Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tiểu Bạch hít một hơi thật sâu.
Cô đang nói gì? Cô nói anh khí phách cơ trí có quyết sách, cô còn muốn hạ gục anh?
Rõ ràng Lạc Y cảm giác được cánh tay anh ôm eo cô đột nhiên buộc chặt.
Tiểu Bạch nhìn cô nói: “Đối diện có một khách sạn, hiện tại chúng ta qua đó sao? Mục hạ gục gì đó lúc nào anh cũng có thể phối hợp.”
Lạc Y buồn cười đấm anh: “Buổi tối nói sau.”
Lạc Y vừa ngước mắt nhìn thấy Tiểu Bạch cười có chút dâm đãng, biểu tĩnh kia của anh đáng yêu muốn chết.
Đột nhiên anh hỏi cô: “Anh đẹp trai thật sao?”
Lạc Y mím môi cười gật đầu: “Lúc làm việc vô cùng soái ca, nhất là lúc đối mặt với sự việc phát sinh, vô cùng vững vàng, bình tĩnh.”
Tiểu Bạch lập tức ôm eo cô kiêu ngạo: “Cũng không xem người đàn ông của em là ai.”
Lạc Y cười trừng anh, hùng hổ thôi mà cũng đáng yêu như vậy.
Tiểu Bạch vui đến lâng lâng, hai mắt sáng như sao hỏi cô: “Có phải đột nhiên phát hiện anh có rất nhiều ưu điểm đúng không?”
Lạc Y ôm eo anh, dán mặt vào ngực anh, sau đó ngẩng đầu nói thầm bên tai anh: “Đúng thế.”
Tiểu Bạch không nghĩ tới người có tính cách như cô lại ở trước mặt công chúng ôm anh.
Anh kinh ngạc lại hạnh phúc nhanh chóng hỏi cô: “Còn phát hiện ra ưu điểm gì, nói nhanh xem.”
“Ừm...” Lạc Y nói: “Dáng người tốt này.” Nói xong gương mặt ửng đỏ.
Trong lòng Tiểu Bạch thật mỹ mãn như muốn bay lên trời, đột nhiên anh cúi người thì thầm bên tai cô: “Em đang đơn thuần khen dáng người anh tốt hay khen lực tự cường của anh đây?”
“Này, nói linh tinh cái gì đấy.” Lạc Y trừng anh, siêu thị có nhiều người như vậy.
Tiểu Bạch nhìn bộ dạng hờn dỗi của cô, trong lòng ngọt ngào. Anh cúi đầu hôn lên má cô, hiện tại anh thật muốn hung hăng hôn cô.
Lạc Y duỗi tay đẩy anh ra, oán trách trừng anh: “Đừng gây rộn nữa, đây là siêu thị đấy.” Nhiều người nhìn như vậy.
Hai người bọn họ đẹp trai xinh gái, vốn dĩ đã dễ gây chú ý rồi, lúc này còn ôm ôm ấp ấp anh anh em em càng gây chú ý hơn.
“Nhanh đi mua đồ đi.” Lạc Y nhanh chóng đẩy xe đi trước, cô mua mấy loại hoa quả sau đó cầm đi xếp hàng.
Tiểu Bạch nhìn xung quanh, lập tức đẩy xe đến hàng gia dụng, anh đi tới cầm một ấm nước màu đỏ rất đẹp mắt, lịch sự bỏ vào xe đẩy.
Sau đó lại cho một lò vi sóng vào xe, sau đó là quạt gió, nồi cơm điện, lò nướng, anh cầm từng cái bỏ vào xe.
Tiểu Bạch cứ thấy là cho vào mặc kệ có dùng tới hay không.
Đồ đạc ở nơi này rất đắt nhưng Tiểu Bạch chẳng để tâm đến giá cả, chất cao xe đẩy của hai người.
Lạc Y chọn xong hoa quả quay lại liền thấy Tiểu Bạch khuân vác, trong xe đã để nhiều như vậy rồi anh còn chọn thêm.
Lạc Y kỳ quái hỏi anh: “Anh chọn nhiều đồ gia dụng như vậy làm gì?”
Tiểu Bạch nói: “Tặng cho ba mẹ em đó.”
“Anh đến nhà em định mang mấy thứ này sao?” Lạc Y bật cười, thân ái nhà cô lại đáng yêu rồi.
Tiểu Bạch hít một hơi thật sâu.
Cô đang nói gì? Cô nói anh khí phách cơ trí có quyết sách, cô còn muốn hạ gục anh?
Rõ ràng Lạc Y cảm giác được cánh tay anh ôm eo cô đột nhiên buộc chặt.
Tiểu Bạch nhìn cô nói: “Đối diện có một khách sạn, hiện tại chúng ta qua đó sao? Mục hạ gục gì đó lúc nào anh cũng có thể phối hợp.”
Lạc Y buồn cười đấm anh: “Buổi tối nói sau.”
Lạc Y vừa ngước mắt nhìn thấy Tiểu Bạch cười có chút dâm đãng, biểu tĩnh kia của anh đáng yêu muốn chết.
Đột nhiên anh hỏi cô: “Anh đẹp trai thật sao?”
Lạc Y mím môi cười gật đầu: “Lúc làm việc vô cùng soái ca, nhất là lúc đối mặt với sự việc phát sinh, vô cùng vững vàng, bình tĩnh.”
Tiểu Bạch lập tức ôm eo cô kiêu ngạo: “Cũng không xem người đàn ông của em là ai.”
Lạc Y cười trừng anh, hùng hổ thôi mà cũng đáng yêu như vậy.
Tiểu Bạch vui đến lâng lâng, hai mắt sáng như sao hỏi cô: “Có phải đột nhiên phát hiện anh có rất nhiều ưu điểm đúng không?”
Lạc Y ôm eo anh, dán mặt vào ngực anh, sau đó ngẩng đầu nói thầm bên tai anh: “Đúng thế.”
Tiểu Bạch không nghĩ tới người có tính cách như cô lại ở trước mặt công chúng ôm anh.
Anh kinh ngạc lại hạnh phúc nhanh chóng hỏi cô: “Còn phát hiện ra ưu điểm gì, nói nhanh xem.”
“Ừm...” Lạc Y nói: “Dáng người tốt này.” Nói xong gương mặt ửng đỏ.
Trong lòng Tiểu Bạch thật mỹ mãn như muốn bay lên trời, đột nhiên anh cúi người thì thầm bên tai cô: “Em đang đơn thuần khen dáng người anh tốt hay khen lực tự cường của anh đây?”
“Này, nói linh tinh cái gì đấy.” Lạc Y trừng anh, siêu thị có nhiều người như vậy.
Tiểu Bạch nhìn bộ dạng hờn dỗi của cô, trong lòng ngọt ngào. Anh cúi đầu hôn lên má cô, hiện tại anh thật muốn hung hăng hôn cô.
Lạc Y duỗi tay đẩy anh ra, oán trách trừng anh: “Đừng gây rộn nữa, đây là siêu thị đấy.” Nhiều người nhìn như vậy.
Hai người bọn họ đẹp trai xinh gái, vốn dĩ đã dễ gây chú ý rồi, lúc này còn ôm ôm ấp ấp anh anh em em càng gây chú ý hơn.
“Nhanh đi mua đồ đi.” Lạc Y nhanh chóng đẩy xe đi trước, cô mua mấy loại hoa quả sau đó cầm đi xếp hàng.
Tiểu Bạch nhìn xung quanh, lập tức đẩy xe đến hàng gia dụng, anh đi tới cầm một ấm nước màu đỏ rất đẹp mắt, lịch sự bỏ vào xe đẩy.
Sau đó lại cho một lò vi sóng vào xe, sau đó là quạt gió, nồi cơm điện, lò nướng, anh cầm từng cái bỏ vào xe.
Tiểu Bạch cứ thấy là cho vào mặc kệ có dùng tới hay không.
Đồ đạc ở nơi này rất đắt nhưng Tiểu Bạch chẳng để tâm đến giá cả, chất cao xe đẩy của hai người.
Lạc Y chọn xong hoa quả quay lại liền thấy Tiểu Bạch khuân vác, trong xe đã để nhiều như vậy rồi anh còn chọn thêm.
Lạc Y kỳ quái hỏi anh: “Anh chọn nhiều đồ gia dụng như vậy làm gì?”
Tiểu Bạch nói: “Tặng cho ba mẹ em đó.”
“Anh đến nhà em định mang mấy thứ này sao?” Lạc Y bật cười, thân ái nhà cô lại đáng yêu rồi.
/1906
|