Vợ trước, theo ý nghĩa giải thích trong tự điển, vợ trước chính là người vợ đã từng kết hôn nhưng hiện giờ đã không còn tồn tại quan hệ hôn nhân nữa. Tô Mân hoang mang nhìn Sở Du.
Người đàn ông này gọi cô là vợ trước của Sở Du?
Sở Du nhìn thoáng qua Tô Mân, thấy vẻ mặt hoang mang và lo lắng của cô, cơ thể còn đang phát run nữa, anh lập tức an ủi cô: “Tiểu Mân, anh ra ngoài một chút, em tự ăn cơm trước đi.”
Nói xong, anh kéo mạnh Từ Hồng Quân ra ngoài.
Hai người đàn ông đứng trong góc khuất cuối hành lang, mắt lạnh nhìn nhau.
Từ Hồng Quân vừa định lên tiếng, Sở Du lại mở miệng trước.
“Từ Hồng Quân, đầu tiên tôi thanh minh một chuyện, bây giờ tôi và Từ Mỹ Quân vẫn chưa kết hôn, xin anh đừng gọi tôi là em rể. Thêm một chuyện nữa, bây giờ tôi và Tô Mân vẫn còn trong giai đoạn ly thân, trên danh nghĩa chúng tôi vẫn còn là vợ chồng, hiện giờ cô ấy gặp tai nạn, tôi không thể không quản.”
Từ Hồng Quân áp chế cơn giận: “Sao cô ta lại về?”
“Đó là tự do của cô ấy, ở đây có nhà của cô ấy, không ai có thể ngăn cản cô ấy về nhà mình.”
“Cô ta gặp tai nạn ư?”
“Tai nạn giao thông, mới vừa phẫu thuật xong.”
“Em gái tôi có biết không?”
“Biết, cái ngày Tô Mân xảy ra chuyện, cô ấy đang ở nhà tôi.”
“Cậu định làm thế nào?”
“Tô Mân không có người thân, về tình về lý, tôi là người thân của cô ấy, vào lúc này, tôi không thể không quan tâm cô ấy được.”
“Cậu đự định làm sao với em gái tôi?”
“Đây là chuyện giữa tôi và em gái anh.”
Từ Hồng Quân một phen nắm áo của Sở Du: “Cậu chuẩn bị một chân giẫm hai thuyền à? Tên khốn này, cậu quên cậu đã đồng ý với em gái tôi, cậu nói sẽ cưới nó.”
Sở Du hất tay hắn ra, “Đúng, là tôi từng nói có thể sẽ kết hôn với Mỹ Quân, nhưng nếu nói kết hôn, thứ nhất tôi cũng phải đợi cuộc hôn nhân với Tô Mân chính thức chấm dứt, đợi sức khỏe cô ấy tốt hơn, thì chúng tôi mới có thể bàn bạc lại chuyện này. Còn nữa, cho dù muốn kết hôn, tôi cũng phải đợi thời điểm thích hợp, tất cả mọi người cho rằng có thể kết hôn thì tôi mới kết hôn.”
Từ Hồng Quân cười lạnh: “Đúng là nói thế nào cũng được, chả trách người ta nói luật sư mà mở miệng thì có thể đổi trắng thay đen. Nhưng mà tôi cũng cảnh cáo cậu, nếu cậu dám đùa bỡn em gái tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”
Hắn lạnh lùng bỏ lại Sở Du rồi đi mất, hắn đi rồi, Sở Du mới thả lỏng, thở phào.
Hiện giờ, anh không thể không đối mặt với đoạn tình cảm cùng Từ Mỹ Quân.
Lấy vợ phải lấy vợ hiền, nhưng cũng phải xem người trong gia đình của đối phương nữa, Từ Mỹ Quân đúng là không tệ, con người dịu dàng hiền lành, nhưng mẹ và anh trai cô đúng là không còn lời nào để nói. Nếu thật sự kết hôn với Từ Mỹ Quân, có người anh vợ như vậy cũng có một ngày thiên hạ sẽ đại loạn.
Anh lại nghĩ tới Tô Mân, nguy rồi, tuy rằng cô mất trí, nhưng chẳng hề nhược trí, hiện giờ phải giải thích với cô thế nào đây?
Nhớ đến chuyện này, tim anh đau đớn không ngừng, càng thêm khổ sở. Một tuần nay, ánh mắt cô nhìn anh dần dần dịu dàng hơn, thì ra khi tưởng anh là người xa lạ, cô hơi có ý đề phòng, nhưng suốt tuần này, rốt cục cô đã tiếp nhận anh, gần như nương tựa vào anh, hiện giờ làm thế nào giải thích chuyện này với cô đây?
Người đàn ông này gọi cô là vợ trước của Sở Du?
Sở Du nhìn thoáng qua Tô Mân, thấy vẻ mặt hoang mang và lo lắng của cô, cơ thể còn đang phát run nữa, anh lập tức an ủi cô: “Tiểu Mân, anh ra ngoài một chút, em tự ăn cơm trước đi.”
Nói xong, anh kéo mạnh Từ Hồng Quân ra ngoài.
Hai người đàn ông đứng trong góc khuất cuối hành lang, mắt lạnh nhìn nhau.
Từ Hồng Quân vừa định lên tiếng, Sở Du lại mở miệng trước.
“Từ Hồng Quân, đầu tiên tôi thanh minh một chuyện, bây giờ tôi và Từ Mỹ Quân vẫn chưa kết hôn, xin anh đừng gọi tôi là em rể. Thêm một chuyện nữa, bây giờ tôi và Tô Mân vẫn còn trong giai đoạn ly thân, trên danh nghĩa chúng tôi vẫn còn là vợ chồng, hiện giờ cô ấy gặp tai nạn, tôi không thể không quản.”
Từ Hồng Quân áp chế cơn giận: “Sao cô ta lại về?”
“Đó là tự do của cô ấy, ở đây có nhà của cô ấy, không ai có thể ngăn cản cô ấy về nhà mình.”
“Cô ta gặp tai nạn ư?”
“Tai nạn giao thông, mới vừa phẫu thuật xong.”
“Em gái tôi có biết không?”
“Biết, cái ngày Tô Mân xảy ra chuyện, cô ấy đang ở nhà tôi.”
“Cậu định làm thế nào?”
“Tô Mân không có người thân, về tình về lý, tôi là người thân của cô ấy, vào lúc này, tôi không thể không quan tâm cô ấy được.”
“Cậu đự định làm sao với em gái tôi?”
“Đây là chuyện giữa tôi và em gái anh.”
Từ Hồng Quân một phen nắm áo của Sở Du: “Cậu chuẩn bị một chân giẫm hai thuyền à? Tên khốn này, cậu quên cậu đã đồng ý với em gái tôi, cậu nói sẽ cưới nó.”
Sở Du hất tay hắn ra, “Đúng, là tôi từng nói có thể sẽ kết hôn với Mỹ Quân, nhưng nếu nói kết hôn, thứ nhất tôi cũng phải đợi cuộc hôn nhân với Tô Mân chính thức chấm dứt, đợi sức khỏe cô ấy tốt hơn, thì chúng tôi mới có thể bàn bạc lại chuyện này. Còn nữa, cho dù muốn kết hôn, tôi cũng phải đợi thời điểm thích hợp, tất cả mọi người cho rằng có thể kết hôn thì tôi mới kết hôn.”
Từ Hồng Quân cười lạnh: “Đúng là nói thế nào cũng được, chả trách người ta nói luật sư mà mở miệng thì có thể đổi trắng thay đen. Nhưng mà tôi cũng cảnh cáo cậu, nếu cậu dám đùa bỡn em gái tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”
Hắn lạnh lùng bỏ lại Sở Du rồi đi mất, hắn đi rồi, Sở Du mới thả lỏng, thở phào.
Hiện giờ, anh không thể không đối mặt với đoạn tình cảm cùng Từ Mỹ Quân.
Lấy vợ phải lấy vợ hiền, nhưng cũng phải xem người trong gia đình của đối phương nữa, Từ Mỹ Quân đúng là không tệ, con người dịu dàng hiền lành, nhưng mẹ và anh trai cô đúng là không còn lời nào để nói. Nếu thật sự kết hôn với Từ Mỹ Quân, có người anh vợ như vậy cũng có một ngày thiên hạ sẽ đại loạn.
Anh lại nghĩ tới Tô Mân, nguy rồi, tuy rằng cô mất trí, nhưng chẳng hề nhược trí, hiện giờ phải giải thích với cô thế nào đây?
Nhớ đến chuyện này, tim anh đau đớn không ngừng, càng thêm khổ sở. Một tuần nay, ánh mắt cô nhìn anh dần dần dịu dàng hơn, thì ra khi tưởng anh là người xa lạ, cô hơi có ý đề phòng, nhưng suốt tuần này, rốt cục cô đã tiếp nhận anh, gần như nương tựa vào anh, hiện giờ làm thế nào giải thích chuyện này với cô đây?
/67
|