Nàng chửi thầm lão sư phụ biến thái, hừ, hôm qua, bắt nàng gánh thùng nước, đứng ở dưới nắng hơn nữa ngày, đến bây giờ chân nàng vẫn còn tê, may mắn là da nàng vẫn còn trắng trẻo không bị đen. Cái gì mà luyện tập chứ, còn dám nói nàng là trời sanh kỳ tài, hừ, lừa gạt người, đáng lẽ lão sư phụ biến thái kia phải truyền thụ cho nàng chứ, sao bắt nàng tập cơ bản. Hừ (NP: *khỉnh bỉ* Ngươi tưởng tập võ công dễ à ! Năm mơ đi cưng ! Sau này ngươi còn thê thảm hơn ! Tiêu Tinh Tinh: *rùng mình, hét lớn* Ngươi nói sao, sau này… còn hơn nữa ư… ! NP: *gật đầu* Đúng vậy ! *cười lạnh* Người sẽ thê thảm *nhấn mạnh hai chữ thê thảm*)
Không biết hôm nay sư phụ bắt mình tập gì đây, mong đừng giống như hôm qua. Thấy bóng dáng lão già biến thái tới, nàng thầm khinh bỉ, hừ lạnh. Hừ, suốt ngày chỉ uốn rượu, với rượu, sư phụ thật là một con sâu rượu, già rồi mà vẫn còn uốn, hừ hừ..
Sư phụ dáng có vẻ hơi say sỉn, đảo qua đảo lại, thấy nàng, lão già biến thái cười cười:
– A, có tới hai đồ nhi..
Nàng nói, trong mắt thì thầm mắng lão già, hừ say sỉn thì đương nhiên nhìn nàng thành hai, bề ngoài thì mỉn cười vô cùng sáng lạn:
– Sư phụ kiêu đồ nhi tới có việc gì ạ ? Hôm nay sẽ tập gì ?
Hừ, lão già biến thái, nói nhanh đi, nàng tập còn lẹ để về nghỉ ngơi. Nàng không rảnh cùng ông ta hàn huyên, hừ hừ. Lão già biến thái cười, nụ cười thâm sâu khó lường, khiến nàng đổ mồ hôi lạnh, lão ta lại giở trò gì đây, nàng có dự cảm không tốt:
– Hôm nay ta ~…
Lão già biến thái định làm gì, người nàng càng ngày càng mồ hôi lạnh, đề phòng nhìn ôn ta. Lão tiếp tục nói tiếp:
– Hôm nay vi sư sẽ dạy đồ nhi Tiêu Dao Kiếm Pháp…
Hả? Nàng có nghe lầm không ? Lão sư phụ biến thái định dạy nàng Tiêu Dao Kiếm Pháp sao, sao lại có chuyện tốt như vậy, nàng nghi hoặc nhìn ông ta. Thần Bắc Tà biết nàng nghĩ gì, mỉn cười tà tà, dáng vẻ lảo đảo, bổng ông ta rút kiếm ra (Tiêu Tinh Tinh: *tò mò* Kiếm ở đâu ra vậy ? NP: *cười* Ta cũng không biết ! Tiêu Tinh Tinh: *bất mãn* Không phải ngươi là tác giả, đáng lẽ phải biết chứ ? NP: *cười lạnh* Chẳng lẽ tác giả là phải biết à ! Tiêu Tinh Tinh: *không nói gì được nữa*)
Thân hình kiếm có vẽ xấu xí, khó coi, trong nó có vẻ củ cĩ, nhưng nàng để ý thấy thân kiếm cứ phát ra điều gì đó là lạ, làm cho nàng một cảm giác thân quen thuộc, cảm thấy cây kiếm như thuộc về mình. Nàng cảm giác nó có linh tính, bổng ông ta dùng kiếm, nhảy lên khung trung, múa, nàng cảm thấy một cổ dòng khí lạ bao quanh cây kiếm, những đường chiêu tưởng chừng như vô hại, nhưng lại sát thương vô hạn.
Chiêu biến ảo khô lường, nàng cảm thấy Tiêu Dao Kiếp Pháp thật cổ quái, lúc múa như không múa, quả thật quái lạ. Khiến sự hưng phấn của nàng tăng lên, Tiêu Dao Kiếm Pháp quả thật tuyệt dịu, nàng cảm thấy cỗ áp lực từ nó, không hổ danh là một trong hai bí tịch võ lâm, nhìn sư phụ múa kiếm, nàng dùng hai ánh mắt sùng bái, cố nhìn kỹ đường kiếm.
Đến khi hết chiêu, ông ta nhảy xuống. Nhìn nàng vẫn còn ngơ ngác, mơ màng, chắc bị cuốn hút bơi Tiêu Dao Kiếm Pháp, định thần lại thấy sư phụ múa xong, nàng thầm khen:
– Quả thật là tuyệt diệu !
Lão già nhìn nàng ánh mắt vẫn mê mang, không tự giác được mỉn cười, tay cầm vò rượu, tiếp tục uốn:
– Thế nào đồ nhi, đã nhìn kỹ chưa..
Nàng gật đầu, quả thật nhìn sư phụ múa kiếm, trong đầu nàng nhớ hết, như được đáp án, ông ta lại nói:
– Thế múa cho sư phụ xem…! Nào, bắt kiếm..
Sư phụ phi kiếm về phía nàng, nàng đón nhận. Khi nhận được thanh kiếm cổ quái này, nàng cảm giác trong mình như ẩn sâu nổi lực kỳ lạ, cảm thấy tất cả huyệt đạo cứ ẩn lưu một dòng khí lạ, cuồn cuộn trong người nàng, nhìn thanh kiếm, nàng có cảm giác như tìm được một người bạn thất lạc từ lâu.
Lão già nhìn nàng bằng ánh mắt khác thường. Nàng bắt đầu múa, những dòng khí bắt đầu lưu động, nàng cảm thấy mình như một con chim yén, bay lượn giữa khung trung, tự do vung kiếm. Nàng cảm thấy quen thuộc vừa sản khoái, vừa dứt kiếm, lão già biến thái kia nhìn nàng ánh mặt thật dọa người, hình như ông ta kích động.
Thần Bắc Tà không thể tin vào mắt mình, tiểu nha đầu chỉ nhìn một lần, đã múa được gần hệt như hắn. Quả thật là thiên tài, không, phải nói .., chính xác hắn không thể hình dung tiểu nha đầu này, cả đời tuyệt kỹ của hắn điều bị một tiểu nha đầu nhìn qua một lần, múa y hệt, không thể làm hắn kích động là không được. Tiểu nha đầu này quả thật là trời sanh kỳ tài.
Không biết hôm nay sư phụ bắt mình tập gì đây, mong đừng giống như hôm qua. Thấy bóng dáng lão già biến thái tới, nàng thầm khinh bỉ, hừ lạnh. Hừ, suốt ngày chỉ uốn rượu, với rượu, sư phụ thật là một con sâu rượu, già rồi mà vẫn còn uốn, hừ hừ..
Sư phụ dáng có vẻ hơi say sỉn, đảo qua đảo lại, thấy nàng, lão già biến thái cười cười:
– A, có tới hai đồ nhi..
Nàng nói, trong mắt thì thầm mắng lão già, hừ say sỉn thì đương nhiên nhìn nàng thành hai, bề ngoài thì mỉn cười vô cùng sáng lạn:
– Sư phụ kiêu đồ nhi tới có việc gì ạ ? Hôm nay sẽ tập gì ?
Hừ, lão già biến thái, nói nhanh đi, nàng tập còn lẹ để về nghỉ ngơi. Nàng không rảnh cùng ông ta hàn huyên, hừ hừ. Lão già biến thái cười, nụ cười thâm sâu khó lường, khiến nàng đổ mồ hôi lạnh, lão ta lại giở trò gì đây, nàng có dự cảm không tốt:
– Hôm nay ta ~…
Lão già biến thái định làm gì, người nàng càng ngày càng mồ hôi lạnh, đề phòng nhìn ôn ta. Lão tiếp tục nói tiếp:
– Hôm nay vi sư sẽ dạy đồ nhi Tiêu Dao Kiếm Pháp…
Hả? Nàng có nghe lầm không ? Lão sư phụ biến thái định dạy nàng Tiêu Dao Kiếm Pháp sao, sao lại có chuyện tốt như vậy, nàng nghi hoặc nhìn ông ta. Thần Bắc Tà biết nàng nghĩ gì, mỉn cười tà tà, dáng vẻ lảo đảo, bổng ông ta rút kiếm ra (Tiêu Tinh Tinh: *tò mò* Kiếm ở đâu ra vậy ? NP: *cười* Ta cũng không biết ! Tiêu Tinh Tinh: *bất mãn* Không phải ngươi là tác giả, đáng lẽ phải biết chứ ? NP: *cười lạnh* Chẳng lẽ tác giả là phải biết à ! Tiêu Tinh Tinh: *không nói gì được nữa*)
Thân hình kiếm có vẽ xấu xí, khó coi, trong nó có vẻ củ cĩ, nhưng nàng để ý thấy thân kiếm cứ phát ra điều gì đó là lạ, làm cho nàng một cảm giác thân quen thuộc, cảm thấy cây kiếm như thuộc về mình. Nàng cảm giác nó có linh tính, bổng ông ta dùng kiếm, nhảy lên khung trung, múa, nàng cảm thấy một cổ dòng khí lạ bao quanh cây kiếm, những đường chiêu tưởng chừng như vô hại, nhưng lại sát thương vô hạn.
Chiêu biến ảo khô lường, nàng cảm thấy Tiêu Dao Kiếp Pháp thật cổ quái, lúc múa như không múa, quả thật quái lạ. Khiến sự hưng phấn của nàng tăng lên, Tiêu Dao Kiếm Pháp quả thật tuyệt dịu, nàng cảm thấy cỗ áp lực từ nó, không hổ danh là một trong hai bí tịch võ lâm, nhìn sư phụ múa kiếm, nàng dùng hai ánh mắt sùng bái, cố nhìn kỹ đường kiếm.
Đến khi hết chiêu, ông ta nhảy xuống. Nhìn nàng vẫn còn ngơ ngác, mơ màng, chắc bị cuốn hút bơi Tiêu Dao Kiếm Pháp, định thần lại thấy sư phụ múa xong, nàng thầm khen:
– Quả thật là tuyệt diệu !
Lão già nhìn nàng ánh mắt vẫn mê mang, không tự giác được mỉn cười, tay cầm vò rượu, tiếp tục uốn:
– Thế nào đồ nhi, đã nhìn kỹ chưa..
Nàng gật đầu, quả thật nhìn sư phụ múa kiếm, trong đầu nàng nhớ hết, như được đáp án, ông ta lại nói:
– Thế múa cho sư phụ xem…! Nào, bắt kiếm..
Sư phụ phi kiếm về phía nàng, nàng đón nhận. Khi nhận được thanh kiếm cổ quái này, nàng cảm giác trong mình như ẩn sâu nổi lực kỳ lạ, cảm thấy tất cả huyệt đạo cứ ẩn lưu một dòng khí lạ, cuồn cuộn trong người nàng, nhìn thanh kiếm, nàng có cảm giác như tìm được một người bạn thất lạc từ lâu.
Lão già nhìn nàng bằng ánh mắt khác thường. Nàng bắt đầu múa, những dòng khí bắt đầu lưu động, nàng cảm thấy mình như một con chim yén, bay lượn giữa khung trung, tự do vung kiếm. Nàng cảm thấy quen thuộc vừa sản khoái, vừa dứt kiếm, lão già biến thái kia nhìn nàng ánh mặt thật dọa người, hình như ông ta kích động.
Thần Bắc Tà không thể tin vào mắt mình, tiểu nha đầu chỉ nhìn một lần, đã múa được gần hệt như hắn. Quả thật là thiên tài, không, phải nói .., chính xác hắn không thể hình dung tiểu nha đầu này, cả đời tuyệt kỹ của hắn điều bị một tiểu nha đầu nhìn qua một lần, múa y hệt, không thể làm hắn kích động là không được. Tiểu nha đầu này quả thật là trời sanh kỳ tài.
/34
|