Yêu Nghiệt Khuynh Thành: Minh Vương Độc Sủng Cưng Chiều Phi

Chương 133 - Cặp Phu Thê Ngây Thơ

/148


Tiểu Bạch? !

Giọng hô kinh ngạc của Bách Lý Ngôn vang lên.

Bạch Thuật kinh ngạc A một tiếng, ngẩng đầu lên thì đã không thấy Tư Thiên Hoán đâu nữa, đè mi tâm của mình rồi đi theo ra ngoài.

A Trạch đã đuổi theo rồi, không biết là đuổi kịp không nữa. Bách Lý Ngôn nhìn bóng dáng Tô Trạch và Thiên Ưng Ca biến mất không thấy đâu, chờ đợi nói, nếu đuổi theo kịp thì có thể nhìn thấy nữ nhi rồi.

Sắc mặt Tư Thiên Hoán lạnh như băng, trong mắt đầy khói đen, môi mỏng nhếch lên, thật lâu sau mới mở miệng nói, Đuổi không kịp. Tốc độ của Tiểu Bạch ngay cả hắn cũng không theo kịp, vật nhỏ kêu nó đến chính là vì không muốn bị hắn tìm thấy, vật nhỏ nhẫn tâm.

Bách Lý Ngôn thất vọng cúi đầu, đột nhiên nhìn thấy một hộp ngọc tinh xảo trên đất, mắt sáng rực lên, Tiểu Hoán, Vũ Nhi đưa một cái hộp ngọc tới.

Tư Thiên Hoán cúi đầu, nhanh chóng hút hộp ngọc vào trong tay, yên lặng nhìn nó thật lâu rồi mới mở ra, khi nhìn kỹ thì tay còn có chút run rẩy.

Nam hài gọi là Tư Ngọc Thần, nữ nhi gọi Tư Ngọc Thần, nhũ danh là tiểu Lê, tâm trạng khá tốt nên đưa đến cho chàng xem. Bạch Thuật nhìn qua rồi nhẹ giọng đọc chữ trên giấy, sau đó khóe miệng không ngừng run rẩy, xong rồi, lần này ngay cả đứa bé Tiểu Vũ cũng không cho Bạch Lê nhìn thấy.

Trong mắt Tư Thiên Hoán đầy cuồng phong sấm chớp, sắc mặt lạnh như băng, lạnh lùng nhìn ngọn núi xa xa, chiếc lều phía sau đổ rầm, rồi sau đó, hắn bỏ hộp ngọc xuống, nắm lấy tờ giấy xoay người lên ngựa, chạy về phía Vân thành.

Bá mẫu, lần này Tiểu Vũ xong đời rồi. Bạch Thuật thấy Bách Lý Ngôn cẩn thận nhặt hộp ngọc lên thì có lòng tốt nhắc nhở.

Nàng xứng đáng. Bách Lý Ngôn hừ nhẹ, nước mắt chảy ra không dừng được, ba tháng không gặp, cũng không biết nha đầu kia sống thế nào.

Tô Trạch cũng đã trở lại, thấy Bách Lý Ngôn khóc thì nhíu mi, khẩn trương hỏi, Xảy ra chuyện gì?

Khuê nữ của chúng ta đặt tên cho đứa bé rồi để Tiểu Bạch đưa tới cho Tiểu Hoán, nói là ngay cả đứa bé cũng không cho Tiểu Hoán nhìn thấy. Bách Lý Ngôn tức giận đến mức nước mắt lại chảy ra.

Đầu Tô Trạch như lớn thêm ra, bất đắc dĩ thở dài, sau đó cười nhìn về phía Bạch Thuật, Tiểu Thuật, chúc mừng, rốt cục cũng làm cha rồi, Phi Vân quan ta còn ứng phó được, ngươi có muốn trở về xem thử không?

Không cần, Bạch Lê ở đây, ta sẽ không đi. Bạch Thuật lắc đầu, hắn có viết thư nói vẽ lại chân dung của đứa bé cho hắn, như vậy hắn đã cảm thấy mỹ mãn rồi.

Tô Trạch gật đầu, cũng không nhiều lời, nhỏ giọng dỗ Bách Lý Ngôn.

Thiên Ưng Ca cũng đã về, khinh công của Thiên Chiết cung là cao nhất, ngoại trừ Bạch Tùng Lĩnh và Tư Thiên Hoán ra thì chỉ sợ những người khác đều tự thẹn không bằng, nhưng hắn cũng lắc đầu, chỉ có thể nói con người không thể đuổi kịp tốc độ của Tiểu Bạch, dù sao nó cũng là Thần thú.

Khuê nữ của ngươi thật có bản lĩnh, dùng Thần thú để truyền tin, lãng phí. Thiên Ưng Ca nói sự thật, nhưng lại không đúng lúc nên cả ba người đều hung tợn trừng mắt nhìn hắn.

Đêm đó, toàn bộ quân doanh đều tràn ngập vui sướng, bởi vì phó soái mừng thiên kim nên tự mình bỏ tiền ra đãi tiệc cho các tướng sĩ, ngay cả tù binh bị bắt cũng đổi sắc mặt, nhưng không được trọn vẹn là vì chủ soái không ở đây.

Mà Tư Thiên Hoán cũng cố thay một bộ thường phục bằng vải thô, ra roi thúc ngựa, lúc chạy đến Vân thành thì đã xế chiều, rất nhiều tiểu thương đều đã thu dọn đồ đạc về nhà ăn cơm, chưa tới giờ họp chợ đêm cho nên người trên đường cũng không nhiều lắm, Tư Thiên Hoán mờ mịt nhìn cảnh vật xung quanh, nắm cương ngựa, chậm rãi đi trên ngã tư đường, lúc đứng ở trước cửa Thải Vân các thì dừng chân lại, tim không tự chủ mà đập nhanh hơn, ánh mắt nhìn vào bên trong cũng bắt đầu nóng rực.

Nhanh chóng chạy vào Thải Vân các, dựa theo cảm ứng tâm linh tương thông của hắn với vật nhỏ, chậm rãi đi lên lầu hai, khi đứng trước cửa nhã gian thì hốc mắt hơi ướt át, chắc chắn vật nhỏ đang ở bên trong, hắn nâng tay lên muốn đẩy cửa ra thì lại bị một giọng nói ngăn cản.

Vương gia, đã lâu không thấy... Tây Vân cười gượng, nhìn ánh mắt Vương gia càng lúc càng âm lãnh, lưng lạnh rung lên, nâng tay, lắc lắc mảnh vải đen trên tay, nhanh chóng nói, Tiểu Vũ chủ


/148

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status