Chính bản thân An cũng không hiểu mình đang định nói cái quái gì, vô duyên hết sức. Cũng may anh trai cô không quá đến nỗi đưa cô vào nham thạch rồi dìm chết đâu, đẹp trai nên không ác đâu mà
-An An, đưa bọn họ lên phòng đi, bây giờ anh có việc bận phải đi rồi, công việc cũng không có nhiều chủ yếu là công việc nhà lặt vặt, cứ thế mà làm
Đó đó, đẹp trai phải như thế chứ, anh à, em ngưỡng mộ anh vô cùng
Cô nhìn anh ta rồi gật đầu đồng ý, đem hết thảy đống đồ đac yêu quý của mình nên phòng rồi nghỉ ngơi một lát cho lại sức. Sau khi chuẩn bị hết đồ đạc, Dương Dương bước ra ngoài, uốn éo vài cái cho lai sức, tại ban nãy đánh cướp hăng quá ý mà. Ông trời quả là không phụ lòng người, Dương bắt gặp ngay An đang đứng ở lan can , không quên mình là ai, Dương hắng giọng
-Bà chị à, chị đừng nói với tôi là chị đang đứng chờ tôi ở đây nha
An An nhíu mày không ngừng chửi rủa, không biết tên tiểu tử thối này từ đâu chui ra có giọng nói mang tính sát thương nặng đến vậy
-Tôi hơn cậu có một tuổi thôi đó, gọi tôi là chị đã là già rồi lại còn thêm từ “bà” nữa, bộ cậu muốn tôi già chóng chết sao ?
Quang Anh đến tổng công ty xử lí một số tài liệu quan trọng, sau đó trở về trường, dù sao không thể nghỉ học quá nhiều được, nỡ đâu các Fan đau tim hết một lượt thì sao. Đang đi, anh lại một lần nữa không may mắn đụng phải xe của ai đó, không biết kiếp này anhy làm gì nên tội mà suốt ngày đụng xe vậy trời,. Ông trời có mắt lên vẫn bình thường, không bị xước sát gì (ý tôi nói là chiếc xe của Quang Anh chứ không phải Quang Anh đâu nha ), anh bước ra xe xem nạn nhân có bị làm sao không, nhỡ đâu lại gặp phải yêu quái thì đúng là khổ tận cam lai, phật tổ phải rơi lệ
-Cậu!
-An An, đưa bọn họ lên phòng đi, bây giờ anh có việc bận phải đi rồi, công việc cũng không có nhiều chủ yếu là công việc nhà lặt vặt, cứ thế mà làm
Đó đó, đẹp trai phải như thế chứ, anh à, em ngưỡng mộ anh vô cùng
Cô nhìn anh ta rồi gật đầu đồng ý, đem hết thảy đống đồ đac yêu quý của mình nên phòng rồi nghỉ ngơi một lát cho lại sức. Sau khi chuẩn bị hết đồ đạc, Dương Dương bước ra ngoài, uốn éo vài cái cho lai sức, tại ban nãy đánh cướp hăng quá ý mà. Ông trời quả là không phụ lòng người, Dương bắt gặp ngay An đang đứng ở lan can , không quên mình là ai, Dương hắng giọng
-Bà chị à, chị đừng nói với tôi là chị đang đứng chờ tôi ở đây nha
An An nhíu mày không ngừng chửi rủa, không biết tên tiểu tử thối này từ đâu chui ra có giọng nói mang tính sát thương nặng đến vậy
-Tôi hơn cậu có một tuổi thôi đó, gọi tôi là chị đã là già rồi lại còn thêm từ “bà” nữa, bộ cậu muốn tôi già chóng chết sao ?
Quang Anh đến tổng công ty xử lí một số tài liệu quan trọng, sau đó trở về trường, dù sao không thể nghỉ học quá nhiều được, nỡ đâu các Fan đau tim hết một lượt thì sao. Đang đi, anh lại một lần nữa không may mắn đụng phải xe của ai đó, không biết kiếp này anhy làm gì nên tội mà suốt ngày đụng xe vậy trời,. Ông trời có mắt lên vẫn bình thường, không bị xước sát gì (ý tôi nói là chiếc xe của Quang Anh chứ không phải Quang Anh đâu nha ), anh bước ra xe xem nạn nhân có bị làm sao không, nhỡ đâu lại gặp phải yêu quái thì đúng là khổ tận cam lai, phật tổ phải rơi lệ
-Cậu!
/26
|