Bệnh Không Thể yêu

Chương 23 - Chương 23

/48


Đúng, là Giản Thời Chương đó. Kiều San sờ sờ cằm, Anh cảm thấy Giản Thời Chương này có đón nhận bà mẹ một con không?

Tả Dịch khựng một chút, nói, Hẳn là không ghét.

Kiều San phân tích nói: Tôi nghe Tiếu Già nói, tiền đồ của mẹ Văn Văn rất tốt, là một người phụ nữ xuất sắc. Hơn nữa, Giản Thời Chương cũng đã đến tuổi này rồi, cao không tới thấp không xong, có lẽ hai người họ phù hợp đấy nhỉ? Cô búng tay một cái, lúc này quyết định, Chủ nhật, chủ nhật tuần này tôi kiếm cớ hẹn Quách Phỉ ra ngoài, nói về chuyện hợp đồng công việc, địa điểm thì phải chọn Ứng Thực Hiên. Anh giúp tôi hẹn Giản Thời Chương tới đó, để hai người bọn họ gặp mặt nhau.

Tả Dịch: Bảo tôi làm kẻ lừa đảo? Cô quyết định trích cho tôi bao nhiêu phần trăm?

Kiều San chọc chọc lồng ngực anh một chút, nhíu mày, Vừa rồi kêu anh là Tả mạnh mẽ, tại sao lại đổi thành hẹp hòi rồi? Anh không sợ thất vọng với cái tên 'mạnh mẽ' này à!

Tả Dịch: Cô đổi tên cho tôi, còn muốn tôi cảm ơn cô?

Kiều San mặt dày nói: Không cần cảm ơn, anh mời tôi ăn cơm là được rồi.

Nhà hàng Ứng Thực Hiên khai trương, đầu bếp cần phải sát hạch, làm mấy món ăn chiêu bài đều khiến nhị thiếu* không hài lòng, đầu bếp bị nhị thiếu làm tổn thương đến không có dũng khí nấu ăn, bởi vậy mới khai trương chưa tới một tháng, đã đuổi mười mấy đầu bếp.

(* vị nhị thiếu này là Ứng Khúc Hòa - em hai của Ứng Nam Sênh và là anh hai của Tả Dịch :D :D)

Ứng Sênh Nam không dám để cho em trai thử đồ ăn, vì vậy mời Tả Dịch và Kiều San.

Hai người ăn thử hết một lượt đều cảm thấy rất tốt, Kiều San nghe nói sự tích của vị nhị thiếu kia, nhỏ giọng hỏi Ứng Sênh Nam: Lão Ứng, miệng của em hai anh còn độc hơn cả Tả Dịch sao?

Ứng Sênh Nam chống cằm cảm khái: Tả Dịch độc miệng không bằng một phần ba của em ấy.

Kiều San: Cho nên người làm anh cả như anh thật không dễ dàng gì nha, hai cậu em trai đều không khiến anh bớt lo.

Ứng Sênh Nam gục trên vai Kiều San khóc: Vẫn là bà mai nhỏ tốt nhất, không ngờ lại quan tâm tôi... Còn chưa nói xong câu, cổ áo phía sau bị Tả Dịch xách lên, kéo anh ta ra khỏi vai Kiều San.

Tả Dịch mặt lạnh nhìn Ứng Sênh Nam, thản nhiên nói: Anh hai biết anh nói anh ấy như vậy, anh đoán anh ấy sẽ như thế nào?

Ứng Sênh Nam rùng mình một cái, vẻ mặt bàng hoàng nhìn Tả Dịch: Em muốn méc lại sao? Không ngờ em làm em trai như vậy đấy!

Tả Dịch nhìn tay anh ta đặt trên vai Kiều San, Ứng Sênh Nam lập tức hiểu ngầm, vội thu tay về.

Thử đồ ăn xong thì trời đã gần sáng, bụng Kiều San no căng đến không đi nổi. Tả Dịch đi ra ga ra lái xe, mười phút sau, một chiếc moto từ dưới bãi đỗ xe ầm ầm lao ra, đậu sát trước mặt Kiều San.

Cô quét mắt nhìn thân xe, Tả Dịch đưa cho cô một mũ bảo hiểm, Xe bị anh cả lái đi rồi, anh ấy để lại xe này cho chúng ta, đi thôi.

Kiều San có chút im lặng nhìn anh, Có phải Ứng Nam Sênh muốn chầu trời không?

Cô nhận lấy mũ bảo hiểm mang vào, bước lên phía sau xe, nắm lấy áo của Tả Dịch. Tả Dịch nắm hai cổ tay cô đặt ngang hông mình, nghiêm trang giải thích nói: Tôi lái xe máy hơi nhanh, ôm chặt vào.

Cô nhớ lại tốc độ như gió lần trước của Ứng Sênh Nam, vô thức dán chặt vào lưng Tả Dịch, ôm chặt lấy eo anh, rất có tư thế không ngã xe tuyệt đối không buông tay.

Tả Dịch cúi đầu nhìn tay vòng trên eo mình, cười một tiếng, khởi động xe moto, ầm một tiếng xông thẳng về phía đường cái.

Ứng Sênh Nam lái xe moto bình thường ở số 5, sau khi đổi thành đường đua xe thì càng nhanh hơn. Tả Dịch không muốn lái quá nhanh nên chỉ chạy số 1, xe chạy từ từ trên đường. Bởi vì tốc độ thật sự quá chậm, Kiều San gần như không cảm nhận được sức gió, cô rút tay về, chọc chọc eo anh, Tả keo kiệt, anh có biết lái xe moto không vậy?

Tả Dịch: Biết, không quen, chỉ có thể chạy chậm.

Kiều San chỉ huy anh: Anh điều chỉnh số cao chút đi, chỉnh đến số bốn là được rồi.

Tả Dịch vẫn cứ nghiêm trang: Xin lỗi, tốc độ quá nhanh tôi không thể phụ trách an toàn của cô.

Kiều San thật sự nhịn không nổi nữa, nói: Anh dừng xe qua bên lề đi. Chung quanh đây không thể đón taxi, Tả Dịch liền y theo lời cô dừng sang bên.

Sau khi Kiều San xuống xe, một tay chống nạnh, Anh, xuống xe.

Anh ngoan ngoãn xuống xe, đứng qua một bên, không biết cô muốn làm gì.

Vì vậy Kiều San không nói không rằng bước lên xe moto, cầm tay lái, dưới chân dùng sức giẫm xuống, xe nổ máy. Cô hất cằm, ra dấu với Tả Dịch nói: Lên xe!

... Tả Dịch có chút sững sờ, Có thể bảo đảm an toàn tính mạng?

Ha ha, bảo anh lên thì anh cứ lên đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?

Tả Dịch ngoan ngoãn lên xe, kéo áo của cô. Kiều San mất kiên nhẫn nắm lấy hai cổ tay anh đặt lên eo mình, dùng giọng điệu của chị cả nói: Nắm chặt! Tôi lái xe rất nhanh! Tè ra quần không chịu trách nhiệm đâu!

Nghe vậy, Tả Dịch lập tức ôm chặt lấy eo cô, rất có tư thế thiên hoang địa

/48

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status