúng ta rất mạnh, dù ai có thông tin cũng có thể hack sạch.
Tuy cách xa vài kilomet nhưng Vương Tử Quân vẫn cảm nhận được bộ dạng nghiến răng nghiến lợi như ác ma của Mạc Tiểu Bắc, xem ra vợ mình thật sự quá mạnh mẽ.
- Không cần, chồng của em có biện pháp riêng, cứ để cho bọn họ nói mỏi miệng. Hì hì, đến lúc đó để cho bọn họ biết có một vài sự kiện rõ ràng là lấy đá đập chân mình.
Vương Tử Quân vội vàng bỏ đi ý nghĩ điên cuồng của Mạc Tiểu Bắc, lại dùng giọng trấn an nói. Sau khi nói vài câu với Mạc Tiểu Bắc, để nàng từ bỏ ý định hack các trang web, sau đó hắn mới cúp điện thoại.
Nhà có vợ hung hãn, Vương Tử Quân nghĩ đến những lời nói nghiến răng nghiến lợi của Mạc Tiểu Bắc mà không khỏi nở nụ cười. Lúc này chút cảm giác mất hứng vì sự việc đang diễn ra cũng đã tan biến sạch sẽ.
Nhưng khi Vương Tử Quân nhắc đến người vợ hung hãn của mình, hắn chợt phát hiện đó chỉ là bắt đầu, hắn vừa buông điện thoại thì chuông lại vang lên. truyện copy từ tunghoanh.com
Là Tần Hồng Cẩm, Vương Tử Quân nhìn dãy số điện thoại gọi đến, sau đó hắn nghe máy.
- Tử Quân, có thể nói chuyện không?
Tần Hồng Cẩm vừa nối thông điện thoại thì đã dùng giọng dồn dập nói.
Tuy cách xa ngàn núi vạn sông nhưng Vương Tử Quân vẫn cảm nhận được hơi thở hổn hển của Tần Hồng Cẩm.
- Không có gì!
Vương Tử Quân cười nói:
- Em phải tin tưởng vào anh giống như tin chính mình, anh có biện pháp xử lý tốt tất cả.
- À, em đã phái người thu mua trang web này, có lẽ không có vấn đề gì lớn.
Tần Hồng Cẩm giống như khôi phục bản sắc của một người phụ nữ mạnh mẽ, nàng có chút bình tĩnh, sau đó nghiêm mặt nói với Vương Tử Quân.
Thu mua trang web?
Vương Tử Quân có chút ngây người, hành động như vậy hình như có gì đó quá lớn thì phải? Hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Không cần, bây giờ cũng không phải chỉ một trang web làm như vậy...
- Không có gì, bây giờ em đang cho người đàm phán với những trang web kia, có lẽ không có vấn đề gì lớn...
Tần Hồng Cẩm nói bằng giọng điệu cực kỳ tự tin, tất nhiên nguyên nhân của nó chính là thực lực hung hãn của tập đoàn Quân Thành vào lúc này.
- Đồng thời em cũng đã nghĩ kỹ, cái đồng hồ nói là em đưa cho lão gia tử, mà lão gia tử lại giao lại cho anh, như vậy sẽ không có vấn đề gì.
Tần Hồng Cẩm không chờ Vương Tử Quân mở miệng mà tiếp tục nói.
Với lực ảnh hưởng của Tần Hồng Cẩm vào lúc này, nếu nàng xuất hiện thì sẽ nhanh chóng bị cuốn vào vòng xoáy, nhưng vì mình nàng vẫn không nói gì, bây giờ vung tay quyết định xử lý sự việc.
Vương Tử Quân cảm thấy trong lòng nóng lên, hắn cười cười nói:
- Hồng Cẩm, em không cần xen vào sự kiện chiếc đồng hồ này, anh sẽ xử lý tất cả. Em đừng quên Tiểu Bắc có thu nhập từ cổ phần, là một người có tiền.
Tần Hồng Cẩm ở bên kia trầm mặc giâ lát, sau đó nàng nở nụ cười vui sướng, chợt nghe thấy nàng nói:
- À, sao em lại quên mất một tiểu phú bà như vậy nhỉ, em đúng là...
- Anh biết rồi, đợi chuyện này qua đi chúng ta sẽ gặp mặt...
Vương Tử Quân tuy lúc này tràn đầy tình cảm ấm áp, thế nhưng lúc này hắn lại căn bản không nói nên lời.
- Ừ!
Tần Hồng Cẩm hiểu ý của Vương Tử Quân, nàng cười cười nói:
- Y Phong ở bên cạnh em, cô ấy rất sốt ruột, muốn nói với anh hai câu.
Y Phong tiếp lấy điện thoại, nàng dùng giọng tỉnh táo nói:
- Chuyện này, Tử Quân anh nhất định phải xử lý cho tốt, tuy xét từ phương diện pháp luật là không có vấn đề, thế nhưng ngôn luận rất đáng sợ.
Lúc này Y Phong đã không còn là một người phụ nữ tràn đầy dịu dàng tình cảm như trước, nàng đã biến thành một nữ thẩm phán. Vương Tử Quân trầm giọng nói:
- Anh biết rồi.
- À, em cũng không thể giúp gì được cho anh, chỉ có thể đăng ký làm một thành viên, tiến hành giải thích cho anh mà thôi.
Y Phong cúp điện thoại, nàng biết rõ lúc này là thời điểm quan trọng của Vương Tử Quân, mà nàng cũng dùng phương thức của mình để nói ra lời giúp đỡ với người yêu.
Vương Tử Quân cảm thấy trong lòng tràn đầy tình cảm, hắn xiết chặt nắm đấm, cảm thấy xúc động vì điện thoại của bọn họ người phụ nữ của mình. Đồng thời hắn cũng có chút tự trách chính mình, mình không cho các nàng một gia đình đúng nghĩa, thật sự quá xấu hổ...
Khi Vương Tử Quân đang tự trách mình, tiếng chuông điện thoại lại vang lên. Lần này Vương Tử Quân không xem số người gọi đến, hắn trực tiếp nhận điện thoại.
- Alo, tôi là Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân với tâm tình còn chưa thể bình tĩnh, hắn trầm giọng nói với đầu dây bên kia.
/1843
|