Thạch Kiên Quân nhìn tấm ảnh bằng ánh mắt lấp lánh, những ý nghĩ liên tục lóe lên trong đầu. Lúc đầu tiên mới nhìn vào người trong tấm ảnh thì hắn nhận ra ngay đó là Vương Tử Quân, chiếc đồng hồ kia là Patek Philippe. Hắn đã lên mạng xem xét, đã thấy được cái giá làm cho người ta khó thể hít thở, thế là không tin đó là sự thật.
Còn không phải sao, trong ký ức của Thạch Kiên Quân thì đã gặp chiếc đồng hồ kia, hơn nữa nó được đeo trên cổ tay của Vương Tử Quân.
Nhiều người chú ý thì sự kiện xem như đã bùng phát, dù là Thạch Kiên Quân cũng không thể áp chế sự việc này xuống. Lúc này Vương Tử Quân ở giữa vòng xoáy, chỉ sợ sẽ...
Thạch Kiên Quân nghĩ đến đây mà không khỏi muốn gọi điện thoại cho Vương Tử Quân, nhưng cuối cùng thì hắn vươn tay ra và co lại.
Thanh niên đắc chí, thật sự không phải là chuyện gì tốt.
Thạch Kiên Quân nhìn bộ dạng tràn đầy tinh thần của người thanh niên trong tấm ảnh, thế là trong lòng xuất hiện ý nghĩ như vậy. Nếu như không phải mang chiếc đồng hồ tiền triệu đi rêu rao khắp nơi, chỉ sợ con đường phát triển trong tương lai sẽ cực kỳ mạnh mẽ, tuy tranh chấp vị trí thường ủy tỉnh ủy lần này với đối thủ là Nguyễn Chấn Nhạc, thế nhưng Thạch Kiên Quân vẫn cảm thấy cơ hội thắng của Vương Tử Quân là rất lớn.
Nhưng bây giờ tình hình biến đổi đột ngột, tất cả đã giống như hóa thành bọt nước.
Chính mình nên tỏ thái độ thế nào?
Thạch Kiên Quân có chút do dự, sau đó hắn gọi điện thoại cho Lữ Tiến Binh.
- Chào ngài, chủ tịch Thạch, tôi là thư ký Tiểu Ngô của trưởng phòng Lữ, trưởng phòng Lữ đã đi đến báo cáo công tác với bí thư Nhất Phong, bây giờ còn chưa về.
Người đàn ông ở đầu dây bên kia mở miệng báo cáo thân phận, sau đó dùng giọng cung kính nói với Thạch Kiên Quân.
Đi đến chỗ Hào Nhất Phong? Thạch Kiên Quân không khỏi chau mày, nhưng hắn không thể biểu hiện cảm giác không thoải mái của mình. Hắn dặn dò để cho Tiểu Ngô nói với Lữ Tiến Binh, để trưởng phòng Lữ đến phòng làm việc của mình một chuyến.
Thạch Kiên Quân đốt điếu thuốc và tâm tư khẽ xoay chuyển, lần này là tranh chấp giữa Vương Tử Quân và Nguyễn Chấn Nhạc với vị trí thường ủy tỉnh ủy, cuối cùng hắn chọn lựa Vương Tử Quân. Hắn nghĩ rằng chỉ khi nào hợp tác với Vương Tử Quân thì mình mới có được lợi ích tốt nhất ở tỉnh Sơn Nam, không ngờ Vương Tử Quân lại cho ra một sự kiện không hay vào đúng thời điểm thế này.
Tin tức được xào nóng trên inte, nếu không có người thao tác sau lưng thì căn bản là không thể nào. Vào thời điểm này thì người cho ra một kích trí mạng với Vương Tử Quân chỉ là Nguyễn Chấn Nhạc.
Không hỗ danh là người được các lão gia tử chọn trúng, người này ra tay thật sự không phải hung ác như thường.
- Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Lữ Tiến Binh đi đến phòng làm việc của Thạch Kiên Quân. Với quan hệ giữa hắn và Thạch Kiên Quân thì đến nơi này khá tùy ý, nhưng hắn lại luôn đắn đo rất đúng mực.
- Chủ tịch Thạch, nghe nói ngài rất tinh thông phương diện máy tính, tôi thì căn bản không là gì, ngoài phương diện xem tin tức thì căn bản chẳng biết gì cả.
Lữ Tiến Binh ngồi xuống đối diện với Thạch Kiên Quân, dùng giọng đùa giỡn nói.
Thạch Kiên Quân ném cho Lữ Tiến Binh một điếu thuốc, sau đó trầm giọng nói:
- Anh đã gặp bí thư Nhất Phong rồi sao?
- À, tôi đã tiến hành báo cáo với bí thư Nhất Phong về phương án chọn người của phòng tổ chức.
Lữ Tiến Binh nói, hắn cảm thấy gương mặt Thạch Kiên Quân có hơi lạ, thế là dùng giọng hoài nghi hỏi:
- Chủ tịch Thạch, có chuyện gì sao?
Thạch Kiên Quân khẽ gật đầu, sau đó xoay màn hình máy tính sang nói:
- Anh đến xem đi.
Lữ Tiến Binh nhìn bài viết nóng nảy trên mạng, vẻ mặt càng thêm khó nhìn. Nhưng sự việc phát triển đến tình trạng này, Lữ Tiến Binh cũng là người trải qua nhiều sóng to gió lớn, hắn xem xong thì hiểu ngay sự việc đã rất lớn.
Nếu như đó là thật, như vậy Vương Tử Quân sẽ xong đời.
Lúc này Lữ Tiến Binh và Thạch Kiên Quân đang cố gắng liên thủ thúc đẩy cho Vương Tử Quân tiến vào ban ngành thường ủy tỉnh ủy, nhưng sự việc này lại xảy ra, liệu hắn có bị liên lụy vào bên trong hay không? Còn nữa, dưới tình huống này, phía mình nên làm gì đây?
Một loạt ý nghĩ xuất hiện trong đầu của Lữ Tiến Binh, cuối cùng hắn đưa mắt nhìn Thạch Kiên Quân, chờ đợi những sắp xếp của chủ tịch Thạch.
Thạch Kiên Quân hít vào một hơi, loại chuyện này xảy ra làm hắn cảm thấy rất khó xử. Tuy trên inte đã nói quá rõ ràng, thế nhưng bây giờ sự việc mới chỉ là bắt đầu, sau đó tiến hành điều tra mới thật sự là thật.
- Chờ thôi.
Thạch Kiên Quân cuối cùng dúi điếu thuốc trong tay vào trong gạt tàn, sau đó cho ra quyết định, đó chính là chờ đợi, cũng không nhúng tay vào mà chỉ xem kết quả. Lữ Tiến Binh đã nghĩ qua đủ mọi phương pháp, thế nhưng rõ ràng cách xử lý của Thạch Kiên Quân là cực kỳ phù hợp với bọn họ vào lúc này.
Nhưng nếu không có được sự giúp đỡ của Thạch Kiên Quân, chỉ sợ khoảng thời gian sau đó của Vương Tử Quân sẽ càng thêm khổ sở.
Lữ Tiến Binh nghĩ đến vị bí thư thị ủy trẻ tuổi của thành phố La Nam, hắn cảm thấy cực kỳ đáng tiếc. Tuy hắn đến tỉnh Sơn Nam chưa lâu nhưng lại hiểu rất rõ về thành phố La Nam, biết rõ đó là một thành phố cực kỳ lạc hậu nhưng phát triển đến mức độ này, đó là sự kiện căn bản không dễ dàng gì. Thành tích quá rõ ràng của thành phố La Nam càng xuất phát từ chính bí thư Vương Tử Quân.
Một người có khả năng, có thể làm việc, có thể đảm đương như Vương Tử Quân sẽ phạm vào sai lầm như vậy sao?
Khi Lữ Tiến Binh đang trầm ngâm thì trên trang web bắt đầu có một hình ảnh mới, tấm hình này căn bản không được xử lý, nó giống như tấm ảnh đã được xử lý trước kia, nhưng gương mặt người đàn ông trong hình đã quá rõ ràng: Bí thư thị ủy La Nam, Vương Tử Quân!
Sau khi có tấm ảnh rõ ràng về Vương Tử Quân, lại có thêm nhiều tấm ảnh khác, nhưng tất cả là ảnh chụp Vương Tử Quân tham gia các hoạt động. Có tấm Vương Tử Quân đang phát biểu, có tấm đang đi xúc tiến giai đoạn hai của khu du lịch Cô Yên Sơn...
Từng tấm ảnh được đưa lên trang web, hầu như đã là câu trả lời rõ ràng cho suy đoán của mọi người.
- Đúng là dạng chó hình người, thật sự là đại tham quan.
- Hừ, còn trẻ như vậy đã là bí thư thị ủy, không tham ô là không thể nào.
- Tham tiền mới có thể chạy quan, trở thành quan mới có tiền, đây là vòng tuần hoàn ác tính...
Đủ mọi lời bình luận liên tục xuất hiện, điều này không khỏi làm cho Lữ Tiến Binh đổ mồ hôi hột. Dưới tình huống bị nhân dân oanh tạc, chuyện này dù có người đứng ra áp chế cũng không xong.
- Vương Tử Quân đã làm nhiều chuyện tốt cho thành phố La Nam, đây là có người cố ý hãm hại, các người nếu không tin thì đến thành phố La Nam xem đã biến đổi như thế nào rồi...
Lúc này Lữ Tiến Binh chợt thấy được một lời bình luận có lợi cho Vương Tử Quân, nhưng ngay sau đó đã bị bao phủ bởi những bài bình luận mắng chửi của những người còn lại.
Còn không phải sao, trong ký ức của Thạch Kiên Quân thì đã gặp chiếc đồng hồ kia, hơn nữa nó được đeo trên cổ tay của Vương Tử Quân.
Nhiều người chú ý thì sự kiện xem như đã bùng phát, dù là Thạch Kiên Quân cũng không thể áp chế sự việc này xuống. Lúc này Vương Tử Quân ở giữa vòng xoáy, chỉ sợ sẽ...
Thạch Kiên Quân nghĩ đến đây mà không khỏi muốn gọi điện thoại cho Vương Tử Quân, nhưng cuối cùng thì hắn vươn tay ra và co lại.
Thanh niên đắc chí, thật sự không phải là chuyện gì tốt.
Thạch Kiên Quân nhìn bộ dạng tràn đầy tinh thần của người thanh niên trong tấm ảnh, thế là trong lòng xuất hiện ý nghĩ như vậy. Nếu như không phải mang chiếc đồng hồ tiền triệu đi rêu rao khắp nơi, chỉ sợ con đường phát triển trong tương lai sẽ cực kỳ mạnh mẽ, tuy tranh chấp vị trí thường ủy tỉnh ủy lần này với đối thủ là Nguyễn Chấn Nhạc, thế nhưng Thạch Kiên Quân vẫn cảm thấy cơ hội thắng của Vương Tử Quân là rất lớn.
Nhưng bây giờ tình hình biến đổi đột ngột, tất cả đã giống như hóa thành bọt nước.
Chính mình nên tỏ thái độ thế nào?
Thạch Kiên Quân có chút do dự, sau đó hắn gọi điện thoại cho Lữ Tiến Binh.
- Chào ngài, chủ tịch Thạch, tôi là thư ký Tiểu Ngô của trưởng phòng Lữ, trưởng phòng Lữ đã đi đến báo cáo công tác với bí thư Nhất Phong, bây giờ còn chưa về.
Người đàn ông ở đầu dây bên kia mở miệng báo cáo thân phận, sau đó dùng giọng cung kính nói với Thạch Kiên Quân.
Đi đến chỗ Hào Nhất Phong? Thạch Kiên Quân không khỏi chau mày, nhưng hắn không thể biểu hiện cảm giác không thoải mái của mình. Hắn dặn dò để cho Tiểu Ngô nói với Lữ Tiến Binh, để trưởng phòng Lữ đến phòng làm việc của mình một chuyến.
Thạch Kiên Quân đốt điếu thuốc và tâm tư khẽ xoay chuyển, lần này là tranh chấp giữa Vương Tử Quân và Nguyễn Chấn Nhạc với vị trí thường ủy tỉnh ủy, cuối cùng hắn chọn lựa Vương Tử Quân. Hắn nghĩ rằng chỉ khi nào hợp tác với Vương Tử Quân thì mình mới có được lợi ích tốt nhất ở tỉnh Sơn Nam, không ngờ Vương Tử Quân lại cho ra một sự kiện không hay vào đúng thời điểm thế này.
Tin tức được xào nóng trên inte, nếu không có người thao tác sau lưng thì căn bản là không thể nào. Vào thời điểm này thì người cho ra một kích trí mạng với Vương Tử Quân chỉ là Nguyễn Chấn Nhạc.
Không hỗ danh là người được các lão gia tử chọn trúng, người này ra tay thật sự không phải hung ác như thường.
- Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Lữ Tiến Binh đi đến phòng làm việc của Thạch Kiên Quân. Với quan hệ giữa hắn và Thạch Kiên Quân thì đến nơi này khá tùy ý, nhưng hắn lại luôn đắn đo rất đúng mực.
- Chủ tịch Thạch, nghe nói ngài rất tinh thông phương diện máy tính, tôi thì căn bản không là gì, ngoài phương diện xem tin tức thì căn bản chẳng biết gì cả.
Lữ Tiến Binh ngồi xuống đối diện với Thạch Kiên Quân, dùng giọng đùa giỡn nói.
Thạch Kiên Quân ném cho Lữ Tiến Binh một điếu thuốc, sau đó trầm giọng nói:
- Anh đã gặp bí thư Nhất Phong rồi sao?
- À, tôi đã tiến hành báo cáo với bí thư Nhất Phong về phương án chọn người của phòng tổ chức.
Lữ Tiến Binh nói, hắn cảm thấy gương mặt Thạch Kiên Quân có hơi lạ, thế là dùng giọng hoài nghi hỏi:
- Chủ tịch Thạch, có chuyện gì sao?
Thạch Kiên Quân khẽ gật đầu, sau đó xoay màn hình máy tính sang nói:
- Anh đến xem đi.
Lữ Tiến Binh nhìn bài viết nóng nảy trên mạng, vẻ mặt càng thêm khó nhìn. Nhưng sự việc phát triển đến tình trạng này, Lữ Tiến Binh cũng là người trải qua nhiều sóng to gió lớn, hắn xem xong thì hiểu ngay sự việc đã rất lớn.
Nếu như đó là thật, như vậy Vương Tử Quân sẽ xong đời.
Lúc này Lữ Tiến Binh và Thạch Kiên Quân đang cố gắng liên thủ thúc đẩy cho Vương Tử Quân tiến vào ban ngành thường ủy tỉnh ủy, nhưng sự việc này lại xảy ra, liệu hắn có bị liên lụy vào bên trong hay không? Còn nữa, dưới tình huống này, phía mình nên làm gì đây?
Một loạt ý nghĩ xuất hiện trong đầu của Lữ Tiến Binh, cuối cùng hắn đưa mắt nhìn Thạch Kiên Quân, chờ đợi những sắp xếp của chủ tịch Thạch.
Thạch Kiên Quân hít vào một hơi, loại chuyện này xảy ra làm hắn cảm thấy rất khó xử. Tuy trên inte đã nói quá rõ ràng, thế nhưng bây giờ sự việc mới chỉ là bắt đầu, sau đó tiến hành điều tra mới thật sự là thật.
- Chờ thôi.
Thạch Kiên Quân cuối cùng dúi điếu thuốc trong tay vào trong gạt tàn, sau đó cho ra quyết định, đó chính là chờ đợi, cũng không nhúng tay vào mà chỉ xem kết quả. Lữ Tiến Binh đã nghĩ qua đủ mọi phương pháp, thế nhưng rõ ràng cách xử lý của Thạch Kiên Quân là cực kỳ phù hợp với bọn họ vào lúc này.
Nhưng nếu không có được sự giúp đỡ của Thạch Kiên Quân, chỉ sợ khoảng thời gian sau đó của Vương Tử Quân sẽ càng thêm khổ sở.
Lữ Tiến Binh nghĩ đến vị bí thư thị ủy trẻ tuổi của thành phố La Nam, hắn cảm thấy cực kỳ đáng tiếc. Tuy hắn đến tỉnh Sơn Nam chưa lâu nhưng lại hiểu rất rõ về thành phố La Nam, biết rõ đó là một thành phố cực kỳ lạc hậu nhưng phát triển đến mức độ này, đó là sự kiện căn bản không dễ dàng gì. Thành tích quá rõ ràng của thành phố La Nam càng xuất phát từ chính bí thư Vương Tử Quân.
Một người có khả năng, có thể làm việc, có thể đảm đương như Vương Tử Quân sẽ phạm vào sai lầm như vậy sao?
Khi Lữ Tiến Binh đang trầm ngâm thì trên trang web bắt đầu có một hình ảnh mới, tấm hình này căn bản không được xử lý, nó giống như tấm ảnh đã được xử lý trước kia, nhưng gương mặt người đàn ông trong hình đã quá rõ ràng: Bí thư thị ủy La Nam, Vương Tử Quân!
Sau khi có tấm ảnh rõ ràng về Vương Tử Quân, lại có thêm nhiều tấm ảnh khác, nhưng tất cả là ảnh chụp Vương Tử Quân tham gia các hoạt động. Có tấm Vương Tử Quân đang phát biểu, có tấm đang đi xúc tiến giai đoạn hai của khu du lịch Cô Yên Sơn...
Từng tấm ảnh được đưa lên trang web, hầu như đã là câu trả lời rõ ràng cho suy đoán của mọi người.
- Đúng là dạng chó hình người, thật sự là đại tham quan.
- Hừ, còn trẻ như vậy đã là bí thư thị ủy, không tham ô là không thể nào.
- Tham tiền mới có thể chạy quan, trở thành quan mới có tiền, đây là vòng tuần hoàn ác tính...
Đủ mọi lời bình luận liên tục xuất hiện, điều này không khỏi làm cho Lữ Tiến Binh đổ mồ hôi hột. Dưới tình huống bị nhân dân oanh tạc, chuyện này dù có người đứng ra áp chế cũng không xong.
- Vương Tử Quân đã làm nhiều chuyện tốt cho thành phố La Nam, đây là có người cố ý hãm hại, các người nếu không tin thì đến thành phố La Nam xem đã biến đổi như thế nào rồi...
Lúc này Lữ Tiến Binh chợt thấy được một lời bình luận có lợi cho Vương Tử Quân, nhưng ngay sau đó đã bị bao phủ bởi những bài bình luận mắng chửi của những người còn lại.
/1843
|