Bệnh Không Thể yêu

Chương 25 - Chương 24

/48


Văn Văn ngồi ở trên giường, đôi mắt đen nhánh chớp chớp mấy cái, dùng âm thanh non nớt hỏi: Mẹ, sao mẹ lại ôm nam thần của con khóc? Mẹ như vậy con sẽ ghen, sẽ tức giận đó.

Cô bé giả bộ tức giận bĩu môi, trợn tròn đôi mắt đen nhánh lên.

Quách Phỉ ý thức được mình luống cuống nên buông Giản Thời Chương ra, ngồi ở mép giường sờ sờ đầu bé giải thích nói: Là mẹ vui quá mà khóc đấy, vừa rồi ngài Giản đã đồng ý, đặc biệt viết một bài hát cho Văn Văn đấy, Văn Văn có vui không?

Tin tức này đối với cô bé mà nói, thật sự là một niềm vui bất ngờ cực kỳ lớn. Bé dùng đôi tay nhỏ đầy thịt che miệng lại, không thể tin nhìn về phía Giản Thời Chương, Chú nam thần, chú thật sự viết nhạc cho cháu sao?

Giản Thời Chương cố gắng hết mức để cho bản thân bình tĩnh, Ừ một tiếng: Văn Văn có đúng không? Nói cho chú biết, cháu thích loại nhạc nào?

Văn Văn nắm cằm, xoay chuyển con ngươi, Chú nam thần, cháu rất thích Kịch đèn chiếu của chú, âm nhị hồ nghe thật là hay, chú viết thêm một ca khúc về kịch đèn chiếu được không? Tốt nhất là có cháu trong đó!

Giản Thời Chương hỏi bé: Văn Văn rất thích kịch ảnh sao?

Cô bé gật đầu: Thích ạ.

Anh ta hỏi: Vậy, hôm nào chú dẫn cháu đi xem, được không?

Cô bé nhút nhát liếc nhìn Quách Phỉ, cẩn thận hỏi: Mẹ, có thể không mẹ?

Quách Phỉ muốn nói gì đó, đột nhiên xoay người, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, cố ép nước mắt xuống, Dưỡng bệnh cho tốt trước đi.

Văn Văn: Dạ, sẽ tốt mà, con sẽ ngoan ngoãn uống thuốc! Con sẽ không giống như cậu bạn nhà bên, không chịu uống thuốc. Không uống thuốc không phải là đứa bé ngoan, chỉ làm khổ chính mình thôi, mọi người thấy con nói đúng không?

Vẻ mặt cô bé ngây thơ hồn nhiên nhìn người lớn trong phòng.

Mặc dù Kiều San Tả Dịch và Tiếu Già không biết rốt cuộc thầy thuốc đã nói gì, nhưng nhìn phản ứng của hai người, suy nghĩ cũng biết tình huống có thể rất không lạc quan. Người kiếm chế trong long nhất chính là Tiếu Già, mấy ngày nay Văn Văn phát sốt nhiều lần, chẳng hề khá hơn, nghĩ đến phản ứng vừa rồi của Quách Phỉ, cả trái tim nặng triễu. Anh ta thấy không có ai nói chuyện, đành phá vỡ bầu không khí im lặng này: Đúng, Văn Văn là ngoan nhất.

Văn Văn thử hỏi: Vậy con ngoan như thế, buổi tối có thể ăn trứng mặt trời không? Bé vươn đầu lưỡi nhỏ ra, liếm liếm khóe môi, Hít một tiếng cảm khái nói: Rất lâu rồi không được ăn...

Trong phòng bệnh, ngoại trừ Văn Văn, tâm tình của đám người lớn đều cực kỳ đè nén.

Kiều San giật nhẹ góc áo Tả Dịch, ra dấu anh đi ra ngoài với mình. Đi đến hành lang, vừa vặn bác sĩ đi ra khỏi phòng bệnh bên cạnh, Kiều San đi qua gọi bác sĩ lại, Xin đợi lát, bác sĩ khoan đi đã!

Bác sĩ nam nghe thấy tiếng thì dừng chân lại, nhìn Kiều San và Tả Dịch, vấn: Có chuyện gì?

Kiều San hít sâu một hơi, nói: Bác sĩ, rốt cuộc Văn Văn bị làm sao vậy?

Bác sĩ thở dài một tiếng nói: Bệnh ung thư máu, khoang miệng bị nhiễm dẫn đến phát sốt, tình hình không mấy lạc quan, các người chuẩn bị tâm lý cho tốt đi.

Sẽ... chết sao? Kiều San giống như bị điện giật, tứ chi run lên, đôi môi tê dại.

Bác sĩ: Không hẳn, cho dù phẫu thuật ghép tuỷ thành công cũng không thể chứng minh con bé sẽ không có chuyện gì. Trẻ em mắc bệnh này rất nhiều, nhưng phần lớn đều không qua khỏi, nhìn cha mẹ còn rất trẻ, hai người an ủi bẹn bè cho tốt đi, có thể sinh thêm đứa nữa.

Luôn nói sinh lão bệnh tử đều do số trời, nhưng dù sao Văn Văn vẫn còn là con nít, vẫn chưa trưởng thành đã đối mặt với cái chết. Vẫn chưa cảm nhận được sự yêu thương của ba thì lại sắp rời đi. Chuyện này đối với bé mà nói, rất là tàn nhẫn.

Kiều San không quay lại phòng bệnh, cùng Tả Dịch rời khỏi bệnh viện. Đi ra khỏi bệnh viện thì sắc trời đã không còn sớm, mặt trời chiều hạ xuống, hoàng hôn hợp lại bốn phía, đèn đường trên đường phố gần như sáng lên trong nháy mắt.

Cô chậm rãi đi trên đường, Tả Dịch không đi cùng cô mà đi sau lưng cô, tầm mắt vẫn luôn nhìn cái đầu nhỏ rũ xuống của cô. Cũng không biết đi được bao lâu, cuối cùng Kiều San cũng dừng lại, cúi đầu nhìn mặt đường.

Tả Dịch đi tới, dùng bàn tay đè đầu của cô, nói: Bên kia có một quán bán hàng, đi qua ngồi chút đi.

Kiều San ngẩng đầu, vẻ mặt nghi hoặc nhìn anh: Anh cũng biết đến đó ăn vặt sao?

Tả Dịch không phủ nhận, thấp giọng hỏi cô: Muốn ăn tôm càng đỏ không?

Đói bụng một ngày rốt cục dạ dày cũng phản ứng, cô cúi đầu nhìn xuống bụng của mình, vuốt vuốt, nói: Đói rồi, muốn ăn, anh mời?

Tả Dịch thuận tay vòng qua eo cô ôm hờ, sau đó, tay của anh vẫn luôn duy trì tư thế đó, giống như ôm cô nhưng cánh tay hoàn toàn không đặt lên người cô, đợi đến trước quán thì anh mới thu tay lại cho vào túi quần, tìm chỗ trống ngồi xuống.

Kiều San ngồi đối diện anh, mặt ủ mày chau, Có đôi lúc tôi cảm thấy vận mệnh thật sự rất bất công, Văn Văn thông minh như thế, sao có thể bị bệnh này chứ?

Tả Dịch lấy khăn tay ra, rút một đôi đũa lau sạch rồi đưa cho cô, Kết quả không thể thay đổi được, lấp đầy bụng trước đi, ok?

Ồ... Kiều San nhận lấy đũa, học theo bộ dáng của anh dùng nước trà rửa chén.

Đợi tôm hùm tê cay lên, Kiều San mang bao tay nhựa vội vàng chọn hai con cho vào chén, để nguội một con, còn một con cầm trong tay. Cô đói quá rồi, cho nên không thèm lọt vỏ tôm cứ thể mà bỏ vào trong miệng nhai, sau đó mớm vỏ và thịt lại nhổ ra.

Tả Dịch hờ hững hỏi: Cô không biết bóc vỏ tôm?

Kiều San: Tôm này nhiều vỏ thế sao bóc?

Tả Dịch liếc nhìn cô một cái, bỏ con tôm trong tay mình đã được bóc vỏ vào trong chén cô, Kiều San rất nhanh ăn sạch nó, ngước mặt trông chờ nhìn anh, tựa như một con chó hướng về phía chủ nhân của mình xin ăn, Tả keo kiệt, thêm con nữa đi.

Với tư cách là một con người, hai tay hai chân của cô còn chờ phải phát triển. Bao tay nhựa vẫn không ngăn cản được độ linh hoạt của ngón tay anh, lột con tôm hùm kia vừa nhanh vừa độc vừa chuẩn. Anh tùy ý đùa bỡn tôm hùm cay trong mười ngón tay thon dài, bóc sạch vỏ ngoài, cầm thịt chấm dầu muối cay, không chút keo kiệt bỏ vào trong chén nhỏ của Kiều San.

100 con tôm hùm, 80 con vào miệng Kiều San.

Tâm tình Kiều San không tốt, lồng




/48

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status