Phật Hàng không có trả lời vấn đề của nam nhân, chỉ là ánh mắt y lạnh lùng trong veo nhìn chăm chú vào nam nhân, tầm mắt ngạo nhân kia khiến nam nhân đứng ở trước mặt y giống như kẻ thấp kém nhất. Cho tới bây giờ Phật Hàng là kiêu ngạo nhìn người, chỉ là thỉnh thoảng sẽ trêu chọc nam nhân 1 chút mà thôi, thậm chí có đôi khi hắn sẽ cảm thấy Phật Hàng rất khó đoán, Phật Hàng rõ ràng luyện nội công Phật gia nhưng lại không cấm dục. Rõ ràng có một thân bãn lĩnh lại cố tình muốn đi theo hắn……..
Nam nhân cũng nhìn lại Phật Hàng, thanh niên trước mắt có 1 đầu tóc dài màu bạc hiếm thấy, hắn do dự đưa tay sờ sờ tóc của Phật Hàng, rất bóng mượt, rất thoải mái, dung nhan của Phật Hàng rất tuấn mỹ, ánh mắt Phật Hàng luôn lộ ra ngạo khí, đôi mắt Phật Hàng rất có thần, ánh mắt rất sắc bén, mà giờ phút này con ngươi Phật Hàng lại lộ ra một chút ngạo mạn cùng một chút lỗ mảng………
Mũi Phật Hàng rất tinh xảo, rất nhỏ, mà đôi môi cũng rất là đẹp, đôi môi hơi mỏng có màu rất nhạt, khóe miệng Phật Hàng lộ ra tiếu ý hứng thú……..
Một đầu tóc bạc của Phật Hàng tô điểm tú quan bảo thạch thuần sắc bạc buộc lên, bởi vì làn da y rất trắng, nhìn qua rất mềm, mái tóc bạc trong sương mù mông lung cũng khá gây chú ý. Một thân áo cà sa hoa lệ màu bạc cùng đường viền hoa văn Phật ấn màu vàng thêu chìm tinh tế, chân y mang giày tinh xảo, thêu hoa văn chìm màu bạc tinh tinh tế, 1 ít hoa văn rất nhạt……..Nhìn qua khá hoa mỹ………
Trên cổ Phật Hàng đeo 1 chuỗi Phật châu màu bạc khắc đầy kinh văn ………
Trong thiên hạ này “hòa thượng” ăn mặc hoa mỹ như vậy chỉ sợ chỉ có một người là Phật Hàng mà thôi…….
Ngón tay thon dài của Phật Hàng đùa bỡn nhũ tiêm của nam nhân, bởi vì nam nhân nghiêng người ngồi ở trên đùi Phật Hàng nên mỗi một biểu tình của hắn đều rơi vào trong mắt của Phật Hàng.
Còn tốt hơn so với hiện tại ………
Nam nhân cúi đầu nhìn Phật Hàng, tay hắn còn cầm dục vọng của Phật Hàng, tần suất nảy lên của dục vọng trong tay hắn rất rõ ràng, Phật Hàng ôm hắn cũng không nói chuyện.
“Ngươi sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn ta, ta cũng không phải là nữ nhân “. Nam nhân nghiêng đầu, nhìn chằm chằm nơi khác, tay hắn lại ôn nhu giúp Phật Hàng giải quyết vấn đề, hắn có chút bất an nhưng đôi mắt hắn lại có vẻ rất bình tĩnh.
“Nhưng mà ôm ngươi so với nữ nhân càng thoải mái hơn”. Phật Hàng ngẩng đầu, trên khuôn mặt tuấn mỹ toát ra vẻ thỏa mãn, y ôm chặt nam nhân một chút, nói: “Thì bởi vì ngươi là nam nhân cho nên ngô mới nhìn ngươi, nếu là nữ nhân thì ngô mới không nhìn”. Cho tới bây giờ y còn chưa cảm thấy được người nữ nhân nào có thể làm cho y để mắt tới.
Nam nhân nhìn Phật Hàng một cái, thấp giọng hỏi: “Thoải mái không?”. Tay hắn sắp mỏi nhừ rồi.
“Còn sớm”. Phật Hàng nghe được tiếng hút không khí của nam nhân, y liếc mắt nhìn nam nhân một cái thì đưa môi tới gần ngậm lấy nhũ tiêm đứng thẳng của nam nhân…….
Phật Hàng nghiêng đầu nhìn thấy nam nhân nắm lấy y phục của mình, “Không cần như vậy………”. Tuy rằng nơi này là là biệt viện an bài cho Phật Hàng, nhưng nơi này bất cứ lúc nào cũng sẽ có người tới, hơn nữa ở đây là Nham môn……..
Phật Hàng hơi hơi nhíu mày 1 chút, hôn môi nam nhân tỏ vẻ: “Chuyện này không sao hết, ngô không ngại để cho người khác xem”. Khẩu khí của y rất ngạo mạn cũng có chút không kiên nhẫn.
“Nhưng mà ta để ý”. Tay nam nhân hơi dùng sức bóp tay Phật Hàng.
Phật Hàng ung dung nở nụ cười: “Muốn cho ta tiết sớm, vậy lát nữa ngươi làm sao đây?”.
“Ta đi trở về”. Nam nhân kéo y phục xong thì muốn chạy đi.
Phật Hàng ôm chặt thắt lưng của nam nhân, hắn đành chịu, bị tóm nên đêm nay đi không được, hắn đành phải khẩn cầu có thể giúp Phật Hàng nhanh tiết ra, hắn thường thường sẽ hỏi Phật Hàng “được chưa”, hoặc là “còn bao lâu nữa”, nhưng mà Phật Hàng không tiết ra, hắn càng sốt ruột.
Đây là cố ý? Hay là thủ pháp (kĩ thuật quay tay của thúc) quá kém, thế nhưng lâu như vậy đều không ra được……..
“Ngươi không cần dùng sức kéo sẽ làm bị thương ngô thì ngươi xong đời”. Phật Hàng biết nam nhân sốt ruột, còn vừa trêu ghẹo nhắc nhở nam nhân vừa đè lên trên người nam nhân. Tựa đầu lên trên ngực nam nhân, hình như đang nghe tiếng tim đập của nam nhân.
Nam nhân có chút khóc không ra nước mắt……..
Hắn không có kéo……..
Hắn chỉ là có chút khẩn trương, phân thân của Phật Hàng rất thô, rất nóng khiến cho hắn có chút, nói như thế nào a, có chút ngượng ngùng……..
Hơn nữa mái tóc dài màu bạc của Phật Hàng rơi trên ngực hắn, mang theo mùi tuyết liên nhàn nhạt, hương vị kia rất nhẹ, rất rõ ràng, rất dễ chịu.
Nhưng mà Phật Hàng là 1 thanh niên huyết khí phương cương (tinh lực sung mãn) đè trên người Tích Duyên khiến hắn có chút xấu hổ, có chút khó chịu, tuy rằng đều là nam nhân nhưng thủy chung có chút không tốt lắm……..
Phật Hàng đã nhận ra sự bất mãn của Tích Duyên, y ngẩng đầu vừa nhéo nhéo thắt lưng mềm dẻo của Tích Duyên, “Làm sao, lại tức giận sao?”.
“Không tức giận……..”. Tích Duyên kéo kéo y phục, “Không cần mút nó?”
“Có sao đâu, loại chuyện thân mật này cũng không phải là chỉ có giữa phu thê mới có thể làm, cho dù cùng là nam nhân thì cũng là có cảm tình, là người đều có cảm tình, giữa người với người cần gì để ý là nam hay nữ, chúng sinh ngang hàng”. Phật Hàng nhắm mắt lại, thong dong nói khẽ, hiện giờ Tích Duyên trở nên á khẩu không trả lời được.
Trên mặt Tích Duyên lộ ra biểu tình đành chịu, hắn nghiêng đầu hỏi Phật Hàng” Ngươi thật sự muốn đi theo ta sao?”.
“……..”. Phật Hàng cũng nhìn nam nhân, không nói chuyện.
“Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?”.
“……..”. Phật Hàng vẫn là không nói gì.
“Hiện tại ta không thích hợp quay về Trương phủ ở Biên thành, ta không phải là cô gia của Trương gia, Tử Yến mất rồi nên ta cũng không có mặt mũi ở lại đó”. Những câu nói của nam nhân đều là lời nói thật.
“Ngô biết”. Phật Hàng gật đầu, “Ngô quay về Trương phủ thì thấy ngươi không ở đó, mặc dù có chút bất ngờ nhưng gần đây cũng có chút dự cảm, cảm thấy ngươi có thể sẽ rời đi. Nhưng hiện tại để cho ngô tìm được ngươi thì phải nói là ông trời chính là muốn ngô đi theo ngươi”.
“Ta vô đức vô năng, ngươi đi theo ta sẽ không tốt đâu”. Nam nhân vẫn là dựa theo tình hình thực tế mà nói.
Phật Hàng không nói chuyện, đôi mắt nâu đẹp của y lẳng lặng nhìn chăm chú vào nam nhân, đôi mắt y rất có thần khiến cho tầm mắt nam nhân không thể nào trốn tránh, chỉ có thể nhìn y chăm chú, nhìn y, nhìn y chăm chú…….
“Thật sự”. Nam nhân lập lại một lần, tỏ vẻ chính mình không có gạt Phật Hàng.
Phật Hàng ôm nam nhân, ngồi trong chốc lát, hưởng thụ nam nhân vì y mà ôn nhu “phục vụ”, sau khi hai người trầm mặc thì Phật Hàng mới mở miệng: “Tại sao ngươi không hỏi ngô, bây giờ Thanh Hồn Kiếm ở đâu?”. Phật Hàng chuyển đề tài……..
“Chắc là Nham Vân dùng Thanh Hồn cộng công lực của y cùng linh khí cắm kiếm vào âm huyệt mới ức chế trận hạo kiếp (đại nạn) này……..”. Đây là dự đoán của nam nhân.
“Đúng vậy”. Phật Hàng gật đầu nhưng sau đó bổ sung một câu: “Đây chỉ là tạm thời, bất quá lâu ngày sẽ lại bùng nổ, nhanh thì mấy tháng, chậm thì có thể mấy trăm năm đều có”.
Nam nhân có chút bội phục chính mình, hắn là có thể vừa giúp Phật Hàng giải quyết dục vọng vừa cùng Phật Hàng nói chuyện tình đứng đắn như vậy, hắn liếc mắt nhìn Phật Hàng một cái, Phật Hàng chỉnh lý tốt y phục trước ngực hắn, hôn lên cổ hắn, thân thể hắn mẫn cảm run rẩy……
“Ta nói không nên ở trong này”. Nam nhân trừng mắt với Phật Hàng, rụt tay lại.
Phật Hàng thực đứng đắn gật đầu: “Ngươi chọn chỗ đi, ở trong này hay là ở trong phòng?”.
“Không cần sờ loạn”. Nam nhân muốn giữ chặt tay của Phật Hàng nhưng mà không kéo được.
Nam nhân thở dài, đành phải bất đắc dĩ chấp nhận……….
“Không chọn?”. Phật Hàng ngẩng đầu nhìn nam nhân khí tức bất ổn, “Ngươi không chọn thì ngô chỉ có thể làm ở chỗ này, dù sao sương mù nhiều như vậy cho dù có người đến cũng không thấy rõ lắm”.
Phật Hàng nói rất đúng. Bốn phía sương mù rất nhiều. Cho dù có người đến thì cũng thấy không rõ lắm. Nhưng mà bên ngoài rất lạnh.
Tay nam nhân trượt ra khỏi quần của Phật Hàng, hắn muốn đè lại tay Phật Hàng nhưng mà không được, Phật Hàng nhìn chằm chằm hắn, nhìn thấy ánh mắt hắn bình tĩnh dần dần xao động, từ giận dữ đến bất đắc dĩ, lại tới xấu hổ……..
“Ai sẽ để người khác sờ loại địa phương này của bản thân chứ, ân đừng…….”. Lời của nam nhân còn chưa nói xong thì Phật Hàng dùng môi chặn lời nam nhân lại, 1 tay y kéo nam nhân tới.
Nam nhân bị bịt kín miệng tới nỗi nói không nên lời………
Nam nhân nhìn chằm chằm Phật Hàng tuấn mỹ, hắn nhìn không ra ý tưởng của Phật Hàng nhưng Phật Hàng lại cố ý tỏ vẻ phải đi theo hắn, cũng được, trong mắt hắn thì Phật Hàng cũng chỉ là nhất thời xúc động, hoặc là biết ơn cùng đồng tình hắn, kỳ thật khi nào Phật Hàng muốn đi thì đều có thể.
Phật Hàng hôn nam nhân 1 lát, nam nhân thấp giọng nói: “Ngươi muốn ta nói bao nhiêu lần nữa đây, không nên ở bên ngoài, quay về…….”. Còn chưa nói xong thì hắn cảm giác được hạ thân chợt lạnh……..
Hắn cảm giác được phân thân của Phật Hàng. Hắnsửng sốt 1 lát, hắn nhìn chăm chú vào Phật Hàng, mà Phật Hàng cũng đang bình tĩnh nhìn hắn chăm chú.
Phật Hàng nhẹ giọng cười khẽ ở bên tai nam nhân, “Cảm giác như thế nào? Chính là thực thoải mái? Thực hưởng thụ? Thực vừa lòng?”. Khóe miệng y khẽ nhếch, dán lên bên mặt nam nhân, y ngẩng đầu nhìn nam nhân.
Đáy mắt nam nhân có chút nén giận, hắn cau mày nhìn về phía Phật Hàng, “Ta nói trở về, ta nói không nên làm ở bên ngoài, ta không có thực thoải mái, cũng chưa nói thực hưởng thụ, càng chưa nói thực vừa lòng.”
Đây là câu trả lời của hắn với Phật Hàng. Hắn mới vừa nghiêng đầu thì môi in lên mặt Phật Hàng.
“Ngươi chủ động hôn ngô”. Phật Hàng kiêu ngạo liếc nam nhân 1 cái, ý vị thâm trường mà tỏ vẻ: “Ngươi lại có thành ý như vậy thì chúng ta vào trong phòng là được”.
Nam nhân cao hứng………. Nhưng rất nhanh lại cao hứng không nổi nữa……….
Giữa Phật Hàng cùng nam nhân thân mật khăng khít, hắn cúi người kéo quần lên, Phật Hàng ôm thắt lưng hắn, thân thể hai người dán chặt vào nhau, hắn không dám động, lập tức hắn chợt nghe bên tai truyền đến tiếng cười khẽ của Phật Hàng……..
Hắn biết mình bị lừa……..
“Tại sao ngươi lại có thể như vậy, ngươi lừa ta…….”. Mỗi lần nam nhân chưa kịp nói xong thì Phật Hàng đều dùng các loại phương pháp làm cho nam nhân ngậm miệng lại, hắn cảm giác được Phật Hàng ôm thắt lưng hắn, hôn cổ hắn, hắn hết nói nổi luôn rồi.
“Là ngươi nói muốn vào trong phòng, đi mau”. Phật Hàng đỡ nam nhân, từng bước một đi hướng phía trước, quần nam nhân đã rơi xuống bên chân mà y phục Phật Hàng chỉnh tề, vạt áo áo cà sa màu bạc của y che lại hai người, trán nam nhân ứa mồ hôi bởi vì…….
Bởi vì………Phật Hàng kiềm chế nam nhân chậm chạp đi tới………..
Mỗi một động tác đều làm cho hai chân nam nhân run rẩy, Phật Hàng ngậm lỗ tai hắn, nhìn hắn 1 lát thì mới nói với hắn, “Thật nhanh, đi chậm một chút, nóng nóng, mềm, thật giống như loại cảm giác ngô ôm ngươi, so với loại cảm giác kia còn mãnh liệt hơn”. Nói xong nam nhân lại không nhịn được mà tiết ra……….
Loại phương pháp kích thích này nếu nam nhân không tiết ra thì mới có vấn đề. Nhưng mà Phật Hàng còn chưa thõa mãn…….
Hai người đi một trận rồi mới đi trở về trong phòng, nam nhân nhìn thấy cái giường thì quả thực giống như trong bóng đêm thấy được một chút ánh sáng, nhưng mà Phật Hàng cũng không thèm đóng cửa thì đã đè nam nhân ở trên bàn…….
“Cảm giác thế nào?”.
“Ta muốn lên trên giường…….”. Nhất định phải làm thì muốn làm ở chỗ bình thường, bình thường 1 chút.
Nhưng vào lúc này ——
Bên ngoài đột nhiên vang lên một trận tiếng trống dồn dập, Phật Hàng nhíu nhíu mày, đây là thanh âm Nham môn triệu tập đệ tử, chẳng lẽ là tiền điện đã xảy ra chuyện…….
Nam nhân cũng nhìn lại Phật Hàng, thanh niên trước mắt có 1 đầu tóc dài màu bạc hiếm thấy, hắn do dự đưa tay sờ sờ tóc của Phật Hàng, rất bóng mượt, rất thoải mái, dung nhan của Phật Hàng rất tuấn mỹ, ánh mắt Phật Hàng luôn lộ ra ngạo khí, đôi mắt Phật Hàng rất có thần, ánh mắt rất sắc bén, mà giờ phút này con ngươi Phật Hàng lại lộ ra một chút ngạo mạn cùng một chút lỗ mảng………
Mũi Phật Hàng rất tinh xảo, rất nhỏ, mà đôi môi cũng rất là đẹp, đôi môi hơi mỏng có màu rất nhạt, khóe miệng Phật Hàng lộ ra tiếu ý hứng thú……..
Một đầu tóc bạc của Phật Hàng tô điểm tú quan bảo thạch thuần sắc bạc buộc lên, bởi vì làn da y rất trắng, nhìn qua rất mềm, mái tóc bạc trong sương mù mông lung cũng khá gây chú ý. Một thân áo cà sa hoa lệ màu bạc cùng đường viền hoa văn Phật ấn màu vàng thêu chìm tinh tế, chân y mang giày tinh xảo, thêu hoa văn chìm màu bạc tinh tinh tế, 1 ít hoa văn rất nhạt……..Nhìn qua khá hoa mỹ………
Trên cổ Phật Hàng đeo 1 chuỗi Phật châu màu bạc khắc đầy kinh văn ………
Trong thiên hạ này “hòa thượng” ăn mặc hoa mỹ như vậy chỉ sợ chỉ có một người là Phật Hàng mà thôi…….
Ngón tay thon dài của Phật Hàng đùa bỡn nhũ tiêm của nam nhân, bởi vì nam nhân nghiêng người ngồi ở trên đùi Phật Hàng nên mỗi một biểu tình của hắn đều rơi vào trong mắt của Phật Hàng.
Còn tốt hơn so với hiện tại ………
Nam nhân cúi đầu nhìn Phật Hàng, tay hắn còn cầm dục vọng của Phật Hàng, tần suất nảy lên của dục vọng trong tay hắn rất rõ ràng, Phật Hàng ôm hắn cũng không nói chuyện.
“Ngươi sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn ta, ta cũng không phải là nữ nhân “. Nam nhân nghiêng đầu, nhìn chằm chằm nơi khác, tay hắn lại ôn nhu giúp Phật Hàng giải quyết vấn đề, hắn có chút bất an nhưng đôi mắt hắn lại có vẻ rất bình tĩnh.
“Nhưng mà ôm ngươi so với nữ nhân càng thoải mái hơn”. Phật Hàng ngẩng đầu, trên khuôn mặt tuấn mỹ toát ra vẻ thỏa mãn, y ôm chặt nam nhân một chút, nói: “Thì bởi vì ngươi là nam nhân cho nên ngô mới nhìn ngươi, nếu là nữ nhân thì ngô mới không nhìn”. Cho tới bây giờ y còn chưa cảm thấy được người nữ nhân nào có thể làm cho y để mắt tới.
Nam nhân nhìn Phật Hàng một cái, thấp giọng hỏi: “Thoải mái không?”. Tay hắn sắp mỏi nhừ rồi.
“Còn sớm”. Phật Hàng nghe được tiếng hút không khí của nam nhân, y liếc mắt nhìn nam nhân một cái thì đưa môi tới gần ngậm lấy nhũ tiêm đứng thẳng của nam nhân…….
Phật Hàng nghiêng đầu nhìn thấy nam nhân nắm lấy y phục của mình, “Không cần như vậy………”. Tuy rằng nơi này là là biệt viện an bài cho Phật Hàng, nhưng nơi này bất cứ lúc nào cũng sẽ có người tới, hơn nữa ở đây là Nham môn……..
Phật Hàng hơi hơi nhíu mày 1 chút, hôn môi nam nhân tỏ vẻ: “Chuyện này không sao hết, ngô không ngại để cho người khác xem”. Khẩu khí của y rất ngạo mạn cũng có chút không kiên nhẫn.
“Nhưng mà ta để ý”. Tay nam nhân hơi dùng sức bóp tay Phật Hàng.
Phật Hàng ung dung nở nụ cười: “Muốn cho ta tiết sớm, vậy lát nữa ngươi làm sao đây?”.
“Ta đi trở về”. Nam nhân kéo y phục xong thì muốn chạy đi.
Phật Hàng ôm chặt thắt lưng của nam nhân, hắn đành chịu, bị tóm nên đêm nay đi không được, hắn đành phải khẩn cầu có thể giúp Phật Hàng nhanh tiết ra, hắn thường thường sẽ hỏi Phật Hàng “được chưa”, hoặc là “còn bao lâu nữa”, nhưng mà Phật Hàng không tiết ra, hắn càng sốt ruột.
Đây là cố ý? Hay là thủ pháp (kĩ thuật quay tay của thúc) quá kém, thế nhưng lâu như vậy đều không ra được……..
“Ngươi không cần dùng sức kéo sẽ làm bị thương ngô thì ngươi xong đời”. Phật Hàng biết nam nhân sốt ruột, còn vừa trêu ghẹo nhắc nhở nam nhân vừa đè lên trên người nam nhân. Tựa đầu lên trên ngực nam nhân, hình như đang nghe tiếng tim đập của nam nhân.
Nam nhân có chút khóc không ra nước mắt……..
Hắn không có kéo……..
Hắn chỉ là có chút khẩn trương, phân thân của Phật Hàng rất thô, rất nóng khiến cho hắn có chút, nói như thế nào a, có chút ngượng ngùng……..
Hơn nữa mái tóc dài màu bạc của Phật Hàng rơi trên ngực hắn, mang theo mùi tuyết liên nhàn nhạt, hương vị kia rất nhẹ, rất rõ ràng, rất dễ chịu.
Nhưng mà Phật Hàng là 1 thanh niên huyết khí phương cương (tinh lực sung mãn) đè trên người Tích Duyên khiến hắn có chút xấu hổ, có chút khó chịu, tuy rằng đều là nam nhân nhưng thủy chung có chút không tốt lắm……..
Phật Hàng đã nhận ra sự bất mãn của Tích Duyên, y ngẩng đầu vừa nhéo nhéo thắt lưng mềm dẻo của Tích Duyên, “Làm sao, lại tức giận sao?”.
“Không tức giận……..”. Tích Duyên kéo kéo y phục, “Không cần mút nó?”
“Có sao đâu, loại chuyện thân mật này cũng không phải là chỉ có giữa phu thê mới có thể làm, cho dù cùng là nam nhân thì cũng là có cảm tình, là người đều có cảm tình, giữa người với người cần gì để ý là nam hay nữ, chúng sinh ngang hàng”. Phật Hàng nhắm mắt lại, thong dong nói khẽ, hiện giờ Tích Duyên trở nên á khẩu không trả lời được.
Trên mặt Tích Duyên lộ ra biểu tình đành chịu, hắn nghiêng đầu hỏi Phật Hàng” Ngươi thật sự muốn đi theo ta sao?”.
“……..”. Phật Hàng cũng nhìn nam nhân, không nói chuyện.
“Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?”.
“……..”. Phật Hàng vẫn là không nói gì.
“Hiện tại ta không thích hợp quay về Trương phủ ở Biên thành, ta không phải là cô gia của Trương gia, Tử Yến mất rồi nên ta cũng không có mặt mũi ở lại đó”. Những câu nói của nam nhân đều là lời nói thật.
“Ngô biết”. Phật Hàng gật đầu, “Ngô quay về Trương phủ thì thấy ngươi không ở đó, mặc dù có chút bất ngờ nhưng gần đây cũng có chút dự cảm, cảm thấy ngươi có thể sẽ rời đi. Nhưng hiện tại để cho ngô tìm được ngươi thì phải nói là ông trời chính là muốn ngô đi theo ngươi”.
“Ta vô đức vô năng, ngươi đi theo ta sẽ không tốt đâu”. Nam nhân vẫn là dựa theo tình hình thực tế mà nói.
Phật Hàng không nói chuyện, đôi mắt nâu đẹp của y lẳng lặng nhìn chăm chú vào nam nhân, đôi mắt y rất có thần khiến cho tầm mắt nam nhân không thể nào trốn tránh, chỉ có thể nhìn y chăm chú, nhìn y, nhìn y chăm chú…….
“Thật sự”. Nam nhân lập lại một lần, tỏ vẻ chính mình không có gạt Phật Hàng.
Phật Hàng ôm nam nhân, ngồi trong chốc lát, hưởng thụ nam nhân vì y mà ôn nhu “phục vụ”, sau khi hai người trầm mặc thì Phật Hàng mới mở miệng: “Tại sao ngươi không hỏi ngô, bây giờ Thanh Hồn Kiếm ở đâu?”. Phật Hàng chuyển đề tài……..
“Chắc là Nham Vân dùng Thanh Hồn cộng công lực của y cùng linh khí cắm kiếm vào âm huyệt mới ức chế trận hạo kiếp (đại nạn) này……..”. Đây là dự đoán của nam nhân.
“Đúng vậy”. Phật Hàng gật đầu nhưng sau đó bổ sung một câu: “Đây chỉ là tạm thời, bất quá lâu ngày sẽ lại bùng nổ, nhanh thì mấy tháng, chậm thì có thể mấy trăm năm đều có”.
Nam nhân có chút bội phục chính mình, hắn là có thể vừa giúp Phật Hàng giải quyết dục vọng vừa cùng Phật Hàng nói chuyện tình đứng đắn như vậy, hắn liếc mắt nhìn Phật Hàng một cái, Phật Hàng chỉnh lý tốt y phục trước ngực hắn, hôn lên cổ hắn, thân thể hắn mẫn cảm run rẩy……
“Ta nói không nên ở trong này”. Nam nhân trừng mắt với Phật Hàng, rụt tay lại.
Phật Hàng thực đứng đắn gật đầu: “Ngươi chọn chỗ đi, ở trong này hay là ở trong phòng?”.
“Không cần sờ loạn”. Nam nhân muốn giữ chặt tay của Phật Hàng nhưng mà không kéo được.
Nam nhân thở dài, đành phải bất đắc dĩ chấp nhận……….
“Không chọn?”. Phật Hàng ngẩng đầu nhìn nam nhân khí tức bất ổn, “Ngươi không chọn thì ngô chỉ có thể làm ở chỗ này, dù sao sương mù nhiều như vậy cho dù có người đến cũng không thấy rõ lắm”.
Phật Hàng nói rất đúng. Bốn phía sương mù rất nhiều. Cho dù có người đến thì cũng thấy không rõ lắm. Nhưng mà bên ngoài rất lạnh.
Tay nam nhân trượt ra khỏi quần của Phật Hàng, hắn muốn đè lại tay Phật Hàng nhưng mà không được, Phật Hàng nhìn chằm chằm hắn, nhìn thấy ánh mắt hắn bình tĩnh dần dần xao động, từ giận dữ đến bất đắc dĩ, lại tới xấu hổ……..
“Ai sẽ để người khác sờ loại địa phương này của bản thân chứ, ân đừng…….”. Lời của nam nhân còn chưa nói xong thì Phật Hàng dùng môi chặn lời nam nhân lại, 1 tay y kéo nam nhân tới.
Nam nhân bị bịt kín miệng tới nỗi nói không nên lời………
Nam nhân nhìn chằm chằm Phật Hàng tuấn mỹ, hắn nhìn không ra ý tưởng của Phật Hàng nhưng Phật Hàng lại cố ý tỏ vẻ phải đi theo hắn, cũng được, trong mắt hắn thì Phật Hàng cũng chỉ là nhất thời xúc động, hoặc là biết ơn cùng đồng tình hắn, kỳ thật khi nào Phật Hàng muốn đi thì đều có thể.
Phật Hàng hôn nam nhân 1 lát, nam nhân thấp giọng nói: “Ngươi muốn ta nói bao nhiêu lần nữa đây, không nên ở bên ngoài, quay về…….”. Còn chưa nói xong thì hắn cảm giác được hạ thân chợt lạnh……..
Hắn cảm giác được phân thân của Phật Hàng. Hắnsửng sốt 1 lát, hắn nhìn chăm chú vào Phật Hàng, mà Phật Hàng cũng đang bình tĩnh nhìn hắn chăm chú.
Phật Hàng nhẹ giọng cười khẽ ở bên tai nam nhân, “Cảm giác như thế nào? Chính là thực thoải mái? Thực hưởng thụ? Thực vừa lòng?”. Khóe miệng y khẽ nhếch, dán lên bên mặt nam nhân, y ngẩng đầu nhìn nam nhân.
Đáy mắt nam nhân có chút nén giận, hắn cau mày nhìn về phía Phật Hàng, “Ta nói trở về, ta nói không nên làm ở bên ngoài, ta không có thực thoải mái, cũng chưa nói thực hưởng thụ, càng chưa nói thực vừa lòng.”
Đây là câu trả lời của hắn với Phật Hàng. Hắn mới vừa nghiêng đầu thì môi in lên mặt Phật Hàng.
“Ngươi chủ động hôn ngô”. Phật Hàng kiêu ngạo liếc nam nhân 1 cái, ý vị thâm trường mà tỏ vẻ: “Ngươi lại có thành ý như vậy thì chúng ta vào trong phòng là được”.
Nam nhân cao hứng………. Nhưng rất nhanh lại cao hứng không nổi nữa……….
Giữa Phật Hàng cùng nam nhân thân mật khăng khít, hắn cúi người kéo quần lên, Phật Hàng ôm thắt lưng hắn, thân thể hai người dán chặt vào nhau, hắn không dám động, lập tức hắn chợt nghe bên tai truyền đến tiếng cười khẽ của Phật Hàng……..
Hắn biết mình bị lừa……..
“Tại sao ngươi lại có thể như vậy, ngươi lừa ta…….”. Mỗi lần nam nhân chưa kịp nói xong thì Phật Hàng đều dùng các loại phương pháp làm cho nam nhân ngậm miệng lại, hắn cảm giác được Phật Hàng ôm thắt lưng hắn, hôn cổ hắn, hắn hết nói nổi luôn rồi.
“Là ngươi nói muốn vào trong phòng, đi mau”. Phật Hàng đỡ nam nhân, từng bước một đi hướng phía trước, quần nam nhân đã rơi xuống bên chân mà y phục Phật Hàng chỉnh tề, vạt áo áo cà sa màu bạc của y che lại hai người, trán nam nhân ứa mồ hôi bởi vì…….
Bởi vì………Phật Hàng kiềm chế nam nhân chậm chạp đi tới………..
Mỗi một động tác đều làm cho hai chân nam nhân run rẩy, Phật Hàng ngậm lỗ tai hắn, nhìn hắn 1 lát thì mới nói với hắn, “Thật nhanh, đi chậm một chút, nóng nóng, mềm, thật giống như loại cảm giác ngô ôm ngươi, so với loại cảm giác kia còn mãnh liệt hơn”. Nói xong nam nhân lại không nhịn được mà tiết ra……….
Loại phương pháp kích thích này nếu nam nhân không tiết ra thì mới có vấn đề. Nhưng mà Phật Hàng còn chưa thõa mãn…….
Hai người đi một trận rồi mới đi trở về trong phòng, nam nhân nhìn thấy cái giường thì quả thực giống như trong bóng đêm thấy được một chút ánh sáng, nhưng mà Phật Hàng cũng không thèm đóng cửa thì đã đè nam nhân ở trên bàn…….
“Cảm giác thế nào?”.
“Ta muốn lên trên giường…….”. Nhất định phải làm thì muốn làm ở chỗ bình thường, bình thường 1 chút.
Nhưng vào lúc này ——
Bên ngoài đột nhiên vang lên một trận tiếng trống dồn dập, Phật Hàng nhíu nhíu mày, đây là thanh âm Nham môn triệu tập đệ tử, chẳng lẽ là tiền điện đã xảy ra chuyện…….
/332
|