Sau khi Cửu Hoàng đưa Tích Duyên hồi phủ, liền vội vàng li khai, Tích Duyên mới vừa bước chân vào phủ liền đã hôn mê bất tỉnh, không thấy thân ảnh vội vàng rời đi của Cửu Hoàng sư. Thương thế của Tích Duyên rất nặng, Trương quản gia lại không dám đi thỉnh đại phu, sợ ai mà thấy cô gia nhà bọn họ một thân phủ đầy ứ thanh như thế này sẽ nghĩ loạn thất bát táo.
Thời điểm Tích Duyên tỉnh lại, đã là nhiều ngày sau đó, biết được bạch sư đi rồi, tình tự của Tích Duyên cũng không có dao động nhiều lắm.
Thương thế của nam nhân đã gần như hoàn toàn lành lặn, linh khí cũng khôi phục, là nhờ linh khí khôi phục nên thương thế của y mới có thể tự nhiên khép lại nhanh như vậy, các nơi bị thụ đằng gây ra cũng không còn đau nữa.
Việc đầu tiên mà nam nhân làm sau khi tỉnh lại, chính là lập tức hỏi: “Quản gia, ta không có ở đây mấy ngày nay, Xích huynh đệ trụ tại phủ của chúng ta tình hình như thế nào rồi?”
“Cô gia, ngươi cứ yên tâm, vị Xích huynh đệ kia hai ngày sau khi ngươi rời đi, đã tìm được một khu đất vừa ý ở thành đông bên kia cấu hạ cho mình một ngôi nhà lớn, đúng là có bản lĩnh a!” Trương quản gia nhắc tới Xích Luyện, liền cười đến vẻ mặt vô cùng sáng lạn.
“Vậy là tốt rồi.” Tích Duyên nguyên bản còn lo lắng Xích Luyện trụ lại phủ mình không quen.
“Vị Xích huynh đệ kia bảo chúng ta chờ ngươi trở về rồi liền đi thông tri cho hắn một tiếng, ta định ngày mai sẽ phái người đi báo cho hắn biết.”
Tích Duyên không muốn nhắc tới những chuyện đã phát sinh vài ngày trước đó, Trương quản gia cũng biết cô gia nhà mình đã bị ủy khuất, khả sự tình có lẽ cũng không thể là chuyện đường hoàng gì, vì vậy mà lão đã bắt hạ cấp của Trương quý phủ phải ngậm miệng.
Hôm nay, thời tiết so với mấy ngày trước đây có chút sáng sủa hơn, những ngày gần đây yêu quái tác loạn hoành hành khắp nơi khiến cho Phong Danh thành chìm trong bất an, khiến lòng người cũng trở nên bối rối, Tích Duyên vì có công lao thu yêu nên được quan phủ phái người đến thỉnh đến nha môn lĩnh số tiền được treo thưởng.
Tích Duyên đang muốn xuất môn, lại bị lão quản gia ngăn lại: “Cô gia, lần trước vị Cửu Hoàng công tử giúp ngươi trở về, muốn ta chuyển đạt ngươi, rằng ngươi cần phải đợi thương thế chuyển biến hảo lên một chút mới có thể rời khỏi môn, nếu không là tự ngươi rước lấy phiền toái.”
Tích Duyên dừng lại cước bộ, hỏi Trương quản gia: “Người nọ, còn nói cái gì khác?”
“Hắn nói, nếu ngươi không nghe lời khuyên của hắn cứ như vậy đi ra ngoài, kia lần sau thời điểm hắn tới, hắn sẽ khiến ngươi đau đến phải khóc hô cầu hắn, chậm một chút......” Trương quản gia ấp a ấp úng chuyển đạt hoàn tất lời nói của Cửu Hoàng, nhìn đến biểu tình trên khuôn mặt của Tích Duyên đại biến, lão liền biết không ổn, thừa dịp Tích Duyên còn đang vô cùng sững sờ, liền trộm lẻn ra phía sau viện để xử lý hạ nhân không nghe lời.
Buồn cười......
Tích Duyên ngốc lăng tại chỗ một lúc lâu mới hoàn hồn trở lại, tên dã thú gọi Cửu Hoàng kia, cư nhiên bắt quản gia phải chuyển đạt loại chuyện như thế này......
Cuối cùng, Tích Duyên vẫn là không có li khai khỏi phủ, y phân phó hạ nhân trong phủ đi lĩnh số tiền thưởng, đổi thành gạo cùng bánh mỳ phân phác cho những người nghèo trong thành. Việc Tích Duyên hành thiện liền rất nhanh đã truyền đến tai Xích Luyện.
Vào chạng vạng.
Xích Luyện nhiều ngày không gặp mang theo thuốc bổ đăng môn đến thăm, nam nhân cảm thấy được rất kỳ quái, không biết có phải là y cùng với Xích Luyện bát tự không hợp, hay là vì nguyên nhân nào khác, mà mỗi lần Xích Luyện đến thăm y, sang ngày thứ hai, linh khí trên người y sẽ giảm bớt đi không ít, nam nhân cũng có chú ý tới điều này, khả y lại không có thời gian để mà ngồi cẩn thận suy nghĩ, chỉ cho rằng là trùng hợp mà thôi.
Xích Luyện tới Trương phủ, liền xem nơi này như chính mình quý phủ, thân thủ đưa tới quản gia, rồi phân phó vị quản gia kia làm tổ yến. Huyết yến thượng đẳng này đều là do những người muốn nịnh bợ hắn tặng cho, hắn lưu trữ cũng vô dụng, không bằng đem cấp cho nam nhân, chắc chắn nam nhân nhất định hội sẽ rất cảm động.
Nhìn đến nam nhân sắc mặt không tốt lắm, khí sắc cùng bộ dáng có chút suy yếu, hắn trong lòng liền nổi lên bất mãn. Tích Duyên này nam nhân cư nhiên có thể ngay cả mệnh cũng không cần, đơn độc một thân một mình mà đi trừ yêu, lá gan to thế này đúng là thường nhân khó có thể có được a.
Nếu nói dễ nghe, thì là anh dũng; còn nếu nói khó nghe, thì chính là ngu xuẩn......
“Tích đại ca, linh khí của ngươi liệu có thể khôi phục lại hay không?” Xích Luyện khá là quan tâm đến linh khí trong cơ thể nam nhân, nếu không hắn những ngày gần đây không phải xem như đến Trương phủ không công rồi sao, “Ngươi đối phó với yêu vật kia khiến thân thể bị tổn thương, hiện giờ cần phải bồi bổ trở lại, ngươi nếu là muốn bổ dược hay dược liệu, cứ việc nói với ta, ta sẽ thay ngươi đưa tới.”
Nam nhân có chút cảm động, Xích Luyện đối y hảo như vậy, khiến y thực không biết như thế nào để báo đáp.
“Đúng rồi, Xích huynh đệ, hôn sự của muội muội ngươi tiến hành như thế nào rồi?” Tích Duyên nhớ rõ Xích Luyện từng nói qua chuyện này, vị hôn phu của Ngọc Li hình như là Hà viên ngoại.
“Ngươi không cần quan tâm, hết thảy đều rất thỏa đáng, đến ngày Ngọc Li thành thân, ngươi chỉ cần hãnh diện đến đó xem lễ là được rồi.” Song mâu hẹp dài thâm thúy mê người của Xích Luyện nhìn chăm chú vào ánh mắt bình tĩnh của nam nhân, “Tích đại ca, tẩu tử đã hồi phủ chửa? Gần đây nghe nói Lâm thành cũng bị yêu quái hoành hành, ngươi xem có phải hay không cần phái người đi đón tẩu tử.”
Mới nói đến Trương Tử Yến, Trương quản gia đã chạy đến thông báo tin vui: “Cô gia, tiểu thư đã trở lại!”
Thời điểm Tích Duyên tỉnh lại, đã là nhiều ngày sau đó, biết được bạch sư đi rồi, tình tự của Tích Duyên cũng không có dao động nhiều lắm.
Thương thế của nam nhân đã gần như hoàn toàn lành lặn, linh khí cũng khôi phục, là nhờ linh khí khôi phục nên thương thế của y mới có thể tự nhiên khép lại nhanh như vậy, các nơi bị thụ đằng gây ra cũng không còn đau nữa.
Việc đầu tiên mà nam nhân làm sau khi tỉnh lại, chính là lập tức hỏi: “Quản gia, ta không có ở đây mấy ngày nay, Xích huynh đệ trụ tại phủ của chúng ta tình hình như thế nào rồi?”
“Cô gia, ngươi cứ yên tâm, vị Xích huynh đệ kia hai ngày sau khi ngươi rời đi, đã tìm được một khu đất vừa ý ở thành đông bên kia cấu hạ cho mình một ngôi nhà lớn, đúng là có bản lĩnh a!” Trương quản gia nhắc tới Xích Luyện, liền cười đến vẻ mặt vô cùng sáng lạn.
“Vậy là tốt rồi.” Tích Duyên nguyên bản còn lo lắng Xích Luyện trụ lại phủ mình không quen.
“Vị Xích huynh đệ kia bảo chúng ta chờ ngươi trở về rồi liền đi thông tri cho hắn một tiếng, ta định ngày mai sẽ phái người đi báo cho hắn biết.”
Tích Duyên không muốn nhắc tới những chuyện đã phát sinh vài ngày trước đó, Trương quản gia cũng biết cô gia nhà mình đã bị ủy khuất, khả sự tình có lẽ cũng không thể là chuyện đường hoàng gì, vì vậy mà lão đã bắt hạ cấp của Trương quý phủ phải ngậm miệng.
Hôm nay, thời tiết so với mấy ngày trước đây có chút sáng sủa hơn, những ngày gần đây yêu quái tác loạn hoành hành khắp nơi khiến cho Phong Danh thành chìm trong bất an, khiến lòng người cũng trở nên bối rối, Tích Duyên vì có công lao thu yêu nên được quan phủ phái người đến thỉnh đến nha môn lĩnh số tiền được treo thưởng.
Tích Duyên đang muốn xuất môn, lại bị lão quản gia ngăn lại: “Cô gia, lần trước vị Cửu Hoàng công tử giúp ngươi trở về, muốn ta chuyển đạt ngươi, rằng ngươi cần phải đợi thương thế chuyển biến hảo lên một chút mới có thể rời khỏi môn, nếu không là tự ngươi rước lấy phiền toái.”
Tích Duyên dừng lại cước bộ, hỏi Trương quản gia: “Người nọ, còn nói cái gì khác?”
“Hắn nói, nếu ngươi không nghe lời khuyên của hắn cứ như vậy đi ra ngoài, kia lần sau thời điểm hắn tới, hắn sẽ khiến ngươi đau đến phải khóc hô cầu hắn, chậm một chút......” Trương quản gia ấp a ấp úng chuyển đạt hoàn tất lời nói của Cửu Hoàng, nhìn đến biểu tình trên khuôn mặt của Tích Duyên đại biến, lão liền biết không ổn, thừa dịp Tích Duyên còn đang vô cùng sững sờ, liền trộm lẻn ra phía sau viện để xử lý hạ nhân không nghe lời.
Buồn cười......
Tích Duyên ngốc lăng tại chỗ một lúc lâu mới hoàn hồn trở lại, tên dã thú gọi Cửu Hoàng kia, cư nhiên bắt quản gia phải chuyển đạt loại chuyện như thế này......
Cuối cùng, Tích Duyên vẫn là không có li khai khỏi phủ, y phân phó hạ nhân trong phủ đi lĩnh số tiền thưởng, đổi thành gạo cùng bánh mỳ phân phác cho những người nghèo trong thành. Việc Tích Duyên hành thiện liền rất nhanh đã truyền đến tai Xích Luyện.
Vào chạng vạng.
Xích Luyện nhiều ngày không gặp mang theo thuốc bổ đăng môn đến thăm, nam nhân cảm thấy được rất kỳ quái, không biết có phải là y cùng với Xích Luyện bát tự không hợp, hay là vì nguyên nhân nào khác, mà mỗi lần Xích Luyện đến thăm y, sang ngày thứ hai, linh khí trên người y sẽ giảm bớt đi không ít, nam nhân cũng có chú ý tới điều này, khả y lại không có thời gian để mà ngồi cẩn thận suy nghĩ, chỉ cho rằng là trùng hợp mà thôi.
Xích Luyện tới Trương phủ, liền xem nơi này như chính mình quý phủ, thân thủ đưa tới quản gia, rồi phân phó vị quản gia kia làm tổ yến. Huyết yến thượng đẳng này đều là do những người muốn nịnh bợ hắn tặng cho, hắn lưu trữ cũng vô dụng, không bằng đem cấp cho nam nhân, chắc chắn nam nhân nhất định hội sẽ rất cảm động.
Nhìn đến nam nhân sắc mặt không tốt lắm, khí sắc cùng bộ dáng có chút suy yếu, hắn trong lòng liền nổi lên bất mãn. Tích Duyên này nam nhân cư nhiên có thể ngay cả mệnh cũng không cần, đơn độc một thân một mình mà đi trừ yêu, lá gan to thế này đúng là thường nhân khó có thể có được a.
Nếu nói dễ nghe, thì là anh dũng; còn nếu nói khó nghe, thì chính là ngu xuẩn......
“Tích đại ca, linh khí của ngươi liệu có thể khôi phục lại hay không?” Xích Luyện khá là quan tâm đến linh khí trong cơ thể nam nhân, nếu không hắn những ngày gần đây không phải xem như đến Trương phủ không công rồi sao, “Ngươi đối phó với yêu vật kia khiến thân thể bị tổn thương, hiện giờ cần phải bồi bổ trở lại, ngươi nếu là muốn bổ dược hay dược liệu, cứ việc nói với ta, ta sẽ thay ngươi đưa tới.”
Nam nhân có chút cảm động, Xích Luyện đối y hảo như vậy, khiến y thực không biết như thế nào để báo đáp.
“Đúng rồi, Xích huynh đệ, hôn sự của muội muội ngươi tiến hành như thế nào rồi?” Tích Duyên nhớ rõ Xích Luyện từng nói qua chuyện này, vị hôn phu của Ngọc Li hình như là Hà viên ngoại.
“Ngươi không cần quan tâm, hết thảy đều rất thỏa đáng, đến ngày Ngọc Li thành thân, ngươi chỉ cần hãnh diện đến đó xem lễ là được rồi.” Song mâu hẹp dài thâm thúy mê người của Xích Luyện nhìn chăm chú vào ánh mắt bình tĩnh của nam nhân, “Tích đại ca, tẩu tử đã hồi phủ chửa? Gần đây nghe nói Lâm thành cũng bị yêu quái hoành hành, ngươi xem có phải hay không cần phái người đi đón tẩu tử.”
Mới nói đến Trương Tử Yến, Trương quản gia đã chạy đến thông báo tin vui: “Cô gia, tiểu thư đã trở lại!”
/332
|