Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sự ngạc nhiên này, là món quà sinh nhật Diệp Đình chuẩn bị cho Lăng Vi.
Bởi vì muốn tìm cha, nên vào ngày sinh nhật của Lăng Vi, cô đã tạm thời quyết định tổ chức tiệc sinh nhật.
Nhưng Diệp Đình chưa tặng quà sinh nhật cho cô.
Hôm nay, vừa vặn ——
Diệp Đình nắm tay Lăng Vi, lặn thẳng xuống.
Diệp Đình mang Lăng Vi lặn đến một chiếc tàu đắm...
Nhưng chiếc tàu đắm này không có dáng vẻ đã bị đắm từ rất lâu!
Lúc này, chiếc tàu đắm được trang hoàng nguy nga lộng lẫy... xung quanh đều lóe lên ánh đèn sáng ngời rực rỡ.
Lăng Vi sợ đến ngây người, cô mở to hai mắt, giống như không dám tin vào mắt mình, quá đẹp! Đẹp đến nao lòng ——
Trên thân tàu đắm được vẽ với đủ mọi màu sắc, nhìn đẹp mê hồn!
Bức tranh trên thân tàu đắm có nàng tiên cá, có vỏ sò, có ánh sao... Có bãi cát, có thuyền câu, còn có mấy hàng chữ xinh đẹp, được viết theo chiều dọc, từ trái sang phải:
“Anh thường trông ngóng ở trên bờ biển…
Thích nhìn làn gió lướt qua mặt đại dương xanh thẳm...”
Con sóng vui vẻ đuổi theo nhịp bước của em,
Em giống như kho báu dưới đáy biển sâu...
Dạ, phát ra ánh sáng thần bí lóa mắt ở trong bóng tối vô tận,
Được giấu ở chỗ sâu, giữa chốn mây nước, mơ ước có em lấp lánh ánh sáng rực rỡ.”
Trái tim Lăng Vi tràn đầy ngọt ngào... Đây là bài thơ “Tạng đầu thi(*)” của cô, đọc chữ thứ nhất của mỗi câu sẽ thành: Anh thích em, đi trong đêm...
(*) Một loại hình thơ bắt đầu xuất hiện từ thời đường. Mình không biết rõ về loại thơ này nên xin phép để luôn âm hán việt. Vì dịch thoát nghĩa nên mấy chữ thứ nhất của bài thơ trên không ghép được thành câu: anh thích em, đi trong đêm được. Nếu để nguyên hán việt sẽ là: ngã hỉ hoan nễ dạ hành (我喜欢你夜行), trong đó từ hỉ hoan(喜欢) là yêu thích.
Điều này thật là tuyệt vời! Cô như cảm nhận được mật ngọt trong tim đang tràn ra khỏi mắt.
Diệp Đình lại kéo cô, đi du ngoạn bên kia thân tàu, trên thân tàu cũng được vẽ một bức tranh, một nàng tiên cá xinh đẹp, đang hôn một cậu bé đẹp trai, xung quanh hai người đều là ánh sao, ánh trăng, vỏ sò và bong bóng...
Thật là đẹp... Quá đẹp! Nước biển mềm mại, những ngôi sao được vẽ trên thân tàu cũng cực kỳ sáng chói... Bên cạnh cũng là mấy hàng chữ nhỏ, đọc từ trái sang phải:
“Ánh sáng lấp lánh, gió nhẹ lướt qua con tàu cướp biển của anh. Năm dài tháng rộng, anh vì em bình yên chờ đợi.”
...
Lăng Vi muốn cười to! Thật là hạnh phúc...
Diệp Đình nhẹ nhàng hôn lên gò má của cô, lại kéo cô du ngoạn vào bên trong con tàu.
Bên trong tàu cũng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, đẹp đến nỗi khiến người ta không nỡ chớp mắt.
Sự ngạc nhiên này, là món quà sinh nhật Diệp Đình chuẩn bị cho Lăng Vi.
Bởi vì muốn tìm cha, nên vào ngày sinh nhật của Lăng Vi, cô đã tạm thời quyết định tổ chức tiệc sinh nhật.
Nhưng Diệp Đình chưa tặng quà sinh nhật cho cô.
Hôm nay, vừa vặn ——
Diệp Đình nắm tay Lăng Vi, lặn thẳng xuống.
Diệp Đình mang Lăng Vi lặn đến một chiếc tàu đắm...
Nhưng chiếc tàu đắm này không có dáng vẻ đã bị đắm từ rất lâu!
Lúc này, chiếc tàu đắm được trang hoàng nguy nga lộng lẫy... xung quanh đều lóe lên ánh đèn sáng ngời rực rỡ.
Lăng Vi sợ đến ngây người, cô mở to hai mắt, giống như không dám tin vào mắt mình, quá đẹp! Đẹp đến nao lòng ——
Trên thân tàu đắm được vẽ với đủ mọi màu sắc, nhìn đẹp mê hồn!
Bức tranh trên thân tàu đắm có nàng tiên cá, có vỏ sò, có ánh sao... Có bãi cát, có thuyền câu, còn có mấy hàng chữ xinh đẹp, được viết theo chiều dọc, từ trái sang phải:
“Anh thường trông ngóng ở trên bờ biển…
Thích nhìn làn gió lướt qua mặt đại dương xanh thẳm...”
Con sóng vui vẻ đuổi theo nhịp bước của em,
Em giống như kho báu dưới đáy biển sâu...
Dạ, phát ra ánh sáng thần bí lóa mắt ở trong bóng tối vô tận,
Được giấu ở chỗ sâu, giữa chốn mây nước, mơ ước có em lấp lánh ánh sáng rực rỡ.”
Trái tim Lăng Vi tràn đầy ngọt ngào... Đây là bài thơ “Tạng đầu thi(*)” của cô, đọc chữ thứ nhất của mỗi câu sẽ thành: Anh thích em, đi trong đêm...
(*) Một loại hình thơ bắt đầu xuất hiện từ thời đường. Mình không biết rõ về loại thơ này nên xin phép để luôn âm hán việt. Vì dịch thoát nghĩa nên mấy chữ thứ nhất của bài thơ trên không ghép được thành câu: anh thích em, đi trong đêm được. Nếu để nguyên hán việt sẽ là: ngã hỉ hoan nễ dạ hành (我喜欢你夜行), trong đó từ hỉ hoan(喜欢) là yêu thích.
Điều này thật là tuyệt vời! Cô như cảm nhận được mật ngọt trong tim đang tràn ra khỏi mắt.
Diệp Đình lại kéo cô, đi du ngoạn bên kia thân tàu, trên thân tàu cũng được vẽ một bức tranh, một nàng tiên cá xinh đẹp, đang hôn một cậu bé đẹp trai, xung quanh hai người đều là ánh sao, ánh trăng, vỏ sò và bong bóng...
Thật là đẹp... Quá đẹp! Nước biển mềm mại, những ngôi sao được vẽ trên thân tàu cũng cực kỳ sáng chói... Bên cạnh cũng là mấy hàng chữ nhỏ, đọc từ trái sang phải:
“Ánh sáng lấp lánh, gió nhẹ lướt qua con tàu cướp biển của anh. Năm dài tháng rộng, anh vì em bình yên chờ đợi.”
...
Lăng Vi muốn cười to! Thật là hạnh phúc...
Diệp Đình nhẹ nhàng hôn lên gò má của cô, lại kéo cô du ngoạn vào bên trong con tàu.
Bên trong tàu cũng được trang hoàng nguy nga lộng lẫy, đẹp đến nỗi khiến người ta không nỡ chớp mắt.
/1906
|