Bệnh vương độc sủng kiều thê

Chương 4: Giao dịch

/6


Chương 4: Giao dịch

Sau khi tính toán xong, Đưỡng Tĩnh cũng hiểu nàng gả cho Thần vương gia, muốn rời khỏi phải được hắn đồng ý. Nếu hắn đã đồng ý hôn sự này, đặt một cơ sở ngầm dưới mắt mình, hắn nhất định có suy nghĩ của mình, làm sao có thể dễ dàng để nàng rời khỏi đây.

Đường Tĩnh suy nghĩ, mặc kệ, dù kết quả như thế nào, nàng phải tìm vị Vương gia đó nói chuyện, làm sao mới đồng ý thả chính mình, tin rằng không ai muốn đặt một quả bom hẹn giờ trong nhà mình, nếu hắn không đồng ý, nàng liền khuấy cho Vương phủ của hắn gà bay chó sủa.

Hạ quyết tâm, Đưỡng Tĩnh dựa vào lan can nói:

“Xuân Ngọc, hiện tại Vương gia ở đâu?”

“Nô tùy cũng không rõ lắm, nhưng nghe nói phần lớn Vương gia đều ở thư phòng, tiểu thư muốn tìm Vương gia sao?” Xuân Ngọc hết sức vui vẻ, tiểu thư tới đây mấy ngày đều không đi tìm Vương gia, nghe thấy Đưỡng Tĩnh muốn đi tìm Vương gia, Xuân Ngọc hết sức tích cực liền hỏi có cần nàng ta đi hỏi thăm không.

“Không cần, chúng ta đi thư phòng thử nhìn xem/”

Đi được nửa đường, vừa vặn gặp quản gia Mặc thúc, hỏi được Vương gia đang ở thư phòng.

“Vương gia có phân phó, Vương phi không thể đến gần thư phòng.”

Nghe Vương phi muốn đến Thư phòng tìm Vương gia, quản gia khó xử nói.

Hừ, thì ra vẫn đề phòng nàng, nói vậy cuộc đàm phán của nàng vẫn còn hy vọng.

“Ta chỉ đi một lát, ta thật sự có việc muốn tìm Vương gia, quản gia ngươi sắp xếp đi.” Ở cùng một mái hiên sao lại không cúi đầu, Đường Tĩnh nói ra hai chữ cầu xin.

Quản gia có chút buông lỏng, Đường Tĩnh tiếp tục nói: “Ta ở Vương phủ không có nơi nương tựa, ít nhiều nhờ có Vương gia chăm sóc, quản gia ngươi để ta gặp Vương gia, ta chỉ muốn nói lời cảm ơn mà thôi.”

Mặc thúc nhìn Vương phi cúi đầu như vậy, thái độ hết sức chân thành nên cũng mềm lòng.

“Nếu Vương gia không đồng ý, Vương phi phải nhanh chóng rời đi, không cần làm bọn nô tài chúng ta khó xử.”

“Được, ta đồng ý.”

Hiện tại Đường Tĩnh chỉ muốn tìm Vương gia đàm phán, hiện tại không thể lo lắng cái khác nên đành đồng ý.

Có Mặc thúc dẫn đường, bọn họ nhanh chóng tới thư phòng:

“Các ngươi lui xuống trước đi, ta vào một mình là được rồi.”

Nàng và Vương gia nói chuyện, nên để càng ít người biết càng tốt.

Vừa định gõ cửa thì nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng đồ vật bị rơi, dựa vào phản ứng nhanh nhẹn của bộ đội đặc công, Đường tĩnh nhanh chóng đẩy cửa đi vào, Mặc thúc và Xuân Ngọc thấy Vương phi liều lĩnh xông vào cũng vội vàng chạy vào theo.

Đường Tĩnh đi vào thấy Mộ Dung Thiên Thần nhíu mày, sắc mặt tái nhợt ngồi trên ghế, trường bào màu trắng bị kéo căng, trên trán dính đầy mồ hôi, âm thanh cắn răng trong phòng yên tĩnh có vẻ rõ ràng.

Cái bàn trước mặt hắn lộn xộn, tất cả đều bị hắn đẩy rơi xuống đất. Cho dù kiếp trước nhìn rất ít thấy người trúng độc nhưng nhìn bộ dạng của hắn Đường Tĩnh cũng đoán được hắn bị trúng độc. Nàng nhanh chân chạy tới nắm lấy cánh tay của hắn bắt mạch.

Đừng Tĩnh cẩn thận chuẩn đoán, mày nhăn càng sâu, nhìn bộ dáng ẩn nhẫn đầu đầy mồ hôi của hắn, Đường Tĩnh thật cảm phục nghị lực của hắn. Theo mạch tượng chuẩn đoán trong người hắn có ít nhất sáu loại độc, các loại độc trộn lẫn vào nhau, thấy hắn nhận không biết bao nhiêu đau đớn, ánh mắt Đường Tĩnh dịu dàng hơn nhiều.

“Vương phi, Vương gia như thế nào?” Mặc thúc lo lắng hỏi. Nhìn Đường Tĩnh bắt mạch cho Vương gia, quản gia cũng chẳng để ý phải mời thái y tới.

“Tới giúp ta một tay nâng hắn lên giường.” Đường Tĩnh gọi hai người đến. Ba người khó khăn chuyển hắn đến nằm trên giường, nhìn bộ dáng gầy yếu của hắn, không nghĩ lại nặng như vậy.

“Nơi này có ngân châm sao?” Đường Tĩnh muốn dùng ngân


/6

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status