Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiệc sinh nhật tổ chức vô cùng náo liệt, chấn động toàn bộ giới Lôi gia có giao thiệp.
“Aiya, lão Lôi! Ông thật không dễ nha, rốt cuộc một nhà đoàn viên, con cháu lượn quanh vui mừng dưới gối, chúc mừng chúc mừng…”
“Lão Lôi, chúc mừng chúc mừng —— Thật không nghĩ tới Thiếu Dục và Thiếu Triệt đều có con! Đúng là làm người ta vui vẻ!”
Lôi lão gia tử cực kỳ vui vẻ, lập tức nâng ly đáp ơn: “Cảm ơn, cảm ơn.”
“Lão Lôi —— con Thiếu Dục và Thiếu Triệt đều là nhân tài số một nha —— Lão Lôi, ông thật có phúc!”
“Đúng vậy đúng vậy, cảm ơn, cảm ơn các vị!”
Trong góc, Lăng Trí chúc mừng Phương Di: “Thấy người một nhà bà hòa hòa thuận thuận, tôi cũng vui thay mọi người.”
Phương Di cười nói với ông: “A Trí à… Bây giờ ông cũng dần tốt, bệnh tình của Tiểu Tiêu cũng khôi phục không ít. Ông cũng phải suy tính cho nửa đời sau của mình. Chúng ta già rồi, vẫn phải có một người bầu bạn.”
Lăng Trí nghiêm túc gật đầu: “Lời của bà, tôi ghi nhớ.” Lăng Trí quay đầu nói với Lăng Tiêu: “Chúng ta đi mời rượu ông Lôi của con.”
Lăng Tiêu cầm hai ly rượu, nói: “Được.”
Phương Di nhìn dáng vẻ trầm ổn của Lăng Tiêu, tựa như hoàn toàn không sao, vô cùng vui vẻ yên tâm. Bà thân mật kéo cánh tay Lăng Tiêu, đi cùng bọn họ.
Lăng Trí nắm tay Tiểu Tony, dẫn Diệp Khanh đến bên cạnh Lôi lão gia tử. Vì tình hình của Diệp Khanh không ổn định lắm, nên không cho bà ở bên người Lôi lão gia tử.
Lăng Trí, Lăng Tiêu, còn có Tiểu Tony thì bà tương đối quen thuộc, vẫn cho bà đi cùng bọn họ.
Lôi lão gia tử nâng ly chúc mừng: “Cảm ơn các vị tới tham gia tiệc sinh nhật của cháu dâu tôi, mời mọi người tận hứng! Buổi tiệc lần này chủ yếu giới thiệu với mọi người vợ của Thiếu Dục nhà tôi —— Diệp Khanh, còn có cháu trai tôi Diệp Đình, cháu dâu Lăng Vi, con của Thiếu Triệt, Lôi Tuấn và Lôi Đình.
Lúc này, Diệp Đình, Lăng Vi, Lôi Đình bị vây kín: “Chúc mừng Diệp tổng, chúc mừng Lăng tổng —— Chúc mừng Tiểu Đình, sắp sinh rồi đúng không?”
Diệp Đình, Lăng Vi và Lôi Đình giơ ly rượu, lễ phép trả lời, ám dạ đang điều tra mỗi một người vào đại sảnh, so sánh chiều cao, tướng mạo. Vì sợ đối phương hóa trang dịch dung, nên chủ yếu là so sánh chiều cao.
Số 5, tổ A ám dạ báo cáo: Trải qua kiểm soát chiều cao, có 23 tân khách có chiều cao trên 1m80, có 5 tân khách cao trên 1m85.
Diệp Đình đi tới trong góc: “Tiếp tục quan sát, phái nữ cũng phải chú ý. Nhất là Kỷ Nhu và Bách Lí Phong phu nhân.”
Lôi Tuấn đã đến Kỷ giả, gửi hình của Kỷ Nhu và Bách Lí Phong về. Kỷ Nhu và Bách Lí Phong đều đẹp vô cùng… có nét riêng đặc sắc, mặt mũi Kỷ Nhu có khí khái anh hùng, bề ngoài Bách Lí Phong nhu nhược, nhưng tính cách cũng cực kỳ mạnh mẽ.
Lôi Tuấn vốn định tới Kỷ gia xin hình, liền đi ra ngoài tìm Kỷ Nhu và Bách Lí Phong, nhưng anh vừa nói thân phận mình, người Kỷ gia liền “giam” anh, không cho anh đi.
Làm thế nào cũng phải bắt anh ở đủ bảy ngày, mỗi ngày ăn bữa tiệc lớn… Nhiệt tình nha!
Tiệc sinh nhật tổ chức vô cùng náo liệt, chấn động toàn bộ giới Lôi gia có giao thiệp.
“Aiya, lão Lôi! Ông thật không dễ nha, rốt cuộc một nhà đoàn viên, con cháu lượn quanh vui mừng dưới gối, chúc mừng chúc mừng…”
“Lão Lôi, chúc mừng chúc mừng —— Thật không nghĩ tới Thiếu Dục và Thiếu Triệt đều có con! Đúng là làm người ta vui vẻ!”
Lôi lão gia tử cực kỳ vui vẻ, lập tức nâng ly đáp ơn: “Cảm ơn, cảm ơn.”
“Lão Lôi —— con Thiếu Dục và Thiếu Triệt đều là nhân tài số một nha —— Lão Lôi, ông thật có phúc!”
“Đúng vậy đúng vậy, cảm ơn, cảm ơn các vị!”
Trong góc, Lăng Trí chúc mừng Phương Di: “Thấy người một nhà bà hòa hòa thuận thuận, tôi cũng vui thay mọi người.”
Phương Di cười nói với ông: “A Trí à… Bây giờ ông cũng dần tốt, bệnh tình của Tiểu Tiêu cũng khôi phục không ít. Ông cũng phải suy tính cho nửa đời sau của mình. Chúng ta già rồi, vẫn phải có một người bầu bạn.”
Lăng Trí nghiêm túc gật đầu: “Lời của bà, tôi ghi nhớ.” Lăng Trí quay đầu nói với Lăng Tiêu: “Chúng ta đi mời rượu ông Lôi của con.”
Lăng Tiêu cầm hai ly rượu, nói: “Được.”
Phương Di nhìn dáng vẻ trầm ổn của Lăng Tiêu, tựa như hoàn toàn không sao, vô cùng vui vẻ yên tâm. Bà thân mật kéo cánh tay Lăng Tiêu, đi cùng bọn họ.
Lăng Trí nắm tay Tiểu Tony, dẫn Diệp Khanh đến bên cạnh Lôi lão gia tử. Vì tình hình của Diệp Khanh không ổn định lắm, nên không cho bà ở bên người Lôi lão gia tử.
Lăng Trí, Lăng Tiêu, còn có Tiểu Tony thì bà tương đối quen thuộc, vẫn cho bà đi cùng bọn họ.
Lôi lão gia tử nâng ly chúc mừng: “Cảm ơn các vị tới tham gia tiệc sinh nhật của cháu dâu tôi, mời mọi người tận hứng! Buổi tiệc lần này chủ yếu giới thiệu với mọi người vợ của Thiếu Dục nhà tôi —— Diệp Khanh, còn có cháu trai tôi Diệp Đình, cháu dâu Lăng Vi, con của Thiếu Triệt, Lôi Tuấn và Lôi Đình.
Lúc này, Diệp Đình, Lăng Vi, Lôi Đình bị vây kín: “Chúc mừng Diệp tổng, chúc mừng Lăng tổng —— Chúc mừng Tiểu Đình, sắp sinh rồi đúng không?”
Diệp Đình, Lăng Vi và Lôi Đình giơ ly rượu, lễ phép trả lời, ám dạ đang điều tra mỗi một người vào đại sảnh, so sánh chiều cao, tướng mạo. Vì sợ đối phương hóa trang dịch dung, nên chủ yếu là so sánh chiều cao.
Số 5, tổ A ám dạ báo cáo: Trải qua kiểm soát chiều cao, có 23 tân khách có chiều cao trên 1m80, có 5 tân khách cao trên 1m85.
Diệp Đình đi tới trong góc: “Tiếp tục quan sát, phái nữ cũng phải chú ý. Nhất là Kỷ Nhu và Bách Lí Phong phu nhân.”
Lôi Tuấn đã đến Kỷ giả, gửi hình của Kỷ Nhu và Bách Lí Phong về. Kỷ Nhu và Bách Lí Phong đều đẹp vô cùng… có nét riêng đặc sắc, mặt mũi Kỷ Nhu có khí khái anh hùng, bề ngoài Bách Lí Phong nhu nhược, nhưng tính cách cũng cực kỳ mạnh mẽ.
Lôi Tuấn vốn định tới Kỷ gia xin hình, liền đi ra ngoài tìm Kỷ Nhu và Bách Lí Phong, nhưng anh vừa nói thân phận mình, người Kỷ gia liền “giam” anh, không cho anh đi.
Làm thế nào cũng phải bắt anh ở đủ bảy ngày, mỗi ngày ăn bữa tiệc lớn… Nhiệt tình nha!
/1906
|