Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 662: Có mơ cũng không đẹp đến thế đâu! (2)
/1906
|
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Anh mang cô đi ra ngoài ăn cơm, sau đó mỗi người lại trở về phòng làm việc của mình bận rộn với công việc.
Lăng Vi muốn điều tra rõ, xem rốt cuộc người này có phải là BILL hay không, liền gọi điện thoại cho Thiên Ma, xem anh ta có cách nào tìm được nguồn gốc của đoạn video này không.
Sau đó, để phòng ngừa Jennifer giữ lại hậu chước, cô phải nhanh chóng tìm được cái chuôi của Jennifer! Đối phó với loại tiểu nhân âm hiểm như Jennifer, cô không thể dùng thủ đoạn thông thường được!
Lăng Vi liên lạc với hai văn phòng thám tử tưu ở quần đảo Avery, yêu cầu bọn họ hỗ trợ thu thập tài liệu đen của Jennifer hoặc là của người nhà cô ta.
Mà Diệp Đình trở về phòng làm việc, tiện tay điều tra chân tướng của video.
Mặc dù đoạn video này, không có hiệu lực về pháp lý.
Nhưng mà, tiểu Vi cực kỳ quan tâm xem rốt cuộc người trong video có phải là anh của cô hay không.
Diệp Đình gọi mấy cuộc điện thoại, sắp xếp người điều tra ra nguồn gốc của đoạn video này.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, anh đột nhiên híp mắt lại, ánh mắt càng ngày càng lạnh: “Jennifer...” Với cái công phu mèo quào của cô, còn muốn nắm cái chuôi của tôi? Có mơ cũng không đẹp được đến thế đâu.
*
Buổi chiều, bầu không khí trong phòng làm việc đột nhiên trở nên ngột ngạt.
“Trưởng phòng —— giám đốc gọi cô lên văn phòng...” giọng nói của Tiểu Cầm càng nói càng nhỏ: “ Sắc mặt của giám đốc không được tốt lắm...”
Lăng Vi không sợ cô ta: “ Được, tôi sẽ lập tức đi ngay.”
Tiểu Cầm yếu ớt nhìn cô hỏi: “ Trưởng phòng, có phải giám đốc muốn làm khó cô hay không? Một ngày gọi cô những hai lần...”
“Không sao, hôm nay là ngày kiểm kê, đều là công việc mà thôi. Cô đừng lo lắng. Có chuyện gì tôi sẽ nói cho cô biết.”
“Được.” Tiểu Cầm ra khỏi phòng làm việc.
Lăng Vi đứng lên, lấy một chiếc máy quay phim bỏ túi từ trong ngăn kéo ra. Chiếc máy quay phim này có hình dáng như chiếc trâm cài. Là thứ cô chuẩn bị vì Chu Vân trước đây rất lâu rồi, không ngờ rằng thứ này không dùng với Chu Vân, mà lại dùng với Jennifer ở chỗ này.
Cô cài chiếc trâm lên áo khoác màu xám tro. Đi vào phòng vệ sinh, cô cẩn thận nhìn chiếc trâm cài trong gương. Chiếc trâm cài này cực kỳ đắt tiền, kim cương đính trên trâm cài đều là thật, cực kỳ chói mắt, vì vậy cái lỗ kim quay phim đã hoàn toàn bị ánh sáng che khuất đi. Cẩn thận nhìn kỹ, cũng không nhìn ra sơ hở, Lăng Vi yên lòng sửa sang lại quần áo, đi ra ngoài.
Lăng Vi đi tới cửa phòng làm việc của Jennifer, đè vào một viên kim cương, viên kim cương này có chức năng quay phim.
Gõ cửa, cô nghe thấy tiếng của Jennifer truyền tới từ bên trong: “Mời vào.”
Lăng Vi nắm lấy chốt mở cửa ra, đi vào.
Jennifer không mào đầu trước đã hỏi: “Cô cân nhắc thế nào rồi? Sự kiên nhẫn của tôi có hạn thôi đấy.”
Lăng Vi làm ra vẻ giật mình: “Cân nhắc cái gì?”
Ánh mắt của Jennifer lạnh dần đi: “ Trưởng phòng Lăng, cô thật đúng là mau quên! Còn phải bắt tôi nhắc nhở cô lần nữa sao?” Cô ta gõ ngón tay vào túi giấy da trâu trên bàn, giọng điệu cực kỳ thiếu kiên nhẫn.
Lăng Vi “A “ lên: “Giám đóc, tôi còn chưa xem đoạn video cô đưa cho tôi. Hôm nay tôi quá bận rộn. Vừa rồi Tổng giám đốc còn tìm tôi bảo đổi bản vẽ.”
Jennifer híp mắt quan sát cô, thấy thái độ của Lăng Vi hơi nóng nảy, không giống như đang diễn trò, cô ta bình tĩnh lại nói: “Tốt nhất là cô đừng có mà đùa bỡn tôi!”
“Sao tôi dám đùa bỡn cô? Có cho tôi một trăm lá gan, tôi cũng không dám đâu.”
Jennifer nhìn cô nói: “Tốt nhất là cô nên thông minh hơn đi!”
Lăng Vi nuốt nuốt nước miếng, làm ra vẻ hốt hoảng lén lút liếc nhìn Jennifer: “Giám đốc, cô có thể cho tôi xem tất cả các cái chuôi cô đang cầm trong tay, được không? Nếu không, lần này cô bắt tôi hại chị cô, lần sau, cô lại bắt tôi hại mem gái của cô, còn lần sau nữa, cô lại bắt tôi hại cha của cô... vậy cả đời này của tôi...”
Anh mang cô đi ra ngoài ăn cơm, sau đó mỗi người lại trở về phòng làm việc của mình bận rộn với công việc.
Lăng Vi muốn điều tra rõ, xem rốt cuộc người này có phải là BILL hay không, liền gọi điện thoại cho Thiên Ma, xem anh ta có cách nào tìm được nguồn gốc của đoạn video này không.
Sau đó, để phòng ngừa Jennifer giữ lại hậu chước, cô phải nhanh chóng tìm được cái chuôi của Jennifer! Đối phó với loại tiểu nhân âm hiểm như Jennifer, cô không thể dùng thủ đoạn thông thường được!
Lăng Vi liên lạc với hai văn phòng thám tử tưu ở quần đảo Avery, yêu cầu bọn họ hỗ trợ thu thập tài liệu đen của Jennifer hoặc là của người nhà cô ta.
Mà Diệp Đình trở về phòng làm việc, tiện tay điều tra chân tướng của video.
Mặc dù đoạn video này, không có hiệu lực về pháp lý.
Nhưng mà, tiểu Vi cực kỳ quan tâm xem rốt cuộc người trong video có phải là anh của cô hay không.
Diệp Đình gọi mấy cuộc điện thoại, sắp xếp người điều tra ra nguồn gốc của đoạn video này.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, anh đột nhiên híp mắt lại, ánh mắt càng ngày càng lạnh: “Jennifer...” Với cái công phu mèo quào của cô, còn muốn nắm cái chuôi của tôi? Có mơ cũng không đẹp được đến thế đâu.
*
Buổi chiều, bầu không khí trong phòng làm việc đột nhiên trở nên ngột ngạt.
“Trưởng phòng —— giám đốc gọi cô lên văn phòng...” giọng nói của Tiểu Cầm càng nói càng nhỏ: “ Sắc mặt của giám đốc không được tốt lắm...”
Lăng Vi không sợ cô ta: “ Được, tôi sẽ lập tức đi ngay.”
Tiểu Cầm yếu ớt nhìn cô hỏi: “ Trưởng phòng, có phải giám đốc muốn làm khó cô hay không? Một ngày gọi cô những hai lần...”
“Không sao, hôm nay là ngày kiểm kê, đều là công việc mà thôi. Cô đừng lo lắng. Có chuyện gì tôi sẽ nói cho cô biết.”
“Được.” Tiểu Cầm ra khỏi phòng làm việc.
Lăng Vi đứng lên, lấy một chiếc máy quay phim bỏ túi từ trong ngăn kéo ra. Chiếc máy quay phim này có hình dáng như chiếc trâm cài. Là thứ cô chuẩn bị vì Chu Vân trước đây rất lâu rồi, không ngờ rằng thứ này không dùng với Chu Vân, mà lại dùng với Jennifer ở chỗ này.
Cô cài chiếc trâm lên áo khoác màu xám tro. Đi vào phòng vệ sinh, cô cẩn thận nhìn chiếc trâm cài trong gương. Chiếc trâm cài này cực kỳ đắt tiền, kim cương đính trên trâm cài đều là thật, cực kỳ chói mắt, vì vậy cái lỗ kim quay phim đã hoàn toàn bị ánh sáng che khuất đi. Cẩn thận nhìn kỹ, cũng không nhìn ra sơ hở, Lăng Vi yên lòng sửa sang lại quần áo, đi ra ngoài.
Lăng Vi đi tới cửa phòng làm việc của Jennifer, đè vào một viên kim cương, viên kim cương này có chức năng quay phim.
Gõ cửa, cô nghe thấy tiếng của Jennifer truyền tới từ bên trong: “Mời vào.”
Lăng Vi nắm lấy chốt mở cửa ra, đi vào.
Jennifer không mào đầu trước đã hỏi: “Cô cân nhắc thế nào rồi? Sự kiên nhẫn của tôi có hạn thôi đấy.”
Lăng Vi làm ra vẻ giật mình: “Cân nhắc cái gì?”
Ánh mắt của Jennifer lạnh dần đi: “ Trưởng phòng Lăng, cô thật đúng là mau quên! Còn phải bắt tôi nhắc nhở cô lần nữa sao?” Cô ta gõ ngón tay vào túi giấy da trâu trên bàn, giọng điệu cực kỳ thiếu kiên nhẫn.
Lăng Vi “A “ lên: “Giám đóc, tôi còn chưa xem đoạn video cô đưa cho tôi. Hôm nay tôi quá bận rộn. Vừa rồi Tổng giám đốc còn tìm tôi bảo đổi bản vẽ.”
Jennifer híp mắt quan sát cô, thấy thái độ của Lăng Vi hơi nóng nảy, không giống như đang diễn trò, cô ta bình tĩnh lại nói: “Tốt nhất là cô đừng có mà đùa bỡn tôi!”
“Sao tôi dám đùa bỡn cô? Có cho tôi một trăm lá gan, tôi cũng không dám đâu.”
Jennifer nhìn cô nói: “Tốt nhất là cô nên thông minh hơn đi!”
Lăng Vi nuốt nuốt nước miếng, làm ra vẻ hốt hoảng lén lút liếc nhìn Jennifer: “Giám đốc, cô có thể cho tôi xem tất cả các cái chuôi cô đang cầm trong tay, được không? Nếu không, lần này cô bắt tôi hại chị cô, lần sau, cô lại bắt tôi hại mem gái của cô, còn lần sau nữa, cô lại bắt tôi hại cha của cô... vậy cả đời này của tôi...”
/1906
|