Ngày hôm sau, bạn nhỏ Diệp Dập Dương sớm liền thức dậy.Tối hôm qua thằng bé liền cùng Cố Quân Trục, Diệp Tinh Bắc không dám, thằng bé rời giường trước, hai người không được rời giường.Thằng bé mở to mắt, nghiêng đầu hai bên nhìn xem, phát hiện thằng bé vẫn như cũ ngủ ở giữa Cố Quân Trục và Diệp Tinh Bắc, lập tức mỉm cười ngọt ngào, vươn tay ra, một tay cầm tay Cố Quân Trục, một tay cầm tay Diệp Tinh Bắc.Tối qua Cố Quân Trục cùng Diệp Tinh Bắc ngủ trễ, còn không có tỉnh.Bị bạn nhỏ Diệp Dập Dương động vào tay, hai người đều đã thức dậy.Diệp Tinh Bắc trợn mắt liền nhìn đến hai bàn tay nhỏ của con trai mình cầm lấy tay cô cùng tay Cố Quân Trục, cười vẻ mặt thỏa mãn.Diệp Tinh Bắc cao hứng lại lòng chua xót, sờ sờ đầu con "Vui như vậy sao?""Vâng!" Bạn nhỏ Diệp Dập Dương cầm lấy tay Diệp Tinh Bắc cọ xát trên mặt mình, mềm nói: "Ngủ ở giữa cha mẹ thật hạnh phúc!"Trên người các bạn nhỏ khắc là chuyện đương nhiên, trên người con trai cô, nhưng đây là lần đầu tiên, trong lòng Cố Quân Trục thiếu chút nữa đem cô tức hộc máu chuyện, xoa xoa nhi tử đầu: "Về sau đều cùng ngủ với cha mẹ !"Bạn nhỏ Diệp Dập Dương lập tức dùng sức gật đầu, nghiêng đầu nhìn Cố Quân Trục.Cố Quân Trục đã thức dậy, lẳng lặng nằm, nghe một lớn một nhỏ nói chuyện.Nhìn thấy thằng bé nhìn anh, anh đi tới gần, hôn lên trán thằng bé "Bảo bối, dậy sớm vậy ?""Ừ!" Thằng bé dùng sức gật đầu, nâng chặt mặt Cố Quân Trục, hôn trên mặt Cố Quân Trục: "Con muốn cha mẹ cùng ăn bữa sáng!"Đối với thằng bé mà nói, mỗi ngày đều có việc phải làm, bởi vì có cha là chuyện bình thường, đều đã biến thành chuyện đặc biệt hạnh phúc.Thằng bé có cha rồi!Về sau bạn nhỏ cũng là có cha rồi !Lại cũng không cần hâm mộ bạn nhỏ khác cũng có cha rồi!Tối hôm qua Diệp Tinh Bắc bị Cố Quân Trục đùa không nhẹ, còn muốn ngủ, bọn họ giả làm vợ chồng không thích hợp.Về sau nếu Cố Quân Trục coi thường cô như tối hôm qua, cô liền ly hôn cùng Cố Quân Trục.Nhưng hôm nay nhìn đến dáng vẻ thằng bé vui sướng như vậy, cô đều không nói ra miệng cái gì nữa rồi.Con trai của cô đã nhận định Cố Quân Trục là cha thằng bé.Nếu cô nói với thằng bé, bảo bối, mẹ là lừa con, Cố Quân Trục không phải cha con, là mẹ tìm người giả mạo đến lừa con?Con trai sẽ rất đáng thương?Cô tuyệt đối không thể làm như vậy!Thôi, thôi.Nể mặt con trai, chỉ cần về sau có thể bớt phóng túng một chút, cô sẽ nhịn!Trên trời không có rơi bánh thịt xuống.Đoán được, trả giá trước đã.Đạo lý kia, từ lúc cô còn rất nhỏ liền hiểu được.Thằng bé dính Cố Quân Trục dính lợi hại, để cho Cố Quân Trục mặc quần áo cho thằng bé, cùng Cố Quân Trục đánh răng rửa mặt, ăn bữa sáng vẫn lại để cho Cố Quân Trục cho thằng bé ăn cơm.Khi ăn cơm, mắt của thằng bé nhìn chằm chằm Cố Quân Trục không chớp mắt, giống như thằng bé xem thiếu vài lần, Cố Quân Trục sẽ biến mất không thấy.Diệp Tinh Bắc có chút lo lắng Cố Quân Trục bị thằng bé dính phiền, có thái độ không tốt với thằng bé.Bây giờ con trai cô dính lấy Cố Quân Trục như vậy, nếu Cố Quân Trục lộ ra thần sắc không kiên nhẫn, con trai cô nhất định cực kỳ thương tâm.Không đúng, Cố Quân Trục rất có kiên nhẫn.Đối với thằng bé lại xin gì được này, bảo làm gì thì làm cái đó, còn thỉnh thoảng hôn nhẹ.Một lớn một nhỏ, cười cười nói nói, nhỏ quấn lấy lớn, lớn sủng nịch nhỏ.Nếu để cho người không biết chuyện nhìn, khẳng định cho rằng đây là hai cha con gắn bó thân mật.Diệp Tinh Bắc một mực bên cạnh nhìn, bỗng nhiên liền cảm thấy được, chỉ cần Cố Quân Trục có thể đối tốt với con trai cô như vậy, khiến cho con trai cô vui vẻ hạnh phúc như vậy, mặc kệ về sau Cố Quân Trục đối với cô như thế nào, cô đều có thể chịu.
/166
|