Yêu Nghiệt Khuynh Thành: Minh Vương Độc Sủng Cưng Chiều Phi

Chương 110 - Chương 100

/148


Quan phủ sao? Sao bọn họ dám bắt chúng ta, các ngươi gạt người!

Tô Tiểu Vũ và Khúc Ngâm liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên ý cười.

Buồn cười, ngươi nghĩ rằng ta không biết sau lưng các ngươi có Thành chủ sao? Nhưng mà thành chủ cũng không lớn bằng hoàng đế? Tô Tiểu Vũ nhổ không ít cánh hoa ném xuống đất, chậm rãi nhìn khắp người hắn, cười quyến rũ như yêu ma.

Nam nhân nhìn nàng cười đến ngây người, cánh hoa rơi vào trong miệng của mình, sau khi lấy lại tinh thần mới liều mạng nhổ ra, thấy nàng không giống như đang nói giỡn, liền liều mạng run rẩy, rốt cuộc bọn họ là ai?

Nói ra thì ngươi chính là công thần phá án, hoàng đế sẽ không lấy mạng của ngươi, nhưng nếu không nói thì ngươi chính là nghịch tặc, tru diệt cửu tộc, chẳng những là cha mẹ, thê nhi của ngươi mà tất cả những người có cùng huyết thống với ngươi đều sẽ chết hết, hơn nữa còn là lăng trì xử tử. Tô Tiểu Vũ nâng ống tay áo, nhẹ nhàngnói, không hề có chút ý uy hiếp người khác.

Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng, ta cũng chỉ bị bọn họ ép buộc thôi, không liên quan đến ta. Nam nhân nghe thấy chuyện này sẽ bị hoàng đế phát hiện thì liền hoảng hốt, sự sợ hãi lan tràn khắp thân thể, không ngừng dập đầu, không ngừng cầu xin tha thứ, đầu bị chảy máu cũng không quan tâm.

Đứng lên rồi nói, ngươi biết được điều gì thì nói cho ta biết, ta sẽ bảo đảm tính mạng cho ngươi. Tô Tiểu Vũ chậm rãi nhếch khóe môi lên, nói.

Nam nhân không dám đứng lên, vẫn quỳ gối tại chỗ, nhưng không dập đầu nữa, run rẩy nhìn hai người một cái, rồi mới nói, Chúng ta bị người ta bắt tới đây, bọn họ là ai ta cũng không biết, bọn họ còn bắt lấy người thân của chúng ta, uy hiếp chúng ta nếu không nghe lời thì sẽ giết người thân, ta biết nơi này toàn là Ngự Mễ, ta cũng không muốn nhân giống này, nhưng nếu không làm thì bọn họ sẽ ép chúng ta ăn, còn giết cả nhà chúng ta nữa, chúng ta cũng chỉ bất đắc dĩ thôi!

Sau khi các ngươi nghiền Ngự Mễ thành bột phấn thì sẽ đưa đi đâu? Khúc Ngâm hỏi.

Không biết, mỗi khi đến mùa thu hoạch đều sẽ có người đến lấy. Nam nhân dừng một chút, lại tiếp tục nói, Năm nay bọn họ còn chưa đến, nhưng chắc chỉ mấy ngày nữa là sẽ tới.

Tô Tiểu Vũ chậm rãi cân nhắc lời nói của hắn, tiếp tục hỏi, Làm sao các ngươi biết thành chủ là chủ nhân của các ngươi?

Có một lần, có người chạy trốn ra ngoài, chạy tới phủ Thành chủ cáo trạng, kết quả bị đánh chết, ngày hôm sau đã bị treo lên cột cờ trong thôn chúng ta, từ khi đó chúng ta đều biết bọn họ cấu kết với quan phủ nên không ai dám đi cáo trạng nữa. Thân thể nam nhân run lên, có thể thấy ký ức đó đã ám ảnh hắn.

Hôm nay ngươi không có gặp chúng ta, ngươi chỉ đi ra ngoài hít thở không khí thôi. Tô Tiểu Vũ lấy được đáp án mình muốn, vừa lòng nở nụ cười, nhân lúc hắn còn không hiểu gì thì vươn tay điểm huyệt của hắn, phi thân đưa hắn về thôn, Ngân Diện phòng thủ ở đó, thấy vậy liền đưa nam nhân đó về chỗ mình bắt hắn đi, sau khi rời đi mới âm thầm giải huyệt đạo cho hắn.

Nam nhân hoảng sợ nhìn bốn phía, thật lâu sau cũng chưa hoàn hồn, đến khi có người gọi hắn hắn mới nói vì trời tối không nhìn rõ đường nên té bị thương, sau đó đi theo người gọi hắn vào phòng.

Ngân Diện, quan sát kỹ, vài ngày nữa sẽ có người đến thu hàng, chờ những người đó vừa đi thì nghĩ cách đưa những người này ra khỏi đây, để cho Bạch Nhất đi theo bọn họ là được rồi. Tô Tiểu Vũ chắp hai tay sau lưng, híp mắt nói.

Ngân Diện ôm quyền đáp, Đạ. Khi ngẩng đầu, đã không còn nhìn thấy Tô Tiểu Vũ và Khúc Ngâm đâu nữa, hắn thầm cảm thán võ công hai người thật cao, khinh công cũng không tệ.

Chợ đêm Thanh thành rất náo nhiệt, thậm chí còn hơn cả ban ngày.

Tiểu Vũ, vì sao không để cho Hoàng đi điều tra, mà phải tự mình đi làm? Khúc Ngâm cầm bánh nướng trong tay cắn một cái, nghi hoặc hỏi.

Nhìn bọn họ có vẻ lơ đãng nhưng thật ra rất yêu quốc gia này, việc làm của những người đó đã uy hiếp đến sự an nguy của Phong quốc, ngươi nói xem bọn họ còn có thể còn sống được sao? Tô Tiểu Vũ thanh thản bước từng bước bên cạnh nàng, nhìn trúng một cây cây trâm, thuận tay cắm lên tóc Khúc Ngâm, thấy không tệ thì quăng một thỏi bạc cho tiểu thương.

Khúc Ngâm thản nhiên cười, chỉnh lại cây trâm, trêu ghẹo nói, Ngươi mua trâm cho ta, mua đồ ăn cho ta, không sợ hai nam nhân kia ghen sao?

Tô Tiểu Vũ nhíu mày, hừ nhẹ, Ngươi đã từng thấy ta sợ ai chưa? Thật ra mua đồ cho Tiểu Khúc Nhi chỉ là thói quen của nàng mà thôi, không có ý gì khác.

Kiêu ngạo, sao ta cảm thấy ngươi lương thiện hơn trước nhiều vậy? Khúc Ngâm hỏi, vốn dĩ Tiểu Vũ giết người không nháy mắt.

Khúc Ngâm bá mẫu, ta lạm sát kẻ vô tội khi nào? Tô Tiểu Vũ liếc nàng một cái, nàng là người thích giết người thế sao? Nàng đã giết ai đâu, ngay cả ngộ thương cũng không có.

Khúc Ngâm gật đầu, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Đổng Trường Dạ và sôi nổi đi tới, còn có Tư Thiên Chanh đi theo phía sau nàng nữa.

Tô Tiểu Vũ cũng nhìn thấy hai người, đang muốn chào hỏi thì thấy Tư Thiên Chanh vì tránh một đứa bé mà đứng không vững, ngã sang bên cạnh.

Đổng Trường Dạ vừa định đỡ lấy nàng đã cảm thấy bên cạnh có một bóng dáng màu đỏ, một mỹ nam tử không đứng đắn vững vàng ôm lấy Tư Thiên Chanh, nàng nhẹ nhàng thở ra nhưng đồng thời cũng lập tức hô, Ngươi buông đại tỷ ra.

Trường Dạ, đây là Tiểu Vũ. Tư Thiên Chanh thấy nàng gào to thì cảm thấy rất bất đắc dĩ, xoa đầu nói.

Hả? Đổng Trường Dạ sửng sốt, nhìn kỹ Tô Tiểu Vũ, sau một lúc lâu mới lắp bắp nói, Thật, đúng thật rồi.

Đại tỷ mang thai, ngươi đã mang nàng ra ngoài thì nên đi theo phía sau nàng để che chở, chứ không phải đi một mình ở phía trước. Tô Tiểu Vũ thản nhiên nhìn nàng, nói.

Đổng Trường Dạ nhìn thấy ánh mắt lạnh nhạt của nàng thì áy náy cúi đầu, nhỏ giọng nói, Thật xin lỗi, sẽ không có lần sau.

Đối với thái độ của nàng Khúc Ngâm cảm thấy thần kỳ, quỷ linh tinh này lại có thể nhận


/148

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status