Yêu Hồ Loạn Thế

Chương 132: Diệt môn chân tướng

/143


Bạch quang không ngừng chớp động, mỗi một lần lóe lên từ trong bạch quang lại đi ra một người.

Tôn chủ dẫn theo đám tán tiên thủ hạ đứng ở bên ngoài, trên mặt lão vẻ kinh ngạc càng lúc càng khoa trương, mỗi một người đi ra thế nhưng đều đã đạt đến cảnh giới tán tiên, năm mươi năm ngắn ngủi lại có thể làm cho một đám người mới bước vào tu chân biến thành tán tiên, điều này sao có thể khiến lão không kinh ngạc cho được. Nên biết rằng, điều này tuyệt đối là thần tích, kẻ khác tu luyện mấy trăm năm cũng không nhất định có thể đạt đến loại trình độ này, bọn họ lại chỉ dùng năm mươi năm, truyền ra ngoài chắc chắn sẽ chấn động cả tu chân giới.

Khiến cho lão kinh ngạc nhất chính là hai người Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ. Hai người này đứng trước mặt lão, hoàn toàn không cảm thấy bất kỳ ba động nào của pháp lực, giống như một người bình thường không biết sâu cạn, khiến cho tôn chủ sinh ra một cảm giác nguy hiểm sâu không lường được.

Phản Phác Quy Chân. Ngón tay của tôn chủ không tự giác bật lên một cái, bản thân vốn sở hữu lực lượng tuyệt đối trong tu chân giới lão đương nhiên biết loại cảnh giới này đại biểu cho điều gì, trong lòng đối với sự tiến bộ thần tốc của những người này không biết là nên mừng hay nên lo.

- Khục! - Tôn chủ ho khan một tiếng, đi lên trước nói: - Chúc mừng các vị, lại có thể tiến bộ thần tốc đến như vậy. Không biết các vị ở trong đó như thế nào....

"Roẹt!" Một cơn gió mạnh thổi qua tai, làm cho lỗ tai của tôn chủ đau rát. Nhìn kỹ lại, Phương Tử Vũ đứng ở trước mặt đã biến mất.

Ở đây duy nhất chỉ có Từ Ngạo Thiên là có thể nhìn thấy rõ động tác của Phương Tử Vũ, nhưng hành động của Phương Tử Vũ quả thực là quá đột ngột, hắn còn chưa kịp phản ứng thì trường đao của Phương Tử Vũ đã đặt ở trên cổ của tôn chủ rồi.

"Bịch bịch bịch......" liên tiếp vang lên mấy tiếng, hơn hai mươi tán tiên còn lại của Khoái Hoạt lâm trong nháy mắt công phu toàn bộ ngã xuống đất.

Một đao mất mạng, không có bất kỳ động tác dư thừa nào. Phương Tử Vũ giống như một cơn lốc đen quét qua những người này, lấy phương thức đơn giản nhất thu gặt sinh mệnh của bọn họ.

- Tử Vũ..... - Từ Ngạo Thiên khẽ nhíu mày, hắn biết nguyên nhân mà Phương Tử Vũ làm như vậy, nhưng không nghĩ đến đệ đệ của mình lại kích động như vậy, còn chưa hỏi rõ ràng đã ra tay. Vạn nhất giết lầm người, lòng hắn liệu an ổn được sao.

- Phương Tử Vũ - Tôn chủ gầm lên giận dữ: - Ngươi đang làm gì vậy?

- Lão biết mà, tôn chủ. - Phương Tử Vũ thanh âm lạnh như băng, nói: - Có lẽ nên gọi lão là Minh chủ.

- Ngươi... - Tôn chủ sửng sốt: - Ngươi đang nói cái gì vậy?

- Lão truy sát yêu hồ nhất tộc chúng ta mấy ngàn năm, là bởi vì nó sao?

Phương Tử Vũ chậm rãi mở tay ra, thần thạch trong suốt lấp lánh đang yên lặng nằm trong lòng bàn tay hắn.

Tôn chủ sắc mặt không đổi nói:

- Đó là cái gì?

Phương Tử Vũ cười lạnh nói:


/143

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status