Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 818: Đời người như vở diễn, toàn dựa vào kỹ thuật diễn (1)
/1906
|
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đúng lúc này….
Đột nhiên trong đêm truyền tới tiếng còi xe cảnh sát…”Không hay rồi, không thấy phu nhân đâu, không thấy phu nhân đâu, Bạch tiểu thư và phu nhân đều không thấy đâu hết…”
Nháy mắt toàn bộ biệt thư rơi vào hỗn loạn…
“Thế này là thế nào?”
Người tới tham gia bữa tiệc đều kinh hoảng, đây chính là Diệp gia, nhà của tổng giám đốc tập đoàn Đỉnh phong quốc tế…Diệp Đình.
“Hai người lớn đang sống sờ sờ sao lại không thấy đây? Là ra ngoài đi bộ không quay về sao?” Trong tiếng hoảng sợ, còi xe cảnh sát vang lên….
“Bảo vệ chú ý, bảo vệ chú ý.”
“Bạch tiểu thư và phu nhân đột nhiên mất tích, nhanh chóng cửa trang viên lại.”
Tiếng còi xe cảnh sát càng thêm chói tai.
“Lên xe, đi thôi.”
Lúc này cửa trang viên sắp đóng rồi.
“Đi nhanh…” Mấy người lên xe vào một cái xông ra cửa lớn.
Người trong xe, tim đập thình thịch liền nghe thấy loa cảnh báo không ngừng vang lên: “Người trong Diệp gia nghe đây… phu nhân mất tích, nhanh chóng tìm kiếm phu nhân ở đâu.”
Đột nhiên có người hô: “Tiên sinh… không hay rồi. Trong phòng Bạch tiểu thư phát hiện cô ấy bị trói tay chân.”
“Sao cơ? Chuyện này là thế nào?” Đại sảnh bữa tiệc nháy mắt loạn thành một đoàn: “Dám ở dưới mí mắt Diệp Đình bắt người, lá gan đám người này thật lớn.”
“Hả? bắt cóc thật sao? Thật là đáng sợ…”
Lúc này chuông cảnh báo vang lên: “Chiếc xe ngoài cửa trang viên rất khả nghi… ngăn lại cho tôi…”
Trong xe, mấy người đưa mắt nhìn nhau: “Sắp bị phát triển rồi sao? Diệp Đình này quả nhiên cảnh giác, nhanh lên thôi…”
“Chiếc xe đằng trước mời dừng xe, nếu không chúng tôi sẽ mở hệ thống công kích.”
Nháy mắt hai bên đường xuất hiện vô số quả cầu đen, đột nhiên nghe thấy Diệp Đình rống giận: “Vi Vi ở trong xe, anh ** nó không sợ làm cô ấy bị thương sao?”
“Thật xin lỗi… Đình ca.”
“Đuổi theo cho tôi…” Diệp Đình lao ra, nhanh chân đi tới chiếc xe thể thao V5.
Tiếng động cơ vang lên… chiếc xe lao ra ngoài: “Máy bay trực thăng đuổi theo cho tôi.”
Sau lưng, Lôi Tuấn, Vinh Tứ còn có đám ám vệ khởi động xe đuổi theo.
“Lái nhanh… lái nhanh, mau đuổi theo bọn họ.”
Tốc độ xe thể thao của Diệp Đình quá nhanh, một lúc đã lao tới đằng trước.
“Nhanh đi theo con đường nhỏ đó, nhanh đi theo con đường nhỏ đó.”
“Nhanh đi theo con đường nhỏ. Xe thể thao của bọn họ đều là sàn thấp, lên con đường nhỏ này bọn họ không có ưu thế, nhất định không đuổi kịp chúng ta đâu, nhanh lên…”
Đúng lúc này….
Đột nhiên trong đêm truyền tới tiếng còi xe cảnh sát…”Không hay rồi, không thấy phu nhân đâu, không thấy phu nhân đâu, Bạch tiểu thư và phu nhân đều không thấy đâu hết…”
Nháy mắt toàn bộ biệt thư rơi vào hỗn loạn…
“Thế này là thế nào?”
Người tới tham gia bữa tiệc đều kinh hoảng, đây chính là Diệp gia, nhà của tổng giám đốc tập đoàn Đỉnh phong quốc tế…Diệp Đình.
“Hai người lớn đang sống sờ sờ sao lại không thấy đây? Là ra ngoài đi bộ không quay về sao?” Trong tiếng hoảng sợ, còi xe cảnh sát vang lên….
“Bảo vệ chú ý, bảo vệ chú ý.”
“Bạch tiểu thư và phu nhân đột nhiên mất tích, nhanh chóng cửa trang viên lại.”
Tiếng còi xe cảnh sát càng thêm chói tai.
“Lên xe, đi thôi.”
Lúc này cửa trang viên sắp đóng rồi.
“Đi nhanh…” Mấy người lên xe vào một cái xông ra cửa lớn.
Người trong xe, tim đập thình thịch liền nghe thấy loa cảnh báo không ngừng vang lên: “Người trong Diệp gia nghe đây… phu nhân mất tích, nhanh chóng tìm kiếm phu nhân ở đâu.”
Đột nhiên có người hô: “Tiên sinh… không hay rồi. Trong phòng Bạch tiểu thư phát hiện cô ấy bị trói tay chân.”
“Sao cơ? Chuyện này là thế nào?” Đại sảnh bữa tiệc nháy mắt loạn thành một đoàn: “Dám ở dưới mí mắt Diệp Đình bắt người, lá gan đám người này thật lớn.”
“Hả? bắt cóc thật sao? Thật là đáng sợ…”
Lúc này chuông cảnh báo vang lên: “Chiếc xe ngoài cửa trang viên rất khả nghi… ngăn lại cho tôi…”
Trong xe, mấy người đưa mắt nhìn nhau: “Sắp bị phát triển rồi sao? Diệp Đình này quả nhiên cảnh giác, nhanh lên thôi…”
“Chiếc xe đằng trước mời dừng xe, nếu không chúng tôi sẽ mở hệ thống công kích.”
Nháy mắt hai bên đường xuất hiện vô số quả cầu đen, đột nhiên nghe thấy Diệp Đình rống giận: “Vi Vi ở trong xe, anh ** nó không sợ làm cô ấy bị thương sao?”
“Thật xin lỗi… Đình ca.”
“Đuổi theo cho tôi…” Diệp Đình lao ra, nhanh chân đi tới chiếc xe thể thao V5.
Tiếng động cơ vang lên… chiếc xe lao ra ngoài: “Máy bay trực thăng đuổi theo cho tôi.”
Sau lưng, Lôi Tuấn, Vinh Tứ còn có đám ám vệ khởi động xe đuổi theo.
“Lái nhanh… lái nhanh, mau đuổi theo bọn họ.”
Tốc độ xe thể thao của Diệp Đình quá nhanh, một lúc đã lao tới đằng trước.
“Nhanh đi theo con đường nhỏ đó, nhanh đi theo con đường nhỏ đó.”
“Nhanh đi theo con đường nhỏ. Xe thể thao của bọn họ đều là sàn thấp, lên con đường nhỏ này bọn họ không có ưu thế, nhất định không đuổi kịp chúng ta đâu, nhanh lên…”
/1906
|