Chát!!!
Âm thanh trong treo nhưng gay gắt vang len khiến không gian yên lặng đến bất ngờ,hắn thế nhưng mất khống chế tát nàng.
Sững sờ chính là hành động hiện tại của mọi người, tâm trạng mọi người khác nhau,nàng bàng hoàng đau đớn,hắn giật mình sửng sốt,cô ta tâm trạng hả hê.
Hắn nhìn đôi tay mình...hắn vừa làm gì...lần đầu tiên hắn đánh nàng lại vì cô gái khác...nhìn nàng thương tâm hắn giật mình sửng sốt,nơi bàn tay hắn còn dính máu nơi khóe môi nàng chảy ra...thật sự sao!...
"Muội...ta..."-hắn ray rứt nhìn ánh mắt sửng sờ,đau đớn của nàng nhìn hắn,tại sao hắn lại làm như thế với nàng.
Nàng ngơ ngác,hắn đánh nàng,tim nàng sụp đỗ,nơi đó như có lỗ hổng khiến nàng đau đến nghẹt thở. Nàng mỉm cười cay đắng,hóa ra là thế,hóa ra chán ghét mình đến thế ư.
"Huynh vì tỷ ấy thà không tin ta,thà đánh ta cũng muốn bảo vệ tình yêu của huynh như thế...huynh chưa từng nghe ta nói,đáng lẽ ta nên không ngu ngốc tin huynh yêu ta...ngu ngốc a...thật ngu ngốc..."_Nàng cười cay đắng,nước mắt lại không theo sai khiến của nàng mà cứ rơi.Hắn nhìn nàng như thế,tim đau lắm,hắn lại 1 lần nửa gây tổn thương nàng,hắn muốn bước tới kéo nàng ôm vào lòng nhưng nàng lạnh nhạt tránh ra,quay đầu nhìn hắn một cái rồi nói.
"Được ta đi...ngươi hãy nhớ mãi mãi ta hận ngươi!.."_Nàng quay lưng chạy đi,hắn giật mình,sợ hãi,nàng rời đi rồi,bỏ rơi hắn,hận hắn,tất cả chỉ là do hắn gây ra thôi,hắn phải làm sao đây,hắn sợ hãi chạy ra ngoài tìm kiếm nàng,còn Triệu Ái Lan mỉm cười nói với tên ám vệ bảo vệ hắn:"Ngươi mau đi tìm tiểu thư,chủ tử ra lệnh giết."Tên ám vệ lo lắng nhưng lại nghĩ cô ta vừa từ phòng chủ tử ra chắc là đúng vậy vì thế dẫn các ám vệ khác đi thực thi mẹnh lệnh.
Âm thanh trong treo nhưng gay gắt vang len khiến không gian yên lặng đến bất ngờ,hắn thế nhưng mất khống chế tát nàng.
Sững sờ chính là hành động hiện tại của mọi người, tâm trạng mọi người khác nhau,nàng bàng hoàng đau đớn,hắn giật mình sửng sốt,cô ta tâm trạng hả hê.
Hắn nhìn đôi tay mình...hắn vừa làm gì...lần đầu tiên hắn đánh nàng lại vì cô gái khác...nhìn nàng thương tâm hắn giật mình sửng sốt,nơi bàn tay hắn còn dính máu nơi khóe môi nàng chảy ra...thật sự sao!...
"Muội...ta..."-hắn ray rứt nhìn ánh mắt sửng sờ,đau đớn của nàng nhìn hắn,tại sao hắn lại làm như thế với nàng.
Nàng ngơ ngác,hắn đánh nàng,tim nàng sụp đỗ,nơi đó như có lỗ hổng khiến nàng đau đến nghẹt thở. Nàng mỉm cười cay đắng,hóa ra là thế,hóa ra chán ghét mình đến thế ư.
"Huynh vì tỷ ấy thà không tin ta,thà đánh ta cũng muốn bảo vệ tình yêu của huynh như thế...huynh chưa từng nghe ta nói,đáng lẽ ta nên không ngu ngốc tin huynh yêu ta...ngu ngốc a...thật ngu ngốc..."_Nàng cười cay đắng,nước mắt lại không theo sai khiến của nàng mà cứ rơi.Hắn nhìn nàng như thế,tim đau lắm,hắn lại 1 lần nửa gây tổn thương nàng,hắn muốn bước tới kéo nàng ôm vào lòng nhưng nàng lạnh nhạt tránh ra,quay đầu nhìn hắn một cái rồi nói.
"Được ta đi...ngươi hãy nhớ mãi mãi ta hận ngươi!.."_Nàng quay lưng chạy đi,hắn giật mình,sợ hãi,nàng rời đi rồi,bỏ rơi hắn,hận hắn,tất cả chỉ là do hắn gây ra thôi,hắn phải làm sao đây,hắn sợ hãi chạy ra ngoài tìm kiếm nàng,còn Triệu Ái Lan mỉm cười nói với tên ám vệ bảo vệ hắn:"Ngươi mau đi tìm tiểu thư,chủ tử ra lệnh giết."Tên ám vệ lo lắng nhưng lại nghĩ cô ta vừa từ phòng chủ tử ra chắc là đúng vậy vì thế dẫn các ám vệ khác đi thực thi mẹnh lệnh.
/38
|