Trước cửa tòa án từ phía trong có hai người bước ra, một người thì mặt bộ vest lịch lãm, đẹp trai cao ráo, nhưng mặt lại lạnh như băng không có cảm xúc.
Một người thì mặt bộ váy xinh đẹp, tóc xả xuống, tôn lên vẻ quý phái, vui vẻ trong lòng vì đã thoát được một cuộc hôn nhân không có tình yêu.
Hai người từng là vợ chồng chung chăn chung gối, nhưng khi bước ra từ tòa án thì người nào lại đi đường người nấy không hối tiếc quay đầu.
Luca đi trở về xe của mình, mở cửa xe rồi ngồi vào với tay đóng cửa xe lại, Kun cũng trở về xe của chính mình nhưng khi định mở cửa xe thì anh lại quay đầu nhìn về phía Luca rồi mới mở cửa ngồi thẳng vào xe lái đi mất.
Khi Luca ngồi vào xe của mình thì thầm cảm ơn trời vì đã cho mình thoát được cuộc hôn nhân này rồi mới lái xe rời đi.
[Vào khoản một năm trước] trong lễ cưới của Kun và Luca, hai người đang đứng trên khán đài, Kun nắm lấy tay Luca và bắt đầu trao nhẫn, nhưng mặt lại không có cảm xúc gì.
Ngược lại với Kun, thì niềm hạnh phúc vì cưới được người mình yêu đã hiện rõ trên mặt Luca cô đã cười rất tươi, và nói nhỏ với Kun rằng:
"Cảm ơn anh, vì đã đồng ý kết hôn với em hôm nay là một ngày em sẽ không bao giờ quên".
Khi Kun nghe được những lời mà Luca nói thì vẻ mặt cũng chẳng thay đổi gì, Kun cũng không trả lời câu nói của Luca vì anh chỉ xem đây là một cuộc hôn nhân được sắp đặt giữa hai bên gia đình, khi Kun và Luca trao nhẫn cho nhau xong thì bên dưới là những tràn vỗ tay, chủ hôn cầm mic lên:
"Nào bây giờ chú rể hay trao cho cô dâu xinh đẹp của chúng ta ngày hôm nay một nụ hôn đi".
Kun không biết làm gì chỉ biết nghe theo những gì chủ hôn nói, mà miễn cưỡng cuối người xuống hôn vào môi của Luca, gương mặt không cảm xúc lạnh như tờ, Luca thấy vậy nhưng cũng không trách móc gì chồng của mình.
Hai người hôn xong thì cũng là lúc nhận được những tràng vỗ tay của hai bên gia đình, bạn bè thân thích, hai người cùng nhau đi xuống mời rượu mời bia từng người một, chụp ảnh cùng bạn bè gia đình những lời chúc phúc cho cặp vợ chồng trẻ.
Sau khi buổi tiệc kết thúc Luca đang đợi Kun trong phòng rất rất lâu nhưng khi Kun mở cửa bước vào thì lại say bí tỉ không biết gì hết, Luca nhanh chống đi ra đỡ Kun vào, với tay đóng cửa lại rồi đỡ Kun đi đến giường nằm xuống, Luca tháo giày cho Kun chỉnh anh nằm ngay ngắn lên giường.
Khi xong xui Luca chỉ biết nhìn chồng mình buồn bã xen lẫn một chút tủi thân, đi đến bàn trang điểm rồi ngồi xuống, tháo trang sức trên người của mình ra vừa tháo vừa thầm nói trong lòng:
"Luca biết... Luca biết rất rõ là anh Kun không muốn cưới Luca... cũng không muốn có cuộc hôn nhân này... nhưng anh Kun yên tâm nếu trong vòng một năm Luca không làm cho anh Kun yêu Luca được thì chắc chắn Luca sẽ tự mình rời đi thôi".
"Nhìn sự chán ghét anh Kun giành cho Luca, Luca không hề buồn... Luca tin là một ngày nào đó anh Kun sẽ nhận ra tình cảm này của Luca thôi".
Mặt dù Luca nói là sẽ không buồn nhưng lại âm thầm rơi nước mắt, Luca vội lau đi rồi nhìn qua Kun đang ngủ say bất giác mỉm cười, Luca hiểu chuyện nên ngủ ngay trên bàn trang điểm không đi qua giường để ngủ vì biết là Kun không thích ngủ chung với mình. [Buổi sáng ngày hôm sau.]
Khi Luca thức dậy, từ từ ngồi thẳng lên dụi dụi mắt mấy cái rồi nhìn qua phía bên giường để coi Kun đã thức chưa, nhưng anh đã đi từ lúc nào rồi, đột nhiên một nỗi buồn sự trống trải trong lòng của Luca nổi lên.
Luca đứng lên đi vào nhà tắm để ngâm mình, ngâm được một lúc lâu thì Luca chợt nghĩ ra gì đó, đứng lên với lấy khăn tắm lau khô người rồi mặt đồ vào, đi ra khỏi nhà tắm, bước xuống bếp bắt đầu lục lội mấy nguyên liệu có sẵn để nấu đồ ăn cho Kun thầm nghĩ ngợi trong lòng:
"Từ bây giờ mình sẽ cố gắng học nấu ăn để chuẩn bị bữa trưa cho anh Kun... biết đâu được nếu mình làm như thế này thì anh ấy cũng sẽ mở lòng với mình thêm một chút".
Một người thì mặt bộ váy xinh đẹp, tóc xả xuống, tôn lên vẻ quý phái, vui vẻ trong lòng vì đã thoát được một cuộc hôn nhân không có tình yêu.
Hai người từng là vợ chồng chung chăn chung gối, nhưng khi bước ra từ tòa án thì người nào lại đi đường người nấy không hối tiếc quay đầu.
Luca đi trở về xe của mình, mở cửa xe rồi ngồi vào với tay đóng cửa xe lại, Kun cũng trở về xe của chính mình nhưng khi định mở cửa xe thì anh lại quay đầu nhìn về phía Luca rồi mới mở cửa ngồi thẳng vào xe lái đi mất.
Khi Luca ngồi vào xe của mình thì thầm cảm ơn trời vì đã cho mình thoát được cuộc hôn nhân này rồi mới lái xe rời đi.
[Vào khoản một năm trước] trong lễ cưới của Kun và Luca, hai người đang đứng trên khán đài, Kun nắm lấy tay Luca và bắt đầu trao nhẫn, nhưng mặt lại không có cảm xúc gì.
Ngược lại với Kun, thì niềm hạnh phúc vì cưới được người mình yêu đã hiện rõ trên mặt Luca cô đã cười rất tươi, và nói nhỏ với Kun rằng:
"Cảm ơn anh, vì đã đồng ý kết hôn với em hôm nay là một ngày em sẽ không bao giờ quên".
Khi Kun nghe được những lời mà Luca nói thì vẻ mặt cũng chẳng thay đổi gì, Kun cũng không trả lời câu nói của Luca vì anh chỉ xem đây là một cuộc hôn nhân được sắp đặt giữa hai bên gia đình, khi Kun và Luca trao nhẫn cho nhau xong thì bên dưới là những tràn vỗ tay, chủ hôn cầm mic lên:
"Nào bây giờ chú rể hay trao cho cô dâu xinh đẹp của chúng ta ngày hôm nay một nụ hôn đi".
Kun không biết làm gì chỉ biết nghe theo những gì chủ hôn nói, mà miễn cưỡng cuối người xuống hôn vào môi của Luca, gương mặt không cảm xúc lạnh như tờ, Luca thấy vậy nhưng cũng không trách móc gì chồng của mình.
Hai người hôn xong thì cũng là lúc nhận được những tràng vỗ tay của hai bên gia đình, bạn bè thân thích, hai người cùng nhau đi xuống mời rượu mời bia từng người một, chụp ảnh cùng bạn bè gia đình những lời chúc phúc cho cặp vợ chồng trẻ.
Sau khi buổi tiệc kết thúc Luca đang đợi Kun trong phòng rất rất lâu nhưng khi Kun mở cửa bước vào thì lại say bí tỉ không biết gì hết, Luca nhanh chống đi ra đỡ Kun vào, với tay đóng cửa lại rồi đỡ Kun đi đến giường nằm xuống, Luca tháo giày cho Kun chỉnh anh nằm ngay ngắn lên giường.
Khi xong xui Luca chỉ biết nhìn chồng mình buồn bã xen lẫn một chút tủi thân, đi đến bàn trang điểm rồi ngồi xuống, tháo trang sức trên người của mình ra vừa tháo vừa thầm nói trong lòng:
"Luca biết... Luca biết rất rõ là anh Kun không muốn cưới Luca... cũng không muốn có cuộc hôn nhân này... nhưng anh Kun yên tâm nếu trong vòng một năm Luca không làm cho anh Kun yêu Luca được thì chắc chắn Luca sẽ tự mình rời đi thôi".
"Nhìn sự chán ghét anh Kun giành cho Luca, Luca không hề buồn... Luca tin là một ngày nào đó anh Kun sẽ nhận ra tình cảm này của Luca thôi".
Mặt dù Luca nói là sẽ không buồn nhưng lại âm thầm rơi nước mắt, Luca vội lau đi rồi nhìn qua Kun đang ngủ say bất giác mỉm cười, Luca hiểu chuyện nên ngủ ngay trên bàn trang điểm không đi qua giường để ngủ vì biết là Kun không thích ngủ chung với mình. [Buổi sáng ngày hôm sau.]
Khi Luca thức dậy, từ từ ngồi thẳng lên dụi dụi mắt mấy cái rồi nhìn qua phía bên giường để coi Kun đã thức chưa, nhưng anh đã đi từ lúc nào rồi, đột nhiên một nỗi buồn sự trống trải trong lòng của Luca nổi lên.
Luca đứng lên đi vào nhà tắm để ngâm mình, ngâm được một lúc lâu thì Luca chợt nghĩ ra gì đó, đứng lên với lấy khăn tắm lau khô người rồi mặt đồ vào, đi ra khỏi nhà tắm, bước xuống bếp bắt đầu lục lội mấy nguyên liệu có sẵn để nấu đồ ăn cho Kun thầm nghĩ ngợi trong lòng:
"Từ bây giờ mình sẽ cố gắng học nấu ăn để chuẩn bị bữa trưa cho anh Kun... biết đâu được nếu mình làm như thế này thì anh ấy cũng sẽ mở lòng với mình thêm một chút".
/35
|