Chương 119: Sẽ không bao giờ hợp tác với Lục Hòa
Tay của Lục Xuyên Mạn còn đặt trên mặt bàn không kịp rút lại, nghe vậy động tác liên dừng chốc lát, vẻ mặt cười như không cười rốt cuộc cũng thu liễm lại.
Điểm yếu? Anh ta ngước mắt lên, khóe miệng lại nhếch lên, thân thể cũng thả lỏng hoàn toàn dựa vào lưng ghế phía sau, ngón tay thon dài vuốt ve miệng ly cà phê, ‘Hoa Nguyệt, em đang lừa tôi ư?”
Đường Hoa Nguyệt biết người đàn ông này tuyệt đối chính là một tên biến thái vừa bảo thủ vừa điên cuồng, căn bản không quan tâm việc bị cả thế giới biết được thủ đoạn của anh ta có bao nhiêu hèn hạ ngoan độc. Trước kia dùng những giao dịch uy hiếp và xấu xa kia với cô, cũng chẳng qua chỉ là muốn làm thỏa mãn cơn dục vọng muốn khống chế không ngừng của anh ta mà thôi.
Nhưng đã giao chiến với Lục Xuyên Mạn nhiều năm như vậy rồi, Đường Hoa Nguyệt hiểu được, người càng không kiêng nể bất kỳ cái gì cả, trong lòng lại càng không muốn người khác biết được trong thâm tâm mình đang ẩn giấu điều gì, lại càng không cho phép người khác xen vào. Mà không may chính là, mấy năm nay của Đường Hoa Nguyệt, vừa vặn điều tra ra được một chút tin tức gì đó, lại đúng lúc biết chuyện được chuyện anh ta quan tâm đến cái gì nhất.
Cô đẩy kính râm trên sống mũi hơi nhếch xuống một chút, sau đó lộ ra đôi mắt sáng như ánh trăng sao, trong lòng đã có dự định trước nhíu mày, nói: “Bất luận là quá khứ hay hiện tại, tất cả mọi chuyện anh làm đều trực tiếp hoặc gián tiếp chỉ hướng về một mục tiêu duy nhất, đó chính là Hoắc Anh Tuấn. Nhưng mà việc anh đối với một người đàn ông cùng tuổi với anh, dáng người tương tự, thậm chí ngay cả đường nét cũng có một chút giỗng nhau như vậy lại là người đàn ông mà anh căm hận thấu xương, rốt cuộc là vì sao? Nói như vậy, Tổng giám đốc Lục thật ra không phải mang họ Lục. Nhưng nhà họ Hoắc lại bỏ rơi anh không quan tâm đến… Nguyên nhân đằng sau chuyện này, còn muốn tôi tiếp tục suy đoán sao?”
Ấn đường Lục Xuyên Mạn đột nhiên cau lại, trên mu bàn tay cũng dần dân nổi ra hai đường gân xanh, không mở miệng.
“Lục Xuyên Mạn, tôi chỉ nói bấy nhiêu thôi.
Anh cũng có thể thử tiếp tục uy hiếp tôi, chắc chắn đến lúc đó tất cả mọi người ở Thành phố Hà Nội sẽ rất hứng thú với cái bí mật vô cùng đặc biệt của nhà giàu này. Các người đấu đá nội bộ như thế nào, tôi một chút cũng không cảm thấy hứng thú, nhưng tôi khuyên anh một câu, không nên đặt chủ ý lên đầu tôi. Tổng giám đốc Lục hẳn là sẽ không biết tôi là người đã trải qua một lần chết, bị ép buộc thì chuyện gì cũng sẽ làm”
Nói xong, Đường Hoa Nguyệt câm túi xách xoay người rời đi, dứt khoát hoàn toàn, một chút nước bọt cũng không muốn lãng phí nhiều với anh ta.
Đầu tiên Lục Xuyên Mạn rất kinh ngạc, anh ta không nghĩ rằng Đường Hoa Nguyệt thế mà lại thật sự điều tra ra thân thế của anh ta, mùi vị bị biết rõ điểm yếu trước mặt như vậy cũng không dễ chịu gì, anh ta hẳn là nên tức giận mới phải.
Nhưng không hiểu vì sao, Lục Xuyên Mạn lại cảm thấy trong lòng mình có một phân ham muốn muốn chinh phục không nói nên lời đang rục rịch.
Đã lâu rồi anh ta không gặp phải chuyện gì khiến anh ta hưng phấn đến toàn thân run rẩy.
Lục Xuyên Mạn nhìn bóng lưng đong đưa của Đường Hoa Nguyệt, cánh tay dài duỗi ra, cầm lấy ly cà phê của cô khe khẽ uống một ngụm, đưa đến bên miệng mình, nhắm mắt lại, chậm rãi nuốt một ngụm.
Trên miệng ly còn dính một chút màu đỏ, cũng như có như không có in lên khóe miệng anh ta.
Đường Hoa Nguyệt a Đường Hoa Nguyệt…
Em cũng thật đúng là, càng ngày càng làm cho người ta không muốn buồng tay.
Trong quá khứ Lục Xuyên Mạn chẳng qua chỉ là say mê gương mặt của Đường Hoa Nguyệt, đối với anh ta mà nói nó giống như thuốc giải, chỉ muốn đem cô ôm lấy giữ bên cạnh mình. Nhìn thấy gương mặt cô, Lục Xuyên Mạn sẽ cảm thấy mình rốt cuộc cũng giữ lại được người mà anh ta từng không thể giữ được trong quá khứ, trái tim của anh ta vẫn luôn bị đặt trên lửa cũng có thể được an ủi đôi chút.
Mà bây giờ… khóe miệng Lục Xuyên Mạn ngây ngốc nghếch lên. Đường Hoa Nguyệt bây giờ, từ vẻ bề ngoài đến nội tâm đều không còn là cô gái yếu đuối năm đó mặc cho người khác sắp xếp, một chữ “yêu” lập tức khiến cho cô cam tâm tình nguyện hy sinh cô gái yếu đuối của mình.
Nhưng cô như vậy, lại làm cho Lục Xuyên Mạn càng thêm say mê, càng thêm gấp rút muốn chiếm hữu cô.
Đường Hoa Nguyệt rời khỏi quán cà phê, ngồi lên xe run rẩy thân mình đang nổi da gà lên của mình.
Nhiều năm không gặp, Lục Xuyên Mạn vẫn biến thái như vậy! Bị đôi mắt sâu không thấy đáy của anh ta nhìn chằm chằm, bản thân sẽ cảm thấy mình không còn là một người còn sống sờ sờ nữa, mà chỉ là một món hàng anh ta đang chờ giá lên cao mà bán, là thịt cá đang năm dưới dao thớt của anh ta.
Gọi điện thoại cho Tân Dương, Đường Hoa Nguyệt đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Anh, tên họ Lục kia muốn hợp tác với Tân Á, anh nghĩ sao?”
Tần Dương nhíu mày: “Em nhìn thấy Lục Xuyên Mạn? Không có việc gì chứ?”
Đường Hoa Nguyệt “Ừ” một tiếng: “Yên tâm đi, anh ta không dám làm gì em đâu. Nhưng anh ta chắc chắn cho rằng em có mối quan hệ bất thường với anh, muốn em thuyết phục anh, đồng ý cho anh ta gia nhập cổ phần”
“Nằm mơ đi” Tân Dương nói như đinh đóng cột, anh ta còn chưa bắt đầu ra tay với Lục Xuyên Mạn đâu. Ngược lại Lục Xuyên Mạn lại không biết xấu hổ tìm tới cửa trước? “Một lát nữa anh sẽ phát ra một thông báo, triệt để xua tan ý niệm của anh ta, chính bản thân em cũng nên cẩn thận.”
Một tiếng sau, một thông báo chứng nhận của “Trò chơi Tân Á” được phía chính phủ đóng dấu chính thức đã được đưa ra trên Facebook.
Phần mở đầu bày tỏ toàn bộ cao thấp công ty Tân Á và đại thần kỹ thuật K sẽ luôn luôn duy trì trạng thái hợp tác vui vẻ và chặt chẽ này, là trạng thái bảo mật hai bên tối cao nhất không thể tách rời nhất.
Sau đó, lại dùng lời nói chính nghĩa lên án kịch liệt các cá nhân đồng nghiệp trong ngành đã căm giận mà đi đào góc tường và châm ngòi chia rẽ.
Tiếp đó, lại công bố một tin tức quan trọng, đó chính là công ty Tân Á sắp ra mắt một trò chơi thi đấu thể thao chiến thuật nhiều người chơi có tên là Vinh Quang Chỉ Diệu. Ba ngày sau sẽ mở bản demo chơi thử, hiện tại đăng ký không chỉ được tặng vẻ ngoài mà còn được tặng luôn trang bị.
Cuối cùng, Tân Á còn tuyên bố rằng họ sẽ không bao giờ hợp tác với Lục Hòa, một doanh nghiệp vô đạo đức không yêu thích, nhiệt tình với trò chơi mà chỉ muốn thừa nước đục thả câu để kiếm tiền, mà chính bản thân K đã tự mình ký tên của mình trong văn bản tuyên bố này.
/268
|