Biết được thành ngoại có cao nhân, Tích Duyên liền lập tức chuẩn bị đến đó.
Lần này, Xích Luyện không cùng nam nhân đồng hành, lý do là vào đêm nguy hiểm, Trương phủ cũng cần phải có người ở lại, huống chi cũng cần phải có người chiếu cố những thôn dân thương hoạn, Tích Duyên biết ban đêm nguy hiểm, yêu ma rất nhiều, cũng hiểu được vì sao Xích Luyện không theo hắn đi, để tránh gặp nguy hiểm, vì thế, nam nhân liền tự mình mà tiến đến thành nam.
Ban đêm, bên trong Phong Danh thành trừ bỏ phố hoa, cơ hồ không có ai đi lại. Dân chúng đều sợ yêu nghiệt loạn phá nơi nơi, ban đêm xuất hành thì phi thường không tốt, cửu nhi cửu chi (dần dà) tất cả mọi người đều đóng cửa tuyệt không ra ngoài, ban đêm cũng không dám đốt đèn, quan phủ cũng phát ra bố cáo lệnh bách tính ban đêm không được xuất môn, bớt lên núi, giảm thiểu thời gian làm mọi thứ, hơn nữa không nên một mình đơn độc để tránh gặp phải yêu vật.
Ban đêm trừ bên ngoài phố hoa, trong thành là một mảnh tối đen.
Tích Duyên một mình một người cầm đèn ***g đi vào khách *** ở nam thành. Đến được khách *** thì chỉ thấy đại môn đóng chặt, y chỉ có thể tắt đèn ***g theo cửa sau của khách *** đi vào.
“Ngươi là ai?” Hộ viện canh cửa sau thấy Tích Duyên liền ngăn cản.
Tứ phía tối đen như mực, chỉ có thể nghe thấy tiếng kêu của điểu trùng.
“Ta gọi Tích Duyên, tới đây là nhờ cao nhân hỗ trợ, làm phiền ngươi dàn xếp một chút.”
“Tiểu nhân có mắt như mù, hôm nay trời rất tối, tiểu nhân vừa rồi không nhận ra người tới, lão bản chúng ta lại không cho ta đốt đèn, nói là để tránh đưa tới sơn tinh yêu quái.”
Hộ viện nghe được chính là cô gia đại danh lừng lẫy của Trương phủ, lập tức liền trở nên khách khí. Trương phủ ở Phong Danh thành uy vọng rất cao, mà danh tự của Tích Duyên ở Phong Danh thành cũng đã truyền khắp, không ai không biết hắn là tân cô gia của Trương phủ.
Tích Duyên đem đèn ***g đã tắt giao cho hộ viện: ” Hôm nay có thôn dân bị yêu nghiệt tập kích, ta tới đây để thỉnh giáo cao nhân, tiểu huynh đệ xin hỏi có thể hay không nói cho ta biết, vị cao nhân mấy ngày trước đây đã bắt được mấy con diễm yêu trụ tại phòng nào?”
“Vị cao nhân kia ở tại Thiên tự phòng, theo con đường này thẳng……” hộ viện còn chưa dứt lời, bỗng nghe Tích Duyên nói một tiếng đa tạ, thân ảnh chợt lóe liền biến mất ở hậu viện của khách ***. Hộ viện là còn chưa kịp nói, cao nhân phân phó đêm nay không muốn bị người quấy rầy hắn.
Tích Duyên rất nhanh đã tới được nơi gọi là Thiên tự phòng, nơi này cũng chính là căn phòng tốt nhất của khách ***. Y vừa dừng lại trước cửa, liền nghe có tiếng cười của nữ nhân vọng ra từ bên trong.
Hay vị cao nhân này là nữ nhân?
Tích Duyên cũng không kịp nghĩ lại, đã liền đưa tay trực tiếp gõ cửa: “Xin hỏi cao nhân có hay không đã ngủ? Nếu không ngủ, làm phiền mở cửa ra, tại hạ Tích Duyên, có việc muốn nhờ.” Tích Duyên cũng không dong dài, trực tiếp biểu lộ lí do vì sao mình đến đây.
Tiếng cười bên trong cánh cửa phát ra lại càng trở nên yêu dị, hơn nữa theo sau liền có liên tiếp những tiếng cười khác, trong phòng chắc chắn không phải chỉ có một người. Ngay lúc này, Tích Duyên cảm giác được một cỗ âm khí theo khe hỡ của cửa tiết ra.
Y chau mày, không thỉnh liền tự ý nhập, đẩy cửa xông vào, lập tức y đưa tay áo che mũi, cả sáu cánh cửa của căn phòng đều gắt gao khép chặt lại, âm khí không thể tiết ra ngoài đều quanh quẩn trong phòng. Âm khí tất cả là bị rò rĩ, quay vòng rồi lại trở về cơ thể yêu nghiệt.
Trong phòng có người lại như không có người, bị sự xâm phạm của Tích Duyên mà chẳng có mảy may phản ứng. Giữa phòng có đặt một cái bình phong, tiếng cười kia là theo mặt sau bình phong truyền đến, ánh nến u ám bên trong căn phòng khiến nó vừa có vẻ quỷ dị lại vừa tối tăm, u ám.
Mặt sau bình phong, năm con diễm quỹ quần áo loã lồ quay chung quanh một vị ngân phát thanh niên tuấn mỹ. Vị thanh niên kia đối mặt với năm nữ quỷ xinh đẹp bên người đang đùa giỡn mình, vẫn như trước bất động thanh sắc nhắm lại hai mắt. Y phục trên người đã sớm bị lôi kéo đến xốc xếch, cả bờ ngực đều sưởng lộ tái ngoại < *xịt máu* >, mặc cho năm con nữ quỷ làm mọi động tác dụ dỗ, hắn thủy chung đều ngồi một chỗ bất động vững như Thái sơn.
Phật Hàng……
Nam nhân lập tức liền nhận ra cao nhân bị nữ quỷ vây quanh chính là Phật Hàng, là đệ tử pháp thuật cao cường của Thanh Phong cốc. Áo cà sa ngân sắc trên người hắn xốc xếch mở rộng, hắn bên cạnh năm nữ quỷ xinh đẹp, y phục bạo lộ, đản hung lộ nhũ, kia khinh bạc xiêm y che không được đường cong lả lướt. Nhìn đến cảnh tượng *** loạn này, Tích Duyên mở to hai tròng mắt, kinh ngạc đến nói không ra lời.
Thân pháp của Tích Duyên rất nhẹ, trầm tĩnh. Tại cái không khí *** mĩ quỷ dị giữa các nữ quỷ cùng nam tử này, không một ai phát hiện ra sự tồn tại của y. Trong căn phòng ánh nến lắc lư chao đảo vô cùng u ám, không khí lại tràn ngập âm khí nặng nề.
“Phật Hàng, định lực của ngươi tỷ muội chúng ta đã được chứng kiến, rất cao a,chúng ta quả thật không thể dao động định lực của ngươi.” Năm diễm quỷ liên tục mò mẫm thân thể Phật Hàng, ở trên người hắn mà cọ xát.
Phật Hàng nhắm mắt lại cười khẽ thành tiếng: ” Vậy làm hết những gì các ngươi có thể, câu dẫn ngô, làm cho ngô không khống chế được.” Đối với Phật Hàng mà nói, này chính là một thí nghiệm để tăng thêm định lực của bản thân.
Lần này, Xích Luyện không cùng nam nhân đồng hành, lý do là vào đêm nguy hiểm, Trương phủ cũng cần phải có người ở lại, huống chi cũng cần phải có người chiếu cố những thôn dân thương hoạn, Tích Duyên biết ban đêm nguy hiểm, yêu ma rất nhiều, cũng hiểu được vì sao Xích Luyện không theo hắn đi, để tránh gặp nguy hiểm, vì thế, nam nhân liền tự mình mà tiến đến thành nam.
Ban đêm, bên trong Phong Danh thành trừ bỏ phố hoa, cơ hồ không có ai đi lại. Dân chúng đều sợ yêu nghiệt loạn phá nơi nơi, ban đêm xuất hành thì phi thường không tốt, cửu nhi cửu chi (dần dà) tất cả mọi người đều đóng cửa tuyệt không ra ngoài, ban đêm cũng không dám đốt đèn, quan phủ cũng phát ra bố cáo lệnh bách tính ban đêm không được xuất môn, bớt lên núi, giảm thiểu thời gian làm mọi thứ, hơn nữa không nên một mình đơn độc để tránh gặp phải yêu vật.
Ban đêm trừ bên ngoài phố hoa, trong thành là một mảnh tối đen.
Tích Duyên một mình một người cầm đèn ***g đi vào khách *** ở nam thành. Đến được khách *** thì chỉ thấy đại môn đóng chặt, y chỉ có thể tắt đèn ***g theo cửa sau của khách *** đi vào.
“Ngươi là ai?” Hộ viện canh cửa sau thấy Tích Duyên liền ngăn cản.
Tứ phía tối đen như mực, chỉ có thể nghe thấy tiếng kêu của điểu trùng.
“Ta gọi Tích Duyên, tới đây là nhờ cao nhân hỗ trợ, làm phiền ngươi dàn xếp một chút.”
“Tiểu nhân có mắt như mù, hôm nay trời rất tối, tiểu nhân vừa rồi không nhận ra người tới, lão bản chúng ta lại không cho ta đốt đèn, nói là để tránh đưa tới sơn tinh yêu quái.”
Hộ viện nghe được chính là cô gia đại danh lừng lẫy của Trương phủ, lập tức liền trở nên khách khí. Trương phủ ở Phong Danh thành uy vọng rất cao, mà danh tự của Tích Duyên ở Phong Danh thành cũng đã truyền khắp, không ai không biết hắn là tân cô gia của Trương phủ.
Tích Duyên đem đèn ***g đã tắt giao cho hộ viện: ” Hôm nay có thôn dân bị yêu nghiệt tập kích, ta tới đây để thỉnh giáo cao nhân, tiểu huynh đệ xin hỏi có thể hay không nói cho ta biết, vị cao nhân mấy ngày trước đây đã bắt được mấy con diễm yêu trụ tại phòng nào?”
“Vị cao nhân kia ở tại Thiên tự phòng, theo con đường này thẳng……” hộ viện còn chưa dứt lời, bỗng nghe Tích Duyên nói một tiếng đa tạ, thân ảnh chợt lóe liền biến mất ở hậu viện của khách ***. Hộ viện là còn chưa kịp nói, cao nhân phân phó đêm nay không muốn bị người quấy rầy hắn.
Tích Duyên rất nhanh đã tới được nơi gọi là Thiên tự phòng, nơi này cũng chính là căn phòng tốt nhất của khách ***. Y vừa dừng lại trước cửa, liền nghe có tiếng cười của nữ nhân vọng ra từ bên trong.
Hay vị cao nhân này là nữ nhân?
Tích Duyên cũng không kịp nghĩ lại, đã liền đưa tay trực tiếp gõ cửa: “Xin hỏi cao nhân có hay không đã ngủ? Nếu không ngủ, làm phiền mở cửa ra, tại hạ Tích Duyên, có việc muốn nhờ.” Tích Duyên cũng không dong dài, trực tiếp biểu lộ lí do vì sao mình đến đây.
Tiếng cười bên trong cánh cửa phát ra lại càng trở nên yêu dị, hơn nữa theo sau liền có liên tiếp những tiếng cười khác, trong phòng chắc chắn không phải chỉ có một người. Ngay lúc này, Tích Duyên cảm giác được một cỗ âm khí theo khe hỡ của cửa tiết ra.
Y chau mày, không thỉnh liền tự ý nhập, đẩy cửa xông vào, lập tức y đưa tay áo che mũi, cả sáu cánh cửa của căn phòng đều gắt gao khép chặt lại, âm khí không thể tiết ra ngoài đều quanh quẩn trong phòng. Âm khí tất cả là bị rò rĩ, quay vòng rồi lại trở về cơ thể yêu nghiệt.
Trong phòng có người lại như không có người, bị sự xâm phạm của Tích Duyên mà chẳng có mảy may phản ứng. Giữa phòng có đặt một cái bình phong, tiếng cười kia là theo mặt sau bình phong truyền đến, ánh nến u ám bên trong căn phòng khiến nó vừa có vẻ quỷ dị lại vừa tối tăm, u ám.
Mặt sau bình phong, năm con diễm quỹ quần áo loã lồ quay chung quanh một vị ngân phát thanh niên tuấn mỹ. Vị thanh niên kia đối mặt với năm nữ quỷ xinh đẹp bên người đang đùa giỡn mình, vẫn như trước bất động thanh sắc nhắm lại hai mắt. Y phục trên người đã sớm bị lôi kéo đến xốc xếch, cả bờ ngực đều sưởng lộ tái ngoại < *xịt máu* >, mặc cho năm con nữ quỷ làm mọi động tác dụ dỗ, hắn thủy chung đều ngồi một chỗ bất động vững như Thái sơn.
Phật Hàng……
Nam nhân lập tức liền nhận ra cao nhân bị nữ quỷ vây quanh chính là Phật Hàng, là đệ tử pháp thuật cao cường của Thanh Phong cốc. Áo cà sa ngân sắc trên người hắn xốc xếch mở rộng, hắn bên cạnh năm nữ quỷ xinh đẹp, y phục bạo lộ, đản hung lộ nhũ, kia khinh bạc xiêm y che không được đường cong lả lướt. Nhìn đến cảnh tượng *** loạn này, Tích Duyên mở to hai tròng mắt, kinh ngạc đến nói không ra lời.
Thân pháp của Tích Duyên rất nhẹ, trầm tĩnh. Tại cái không khí *** mĩ quỷ dị giữa các nữ quỷ cùng nam tử này, không một ai phát hiện ra sự tồn tại của y. Trong căn phòng ánh nến lắc lư chao đảo vô cùng u ám, không khí lại tràn ngập âm khí nặng nề.
“Phật Hàng, định lực của ngươi tỷ muội chúng ta đã được chứng kiến, rất cao a,chúng ta quả thật không thể dao động định lực của ngươi.” Năm diễm quỷ liên tục mò mẫm thân thể Phật Hàng, ở trên người hắn mà cọ xát.
Phật Hàng nhắm mắt lại cười khẽ thành tiếng: ” Vậy làm hết những gì các ngươi có thể, câu dẫn ngô, làm cho ngô không khống chế được.” Đối với Phật Hàng mà nói, này chính là một thí nghiệm để tăng thêm định lực của bản thân.
/332
|