Xe ngựa đụng vào đá vụn, có chút nghiêng, xóc nảy vài cái liền khôi phục bình thường.
Bởi vì xe ngựa bị nghiêng nên làm cho cả người nam nhân đều đè tới trên người Mạt Đồng, hai người gần kề như thế, đôi môi gắt gao quấn quít lấy lấy nhau như cũ, không bị ảnh hưởng gì.
Miệng nam nhân hơi hơi phát ra than nhẹ, hắn đang gọi tên của Mạt Đồng, tuy rằng thanh âm nhỏ bé yếu ớt rất nhỏ khiến người ta rất khó có thể nghe thấy nhưng Mạt Đồng lại nghe rõ ràng.
Phản ứng lần này của nam nhân làm cho Mạt Đồng thực vừa lòng, hai tay của y vói vào trong y phục của nam nhân, hai tay ái muội di chuyển trên làn da bóng loáng mềm dẻo của nam nhân……..
Y phục của nam nhân sắp bị Mạt Đồng cởi ra……..
Hơi thở của 2 người rất nóng, giống như muốn làm phỏng hai má của cả 2, nhưng ngọn lửa lục căn bất tịnh này bất ngờ bốc lên khiến cho môi lưỡi của hai người càng quấn chặt, hai tay của Mạt Đồng khẽ vuốt thân thể của nam nhân, càng dùng sức, càng cuồng loạn……..
Y phục của nam nhân bị Mạt Đồng vò tới lộn xộn, đai lưng cũng lỏng lẻo, áo cũng rộng mở, bả vai cũng đều lộ ra, liền ngay cả địa phương chắc mẩy mê người trước ngực của nam nhân cũng như ẩn như hiện……….
“Nóng quá, nhất định là bị phong hàn, một lát tới nha môn rồi hảo hảo nghỉ ngơi”. Mạt Đồng hôn cằm của nam nhân, đôi môi y chậm rãi ma sát đôi môi nóng bỏng của nam nhân, 1 tay y ôm thắt lưng của nam nhân sờ tới sờ lui, 1 tay đùa bỡn trước ngực của nam nhân…….
“Ta thật là khó chịu”. Đôi mắt ướt át của nam nhân dõi theo Mạt Đồng, hắn thật sự rất khó chịu.
Ánh mắt ướt át như vậy………
Thực khiến kẻ khác tâm động………
Mạt Đồng vừa hôn nam nhân vừa ngậm đôi môi của nam nhân, hàm hồ thì thầm 1 câu: “Vậy ngươi nghĩ muốn ta làm như thế nào?”. Bởi vì hai người đang hôn môi nên thời điểm nói chuyện thì thanh âm rất mơ hồ, không rõ ràng lắm.
Nam nhân nói 1 câu gì đó nhưng Mạt Đồng không có nghe rõ, nhưng y vẫn tự chủ trương ôm nam nhân tới trên đùi, làm cho nam nhân mở 2 chân ra, đối mặt khóa ngồi ở trên đùi y………
Nam nhân bị Mạt Đồng khiến cho y sam lộn xộn, sợi tóc bị mưa làm ướt nhẹp, rơi bọt nước, tóc nam nhân dùng 1 cái dây dây cột tóc cột ở sau lưng, hiện đã bị khiến cho lỏng lẻo rơi rơi rụng rụng………
Ngọn đèn ***g sắc điệu mờ nhạt trong xe ngựa làm bên trong xe tăng thêm hơi thở ái muội, hai tay của Mạt Đồng thăm dò trong y phục của nam nhân, nam nhân cảm giác được y qua lại nhẹ vỗ về chân của nam nhân, chân của nam nhân do chạm vào độ ấm quen thuộc mà run rẩy, nam nhân cường chống tựa thân thể vào trên người của y, độ ấm truyền đến từ thân thể của y làm cho nam nhân có chút sửng sốt.
Đêm qua dầm mưa hơn nữa xe ngựa xóc nảy làm cho đầu óc của nam nhân có chút choáng váng.
Nam nhân có thể cảm giác được đầu lưỡi nóng ướt của Mạt Đồng đang chậm rãi tới lui ở làn da trên đầu vai của hắn ……..
Nam nhân cảm giác rõ ràng bàn tay ấm áp của Mạt Đồng đang bao trùm lửa nóng giữa hai chân của hắn………
Thậm chí rõ rõ ràng ràng cảm giác được ngón tay thon dài bá đạo của Mạt Đồng xâm chiếm hắn………
Đầu của nam nhân thực choáng, dạ dày của hắn rất khó chịu, bởi vì tối hôm qua cho tới bây giờ cũng chưa ăn cơm, làm cho hắn vô cùng đói bụng, thần chí của hắn có chút phân tán, cường chống thân thể, cảm giác ngón tay thon dài của Mạt Đồng xâm nhập……….
Chiếm giữ……….
Xúc cảm kia có chút hơi man mát làm cho nam nhân không tự chủ kẹp chặt chân, ngón tay của Mạt Đồng bị hắn hút lấy, vô ý thức nuốt càng sâu, xúc cảm nóng ướt cùng nóng bỏng làm cho Mạt Đồng trở nên có chút nôn nóng.
Nam nhân này giống như đang mời y, tuy rằng ngoài miệng nam nhân không nói chuyện, chỉ là kiềm nén “ân, hừm” 2 tiếng, nhưng âm thanh kiềm nén trầm thấp kia của nam nhân, cùng đôi mắt ướt át lại mê ly, vô tình khơi lên nhiệt tình của Mạt Đồng, hơn nữa…….
Hơn nữa……..
Thân thể của 2 người dán sát nhau, theo xóc nảy của xe ngựa cùng ma sát của y liêu, làm cho Mạt Đồng bị cọ ra lửa luôn, vốn thầm nghĩ hôn hôn nam nhân, ôm ôm nam nhân, nam nhân vô ý thức cọ cọ làm y không dừng tay được.
Mạt Đồng nhanh chóng ngẩng đầu, bá đạo kéo thấp đầu của nam nhân xuống, đôi môi kia lấp kín đôi môi nóng lên của nam nhân, mút cái lưỡi nóng bỏng của nam nhân, xúc cảm tuyệt vời kia làm y càng hút càng sâu, càng quấn càng chặt………
Hai ngón tay của Mạt Đồng đều bị nam nhân nuốt vào toàn bộ, động dẫn chậm rãi kia cùng động tác bên trong, làm cho nam nhân mấy lần nghĩ muốn thối lui nhưng không lui được………
Động tác của Mạt Đồng thực bá đạo, thế rất mạnh, y chuyển động ma sát gắng sức làm cho nam nhân kẹp chặt chân.
“Mạt Đồng, ngươi nhẹ một chút………”. Nam nhân vô lực cúi đầu chôn ở đầu vai của Mạt Đồng, thanh âm của hắn rất không ổn định, trên người hắn lúc lạnh lúc nóng, cái trán nóng tới phỏng người.
“Ngươi hừ nhiều mấy cái nữa thì ta nhẹ một chút”. Mạt Đồng nghiêng đầu ngậm lỗ tai của nam nhân, hôn lỗ tai mẫn cảm của nam nhân, y cảm giác được cơ thể của nam nhân căng cứng, động tác trên tay y trở nên càng thêm bá đạo.
Cho tới bây giờ Mạt Đồng đều chưa chạm vào 1 góc của ôn nhu, nhưng mặc dù động tác của y có mạnh bạo nhưng vẫn chưa làm đau nam nhân, điều này an ủi nam nhân 1 chút, nam nhân trừ bỏ hai chân run rẩy ra thì thanh âm yếu ớt kia lại làm cho y khó có thể tự kiềm chế.
Ngón tay Mạt Đồng đảo quanh địa phương mẫn cảm khiến cho nam nhân đang hỗn loạn chỉ có thể tùy ý y bài bố, nam nhân nhíu mày, miệng khẽ ngâm nga, cho tới khi y lấy tay thay nam nhân giải quyết vấn đề.
Nam nhân làm dơ y phục của Mạt Đồng……….
Vết dơ dính ở trên y phục của Mạt Đồng………
Nam nhân vừa mới trải qua một phen “thăng trầm” thì bây giờ có chút hơi hơi thở dốc, đáy mắt bình tĩnh của hắn bịt kín một tầng hơi nước lờ mờ, bởi vì làm dơ y phục sang quý của Mạt Đồng nên hắn cảm thấy rất có lỗi.
“Xin lỗi, ta không nhịn được”. Nam nhân thực thành thật, lúc này còn giải thích đâu ra đó, “Tuy rằng ta đền không nổi nhưng ta sẽ giặt cho ngươi”.
Mạt Đồng nhìn nam nhân chằm chằm.
Nam nhân thấy Mạt Đồng không nói được một lời mà nhìn mình chằm chằm thì hắn lại bổ sung một câu xin lỗi: “Sẽ không để lại vết dơ gì đâu, ta sẽ giặt sạch, giặt tới khi ngươi hài lòng mới thôi”.
Nam nhân nghĩ muốn giơ tay lau sạch cho Mạt Đồng, lại đụng tới địa phương không biết khi nào đã có cảm giác của Mạt Đồng, hắn lập tức đã nghĩ rút tay về nhưng lại bị Mạt Đồng dùng sức giữ lại.
“Ai muốn ngươi giặt cho ta chứ”. Ánh mắt của Mạt Đồng dừng ở vẻ mặt dịu ngoan kia của nam nhân.
Phát hiện nam nhân bởi vì lời nói của y mà rủ mắt xuống. Mạt Đồng vừa giữ tay của nam nhân, làm cho tay của nam nhân làm theo động tác của y, chậm rãi xoa nắn địa phương phát cứng phát nóng của y, vừa dùng ngón tay thon dài yêu thương nam nhân……….
Ánh mắt của nam nhân nhìn Mạt Đồng thủy chung đều thực ôn nhu, cái loại bộ dáng nghĩ muốn cự tuyệt này nhưng lại không biết như thế nào mở miệng làm cho Mạt Đồng rất là thích.
Nam nhân vô lực dưới sự lôi kéo của Mạt Đồng, cách vải dệt sờ sờ địa phương nóng bỏng kia, hắn ít dám nhìn ánh mắt của Mạt Đồng, hắn nghe thấy thanh âm hơi thở của Mạt Đồng nặng thêm………
Thanh âm kia làm cho tim nam nhân đập trở nên bất ổn, hắn có chút khẩn trương, cũng không qua bao lâu thì hắn cảm giác được Mạt Đồng ngậm điểm trước ngực hắn……….
Mạt Đồng mở vạt áo của chính mình ra, y kéo tay của nam nhân, chậm rãi đem tay của nam nhân hướng về phía bụng của chính mình, nam nhân rõ ràng đụng vật kia của y.
Thực phỏng tay.
Cả bàn tay nam nhân đều sắp bao không được.
Nam nhân không có dám nhìn ánh mắt của Mạt Đồng, hắn chỉ cảm giác được cái miệng nóng ướt của Mạt Đồng ngậm điểm trước ngực của hắn vào miệng, đầu lưỡi không ngừng đảo quanh ở bốn phía, hắn cũng không biết vì sao Mạt Đồng sẽ sinh ra loại hứng thú này như vậy đối hắn, trên người của hắn thực bẩn, hắn cũng không làm được như vậy, điều này làm cho hắn có một khắc mê mang.
Nam nhân có đôi khi thật sự cảm thấy Mạt Đồng thực thích hắn………
Nhưng mà hắn là 1 nam nhân, lại không xuất sắc………
Nam nhân cúi đầu nhìn về phía Mạt Đồng, Mạt Đồng bán híp đôi mắt, ngậm hôn điểm yếu ớt trước ngực của hắn, bên mặt anh tuấn của Mạt Đồng đều rơi vào đáy mắt của hắn, lòng bàn tay của hắn dần dần biến nóng.
Cứng quá………
Nam nhân nhìn Mạt Đồng 1 lát, hắn nhìn thấy trước ngực phanh ra của Mạt Đồng, còn có ứ ngân bị thương, hắn liền thấp giọng nói một câu: “Thương thế của ngươi đỡ chưa?”.
Mạt Đồng cắn điểm mẫn cảm trước ngực của nam nhân, nam nhân theo bản năng hơi hơi hútt 1 hơi, phát ra tiếng “tê” rất nhỏ.
Nam nhân nghĩ muốn mở miệng tiếp tục truy hỏi, Mạt Đồng lại ngẩng đầu nhìn nam nhân: “Khá tốt rồi, bằng không cũng không có thể xuống núi tới tìm ngươi”.
“Đau không?”. Nam nhân vô lực xoa ngực của Mạt Đồng.
Trong mắt Mạt Đồng hiện lên vài tia kinh ngạc, y điềm tĩnh giơ tay nắm tay của nam nhân, qua một hồi lâu mới ôm chặt nam nhân: “Đã sớm không đau”.
“Vậy là tốt rồi”.
“Ngươi bình thường thoạt nhìn một bộ bộ dáng thanh tâm quả dục, thì ra ngươi cũng sẽ quan tâm ta”. Mạt Đồng ôm sát nam nhân, cúi đầu chôn ở cần cổ của nam nhân, hơi thở cực nóng kia phun ở trên cổ của nam nhân, hành động của y, lời nói của y, đều làm cho nam nhân sửng sốt thật lâu.
Nam nhân cũng không nói gì.
Nam nhân chỉ cảm thấy thứ trong bàn tay nóng tới hắn nghĩ muốn buông tay, nhưng mà Mạt Đồng lại gắt gao nắm tay hắn, kéo tay hắn, hoạt động lên xuống, hắn thậm chí có thể cảm giác được tần suất nhảy lên của thứ ở trong tay hắn.
“Trướng quá”. Nam nhân nói với Mạt Đồng.
“Ngươi cũng rất nóng”. Mạt Đồng liếm hôn hai má của nam nhân, tay di chuyển nhanh hơn, bàn tay của nam nhân bao vây lấy y, làm cho y thực thoải mái, y ôm nam nhân không nghĩ buông ra.
Đối thoại của 2 người thực ái muội, nam nhân vốn muốn nhắc nhở Mạt Đồng, nhưng lúc này vô luận lời nói dạng nào tới miệng Mạt Đồng đều có vẻ đủ hương vị thực cố ý đùa giỡn nam nhân.
Dường như đang cố ý trêu chọc nam nhân……..
Hai người giằng co, nam nhân y phục lộn xộn khóa ngồi ở trên người của Mạt Đồng, Mạt Đồng cố ý ôm nam nhân, dùng tay an ủi nam nhân, hỗ động ái muội của hai người vẫn đang tiếp tục……..
Đối thoại tán tỉnh cùng ái muội trong xe ngựa kia, cùng tiếng vang phát ra khi hôn môi, cùng với thanh âm hai nam nhân hơi hơi thở gấp đều bị mưa to rả rích kia che dấu.
Cho tới khi xe ngựa ngừng trước cửa phủ đệ nha môn của Thanh Sơn trấn……..
Xe ngựa mới vừa ngừng trước cửa nha môn của Thanh Sơn trấn thì có người của quan phủ đi vào thông báo, nói là có vị đại thương có tiền tới, lập tức có sư gia trong nha môn tới tiếp đãi, đệ tử của tà đế cung ở ngoài xe thông báo một tiếng, trong xe không có tiếng động.
Đệ tử của tà đế cung cùng sư gia nha môn công đạo sự tình, cũng không dám lại quấy rầy người trong xe.
Bên ngoài mưa to ào ào.
Rõ ràng xe ngựa dừng vững vàng cũng không ngừng chấn động, không ngừng xóc nảy, lắc lư lợi hại, không bao lâu thì ngừng, nhưng chỉ 1 lát sau thì xe ngựa kia lại bắt đầu lay động lại, một lần lại một lần lắc lư lợi hại, chấn động hung mãnh……..
Bên trong thường thường truyền ra tiếng thở dốc của nam nhân, cùng tiếng vang va chạm ái muội, còn kèm theo vài tia than nhẹ của nam nhân, thanh âm kia rất nhỏ, rất khó phát hiện, nhưng vẫn làm cho người đứng ở bên ngoài xấu hổ vô cùng.
Trong xe ngựa.
Tầm nhìn thực mờ mịt, ngọn đèn ***g kia đã sớm bị Mạt Đồng làm tắt.
“Còn muốn không cần?”.
“……..”
Nam nhân căn bản là nói không nên lời.
“Ta hỏi ngươi”. Mạt Đồng dán tại bên tai của nam nhân ái muội truy hỏi nam nhân, chính là muốn nam nhân chính miệng nói ra, nam nhân không nói lời nào, y để chân của nam nhân kẹp lấy y, “Nếu hôm nay ngươi không trả lời ta thì ta sẽ không buông ngươi ra, để ngươi liên tục kẹp nó”. Y nói xong, hai tay đè hai chân của nam nhân, khiến chân của nam nhân khép lại.
Kẹp lấy Mạt Đồng……….
Quần của nam nhân bị trượt tới cổ chân, cái chân bóng loáng mềm dẻo tùy ý Mạt Đồng vỗ về chơi đùa………
Mạt Đồng khiến chân nam nhân “bao quanh” lửa nóng của y, động tác của y điềm tĩnh, làm cho chân của nam nhân đang nóng lên nóng lên, hai tay của nam nhân khoát lên trên vai của y, nam nhân vô lực lắc đầu.
Miệng nam nhân hô “đừng như vậy”, nhưng thanh âm của hắn vô lực, ngữ khí như nhũn ra, làm cho Mạt Đồng tuyệt không nghĩ muốn dừng lại, ngược lại trở nên càng thêm nhiệt tình.
“Thoải mái chứ?”. Mạt Đồng hôn 2 má của nam nhân, bá đạo xiết chặt 2 chân của nam nhân, hai địa phương sắp bốc cháy chạm vào nhau, khó có thể hình dung cái loại cảm giác này, “Thoải mái thì kêu ra đi, đừng nhẫn nại, ta thích nghe tiếng rên rỉ của ngươi”.
“………”.
“Mau hừ hai tiếng cấp ta nghe một chút nào”. Khóe miệng Mạt Đồng hàm chứa tươi cười ý vị thâm trường, có chút xấu xa, làm cho nam nhân xấu hổ tới nóng cháy. Hắn vốn đã qua niên kỉ đỏ mặt hẹn thùng, nhưng mà Mạt Đồng lớn mật như vậy, phương thức mãnh liệt như vậy, làm cho hắn vẫn không chống lại được phương thức này, làm cho hắn cảm thấy có chút hoang đường.
Rồi lại làm cho nam nhân khó có thể trốn tránh……..
Nam nhân vốn dùng chân kẹp y, y lại kéo hai tay của nam nhân qua, làm cho hai tay của nam nhân cũng bao vây lấy y, cái loại cảm giác bị nhiều tầng vây quanh này làm cho Mạt Đồng thoải mái hút một hơi.
Mạt Đồng ôm nam nhân lại hôn lại ôm.
Nhưng Mạt Đồng không có lại khó xử nam nhân, khiến nam nhân dùng tay cảm nhận y 1 hồi, rồi thả nam nhân vô lực ra.
Nam nhân không có khí lực gì, y phục của nam nhân thực hỗn độn, Mạt Đồng một bên thưởng thức nam nhân ánh mắt vô lực lại hơi thở hổn hển, một bên cố ý kéo dài động tác thay nam nhân mặc y phục.
Nam nhân nhìn chằm chằm giữa hai chân của Mạt Đồng, Mạt Đồng còn chưa có giải quyết……….
“Nhìn cái gì, còn muốn sờ?”. Mạt Đồng cố ý vặn vẹo ý tứ của nam nhân, tiến đến trước mặt nam nhân, đâu ra đấy nhìn nam nhân chăm chú, còn chuẩn bị kéo tay của nam nhân qua, để nam nhân sờ.
“Không phải”. Nam nhân vô lực lắc đầu.
Phát hiện đôi mắt của Mạt Đồng nhìn mắt hắn chăm chú, tựa hồ muốn từ trong mắt nam nhân tìm được chút gì đó: “Vậy vì sao ngươi còn nhìn ta, còn dùng ánh mắt khát vọng như vậy”.
Mạt Đồng bất động thanh sắc (tỉnh rụi) quan sát biểu tình của nam nhân.
“Ta nào có cái loại bộ dáng này, ngươi ít nói bậy”. Nam nhân thấp giọng lại bình tĩnh nói xong, chậm rãi liếc mắt qua chỗ khác, xấu hổ không hề nhìn Mạt Đồng.
Nhưng vào lúc này Mạt Đồng lại dùng sức tách chân của nam nhân ra……..
“Ngươi làm cái gì?”. Nam nhân lại khẩn trương nhìn lại nam nhân.
“Ai bảo ngươi không để ý tới ta”. Mạt Đồng sáp tới hôn lên cằm của nam nhân mấy cái, y ôm nam nhân lẩm bẩm bực tức, y cũng không có ngăn cản nam nhân khép chân lại, chính là con ngươi đen kia từ đầu tới đuôi đều thưởng thức động tác của nam nhân.
Chỉ xem thôi cũng rất có cảm giác.
Mạt Đồng nhẫn nại xúc động muốn ôm nam nhân, để nam nhân thay y đeo tốt đai lưng, nam nhân vô lực thay y đeo tốt đai lưng, y không có thay y phục sạch sẽ giúp nam nhân, mà chỉnh lý tốt y sam dính đầy vết dơ trên người nam nhân, tiếp theo y liền trực tiếp ôm nam nhân đi xuống xe ngựa, đệ tử của tà đế cung bung dù cho y, sư gia nha môn dẫn đường cho bọn y.
Nam nhân không ngờ Mạt Đồng sẽ ôm hắn xuống xe như vậy, nhưng hắn không có khí lực để cự tuyệt, hắn mệt mỏi tựa vào trong lòng Mạt Đồng, trong óc hỗn loạn.
Nam nhân rất nặng, nhưng khí lực Mạt Đồng rất lớn, y ôm nam nhân, đi đường cũng thoải mái tự nhiên.
Người bên ngoài đều châu đầu ghé mắt, Mạt Đồng dùng vải bố che mặt nam nhân lại, giấu cả người nam nhân ở trong lòng y, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người thì y ôm nam nhân đi vào trong nội đường nha môn.
Nha dịch của nha môn đeo trường đao, uy vũ đứng gác ở cửa.
Trong nha môn này có rất nhiều biệt viện, có địa phương cho quan lão gia nghỉ ngơi, còn có biệt viện dùng tiếp đãi khách quý, sau khi sư gia dẫn Mạt Đồng tới biệt viện độc lập lịch sự tao nhã thì đưa đệ tử của tà đế cung tới nơi khác nghỉ ngơi.
Mạt Đồng biết nam nhân vẫn lo lắng chuyện người dân sẽ lỗ mãng lên núi, trước khi sư gia đi Mạt Đồng phân phó y đi yết bảng, nói cấm thôn dân lên núi, sư gia kia lập tức đáp ứng, việc này coi như là giải quyết xong tâm sự của nam nhân.
Mạt Đồng lựa chọn đặt chân tới nha môn nơi an toàn nhất, y cầm chút bạc cấp quan phủ mở đường, ở trong này bao lâu cũng không thành vấn đề, hơn nữa ở tại trong nha môn có thể thu được tin tức sớm nhất.
Thật ra chuyện lũ lụt vốn sẽ không liên quan Mạt Đồng, người có chết hay không cũng không liên quan y, y chỉ là cấp Phật Hàng một cái nhân tình, tới thay Phật Hàng nhìn xem tình huống bên này mà thôi.
Tới lúc đó nếu chết nhiều người liền thông tri Phật Hàng tới thu tà linh, chắn hẳn bây giờ Phật Hàng còn ở Cửu Tiên trấn thu tà linh có thể tăng cường công lực, tuy rằng Mạt Đồng cùng Phật Hàng xem như cùng trận tuyến, nhưng Mạt Đồng có đôi khi không hiểu rõ ý tưởng của Phật Hàng, bất quá việc này không quan trọng, không nằm trong phạm vi tự hỏi của Mạt Đồng.
Hiện tại nam sắc trước mặt………
Mạt Đồng như thế nào có thể ngồi yên mà lòng không loạn a……….
Huống chi đối phương còn là Tích Duyên………
Nam nhân mềm nhũn nằm ở tron lòng y, Mạt Đồng như thế nào sẽ bỏ qua loại cơ hội hiếm khi độc xử (1 mềnh xử thúc).……..
Mạt Đồng ôm nam nhân đi tắm rửa trước, trong nha môn có một đại dục bên trong, cái dục trì kia cách biệt viện bọn họ ở có chút xa, gần sát phía sau núi.
Nha dịch trong nha môn dẫn đường cho bọn họ, nam nhân vốn định xuống tự mình đi nhưng Mạt Đồng cố ý ôm nam nhân, còn duỗi tay vào trong y phục của nam nhân sờ tới sờ lui, làm cho nam nhân không thể đứng xuống, chỉ có thể để Mạt Đồng ôm đi.
Mưa phùn đạp vào trên người của hai người, có chút xúc cảm rét buốt lạnh lẻo, nhưng nhiệt độ cơ thể truyền tới của Mạt Đồng lại làm cho nam nhân cảm thấy có một tia ấm áp, khi tới dục trì thì nha dịch kia vội vàng rời đi.
Nam nhân cảm thấy nơi đây có chút âm trầm, trong không khí tràn ngập hơi thở lạnh lẽo ẩm ướt.
Hiện tại đã là ban đêm, sắc trời bên ngoài một mảnh đen ngòm, một đường đi tới đều không có ánh sáng, hơn nữa nơi đây phi thường hẻo lánh, ngoài dục thất chỉ có 2 ngọn đèn ***g màu đỏ u ám, ánh sáng kia thập phần kỳ dị, hơn nữa bên trong bay ra nhiệt khí nhè nhẹ, nơi đây có vẻ thực yêu dị……..
“Phụ cận chính là có yêu khí?”. Nam nhân theo bản năng ngẩng đầu hỏi Mạt Đồng vẻ mặt trấn định, hiện tại hắn cảm nhận được không khí ướt lạnh của loại địa phương này làm cho hắn khó chịu.
“Không phải yêu khí”. Mạt Đồng phủ định ý tưởng của nam nhân, y ôm nam nhân vào dục thất, y không dấu vết tiến đến bên tai của nam nhân, đè thấp thanh âm nói với nam nhân, “Là có âm khí rất nặng……..”.
Bởi vì xe ngựa bị nghiêng nên làm cho cả người nam nhân đều đè tới trên người Mạt Đồng, hai người gần kề như thế, đôi môi gắt gao quấn quít lấy lấy nhau như cũ, không bị ảnh hưởng gì.
Miệng nam nhân hơi hơi phát ra than nhẹ, hắn đang gọi tên của Mạt Đồng, tuy rằng thanh âm nhỏ bé yếu ớt rất nhỏ khiến người ta rất khó có thể nghe thấy nhưng Mạt Đồng lại nghe rõ ràng.
Phản ứng lần này của nam nhân làm cho Mạt Đồng thực vừa lòng, hai tay của y vói vào trong y phục của nam nhân, hai tay ái muội di chuyển trên làn da bóng loáng mềm dẻo của nam nhân……..
Y phục của nam nhân sắp bị Mạt Đồng cởi ra……..
Hơi thở của 2 người rất nóng, giống như muốn làm phỏng hai má của cả 2, nhưng ngọn lửa lục căn bất tịnh này bất ngờ bốc lên khiến cho môi lưỡi của hai người càng quấn chặt, hai tay của Mạt Đồng khẽ vuốt thân thể của nam nhân, càng dùng sức, càng cuồng loạn……..
Y phục của nam nhân bị Mạt Đồng vò tới lộn xộn, đai lưng cũng lỏng lẻo, áo cũng rộng mở, bả vai cũng đều lộ ra, liền ngay cả địa phương chắc mẩy mê người trước ngực của nam nhân cũng như ẩn như hiện……….
“Nóng quá, nhất định là bị phong hàn, một lát tới nha môn rồi hảo hảo nghỉ ngơi”. Mạt Đồng hôn cằm của nam nhân, đôi môi y chậm rãi ma sát đôi môi nóng bỏng của nam nhân, 1 tay y ôm thắt lưng của nam nhân sờ tới sờ lui, 1 tay đùa bỡn trước ngực của nam nhân…….
“Ta thật là khó chịu”. Đôi mắt ướt át của nam nhân dõi theo Mạt Đồng, hắn thật sự rất khó chịu.
Ánh mắt ướt át như vậy………
Thực khiến kẻ khác tâm động………
Mạt Đồng vừa hôn nam nhân vừa ngậm đôi môi của nam nhân, hàm hồ thì thầm 1 câu: “Vậy ngươi nghĩ muốn ta làm như thế nào?”. Bởi vì hai người đang hôn môi nên thời điểm nói chuyện thì thanh âm rất mơ hồ, không rõ ràng lắm.
Nam nhân nói 1 câu gì đó nhưng Mạt Đồng không có nghe rõ, nhưng y vẫn tự chủ trương ôm nam nhân tới trên đùi, làm cho nam nhân mở 2 chân ra, đối mặt khóa ngồi ở trên đùi y………
Nam nhân bị Mạt Đồng khiến cho y sam lộn xộn, sợi tóc bị mưa làm ướt nhẹp, rơi bọt nước, tóc nam nhân dùng 1 cái dây dây cột tóc cột ở sau lưng, hiện đã bị khiến cho lỏng lẻo rơi rơi rụng rụng………
Ngọn đèn ***g sắc điệu mờ nhạt trong xe ngựa làm bên trong xe tăng thêm hơi thở ái muội, hai tay của Mạt Đồng thăm dò trong y phục của nam nhân, nam nhân cảm giác được y qua lại nhẹ vỗ về chân của nam nhân, chân của nam nhân do chạm vào độ ấm quen thuộc mà run rẩy, nam nhân cường chống tựa thân thể vào trên người của y, độ ấm truyền đến từ thân thể của y làm cho nam nhân có chút sửng sốt.
Đêm qua dầm mưa hơn nữa xe ngựa xóc nảy làm cho đầu óc của nam nhân có chút choáng váng.
Nam nhân có thể cảm giác được đầu lưỡi nóng ướt của Mạt Đồng đang chậm rãi tới lui ở làn da trên đầu vai của hắn ……..
Nam nhân cảm giác rõ ràng bàn tay ấm áp của Mạt Đồng đang bao trùm lửa nóng giữa hai chân của hắn………
Thậm chí rõ rõ ràng ràng cảm giác được ngón tay thon dài bá đạo của Mạt Đồng xâm chiếm hắn………
Đầu của nam nhân thực choáng, dạ dày của hắn rất khó chịu, bởi vì tối hôm qua cho tới bây giờ cũng chưa ăn cơm, làm cho hắn vô cùng đói bụng, thần chí của hắn có chút phân tán, cường chống thân thể, cảm giác ngón tay thon dài của Mạt Đồng xâm nhập……….
Chiếm giữ……….
Xúc cảm kia có chút hơi man mát làm cho nam nhân không tự chủ kẹp chặt chân, ngón tay của Mạt Đồng bị hắn hút lấy, vô ý thức nuốt càng sâu, xúc cảm nóng ướt cùng nóng bỏng làm cho Mạt Đồng trở nên có chút nôn nóng.
Nam nhân này giống như đang mời y, tuy rằng ngoài miệng nam nhân không nói chuyện, chỉ là kiềm nén “ân, hừm” 2 tiếng, nhưng âm thanh kiềm nén trầm thấp kia của nam nhân, cùng đôi mắt ướt át lại mê ly, vô tình khơi lên nhiệt tình của Mạt Đồng, hơn nữa…….
Hơn nữa……..
Thân thể của 2 người dán sát nhau, theo xóc nảy của xe ngựa cùng ma sát của y liêu, làm cho Mạt Đồng bị cọ ra lửa luôn, vốn thầm nghĩ hôn hôn nam nhân, ôm ôm nam nhân, nam nhân vô ý thức cọ cọ làm y không dừng tay được.
Mạt Đồng nhanh chóng ngẩng đầu, bá đạo kéo thấp đầu của nam nhân xuống, đôi môi kia lấp kín đôi môi nóng lên của nam nhân, mút cái lưỡi nóng bỏng của nam nhân, xúc cảm tuyệt vời kia làm y càng hút càng sâu, càng quấn càng chặt………
Hai ngón tay của Mạt Đồng đều bị nam nhân nuốt vào toàn bộ, động dẫn chậm rãi kia cùng động tác bên trong, làm cho nam nhân mấy lần nghĩ muốn thối lui nhưng không lui được………
Động tác của Mạt Đồng thực bá đạo, thế rất mạnh, y chuyển động ma sát gắng sức làm cho nam nhân kẹp chặt chân.
“Mạt Đồng, ngươi nhẹ một chút………”. Nam nhân vô lực cúi đầu chôn ở đầu vai của Mạt Đồng, thanh âm của hắn rất không ổn định, trên người hắn lúc lạnh lúc nóng, cái trán nóng tới phỏng người.
“Ngươi hừ nhiều mấy cái nữa thì ta nhẹ một chút”. Mạt Đồng nghiêng đầu ngậm lỗ tai của nam nhân, hôn lỗ tai mẫn cảm của nam nhân, y cảm giác được cơ thể của nam nhân căng cứng, động tác trên tay y trở nên càng thêm bá đạo.
Cho tới bây giờ Mạt Đồng đều chưa chạm vào 1 góc của ôn nhu, nhưng mặc dù động tác của y có mạnh bạo nhưng vẫn chưa làm đau nam nhân, điều này an ủi nam nhân 1 chút, nam nhân trừ bỏ hai chân run rẩy ra thì thanh âm yếu ớt kia lại làm cho y khó có thể tự kiềm chế.
Ngón tay Mạt Đồng đảo quanh địa phương mẫn cảm khiến cho nam nhân đang hỗn loạn chỉ có thể tùy ý y bài bố, nam nhân nhíu mày, miệng khẽ ngâm nga, cho tới khi y lấy tay thay nam nhân giải quyết vấn đề.
Nam nhân làm dơ y phục của Mạt Đồng……….
Vết dơ dính ở trên y phục của Mạt Đồng………
Nam nhân vừa mới trải qua một phen “thăng trầm” thì bây giờ có chút hơi hơi thở dốc, đáy mắt bình tĩnh của hắn bịt kín một tầng hơi nước lờ mờ, bởi vì làm dơ y phục sang quý của Mạt Đồng nên hắn cảm thấy rất có lỗi.
“Xin lỗi, ta không nhịn được”. Nam nhân thực thành thật, lúc này còn giải thích đâu ra đó, “Tuy rằng ta đền không nổi nhưng ta sẽ giặt cho ngươi”.
Mạt Đồng nhìn nam nhân chằm chằm.
Nam nhân thấy Mạt Đồng không nói được một lời mà nhìn mình chằm chằm thì hắn lại bổ sung một câu xin lỗi: “Sẽ không để lại vết dơ gì đâu, ta sẽ giặt sạch, giặt tới khi ngươi hài lòng mới thôi”.
Nam nhân nghĩ muốn giơ tay lau sạch cho Mạt Đồng, lại đụng tới địa phương không biết khi nào đã có cảm giác của Mạt Đồng, hắn lập tức đã nghĩ rút tay về nhưng lại bị Mạt Đồng dùng sức giữ lại.
“Ai muốn ngươi giặt cho ta chứ”. Ánh mắt của Mạt Đồng dừng ở vẻ mặt dịu ngoan kia của nam nhân.
Phát hiện nam nhân bởi vì lời nói của y mà rủ mắt xuống. Mạt Đồng vừa giữ tay của nam nhân, làm cho tay của nam nhân làm theo động tác của y, chậm rãi xoa nắn địa phương phát cứng phát nóng của y, vừa dùng ngón tay thon dài yêu thương nam nhân……….
Ánh mắt của nam nhân nhìn Mạt Đồng thủy chung đều thực ôn nhu, cái loại bộ dáng nghĩ muốn cự tuyệt này nhưng lại không biết như thế nào mở miệng làm cho Mạt Đồng rất là thích.
Nam nhân vô lực dưới sự lôi kéo của Mạt Đồng, cách vải dệt sờ sờ địa phương nóng bỏng kia, hắn ít dám nhìn ánh mắt của Mạt Đồng, hắn nghe thấy thanh âm hơi thở của Mạt Đồng nặng thêm………
Thanh âm kia làm cho tim nam nhân đập trở nên bất ổn, hắn có chút khẩn trương, cũng không qua bao lâu thì hắn cảm giác được Mạt Đồng ngậm điểm trước ngực hắn……….
Mạt Đồng mở vạt áo của chính mình ra, y kéo tay của nam nhân, chậm rãi đem tay của nam nhân hướng về phía bụng của chính mình, nam nhân rõ ràng đụng vật kia của y.
Thực phỏng tay.
Cả bàn tay nam nhân đều sắp bao không được.
Nam nhân không có dám nhìn ánh mắt của Mạt Đồng, hắn chỉ cảm giác được cái miệng nóng ướt của Mạt Đồng ngậm điểm trước ngực của hắn vào miệng, đầu lưỡi không ngừng đảo quanh ở bốn phía, hắn cũng không biết vì sao Mạt Đồng sẽ sinh ra loại hứng thú này như vậy đối hắn, trên người của hắn thực bẩn, hắn cũng không làm được như vậy, điều này làm cho hắn có một khắc mê mang.
Nam nhân có đôi khi thật sự cảm thấy Mạt Đồng thực thích hắn………
Nhưng mà hắn là 1 nam nhân, lại không xuất sắc………
Nam nhân cúi đầu nhìn về phía Mạt Đồng, Mạt Đồng bán híp đôi mắt, ngậm hôn điểm yếu ớt trước ngực của hắn, bên mặt anh tuấn của Mạt Đồng đều rơi vào đáy mắt của hắn, lòng bàn tay của hắn dần dần biến nóng.
Cứng quá………
Nam nhân nhìn Mạt Đồng 1 lát, hắn nhìn thấy trước ngực phanh ra của Mạt Đồng, còn có ứ ngân bị thương, hắn liền thấp giọng nói một câu: “Thương thế của ngươi đỡ chưa?”.
Mạt Đồng cắn điểm mẫn cảm trước ngực của nam nhân, nam nhân theo bản năng hơi hơi hútt 1 hơi, phát ra tiếng “tê” rất nhỏ.
Nam nhân nghĩ muốn mở miệng tiếp tục truy hỏi, Mạt Đồng lại ngẩng đầu nhìn nam nhân: “Khá tốt rồi, bằng không cũng không có thể xuống núi tới tìm ngươi”.
“Đau không?”. Nam nhân vô lực xoa ngực của Mạt Đồng.
Trong mắt Mạt Đồng hiện lên vài tia kinh ngạc, y điềm tĩnh giơ tay nắm tay của nam nhân, qua một hồi lâu mới ôm chặt nam nhân: “Đã sớm không đau”.
“Vậy là tốt rồi”.
“Ngươi bình thường thoạt nhìn một bộ bộ dáng thanh tâm quả dục, thì ra ngươi cũng sẽ quan tâm ta”. Mạt Đồng ôm sát nam nhân, cúi đầu chôn ở cần cổ của nam nhân, hơi thở cực nóng kia phun ở trên cổ của nam nhân, hành động của y, lời nói của y, đều làm cho nam nhân sửng sốt thật lâu.
Nam nhân cũng không nói gì.
Nam nhân chỉ cảm thấy thứ trong bàn tay nóng tới hắn nghĩ muốn buông tay, nhưng mà Mạt Đồng lại gắt gao nắm tay hắn, kéo tay hắn, hoạt động lên xuống, hắn thậm chí có thể cảm giác được tần suất nhảy lên của thứ ở trong tay hắn.
“Trướng quá”. Nam nhân nói với Mạt Đồng.
“Ngươi cũng rất nóng”. Mạt Đồng liếm hôn hai má của nam nhân, tay di chuyển nhanh hơn, bàn tay của nam nhân bao vây lấy y, làm cho y thực thoải mái, y ôm nam nhân không nghĩ buông ra.
Đối thoại của 2 người thực ái muội, nam nhân vốn muốn nhắc nhở Mạt Đồng, nhưng lúc này vô luận lời nói dạng nào tới miệng Mạt Đồng đều có vẻ đủ hương vị thực cố ý đùa giỡn nam nhân.
Dường như đang cố ý trêu chọc nam nhân……..
Hai người giằng co, nam nhân y phục lộn xộn khóa ngồi ở trên người của Mạt Đồng, Mạt Đồng cố ý ôm nam nhân, dùng tay an ủi nam nhân, hỗ động ái muội của hai người vẫn đang tiếp tục……..
Đối thoại tán tỉnh cùng ái muội trong xe ngựa kia, cùng tiếng vang phát ra khi hôn môi, cùng với thanh âm hai nam nhân hơi hơi thở gấp đều bị mưa to rả rích kia che dấu.
Cho tới khi xe ngựa ngừng trước cửa phủ đệ nha môn của Thanh Sơn trấn……..
Xe ngựa mới vừa ngừng trước cửa nha môn của Thanh Sơn trấn thì có người của quan phủ đi vào thông báo, nói là có vị đại thương có tiền tới, lập tức có sư gia trong nha môn tới tiếp đãi, đệ tử của tà đế cung ở ngoài xe thông báo một tiếng, trong xe không có tiếng động.
Đệ tử của tà đế cung cùng sư gia nha môn công đạo sự tình, cũng không dám lại quấy rầy người trong xe.
Bên ngoài mưa to ào ào.
Rõ ràng xe ngựa dừng vững vàng cũng không ngừng chấn động, không ngừng xóc nảy, lắc lư lợi hại, không bao lâu thì ngừng, nhưng chỉ 1 lát sau thì xe ngựa kia lại bắt đầu lay động lại, một lần lại một lần lắc lư lợi hại, chấn động hung mãnh……..
Bên trong thường thường truyền ra tiếng thở dốc của nam nhân, cùng tiếng vang va chạm ái muội, còn kèm theo vài tia than nhẹ của nam nhân, thanh âm kia rất nhỏ, rất khó phát hiện, nhưng vẫn làm cho người đứng ở bên ngoài xấu hổ vô cùng.
Trong xe ngựa.
Tầm nhìn thực mờ mịt, ngọn đèn ***g kia đã sớm bị Mạt Đồng làm tắt.
“Còn muốn không cần?”.
“……..”
Nam nhân căn bản là nói không nên lời.
“Ta hỏi ngươi”. Mạt Đồng dán tại bên tai của nam nhân ái muội truy hỏi nam nhân, chính là muốn nam nhân chính miệng nói ra, nam nhân không nói lời nào, y để chân của nam nhân kẹp lấy y, “Nếu hôm nay ngươi không trả lời ta thì ta sẽ không buông ngươi ra, để ngươi liên tục kẹp nó”. Y nói xong, hai tay đè hai chân của nam nhân, khiến chân của nam nhân khép lại.
Kẹp lấy Mạt Đồng……….
Quần của nam nhân bị trượt tới cổ chân, cái chân bóng loáng mềm dẻo tùy ý Mạt Đồng vỗ về chơi đùa………
Mạt Đồng khiến chân nam nhân “bao quanh” lửa nóng của y, động tác của y điềm tĩnh, làm cho chân của nam nhân đang nóng lên nóng lên, hai tay của nam nhân khoát lên trên vai của y, nam nhân vô lực lắc đầu.
Miệng nam nhân hô “đừng như vậy”, nhưng thanh âm của hắn vô lực, ngữ khí như nhũn ra, làm cho Mạt Đồng tuyệt không nghĩ muốn dừng lại, ngược lại trở nên càng thêm nhiệt tình.
“Thoải mái chứ?”. Mạt Đồng hôn 2 má của nam nhân, bá đạo xiết chặt 2 chân của nam nhân, hai địa phương sắp bốc cháy chạm vào nhau, khó có thể hình dung cái loại cảm giác này, “Thoải mái thì kêu ra đi, đừng nhẫn nại, ta thích nghe tiếng rên rỉ của ngươi”.
“………”.
“Mau hừ hai tiếng cấp ta nghe một chút nào”. Khóe miệng Mạt Đồng hàm chứa tươi cười ý vị thâm trường, có chút xấu xa, làm cho nam nhân xấu hổ tới nóng cháy. Hắn vốn đã qua niên kỉ đỏ mặt hẹn thùng, nhưng mà Mạt Đồng lớn mật như vậy, phương thức mãnh liệt như vậy, làm cho hắn vẫn không chống lại được phương thức này, làm cho hắn cảm thấy có chút hoang đường.
Rồi lại làm cho nam nhân khó có thể trốn tránh……..
Nam nhân vốn dùng chân kẹp y, y lại kéo hai tay của nam nhân qua, làm cho hai tay của nam nhân cũng bao vây lấy y, cái loại cảm giác bị nhiều tầng vây quanh này làm cho Mạt Đồng thoải mái hút một hơi.
Mạt Đồng ôm nam nhân lại hôn lại ôm.
Nhưng Mạt Đồng không có lại khó xử nam nhân, khiến nam nhân dùng tay cảm nhận y 1 hồi, rồi thả nam nhân vô lực ra.
Nam nhân không có khí lực gì, y phục của nam nhân thực hỗn độn, Mạt Đồng một bên thưởng thức nam nhân ánh mắt vô lực lại hơi thở hổn hển, một bên cố ý kéo dài động tác thay nam nhân mặc y phục.
Nam nhân nhìn chằm chằm giữa hai chân của Mạt Đồng, Mạt Đồng còn chưa có giải quyết……….
“Nhìn cái gì, còn muốn sờ?”. Mạt Đồng cố ý vặn vẹo ý tứ của nam nhân, tiến đến trước mặt nam nhân, đâu ra đấy nhìn nam nhân chăm chú, còn chuẩn bị kéo tay của nam nhân qua, để nam nhân sờ.
“Không phải”. Nam nhân vô lực lắc đầu.
Phát hiện đôi mắt của Mạt Đồng nhìn mắt hắn chăm chú, tựa hồ muốn từ trong mắt nam nhân tìm được chút gì đó: “Vậy vì sao ngươi còn nhìn ta, còn dùng ánh mắt khát vọng như vậy”.
Mạt Đồng bất động thanh sắc (tỉnh rụi) quan sát biểu tình của nam nhân.
“Ta nào có cái loại bộ dáng này, ngươi ít nói bậy”. Nam nhân thấp giọng lại bình tĩnh nói xong, chậm rãi liếc mắt qua chỗ khác, xấu hổ không hề nhìn Mạt Đồng.
Nhưng vào lúc này Mạt Đồng lại dùng sức tách chân của nam nhân ra……..
“Ngươi làm cái gì?”. Nam nhân lại khẩn trương nhìn lại nam nhân.
“Ai bảo ngươi không để ý tới ta”. Mạt Đồng sáp tới hôn lên cằm của nam nhân mấy cái, y ôm nam nhân lẩm bẩm bực tức, y cũng không có ngăn cản nam nhân khép chân lại, chính là con ngươi đen kia từ đầu tới đuôi đều thưởng thức động tác của nam nhân.
Chỉ xem thôi cũng rất có cảm giác.
Mạt Đồng nhẫn nại xúc động muốn ôm nam nhân, để nam nhân thay y đeo tốt đai lưng, nam nhân vô lực thay y đeo tốt đai lưng, y không có thay y phục sạch sẽ giúp nam nhân, mà chỉnh lý tốt y sam dính đầy vết dơ trên người nam nhân, tiếp theo y liền trực tiếp ôm nam nhân đi xuống xe ngựa, đệ tử của tà đế cung bung dù cho y, sư gia nha môn dẫn đường cho bọn y.
Nam nhân không ngờ Mạt Đồng sẽ ôm hắn xuống xe như vậy, nhưng hắn không có khí lực để cự tuyệt, hắn mệt mỏi tựa vào trong lòng Mạt Đồng, trong óc hỗn loạn.
Nam nhân rất nặng, nhưng khí lực Mạt Đồng rất lớn, y ôm nam nhân, đi đường cũng thoải mái tự nhiên.
Người bên ngoài đều châu đầu ghé mắt, Mạt Đồng dùng vải bố che mặt nam nhân lại, giấu cả người nam nhân ở trong lòng y, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người thì y ôm nam nhân đi vào trong nội đường nha môn.
Nha dịch của nha môn đeo trường đao, uy vũ đứng gác ở cửa.
Trong nha môn này có rất nhiều biệt viện, có địa phương cho quan lão gia nghỉ ngơi, còn có biệt viện dùng tiếp đãi khách quý, sau khi sư gia dẫn Mạt Đồng tới biệt viện độc lập lịch sự tao nhã thì đưa đệ tử của tà đế cung tới nơi khác nghỉ ngơi.
Mạt Đồng biết nam nhân vẫn lo lắng chuyện người dân sẽ lỗ mãng lên núi, trước khi sư gia đi Mạt Đồng phân phó y đi yết bảng, nói cấm thôn dân lên núi, sư gia kia lập tức đáp ứng, việc này coi như là giải quyết xong tâm sự của nam nhân.
Mạt Đồng lựa chọn đặt chân tới nha môn nơi an toàn nhất, y cầm chút bạc cấp quan phủ mở đường, ở trong này bao lâu cũng không thành vấn đề, hơn nữa ở tại trong nha môn có thể thu được tin tức sớm nhất.
Thật ra chuyện lũ lụt vốn sẽ không liên quan Mạt Đồng, người có chết hay không cũng không liên quan y, y chỉ là cấp Phật Hàng một cái nhân tình, tới thay Phật Hàng nhìn xem tình huống bên này mà thôi.
Tới lúc đó nếu chết nhiều người liền thông tri Phật Hàng tới thu tà linh, chắn hẳn bây giờ Phật Hàng còn ở Cửu Tiên trấn thu tà linh có thể tăng cường công lực, tuy rằng Mạt Đồng cùng Phật Hàng xem như cùng trận tuyến, nhưng Mạt Đồng có đôi khi không hiểu rõ ý tưởng của Phật Hàng, bất quá việc này không quan trọng, không nằm trong phạm vi tự hỏi của Mạt Đồng.
Hiện tại nam sắc trước mặt………
Mạt Đồng như thế nào có thể ngồi yên mà lòng không loạn a……….
Huống chi đối phương còn là Tích Duyên………
Nam nhân mềm nhũn nằm ở tron lòng y, Mạt Đồng như thế nào sẽ bỏ qua loại cơ hội hiếm khi độc xử (1 mềnh xử thúc).……..
Mạt Đồng ôm nam nhân đi tắm rửa trước, trong nha môn có một đại dục bên trong, cái dục trì kia cách biệt viện bọn họ ở có chút xa, gần sát phía sau núi.
Nha dịch trong nha môn dẫn đường cho bọn họ, nam nhân vốn định xuống tự mình đi nhưng Mạt Đồng cố ý ôm nam nhân, còn duỗi tay vào trong y phục của nam nhân sờ tới sờ lui, làm cho nam nhân không thể đứng xuống, chỉ có thể để Mạt Đồng ôm đi.
Mưa phùn đạp vào trên người của hai người, có chút xúc cảm rét buốt lạnh lẻo, nhưng nhiệt độ cơ thể truyền tới của Mạt Đồng lại làm cho nam nhân cảm thấy có một tia ấm áp, khi tới dục trì thì nha dịch kia vội vàng rời đi.
Nam nhân cảm thấy nơi đây có chút âm trầm, trong không khí tràn ngập hơi thở lạnh lẽo ẩm ướt.
Hiện tại đã là ban đêm, sắc trời bên ngoài một mảnh đen ngòm, một đường đi tới đều không có ánh sáng, hơn nữa nơi đây phi thường hẻo lánh, ngoài dục thất chỉ có 2 ngọn đèn ***g màu đỏ u ám, ánh sáng kia thập phần kỳ dị, hơn nữa bên trong bay ra nhiệt khí nhè nhẹ, nơi đây có vẻ thực yêu dị……..
“Phụ cận chính là có yêu khí?”. Nam nhân theo bản năng ngẩng đầu hỏi Mạt Đồng vẻ mặt trấn định, hiện tại hắn cảm nhận được không khí ướt lạnh của loại địa phương này làm cho hắn khó chịu.
“Không phải yêu khí”. Mạt Đồng phủ định ý tưởng của nam nhân, y ôm nam nhân vào dục thất, y không dấu vết tiến đến bên tai của nam nhân, đè thấp thanh âm nói với nam nhân, “Là có âm khí rất nặng……..”.
/332
|