Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1287: Làm quan hung hiểm, một lời phạm tội.

/1843


Trưởng phòng Lô bị chủ tịch Thành gọi là Tiểu Lô, thế nhưng trên mặt lại nở nụ cười sáng lạn, hắn cung kính nói: - Chủ tịch Thành, tôi bị con quấn lấy không thể đi đâu được, thế nên đành phải đưa con đến đây chơi.

- À, công tác bề bộn cũng nên bỏ thời gian đi chơi với con cái, cũng xem như tận tâm. Hôm nay cậu không cần trực ban, cậu cũng nên đi làm gì thì làm, không cần ở lại đây với tôi.

Trưởng phòng Lô lúc này xem như đạt được mục đích của mình, hắn nhanh chóng đi về phía vợ con của mình. Đúng lúc này ánh mắt chủ tịch Thành nhanh chóng nhìn về phía vợ con của trưởng phòng Lỗ.

- Tiểu Lô, kia là người nhà của cậu sao? Chủ tịch Thành kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó nhanh chóng che giấu vẻ khiếp sợ. Hắn là phó chủ tịch thành phố, hắn căn bản là người có kinh nghiệm phong phú ở phương diện này.

Trưởng phòng Lô vừa mới xoay người, hắn chợt bị gọi lại bởi lời nói của chủ tịch Thành, cũng vội vàng nhìn theo tay chỉ của lãnh đạo. Hắn không biết chủ tịch nghĩ đến điều gì, thế là lên tiếng chặn lời: - Vâng, chủ tịch Thành, đó là người nhà của tôi.

Chủ tịch Thành lúc này nhìn trưởng phòng Lô với ánh mắt không giống dĩ vãng, hắn dùng giọng ôn hòa nói: - Tiểu Lô, nhà cậu đi mấy người thế?

Trưởng phòng Lô có chút sững sốt, sau đó mới nói: - Hai nhà chúng tôi có sáu miệng ăn.

Trưởng phòng Lô nói làm cho chủ tịch Thành càng khẳng định suy đoán của mình, hắn trầm ngâm một lát rồi khẽ nói: - Tiểu Lô, hôm nay cũng sắp kiểm tra xong, các cậu có lẽ vui chơi cũng mệt rồi, không bằng cùng tôi đi uống trà nhé?

Trưởng phòng Lô thật sự giống như không tin vào lỗ tai của mình, hắn là người lăn lộn trong cơ quan nhiều năm, căn bản xưa nay luôn giỏi vuốt mông ngựa lãnh đạo, đồng thời cũng nhận được nhiều vinh dự. Nhưng trước nay hắn còn chưa từng được vị lãnh đạo nào chủ động mời đi uống trà dùng cơm, hơn nữa người mở lời là chủ tịch Thành, giọng nói của lãnh đạo còn mang theo vài phần nịnh nọt.

Chủ tịch Thành sao lại nịnh nọt mình? Không phải là lãnh đạo đã nhìn thấy ưu điểm của mình rồi chứ? Nếu là như vậy không phải tương lai của mình sau này càng thêm tươi sáng sao? Trưởng phòng Lô nghĩ vậy mà cảm thấy cực kỳ hưng phấn, hắn gật đầu như gà mổ thóc: - Chủ tịch Thành, tôi thật sự có thời gian, khi nào ngài xong thì tôi sẽ ở đây đợi ngài.

- Ha ha ha, Tiểu Lô rất tốt... Chủ tịch Thành nở nụ cười cởi mở rồi gật đầu nói.

Vì không muốn để cho chủ tịch Thành chờ lâu, thế cho nên trưởng phòng Lô nhanh chóng đi về phía vợ con của mình. Hắn nhìn thoáng qua Tưởng Vị Minh, sau đó mừng rỡ nói với vợ con: - Tiểu Quyên, chủ tịch Thành mời nhà chúng ta đi uống trà.

Tưởng Vị Minh nghe thấy những lời này thì càng thêm kính nể trưởng phòng Lô, hắn dùng giọng nịnh nọt nói: - Trưởng phòng Lô, chủ tịch Thành tuy bình dị gần gũi nhưng rất ít khi đi dùng trà với thuộc hạ, xem ra không lâu sau vận may của trưởng phòng lại đến rồi.

Trưởng phòng Lô khoát tay với lời nói nịnh nọt của Tưởng Vị Minh, thế nhưng trong lòng lại cực kỳ hưởng thụ. Hắn thật sự không muốn cho đối phương cùng đi với mình uống trà với chủ tịch Thành, nhưng chủ tịch Thành đã nói đến sáu người, thế nên hắn không thể không làm như vậy. Hắn đành phải nói với Tưởng Vị Minh: - Tôi cũng không rõ, đây là cơ hội khó có được, anh đi cùng luôn đi.

Trưởng phòng Lô nói làm cho Tưởng Vị Minh cảm thấy giống như nghe được tiếng trời, hắn nhanh chóng đi theo trưởng phòng Lô về phía phòng trà.

Đoàn người trưởng phòng Lô đi đến cửa phòng trà thì ngây cả người, chủ tịch Thành cao cao tại thượng lại đang chờ bọn họ ở cửa quán. Chủ tịch Thành bình dị gần gũi như vậy sao? Trưởng phòng Lô nhanh chóng tiến lên nghênh đón chủ tịch Thành, thế nhưng khi hắn tiến lên thì thấy chủ tịch Thành không nhìn hắn, lại nhìn về phía sau lưng mình, chẳng lẽ chủ tịch Thành đang nhìn Tưởng Vị Minh?

Saukhi nhìn thấy Vương Tử Quân thì trái tim của Thành Nhạc giống như đang nổi trống, hắn thậm chí muốn gọi ngay viên giám đốc khu vui chơi đến dặn dò một chút, nhất định phải làm cho gia đình Vương Tử Quân vui chơi thoải mái, thế nhưng lại sợ gia đình Vương Tử Quân biết rõ mà sinh ra phản cảm nên thôi. Hắn nóng lòng kích động và cảm thấy khó chịu khi đứng chờ ngoài cửa quán trà, căn bản chờ trưởng phòng Lô đưa người đến.

Nhưng Tiểu Lô đưa người nào đến? Đây không phải là một nhân viên của ủy ban nhân dân thành phố sao? Thành Nhạc tỏ ra cực kỳ thất vọng, hắn trừng mắt nhìn trưởng phòng Lô. Vốn hắn nghĩ rằng muốn tranh thủ tăng tiến quan hệ với trưởng phòng lô, nhưng bây giờ xem ra là mò mẫm vô công.

Trưởng phòng Lô nào biết Thành Nhạc có tâm lý biến đổi như vậy, hắn nhìn gương mặt có chút khó coi của chủ tịch Thành, lại càng kính sợ hơn: - Chủ tịch Thành, đây là Tiểu Tưởng của ban giải quyết vấn đề trọng điểm khối văn phòng ủy ban nhân dân thành phố.

Nhưng trưởng phòng Lỗ giới thiệu xong cũng không có được gương mặt tốt đẹp của chủ tịch Thành, mà Thành Nhạc dùng giọng kỳ quái hỏi: - Tiểu Lô, không phải sáu người các cậu cùng đi chơi sao?

Trưởng phòng Lô chợt sững sờ, hắn không rõ chủ tịch Thành có ý gì, nhưng vẫn thành thật trả lời: - Chủ tịch Thành, thật sự là sáu người chúng tôi.

Thành Nhạc lúc này cũng không còn hứng thú trò chuyện cùng trưởng phòng Lô, thầm nghĩ hôm nay sao mình ngu xuẩn như vậy, với thân phận của trưởng phòng Vương, sao cần phải đến nơi này? Hắn nghĩ rằng mình đã nhìn lầm người, sau đó khoát tay áo nói với trưởng phòng Lô: - Các người cứ vào uống trà trước đi, tôi còn có chút chuyện phải đi trước.

Trưởng phòng Lô tràn đầy nhiệt tình thế nhưng nhanh chóng bị lời nói của chủ tịch Thành làm cho mất hết cảm xúc. Chủ tịch Thành vừa rồi còn cười tủm tỉm, vì sao bây giờ tâm tình lại giảm sút như vậy? Vô tình trong lòng hắn tràn đầy ý nghĩ về điều này.

Trưởng phòng Lô không thể không quan tâm, vì sự việc hôm nay đối với người thường thì biết đâu là chuyện nhỏ, thậm chí căn bản không có khả năng sinh ra kết quả gì không hay. Nhưng hôm nay sau khi hắn gặp mặt Thành Nhạc, đối phương là lãnh đạo trực tiếp của hắn, là phó chủ tịch chủ quản, tình huống lúc này làm hắn cảm thấy khó thở. Người xưa có câu gần vua như gần cọp, cũng vì những tin tức không hay dễ phát sinh hiểu lầm, nếu hiểu lầm phát sinh thì căn bản làm cho người ta không có cơ hội giải thích. Nếu có lỗi lầm gì xảy ra, như vậy con đường làm quan sẽ cực kỳ nguy hiểm, ý nghĩa của nó chính là như vậy.

Tưởng Vị Minh càng dùng ánh mắt sợ hãi nhìn trưởng phòng Lô, trước đó hắn cực kỳ căng thẳng nghĩ làm sao lưu lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo, nhưng khi thấy tình hình vào lúc này thì căn bản là há hốc mồm, vì chủ tịch Thành căn bản không quan tâm đến phản ứng của hắn.

Khi hai người đang cực kỳ ảo não thì nghe thấy ngoài cổng quán trà vang lên âm thanh trong trẻo: - Bố, con không thích uống trà, con thích ăn kem ly, bố dã đồng ý rồi, không cho phép nuốt lời.

Khi âm thanh này vang lên, một cậu bé mặc tây trang quệt miệng đi vào, cặp cha mẹ trẻ tuổi đi theo sau, gương mặt treo nụ cười sủng nịnh.

Thành Nhạc đang chuẩn bị đi ra ngoài, chợt thấy tình cảnh như vậy thì ngây cả người, hắn xác định mình căn bản không nhìn lầm, thế nên hưng phấn đi đến.

Vương Tử Quân căn bản luôn cố gắng thỏa mãn yêu cầu của Tiểu Bảo Nhi, thế nhưng lúc này dù là hắn hay Mạc Tiểu Bắc cũng quyết tâm không cho Tiểu Bảo Nhi ăn kem ly nữa.

Vì Tiểu Bảo Nhi kia ăn bản quá tham ăn, trước kia chưa hết bao lâu thì đã nhét ba cây kem ly vào bụng, sau đó không ngừng chỉ huy cho Vương Tử Quân, không nêm mua kem ly cho mẹ, nếu không mẹ sẽ mê món này mất. Hai người Vương Tử Quân và Mạc Tiểu Bắc không biết nên khóc hay cười, tất nhiên bọn họ khám phá ra được quỷ kế của Tiểu Bảo Nhi, bây giờ khi nó xoa xoa bụng bảo đang rất đói, năn nỉ hai người mua kem ly ăn cho đỡ đói thì bị Vương Tử Quân kéo đến quán trà.

Tất nhiên Vương Tử Quân là người uống trà, còn Tiểu Bảo Nhi chỉ được uống nước nóng mà thôi.

Khi Vương Tử Quân đi vào quán trà cũng không ngờ gặp được Thành Nhạc. Hắn và Thành Nhạc căn bản không có chút quan hệ nào, cũng chỉ là ngẫu nhiên gặp mặt hai lần, tất nhiên vị trí của đối phương căn bản còn chưa đến mức kết giao được với Vương Tử Quân.

- Chào trưởng phòng Vương, tôi là phó chủ tịch Thành Nhạc của thành phố Đông Hồng. Khi đi đến bên cạnh Vương Tử Quân thì Thành Nhạc khẽ giới thiệu chính mình.

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng cung kính của Thành Nhạc mà không khỏi cảm thấy khổ sở, nhưng hắn vẫn cười nói: - Chào chủ tịch Thành, lúc này là thời điểm nghỉ ngơi mà anh còn phải công tác, xem như vất vả cho anh rồi.

Tuy chỉ là một câu đơn giản nhưng lại được nói ra từ trong miệng trưởng phòng tổ chức, điều này làm cho Thành Nhạc cảm thấy thỏa mãn. Hắn nhanh chóng duỗi hai tay bắt tay Vương Tử Quân, sau đó lại nói: - Trưởng phòng Vương quá khen, hôm nay tôi trực ban, biết rõ nhiều người đến đây vui chơi, thế nên đến xem xét, vì phương diện an toàn cũng không thể xem thường.

Vương Tử Quân căn bản tràn đầy đồng cảm với lời nói của Thành Nhạc, phương diện an toàn là cực kỳ quan trọng, nếu như không cẩn thận thì sẽ liên quan đến nhân mạng.

- Trưởng phòng Vương, mời ngài đi bên này. Cửa ra vào cũng không phải chỗ nói chuyện, Thành Nhạc nói hai câu với Vương Tử Quân, sau đó mời Vương Tử Quân đi vào trong.

Vương Tử Quân khoát tay áo, hắn đưa con đi chơi là vì muốn tìm niềm vui, cũng không hy vọng thời gian an nhàn của mình bị khuấy động vì những việc liên quan đến công tác: - Chủ tịch Thành, anh có công tác quan trọng, cũng đừng quan tâm đến một người rảnh rỗi như tôi, tôi còn phải đưa con đi dạo chơi vài vòng.

Viên giám đốc khu vui chơi luôn đi theo Thành Nhạc, bây giờ thấy chủ tịch Thành gặp được người quen thì vội vàng để cho nhân viên phục vụ đến dâng trà. Trưởng phòng Lô và Tưởng Vị Minh đứng cách đó không xa căn bản càng thêm choáng váng.

Trưởng phòng là người công tác lâu năm ở cơ quan chính quyền, hắn căn bản thấy rõ nhiều chuyện. Lúc này hắn nhìn vào thái độ cung kính khiêm nhượng của chủ tịch Thành, hắn có thể đoán được thân phận của người kia không phải là hạng đầu đường xó chợ.

Người trẻ tuổi trước đó có phát sinh xung đột với mình kia là ai? Vì sao chủ tịch Thành lại chú ý đến đối phương như vậy? Tuy Thành Nhạc là phó chủ tịch thành phố, thế nhưng cấp bậc của thành phố Đông Hồng là rất cao, thế cho nên dù Thành Nhạc đối mặt với các vị chủ tịch thành phố khác đôi khi cũng không quá rơi xuống vị trí thấp.

Lúc này Thành Nhạc căn bản không phải là hạ mình, còn là cực kỳ xu nịnh.

So với bộ dạng kinh ngạc của trưởng phòng Lô thì Tưởng Vị Minh căn bản là có vẻ mặt không quá tốt. Tuy hắn không có nhiều kinh nghiệm bằng trưởng phòng Lô, thế nhưng cũng biết người trẻ tuổi kia có thân phận phi phàm. hắn nghĩ đến tình huống mình phát sinh xung đột với một người mà chủ tịch Thành còn phải nịnh nọt cung kính, thế là căn bản cực kỳ hối hận.

Nếu như người kia nói một lời không hay về hắn cho chủ tịch Thành, trên cơ bản hắn nhất định sẽ phải chết. Chưa nói đến những phương diện khác, ít nhất cũng đừng hòng tiếp tục công tác ở thành phố Đông Hồng.

Vương Tử Quân căn bản không quan tâm đến cảm nhân của hai người kia, hắn uống một ly trà rồi đưa Tiểu Bảo Nhi đang không tình nguyện uống nước lọc bỏ di. Tuy hắn đã thấy hai người trưởng phòng Lô, thế nhưng hắn căn bản không có tâm tư dạy bảo bọn họ.

Cũng không phải Vương Tử Quân ghét hai người kia, mà hai người kia căn bản không cần hắn phải ra tay. Hắn muốn làm chính là chỉnh đốn tác phong của cán bộ tỉnh Nam Giang, căn bản không muốn lãng phí tâm tư với hai người kia.

Vương Tử Quân thoải mái bỏ đi, điều này không khỏi làm cho Thành Nhạc liên tục suy nghĩ. Vì khi uống trà thì trưởng phòng Vương vô tình nói một câu, đó là có vài đồng chí có đặc quyền căn bản có tư tưởng không tốt, không thể vì hành vi một con sâu làm rầu nồi canh mà ảnh hưởng đến hình tượng của chính quyền thành phố.

Những lời nói này của Vương Tử Quân tuy bay bổng nhưng căn bản vẫn được Thành Nhạc nắm bắt rất tốt, xem ra lần này trưởng phòng Vương đến đây vui chơ và gặp phải nhiều điều bất mãn.

Có một số việc điều tra căn bản là khó so với người thường, thế nhưng đối với Thành Nhạc thì căn bản là rất đơn giản. Chỉ nửa giờ sau hắn đã biết rõ những gì đã xảy ra ở khu vui chơi.

Ba ngày nghỉ làm cho Vương Tử Quân xem như xóa tan tất cả mệt mỏi, hắn lại ngồi vào bàn làm việc của mình thì Du Giang Vĩ nhanh chóng đi đến. Sau khi đặt một phần văn kiện lên bàn thì khẽ mở miệng xin chỉ thị: - Trưởng phòng Vương, vừa rồi giám đốc Lưu của công ty xe hơi Đông Hồng gọi điện thoại đến, nói là muốn báo cáo công tác với ngài, hỏi xem ngài có thời gian không?

Vương Tử Quân căn bản đến bây giờ chưa từng buông lỏng công tác với công ty xe hơi Đông Hồng. Tuy bây giờ nhìn qua giống như là gió êm sóng lặng, nhưng Vương Tử Quân biết có vô số ánh mắt đang nhìn mình. Một khi Lưu Thành Lâm làm người chủ trì công ty xe hơi Đông Hồng có xảy ra vấn đề, như vậy tất cả mâu thuẫn sẽ nhanh chóng tập trung về phía mình.

- Anh ấy có chuyện gì cần nói sao? Vương Tử Quân mở văn kiện trên bàn ra rồi mở miệng hỏi.

- Anh ấy muốn nói về việc sản xuất loại xe gia đình mới. Du Giang Vĩ căn bản biết rõ tầm quan trọng của công ty xe hơi Đông Hồng, vì vậy chỉ cần có chuyện liên quan đến xí nghiệp này, hắn căn bản đều cố gắng đưa thông tin đến cho Vương Tử Quân.

Xe gia đình kiểu mới sao? Vương Tử Quân khẽ động, hắn cười nói: - Cậu xem chiều nay sắp xếp cho anh ấy đến gặp tôi.

Du Giang Vĩ đồng ý một tiếng chuẩn bị rời đi, đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên. Hắn là thư ký cho Vương Tử Quân, hắn biết rõ đây là tình huống một người mạo muội đi đến mà căn bản chính mình không biết, điều này làm cho hắn có chút thất trách.

Đây chỉ là việc nhỏ, thế nhưng dù sao nó cũng có nghĩa là Du Giang Vĩ công tác không cẩn thận. Hắn nhìn qua Vương Tử Quân theo bản năng, thấy trưởng phòng Vương cũng không có bất kỳ dấu hiệu gì khó chịu, thế là nhanh chóng đi ra mở cửa.

Bên ngoài chính là phó phòng thường vụ phòng tổ chức Trần Viễn Lũng, khi nhìn thấy Du Giang Vĩ thì Trần Viễn Lũng chỉ khẽ gật đầu một cái rồi đi vào.

Sau lần giao chiến trước đó, Trần Viễn Lũng căn bản tỏ ra cực kỳ ẩn nhẫn, nếu không có lời nói của Vương Tử Quân, căn bản ít khi tự tiện đến báo cáo với Vương Tử Quân. Lúc này đối phương tỏ thái độ khác thường, rốt cuộc là vì chuyện gì?


/1843

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status