Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chiếc xe thể thao MG phóng “Vèo” lên, giống như tên rời cung, lái thẳng về phía trước.
Khoảng cách giữa xe thể thao và xe chở dầu càng ngày càng gần!
Giang Quân ngồi ở hàng phía trước bên phải, vừa vặn có thể nhìn thấy biển số xe của chiếc xe đó: “江A 07CX1! Không sai! Chính là nó!”
Diệp Đình còn đang nhìn chằm chằm vào màn hình máy vi tính, nghe vậy anh mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước. Bên ngoài đang mưa, mưa càng ngày càng nặng hạt, tài xế mở gạt nước, mưa to rơi lộp bộp vào trên cửa sổ xe.
Lăng Vi vội hét lên: “Mau vượt qua đi, ngăn bọn họ lại!”
Giang Quân lại lo lắng nói: “Đừng làm loạn! Chúng ta chỉ cần theo dõi bọn họ là được, anh đã bố trí lực lượng cảnh sát ở đầu phía trước, sử dụng rào chắn ngăn đường của bọn họ! Nếu xe của chúng ta vượt qua trước ngăn xe bọn họ lại, lấy mức độ tàn bạo của đối phương, nói không chừng, có thể sẽ đâm thẳng vào xe của chúng ta!”
Lăng Vi rụt cổ lại... Quá đáng sợ, nói không chừng đám người này thật sự có thể làm như vậy ——
Diệp Đình dặn dò tài xế: “Không cần phải cách bọn họ quá gần, phối hợp hành động với cảnh sát Giang!” Tài xế lập tức giảm tốc độ.
Giang Quân nghe thấy Diệp Đình ủng hộ ý kiến của mình, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, nói với Lăng Vi: “Em cái con nhóc này, đúng là hù chết anh. Em thử nghĩ xem, vỡ như, hai chiếc xe chở xăng dầu này lật qua bên cạnh, sẽ dễ dàng dẫn tới vụ nổ! Chúng ta cần phải cẩn thận chặn xe bọn họ lại.”
“Anh nói đúng... em sai rồi, bây giờ em đã biết rồi...” Lăng Vi nghe xong run lẩy bẩy, vừa rồi cô đã quá gấp gáp, thiếu chút nữa phạm sai lầm! Cũng may, anh cô và chồng cô tỉnh táo hơn so với cô.
Giang quân vừa nói chuyện, vừa gửi vị trí của mình về cho đồng đội: “Đường sông dài, đoạn đường ZX, chúng tôi đã gặp được hai chiếc xe chở xăng dầu kia. Xin mọi người nhanh chóng thiết lập rào chắn ngăn đường! Chuẩn bị chặn lại! Nhất định phải chặn chiếc xe lại ở giao lộ MM, qua giao lộ MM, có rất nhiều ngã ba, đến lúc đó sẽ không dễ đuổi theo bọn họ! Ngoài ra, mọi người phải chú ý! Chúng ta đang chặn xe chở xăng dầu! Nhất định phải cẩn thận! Bây giờ trời đang mưa lớn, đường rất trơn, nhất định phải tránh để chiếc xe chở xăng dầu bị lật!”
Hai chiếc xe chở xăng dầu kia nhanh chóng nhận ra có xe đang theo dõi bọn họ. Tài xế lái chiếc xe phía sau nhìn vào trong gương chiếu hậu: “Chúng ta bị theo dõi hả?”
Tên đầu trọc ngồi ở ghế phụ, xoa xoa đầu nói: “Chúng ta đi thần không biết, quỷ không hay, sao có thể bị người ta theo dõi được! Anh đừng có tự mình dọa mình! Vừa rồi lúc chúng ta đi qua đại lộ 201, bọn họ cũng không phát hiện ra trên xe của chúng ta có mờ ám, sao bây giờ có thể đuổi theo nhanh đến vậy?”
Tài xế kia không nói gì nữa, nhưng vẫn mơ hồ có dự cảm bất thường.
Anh ta nhấn mở thiết bị liên lạc, nói với tài xế đang lái chiếc xe đi trước: “Tôi lo lắng có người đang theo dõi chúng ta, lái nhanh lên!”
Tài xế chiếc xe dẫn đầu kia, lập tức tăng tốc!
Hai chiếc xe chở xăng dầu tăng tốc độ phóng như bay, Giang Quân nói: “Bọn họ đã phát hiện ra chúng ta đang theo dõi bọn họ.”
Giang Quân lập tức gọi điện thoại: “Đã bố trí hàng rào chắn đường thế nào rồi?”
Chiếc xe thể thao MG phóng “Vèo” lên, giống như tên rời cung, lái thẳng về phía trước.
Khoảng cách giữa xe thể thao và xe chở dầu càng ngày càng gần!
Giang Quân ngồi ở hàng phía trước bên phải, vừa vặn có thể nhìn thấy biển số xe của chiếc xe đó: “江A 07CX1! Không sai! Chính là nó!”
Diệp Đình còn đang nhìn chằm chằm vào màn hình máy vi tính, nghe vậy anh mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước. Bên ngoài đang mưa, mưa càng ngày càng nặng hạt, tài xế mở gạt nước, mưa to rơi lộp bộp vào trên cửa sổ xe.
Lăng Vi vội hét lên: “Mau vượt qua đi, ngăn bọn họ lại!”
Giang Quân lại lo lắng nói: “Đừng làm loạn! Chúng ta chỉ cần theo dõi bọn họ là được, anh đã bố trí lực lượng cảnh sát ở đầu phía trước, sử dụng rào chắn ngăn đường của bọn họ! Nếu xe của chúng ta vượt qua trước ngăn xe bọn họ lại, lấy mức độ tàn bạo của đối phương, nói không chừng, có thể sẽ đâm thẳng vào xe của chúng ta!”
Lăng Vi rụt cổ lại... Quá đáng sợ, nói không chừng đám người này thật sự có thể làm như vậy ——
Diệp Đình dặn dò tài xế: “Không cần phải cách bọn họ quá gần, phối hợp hành động với cảnh sát Giang!” Tài xế lập tức giảm tốc độ.
Giang Quân nghe thấy Diệp Đình ủng hộ ý kiến của mình, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, nói với Lăng Vi: “Em cái con nhóc này, đúng là hù chết anh. Em thử nghĩ xem, vỡ như, hai chiếc xe chở xăng dầu này lật qua bên cạnh, sẽ dễ dàng dẫn tới vụ nổ! Chúng ta cần phải cẩn thận chặn xe bọn họ lại.”
“Anh nói đúng... em sai rồi, bây giờ em đã biết rồi...” Lăng Vi nghe xong run lẩy bẩy, vừa rồi cô đã quá gấp gáp, thiếu chút nữa phạm sai lầm! Cũng may, anh cô và chồng cô tỉnh táo hơn so với cô.
Giang quân vừa nói chuyện, vừa gửi vị trí của mình về cho đồng đội: “Đường sông dài, đoạn đường ZX, chúng tôi đã gặp được hai chiếc xe chở xăng dầu kia. Xin mọi người nhanh chóng thiết lập rào chắn ngăn đường! Chuẩn bị chặn lại! Nhất định phải chặn chiếc xe lại ở giao lộ MM, qua giao lộ MM, có rất nhiều ngã ba, đến lúc đó sẽ không dễ đuổi theo bọn họ! Ngoài ra, mọi người phải chú ý! Chúng ta đang chặn xe chở xăng dầu! Nhất định phải cẩn thận! Bây giờ trời đang mưa lớn, đường rất trơn, nhất định phải tránh để chiếc xe chở xăng dầu bị lật!”
Hai chiếc xe chở xăng dầu kia nhanh chóng nhận ra có xe đang theo dõi bọn họ. Tài xế lái chiếc xe phía sau nhìn vào trong gương chiếu hậu: “Chúng ta bị theo dõi hả?”
Tên đầu trọc ngồi ở ghế phụ, xoa xoa đầu nói: “Chúng ta đi thần không biết, quỷ không hay, sao có thể bị người ta theo dõi được! Anh đừng có tự mình dọa mình! Vừa rồi lúc chúng ta đi qua đại lộ 201, bọn họ cũng không phát hiện ra trên xe của chúng ta có mờ ám, sao bây giờ có thể đuổi theo nhanh đến vậy?”
Tài xế kia không nói gì nữa, nhưng vẫn mơ hồ có dự cảm bất thường.
Anh ta nhấn mở thiết bị liên lạc, nói với tài xế đang lái chiếc xe đi trước: “Tôi lo lắng có người đang theo dõi chúng ta, lái nhanh lên!”
Tài xế chiếc xe dẫn đầu kia, lập tức tăng tốc!
Hai chiếc xe chở xăng dầu tăng tốc độ phóng như bay, Giang Quân nói: “Bọn họ đã phát hiện ra chúng ta đang theo dõi bọn họ.”
Giang Quân lập tức gọi điện thoại: “Đã bố trí hàng rào chắn đường thế nào rồi?”
/1906
|