"......" Diệp Tinh Bắc xoay người đưa lưng về phía anh: "Ngủ, ngủ! Ngủ dậy còn dẫn Tiểu Thụ đi ra ngoài dạo một vòng, buổi tối còn phải đi ra ngoài ăn cơm!"Cố Quân Trục xoa cô đầu, thỏa mãn nhắm mắt lại: "Ngủ."Mỗi ngày nói chuyện với cô gái này hai ba câu, tinh thần khoan khoái, toàn thân thư thái!Khoan khoái!"Một nhà ba người" ngủ đến hơn 3 giờ chiều, Tiểu Thụ tỉnh ngủ trước.Ngủ dậy, nghiêng người đối mặt Cố Quân Trục, tay nhỏ duỗi đến trước mắt Cố Quân Trục, đếm lông mi Cố Quân Trục.Cậu vừa động, Cố Quân Trục liền tỉnh.Thấy anh mở mắt, cậu bé mỉm cười ngọt ngào, thò lại gần hôn anh một chút, "Cha, lông mi người vừa dài vừa cong, lông mi dài xinh đẹp như búp bê Barbie!"Cố Quân Trục: "......"Đây là đang khen anh đấu hả?Diệp Tinh Bắc mới vừa vừa tỉnh thì nghe được con trai bảo bối "khen" Cố Quân Trục, lập tức cười"phì" một tiếng.Cố Quân Trục xoay tay lại véo khuôn mặt trắng mềm của cô, trả đũa.Cậu bé nhìn Cố Quân Trục, lại nhìn Diệp Tinh Bắc: "Cha, mẹ, con không ngủ giữa hai người, có phải hai người ở bên nhau sinh em gái?"Người không nhịn được cười ra tiếng biến thành Cố Quân Trục.Diệp Tinh Bắc: "......"Báo ứng tới thật nhanh!Cô xấu hổ khuôn mặt đỏ bừng, cách Cố Quân Trục, sờ sờ khuôn mặt nhỏ của con trai, đỏ mặt nói: "Tiểu Thụ, về sau chúng ta không nói chuyện sinh em gái, mẹ sẽ thẹn thùng!""Đúng vậy, chúng ta không nói!" Cố Quân Trục đường hoàng đứng đắn, tiến đến bên tai Diệp Tinh Bắc, dùng thanh âm chỉ có hai bọn họ có thể nghe được nói: "Chúng ta chỉ làm!""......" Diệp Tinh Bắc ở góc độ con trai khổng thấy, hung hăng véo anh một cái.Cố Quân Trục cảm thấy thịt bên hông sắp bị cô nhéo mất, nụ cười trên mặt vẫn không ngừng, bế cậu bé lên, hôn một cái, "Bảo bối, chúng ta rời giường đi tản bộ đi, bằng không buổi tối không ăn được đồ ăn ngon!""Dạ!" Cậu bé vừa nghe đến ba chữ "đồ ăn ngon", đô mắt lập tức tỏa sáng, vô cùng phối hợp với Cố Quân thay quần áo, đi giày.Mặc quần áo, đi giày xong, một lớn một nhỏ cùng tới phòng tắm rửa mặt.Diệp Tinh Bắc cũng thay xong quần áo, một bên sửa sang lại giường đệm, một bên xem một lớn một nhỏ vừa nói vừa cười đi vào phòng tắm, khóe môi cô vẫn luôn cong lên, tâm trạng rất thoải mái sung sướng.Bà người bọn họ giống như...... Càng ngày càng giống người một nhà.Ba người đều rửa mặt, thay đổi quần áo, tới ngọn núi sau biệt thự dạo một vòng.Sau khi trở về, ăn chút trái cây, uống mấy ngụm nước, thời gian không sai biệt lắm.Buổi tối liên hoan, Diệp Tinh Lan kiên trì anh làm ông chủ, đặt ở khách sạn lớn thành phố Giang.Sau khi ba người thay quần áo, chạy tới khách sạn lớn thành phố Giang.Sau khi chạy đến nơi, ba người trước sau xuống xe.Cậu bé tay trái lôi kéo tay Diệp Tinh Bắc, tay phải kéo tay Cố Quân Trục, đi ở giữa hai người, ưỡn ngực ngẩng đầu, bộ dáng kiêu ngạo không tả được, hận không thể làm toàn thế giới đều thấy, cậu và cha mẹ cùng nhau ăn cơm!Diệp Tinh Lan đặt phòng ở tầng cao nhất, ba người đi vào thang máy.Khi thang máy sắp khép lại, có người duỗi tay ngăn lại cửa thang máy sắp khép kín.Cửa thang máy trái phải tách ra, hai cô gái đi vào.Diệp Tinh Bắc nhìn thoáng qua, hơi hơi sửng sốt.Lại là Giang Tư Du và Giang Lăng Ngữ!Giang Tư Du và Giang Lăng Ngữ cũng thấy Diệp Tinh Bắc và Cố Quân Trục.Nhưng lần này, hai người không tất cung tất kính, kinh sợ giống khi ngẫu nhiên gặp Diệp Tinh Bắc ở Tinh Cung lần trước.
/166
|