Cho dù bị mưa tuyết lạnh như băng làm ướt nam nhân cũng không cảm thấy lạnh, bàn tay Cửu Hoàng đụng tới cánh tay hắn, hắn chỉ cảm thấy chỗ bị Cửu Hoàng đụng vào càng ngày càng nóng, mà trong khoảng thời gian Mạt Đồng rời đi, hắn cũng chưa từng tiếp xúc với người khác, hắn cũng không phải thủ thân vì Mạt Đồng, đêm đó Mạt Đồng đối xử thô bạo như vậy với hắn nên đã để lại bóng ma rất sâu trong lòng hắn.
Ngoài đình mưa rất lớn, thanh âm giọt mưa cọ rửa đất đai cực kỳ rõ ràng, nam nhân ngồi ở đình nghỉ mát, thân thể vốn nóng rực lại lạnh lẽo, cảm giác lúc nóng lúc lạnh làm hắn khó chịu, Cửu Hoàng cũng đã nhận ra phản ứng của nam nhân, hắn cảm thấy thực xấu hổ, đêm qua hắn để hạ nhân nấu thuốc bổ Cửu Hoàng đưa cho hắn, Trương Tử Yến ăn một chút rồi không ăn nữa, còn lại một nồi, hắn thấy bỏ đi lại lãng phí, dù sao đây là một mảnh tâm ý của Cửu Hoàng, hắn liền ăn hết toàn bộ thuốc bổ này, hơn nữa tối nay uống nhiều rượu đại bổ như vậy chắc là bổ quá rồi.
Nhưng hắn lại xấu hổ không dám nói cho Cửu Hoàng biết nguyên nhân hắn lúc nóng lúc lạnh, hắn ngồi ở đình nghỉ mát, mỗi khi cảm giác được Cửu Hoàng tới gần hoặc nói chuyện với hắn thì hắn bắt đầu trở nên không yên lòng, tuy rằng nơi đây thực tối nhưng khi mắt thích ứng với bóng tối vẫn có thể thấy rõ biểu tình giờ phút này của Cửu Hoàng.
Ánh mắt biếng nhác của Cửu Hoàng từ hai má nam nhân chậm rãi trượt xuống cổ lại chậm rãi dời xuống, ánh mắt y từng chút từng chút di chuyển, liền giống như một đôi tay từng tấc từng tấc vuốt ve thân thể nam nhân.
“Ngươi đang nhìn cái gì?”.
“Không nhìn gì cả”.
Ánh mắt Cửu Hoàng dừng lại ở hai điểm như ẩn như hiện trước ngực nam nhân, nam nhân không chút nào nhận thấy có gì khác thường, cũng vô pháp hiểu được ánh mắt ẩn chứa sự nóng bỏng kia của Cửu Hoàng.
Nam nhân cúi đầu “ân” một tiếng, cũng không phải lấy lệ mà thanh âm kia còn rất nhu thuận, hắn lấy ngoại sam của Cửu Hoàng liền vắt vài cái còn giũ nước ra.
Nam nhân đặt y phục lại trên vai Cửu Hoàng: “Nhiều nước như vậy, y phục ướt sũng mặc ở trên người ngày mai nhất định sẽ sinh bệnh, hiện tại vắt bớt liên tốt hơn chút “. Tuy rằng y phục vẫn còn ướt nhưng so với ướt sũng vẫn tốt hơn.
Cửu Hoàng im lặng không lên tiếng nhìn nam nhân, nam nhân liền im lặng ngồi bên cạnh, không có oán giận, không có không kiên nhẫn, tư tưởng nam nhân thực thành thục hơn nữa làm việc thực ổn trọng lại còn rất có lễ độ, tại đoạn thời gian ở chung với nhau Cửu Hoàng cảm thấy nam nhân không thích nói nhiều, nhưng nam nhân lại nguyện ý bồi y nói chuyện phiếm.
Mỗi lần y đi trà phô của nam nhân uống trà, nam nhân sẽ phân phó tiểu nhị pha trà ngon cho y, hơn nữa thời điểm nam nhân trao đổi với thương khách rất nghiêm túc, làm việc hiệu quả và lợi ích cũng cao, nam nhân thực chịu khó tâm địa lại tốt, rất nhiều thương khách đều cảm thấy nam nhân thành thật, danh tiếng bên ngoài lại tốt mới nguyện ý tiếp tục cùng Trương phủ hợp tác.
Hiện tại so ra vẫn tốt hơn, nam nhân đang giúp y chải tóc còn giúp y lau nước trên mặt, tóc Cửu Hoàng chưa bao giờ cho ai đụng vào, nếu là người khác thì đã sớm ăn mấy quyền của y, chính là nhìn đến vẻ mặt nam nhân chăm chú cùng động tác chải chuốt cẩn thận thì y liền im lặng chăm chú nhìn nam nhân, nam nhân ngồi gần lại y một chút, cảm giác được nam nhân đến gần mang đến cố hơi nóng thản nhiên cùng nhiệt độ cơ thể khiến cho hạ phúc y nóng rực, Cửu Hoàng nghĩ muốn như vậy ôm lấy nam nhân đem hắn đặt ở dưới thân.
Chính là không được…
Cửu Hoàng không muốn làm cho nam nhân lại lảng tránh y, tuy rằng dục vọng của y bị khơi mào, nhưng y vẫn bất động thanh sắc (tỉnh rụi) nhìn chăm chú nam nhân, khuôn mặt nam nhân bình thương khi cười rộ lên lại ôn nhu sinh động, nam nhân vắt khăn tay y đưa cho, nhìn thấy bên mặt y dính bọt nước liền đưa tay thay y lau đi, động tác lơ đãng này làm dao động ý chí của y.
Cửu Hoàng đưa tay nắm lấy tay nam nhân, thân thể nam nhân chấn động rõ ràng, hắn lảng tránh muốn rút tay về nhưng tay hắn bị Cửu Hoàng nắm rất chặt, hắn không rút lại được.
“Sao….làm sao vậy?”. Nam nhân thấp giọng hỏi, nơi đây mưa bụi tràn ngập, ban đêm gió tuyết đan xen, thanh âm hắn có vẻ vô cùng rõ ràng.
Tay nam nhân từ cực nóng dần biến lạnh lẽo, Cửu Hoàng nắm tay nam nhân, làm cho bàn tay nam nhân tự dán trên người chính mình, chậm rãi theo thân thể hắn đi xuống, lòng bàn tay hắn xẹt qua ngực Cửu Hoàng, độ ấm kia làm cho tim hắn đập bất ổn, 2 người trong lúc này trở nên im lặng dị thường, âm thanh một tiếng mưa rơi giống như gõ vào tận tim hắn. Mà giọt mưa rơi xuống hồ nước cùng cọ rửa đất đai giống như dòng nước lũ cọ rửa ý thức nam nhân.
Cửu Hoàng dẫn dụ nam nhân, làm cho bàn tay nam nhân lạnh lẽo tự đụng vào thân thể cực nóng của chính mình, lúc hắn đụng tới dục vọng đã sớm bành trướng giữa 2 chân Cửu Hoàng thì hắn giống như bị phỏng, cảm giác cực nóng làm cho tim hắn đập nhanh, hắn muốn rút tay về nhưng Cửu Hoàng không cho. Ngược lại Cửu Hoàng càng thêm dùng sức giữ chặt tay nam nhân, bàn tay nam nhân bao trùm tại nơi vật thể vừa nóng lại vừa cứng, cho dù là cách y phục cũng có thể rõ ràng đụng đến hình thái dục vọng giữa 2 chân Cửu Hoàng.
“Đừng như vậy”.
Nam nhân coi như lý trí ngăn cản, nhưng hắn trước sau khí lực đều không bằng Cửu Hoàng, hắn đụng đến vật kia tuy rằng y phục ướt nhưng nó vẫn rất nóng, lòng hắn rối loạn. Tiếp theo, Cửu Hoàng muốn làm cái gì cũng là rõ ràng. Thấy nam nhân cúi đầu, lông mi bị nước tuyết làm ướt ở trong gió lạnh nhẹ nhàng rung động, trong mắt nam nhân do dự, bất an, rối loạn, nhìn thấy nam nhân lộ ra vẻ mặt như vậy Cửu Hoàng có chút ngây người, nam nhân chỉ có thời điểm bị xâm phạm mới có thể lộ ra loại vẻ mặt này làm y không khống chế được dục vọng.
Thực mê người…..
Không giống với sự gợi cảm cùng phong vận của nữ nhân, nam nhân phát ra lực hấp dẫn khó có thể kháng cự từ nội thể, hơi thở ôn hòa kia vô hạn khoan dung cùng ôn nhu luôn làm cho người ta muốn đi thân cận, thậm chí là đùa giỡn…..
Cửu Hoàng rất muốn cứ như vậy mà cởi y phục nam nhân ra, đặt nam nhân ở dưới thân, dùng sức xâm phạm, làm cho nam nhân khóc, làm cho nam nhân cầu xin tha thứ, làm cho nam nhân chủ động nói muốn, nhưng mà không được, y không muốn tổn thương nam nhân, còn hơn cả khoải cảm nhất thời cùng tình cảm mãnh liệt, y càng thích nam nhânlà xuất phát từ nội tâm cần y, không chỉ là ham muốn sắc dục ở trước mắt.
Cửu Hoàng áp dụng thế công ôn nhu, tuy rằng y ở phương diện này rất mạnh mẽ, cũng không giỏi theo đuổi người khác, y làm cho nam nhân sờ dục vọng của y, hành vi của y hoàn toàn là xuất phát từ việc dẫn dụ nam nhân.
“Nó biến lớn”. Thanh âm Cửu Hoàng trầm thấp quanh quẩn ở bên tai nam nhân.
“Nam nhân không yên lòng “ân” một tiếng, thân thể hắn lúc lạnh lúc nóng, trên mặt nóng bỏng muốn chết, bị gió lạnh thổi cũng bị cọ nóng rát.
“Vậy bây giờ làm thế nào đây?”. Ánh mắt Cửu Hoàng ở trên người nam nhân tự do di chuyển, mỗi một lời nói của y đều giống như đang khiêu khích nam nhân, “Ngươi giúp ta được không?”.
“…..”. Tay nam nhân đang run rẩy.
Loại yêu cầu này cũng quá trực tiếp làm nam nhân không biết đáp lại như thế nào, hắn lắc đầu cự tuyệt yêu cầu của Cửu Hoàng, nhưng là tay hắn vẫn bị Cửu Hoàng giữ lại, hắn rút cũng rút không ra.
Nam nhân nghẹn nửa ngày mới thốt ra một câu: “Ngươi tự mình làm….”.
Cửu Hoàng không trả lời nam nhân, y ngồi bên người nam nhân, thấy nam nhân bị ướt mưa y phục dán lên người gần như nhìn thấu, hai điểm trước ngực nam nhân như ẩn như hiện hơn nữa ánh mắt nam nhân hơi nước mông lung, vẻ mặt vô thố cùng bất đắc dĩ khiến Cửu Hoàng trở nên miệng khô lưỡi khô.
“Ngươi cũng biết tại sao nó trở nên nóng như vậy, cứng như vậy?”. Cửu Hoàng cố ý thả chậm thanh âm, biếng nhác hỏi nam nhân, vẫn đề rõ ràng này làm hắnthực xấu hổ nhưng Cửu Hoàng lại có vẻ tự nhiên vô cùng, giống như hỏi hắn ăn cơm hay chưa. Loại vấn đề này đương nhiên nam nhân sẽ không trả lời, hắn trầm mặc không nói gì, chỉ cảm thấy lòng bàn tay đụng vào vật kia nó càng ngày càng nóng, Cửu Hoàng lôi kéo tay hắn nhẹ nhàng ma sát dục vọng kia.
Thấy nam nhân không nói chuyện Cửu Hoàng tiếp tục nói: “Đều là bởi vì ngươi”. Y nói chuyện thực trực tiếp làm cho nam nhân xấu hổ không thôi.
Nam nhân thành thật lập tức vì chính mình thanh minh: “Ta cái gì cũng chưa làm, tại sao nói vì ta…..”. Hắn cũng không phải tự nguyện muốn sờ chỗ kia của Cửu Hoàng, là Cửu Hoàng khiến hắn sờ, hắn không nghĩ sờ cũng không muốn sờ.
Cửu Hoàng cắt ngang lời giải thích của nam nhân, y tiếp tục hỏi nam nhân: “Nó nóng hay không?”
“Ân…..”. Nam nhân thành thật trả lời.
“Sờ lên cảm giác không tệ đi?”. Ngón tay y thon dài vuốt ve mu bàn tay nam nhân, kéo ngón tay nam nhân xoa dục vọng y cương cứng, thấy nam nhân không nói lời nào y tiếp tục hỏi, ” Có muốn tiếp cận nhìn nó không?”. Y lại bắt đầu dẫn dụ nam nam nhân, trong thanh âm biếng nhác lộ ra vô hạn ám muội.
Nhìn nó?
Nhìn dục vọng của y?
Còn tiếp cận nó, trong đầu nam nhân hỗn loạn như biến thành 1 đám tương hồ, tuy rằng hắn biết Cửu hoàng nói chuyện rất thẳng thắn nhưng không nghĩ tới Cửu Hoàngthế nhưng lại sẽ hỏi hắn vấn đề cảm thấy thẹn này, còn rất nghiêm túc như vậy….
Nam nhân nhướng mắt nhìn về phía Cửu Hoàng, phát hiện mắt Cửu Hoàng nhìn hắn chăm chú, hơi thở biếng nhác quen thuộc trong mắt làm cho hắn sửng sốt một chút, lúc sau hắn mới ngỏ lời: “Không xem”.
Hắn là nam nhân Cửu Hoàng cũng là nam nhân, Cửu Hoàng có hắn cũng có, có cái gì đẹp, huống chi loại trưng cầu sắc dục này làm Tích Duyên cảm thấy xấu hổ rất nhiều lại cảm thấy không biết làm sao.
Ban đêm rất lạnh, bên ngoài mưa tuyết còn đang rơi, mưa bụi mông lung tràn ngập bốn phía, nam nhân cảm thấy chính mình dường như bị phong hàn, hắn lúc nóng lúc lạnh rất không thoải mái,hơn nữa người hắn bị ướt, y phục dán trên người vừa lạnh lẽo vừa ẩm ướt khiến hắn rất không thoải mái.
Nam nhân xấu hổ quay đầu: ” Ta muốn hồi phủ”.
“Bên ngoài mưa tuyết lớn như vậy, chờ tuyết ngừng lại trở về, ngươi nếu cảm thấy lạnh ta liền ôm ngươi”. Cửu Hoàng thẳng thắn, thanh âm y biếng nhác lại thong thả không giống như đang đùa giỡn nam nhân.
Cửu Hoàng khiến nam nhân nhẹ nhàng cầm dục vọng của y, lấy lòng bàn tay cao thấp hoạt động, ánh mắt y tiếp tục di chuyển ở trên người nam nhân, mới đầu nam nhân còn không hề phát hiện,dần đàn phát hiện thấy có gì đó khác thường, ánh mắt Cửu Hoàng nhìn hắn trở nên thực trầm, mà ánh mắt kia ở trên người hắn tự do, thong thả di chuyển, có vẻ tràn ngập hơi thở sắc dục, ánh mắt Cửu Hoàng khiến cho hắn mấy lần muốn dùng tay che lại thân thể của chính mình.
Ngoài đình mưa rất lớn, thanh âm giọt mưa cọ rửa đất đai cực kỳ rõ ràng, nam nhân ngồi ở đình nghỉ mát, thân thể vốn nóng rực lại lạnh lẽo, cảm giác lúc nóng lúc lạnh làm hắn khó chịu, Cửu Hoàng cũng đã nhận ra phản ứng của nam nhân, hắn cảm thấy thực xấu hổ, đêm qua hắn để hạ nhân nấu thuốc bổ Cửu Hoàng đưa cho hắn, Trương Tử Yến ăn một chút rồi không ăn nữa, còn lại một nồi, hắn thấy bỏ đi lại lãng phí, dù sao đây là một mảnh tâm ý của Cửu Hoàng, hắn liền ăn hết toàn bộ thuốc bổ này, hơn nữa tối nay uống nhiều rượu đại bổ như vậy chắc là bổ quá rồi.
Nhưng hắn lại xấu hổ không dám nói cho Cửu Hoàng biết nguyên nhân hắn lúc nóng lúc lạnh, hắn ngồi ở đình nghỉ mát, mỗi khi cảm giác được Cửu Hoàng tới gần hoặc nói chuyện với hắn thì hắn bắt đầu trở nên không yên lòng, tuy rằng nơi đây thực tối nhưng khi mắt thích ứng với bóng tối vẫn có thể thấy rõ biểu tình giờ phút này của Cửu Hoàng.
Ánh mắt biếng nhác của Cửu Hoàng từ hai má nam nhân chậm rãi trượt xuống cổ lại chậm rãi dời xuống, ánh mắt y từng chút từng chút di chuyển, liền giống như một đôi tay từng tấc từng tấc vuốt ve thân thể nam nhân.
“Ngươi đang nhìn cái gì?”.
“Không nhìn gì cả”.
Ánh mắt Cửu Hoàng dừng lại ở hai điểm như ẩn như hiện trước ngực nam nhân, nam nhân không chút nào nhận thấy có gì khác thường, cũng vô pháp hiểu được ánh mắt ẩn chứa sự nóng bỏng kia của Cửu Hoàng.
Nam nhân cúi đầu “ân” một tiếng, cũng không phải lấy lệ mà thanh âm kia còn rất nhu thuận, hắn lấy ngoại sam của Cửu Hoàng liền vắt vài cái còn giũ nước ra.
Nam nhân đặt y phục lại trên vai Cửu Hoàng: “Nhiều nước như vậy, y phục ướt sũng mặc ở trên người ngày mai nhất định sẽ sinh bệnh, hiện tại vắt bớt liên tốt hơn chút “. Tuy rằng y phục vẫn còn ướt nhưng so với ướt sũng vẫn tốt hơn.
Cửu Hoàng im lặng không lên tiếng nhìn nam nhân, nam nhân liền im lặng ngồi bên cạnh, không có oán giận, không có không kiên nhẫn, tư tưởng nam nhân thực thành thục hơn nữa làm việc thực ổn trọng lại còn rất có lễ độ, tại đoạn thời gian ở chung với nhau Cửu Hoàng cảm thấy nam nhân không thích nói nhiều, nhưng nam nhân lại nguyện ý bồi y nói chuyện phiếm.
Mỗi lần y đi trà phô của nam nhân uống trà, nam nhân sẽ phân phó tiểu nhị pha trà ngon cho y, hơn nữa thời điểm nam nhân trao đổi với thương khách rất nghiêm túc, làm việc hiệu quả và lợi ích cũng cao, nam nhân thực chịu khó tâm địa lại tốt, rất nhiều thương khách đều cảm thấy nam nhân thành thật, danh tiếng bên ngoài lại tốt mới nguyện ý tiếp tục cùng Trương phủ hợp tác.
Hiện tại so ra vẫn tốt hơn, nam nhân đang giúp y chải tóc còn giúp y lau nước trên mặt, tóc Cửu Hoàng chưa bao giờ cho ai đụng vào, nếu là người khác thì đã sớm ăn mấy quyền của y, chính là nhìn đến vẻ mặt nam nhân chăm chú cùng động tác chải chuốt cẩn thận thì y liền im lặng chăm chú nhìn nam nhân, nam nhân ngồi gần lại y một chút, cảm giác được nam nhân đến gần mang đến cố hơi nóng thản nhiên cùng nhiệt độ cơ thể khiến cho hạ phúc y nóng rực, Cửu Hoàng nghĩ muốn như vậy ôm lấy nam nhân đem hắn đặt ở dưới thân.
Chính là không được…
Cửu Hoàng không muốn làm cho nam nhân lại lảng tránh y, tuy rằng dục vọng của y bị khơi mào, nhưng y vẫn bất động thanh sắc (tỉnh rụi) nhìn chăm chú nam nhân, khuôn mặt nam nhân bình thương khi cười rộ lên lại ôn nhu sinh động, nam nhân vắt khăn tay y đưa cho, nhìn thấy bên mặt y dính bọt nước liền đưa tay thay y lau đi, động tác lơ đãng này làm dao động ý chí của y.
Cửu Hoàng đưa tay nắm lấy tay nam nhân, thân thể nam nhân chấn động rõ ràng, hắn lảng tránh muốn rút tay về nhưng tay hắn bị Cửu Hoàng nắm rất chặt, hắn không rút lại được.
“Sao….làm sao vậy?”. Nam nhân thấp giọng hỏi, nơi đây mưa bụi tràn ngập, ban đêm gió tuyết đan xen, thanh âm hắn có vẻ vô cùng rõ ràng.
Tay nam nhân từ cực nóng dần biến lạnh lẽo, Cửu Hoàng nắm tay nam nhân, làm cho bàn tay nam nhân tự dán trên người chính mình, chậm rãi theo thân thể hắn đi xuống, lòng bàn tay hắn xẹt qua ngực Cửu Hoàng, độ ấm kia làm cho tim hắn đập bất ổn, 2 người trong lúc này trở nên im lặng dị thường, âm thanh một tiếng mưa rơi giống như gõ vào tận tim hắn. Mà giọt mưa rơi xuống hồ nước cùng cọ rửa đất đai giống như dòng nước lũ cọ rửa ý thức nam nhân.
Cửu Hoàng dẫn dụ nam nhân, làm cho bàn tay nam nhân lạnh lẽo tự đụng vào thân thể cực nóng của chính mình, lúc hắn đụng tới dục vọng đã sớm bành trướng giữa 2 chân Cửu Hoàng thì hắn giống như bị phỏng, cảm giác cực nóng làm cho tim hắn đập nhanh, hắn muốn rút tay về nhưng Cửu Hoàng không cho. Ngược lại Cửu Hoàng càng thêm dùng sức giữ chặt tay nam nhân, bàn tay nam nhân bao trùm tại nơi vật thể vừa nóng lại vừa cứng, cho dù là cách y phục cũng có thể rõ ràng đụng đến hình thái dục vọng giữa 2 chân Cửu Hoàng.
“Đừng như vậy”.
Nam nhân coi như lý trí ngăn cản, nhưng hắn trước sau khí lực đều không bằng Cửu Hoàng, hắn đụng đến vật kia tuy rằng y phục ướt nhưng nó vẫn rất nóng, lòng hắn rối loạn. Tiếp theo, Cửu Hoàng muốn làm cái gì cũng là rõ ràng. Thấy nam nhân cúi đầu, lông mi bị nước tuyết làm ướt ở trong gió lạnh nhẹ nhàng rung động, trong mắt nam nhân do dự, bất an, rối loạn, nhìn thấy nam nhân lộ ra vẻ mặt như vậy Cửu Hoàng có chút ngây người, nam nhân chỉ có thời điểm bị xâm phạm mới có thể lộ ra loại vẻ mặt này làm y không khống chế được dục vọng.
Thực mê người…..
Không giống với sự gợi cảm cùng phong vận của nữ nhân, nam nhân phát ra lực hấp dẫn khó có thể kháng cự từ nội thể, hơi thở ôn hòa kia vô hạn khoan dung cùng ôn nhu luôn làm cho người ta muốn đi thân cận, thậm chí là đùa giỡn…..
Cửu Hoàng rất muốn cứ như vậy mà cởi y phục nam nhân ra, đặt nam nhân ở dưới thân, dùng sức xâm phạm, làm cho nam nhân khóc, làm cho nam nhân cầu xin tha thứ, làm cho nam nhân chủ động nói muốn, nhưng mà không được, y không muốn tổn thương nam nhân, còn hơn cả khoải cảm nhất thời cùng tình cảm mãnh liệt, y càng thích nam nhânlà xuất phát từ nội tâm cần y, không chỉ là ham muốn sắc dục ở trước mắt.
Cửu Hoàng áp dụng thế công ôn nhu, tuy rằng y ở phương diện này rất mạnh mẽ, cũng không giỏi theo đuổi người khác, y làm cho nam nhân sờ dục vọng của y, hành vi của y hoàn toàn là xuất phát từ việc dẫn dụ nam nhân.
“Nó biến lớn”. Thanh âm Cửu Hoàng trầm thấp quanh quẩn ở bên tai nam nhân.
“Nam nhân không yên lòng “ân” một tiếng, thân thể hắn lúc lạnh lúc nóng, trên mặt nóng bỏng muốn chết, bị gió lạnh thổi cũng bị cọ nóng rát.
“Vậy bây giờ làm thế nào đây?”. Ánh mắt Cửu Hoàng ở trên người nam nhân tự do di chuyển, mỗi một lời nói của y đều giống như đang khiêu khích nam nhân, “Ngươi giúp ta được không?”.
“…..”. Tay nam nhân đang run rẩy.
Loại yêu cầu này cũng quá trực tiếp làm nam nhân không biết đáp lại như thế nào, hắn lắc đầu cự tuyệt yêu cầu của Cửu Hoàng, nhưng là tay hắn vẫn bị Cửu Hoàng giữ lại, hắn rút cũng rút không ra.
Nam nhân nghẹn nửa ngày mới thốt ra một câu: “Ngươi tự mình làm….”.
Cửu Hoàng không trả lời nam nhân, y ngồi bên người nam nhân, thấy nam nhân bị ướt mưa y phục dán lên người gần như nhìn thấu, hai điểm trước ngực nam nhân như ẩn như hiện hơn nữa ánh mắt nam nhân hơi nước mông lung, vẻ mặt vô thố cùng bất đắc dĩ khiến Cửu Hoàng trở nên miệng khô lưỡi khô.
“Ngươi cũng biết tại sao nó trở nên nóng như vậy, cứng như vậy?”. Cửu Hoàng cố ý thả chậm thanh âm, biếng nhác hỏi nam nhân, vẫn đề rõ ràng này làm hắnthực xấu hổ nhưng Cửu Hoàng lại có vẻ tự nhiên vô cùng, giống như hỏi hắn ăn cơm hay chưa. Loại vấn đề này đương nhiên nam nhân sẽ không trả lời, hắn trầm mặc không nói gì, chỉ cảm thấy lòng bàn tay đụng vào vật kia nó càng ngày càng nóng, Cửu Hoàng lôi kéo tay hắn nhẹ nhàng ma sát dục vọng kia.
Thấy nam nhân không nói chuyện Cửu Hoàng tiếp tục nói: “Đều là bởi vì ngươi”. Y nói chuyện thực trực tiếp làm cho nam nhân xấu hổ không thôi.
Nam nhân thành thật lập tức vì chính mình thanh minh: “Ta cái gì cũng chưa làm, tại sao nói vì ta…..”. Hắn cũng không phải tự nguyện muốn sờ chỗ kia của Cửu Hoàng, là Cửu Hoàng khiến hắn sờ, hắn không nghĩ sờ cũng không muốn sờ.
Cửu Hoàng cắt ngang lời giải thích của nam nhân, y tiếp tục hỏi nam nhân: “Nó nóng hay không?”
“Ân…..”. Nam nhân thành thật trả lời.
“Sờ lên cảm giác không tệ đi?”. Ngón tay y thon dài vuốt ve mu bàn tay nam nhân, kéo ngón tay nam nhân xoa dục vọng y cương cứng, thấy nam nhân không nói lời nào y tiếp tục hỏi, ” Có muốn tiếp cận nhìn nó không?”. Y lại bắt đầu dẫn dụ nam nam nhân, trong thanh âm biếng nhác lộ ra vô hạn ám muội.
Nhìn nó?
Nhìn dục vọng của y?
Còn tiếp cận nó, trong đầu nam nhân hỗn loạn như biến thành 1 đám tương hồ, tuy rằng hắn biết Cửu hoàng nói chuyện rất thẳng thắn nhưng không nghĩ tới Cửu Hoàngthế nhưng lại sẽ hỏi hắn vấn đề cảm thấy thẹn này, còn rất nghiêm túc như vậy….
Nam nhân nhướng mắt nhìn về phía Cửu Hoàng, phát hiện mắt Cửu Hoàng nhìn hắn chăm chú, hơi thở biếng nhác quen thuộc trong mắt làm cho hắn sửng sốt một chút, lúc sau hắn mới ngỏ lời: “Không xem”.
Hắn là nam nhân Cửu Hoàng cũng là nam nhân, Cửu Hoàng có hắn cũng có, có cái gì đẹp, huống chi loại trưng cầu sắc dục này làm Tích Duyên cảm thấy xấu hổ rất nhiều lại cảm thấy không biết làm sao.
Ban đêm rất lạnh, bên ngoài mưa tuyết còn đang rơi, mưa bụi mông lung tràn ngập bốn phía, nam nhân cảm thấy chính mình dường như bị phong hàn, hắn lúc nóng lúc lạnh rất không thoải mái,hơn nữa người hắn bị ướt, y phục dán trên người vừa lạnh lẽo vừa ẩm ướt khiến hắn rất không thoải mái.
Nam nhân xấu hổ quay đầu: ” Ta muốn hồi phủ”.
“Bên ngoài mưa tuyết lớn như vậy, chờ tuyết ngừng lại trở về, ngươi nếu cảm thấy lạnh ta liền ôm ngươi”. Cửu Hoàng thẳng thắn, thanh âm y biếng nhác lại thong thả không giống như đang đùa giỡn nam nhân.
Cửu Hoàng khiến nam nhân nhẹ nhàng cầm dục vọng của y, lấy lòng bàn tay cao thấp hoạt động, ánh mắt y tiếp tục di chuyển ở trên người nam nhân, mới đầu nam nhân còn không hề phát hiện,dần đàn phát hiện thấy có gì đó khác thường, ánh mắt Cửu Hoàng nhìn hắn trở nên thực trầm, mà ánh mắt kia ở trên người hắn tự do, thong thả di chuyển, có vẻ tràn ngập hơi thở sắc dục, ánh mắt Cửu Hoàng khiến cho hắn mấy lần muốn dùng tay che lại thân thể của chính mình.
/332
|