Jim thay mặt Evil hạ lệnh chuẩn bị vũ khí đạn dược dùng đội quân tinh nhuệ nhất đánh thẳng vào dinh cơ của “G”
Dám cướp người phụ nữ của chủ nhân cìn đả thương chủ nhân của họ người của M nhất quyết xóa sổ không để lại một mầm mống nào của G trên cõi đời này
Trong một đêm
Hơn 30000 sát thủ tinh nhuệ vượt qua sự sát hạch huấn luyện nghiêm khắc một chọi một trăm từ khắp nơi trên thế giới đổ về Ngục Quỷ Ám sẵn sàng chờ lệnh xuất quân hạ bệ G
Vũ trở về nhà
Anh biết…
Sắp tới gió sẽ nổi nên mạnh lắm
-Đi đâu giờ mới về?
Ông Khánh hỏi trên khuôn mặt già nua khẽ nheo lại
-Con đưa Evil tới viện hắn bị thương
Những nếp nhăn trên mặt ông Khánh sâu hơn trong lòng đau nhói…
Hắn vẫn là con ông
Vẫn là máu mủ
Là khúc ruột của ông… đau chứ…
Nhìn cha Vũ hiểu
Ông ngoài miệng mắng chửi hắn ghét bỏ hắn xỉ nhục hắn nhưng trong lòng luôn lo lắng cho hắn , lo cho đứa con không bao giờ nghe lời của mình
-Hắn ổn rồi. Anh Nguyệt đang ở cùng hắn ba đừng lo. Con hơi mệt nên, con xin phép lên phòng nghỉ
-Ừm
Ông Khánh ậm ừ…
Chuyện là như thế nào… tại sao con bé lại ở đó cùng Evil chẳng phải nó đang quen Vũ sao?
Bỗng nhiên ông nhớ lại lời Evil nói…
Hắn về lấy lại những gì thuộc về hắn… bao gồm cả con bé…
Còn Vũ?
Thằng con này của ông chịu nùi một bước sao?
Vũ cam tâm tình nguyện buông tay con bé sao?
Sao lại thế này có phải ông đã sai rồi không?
Quyết định sai lầm để giờ con ông đau khổ…
Giọt nước mắt năn dài trên gò má người đàn ông ấy
******
Hải Anh hôn nhẹ lên trán vợ bé bỏng vuốt ve mái tóc mềm mượt yêu kiều
-Anh…
Tuyết mắt nhắm mắt mở nhìn anh
-Tỉnh rồi sao? Còn sớm ngủ thêm một chút
Hải Anh ôn nhu nói
-Cưng chiều em quá em sẽ hư mất
Tuyết nép vào nồng ngực người kia thì thào
Hải Anh bật cười thành tiếng nên tiếng cưng nựng cô vợ bé nhỏ
-Không chiều em thì chiều ai hả vợ ngốc
-Em lo cho Nguyệt quá!
-Không cần lo lắng. Nó đang ở cạnh người đàn ông của nó. Sáng mai chúng ta tới thăm tiện thể cùng Tùy Phong bàn thêm một số chuyện
-Chuyện gì vậy anh???
Tuyết nhíu mày
Anh và Tùy Phong thì có thể có chuyện gì được cơ chứ….
Chẳng lẽ anh định gả hảo muội muội yêu quý cho hắn sao?
-Zero dám cướp người của M , đả thương chủ nhân M . Vợ yêu của anh em nói xem chúng ta có nên ra tay không? Hắn dám bắt cóc em gái bảo bối của chúng ta anh có thể không tìm người trả lại hậu lễ cho Zero?
-Lão đại. Ông xã… anh nghĩ thật chu toàn
-Nha đầu. Dẻo miệng gớm
*********
Bệnh viện 1h28 phút sáng
Evil nhíu mày tỉnh dậy
Nhìn bảo bối ngủ mệt bên cạnh… khuôn mặt nhỏ nhắn hình như rất mệt mỏi nhưng bàn tay lại nhỏ nhắn nắm chặt tay anh không buông
Cô gái nhỏ này… thật quá ngốc nghếch mà
Vết thương lại rội lên một cơn đau nhẹ trấn động đến cả hô hấp
Nhung mà… anh vẫn rất vui…
Cạch…
-Cậu…
Jim bước vào
Suỵt
Evil đặt tay lên miệng ra hiệu. Anh không muốn làm cho bảo bối giật mình
Jim gật đầu bước ra khép cửa lại
Nhưng mà anh hình như đã quên mất một việc
Cô gái của anh… rất nhạy cảm với tiếng động nha.
Nguyệt mở mắt…
Đôi mắt tím rung rung ngập nước mắt…
-Tỉnh rồi sao?
Nước mắt tràn ra nơi khóe mặt
Nguyệt òa khóc ôm trầm lấy Evil…
Tuy hơi đau khi con bé chạm vào vết thương nhưng mà Evil vẫn cười, khuôn mặt anh tràn đầy hạnh phúc
Tình yêu có thể thay đổi tất cả
Từ một người loi choi chỉ biết chơi bời như Khả Viễn nay lại ngoan ngoãn nghe lời My
Một kẻ chỉ biết công việc như Hải Anh cũng dẹp bỏ tất cả để yêu thương Vương Tuyết
Hay như Vũ… một hoa hoa công tử hết mực ăn chơi cũng si mê một lòng chung thủy
Một kẻ tim bằng băng như Evil nay cũng bán mạng vì không quản hi sinh vì tình yêu
Hay như Ryal… mãi tin vào kỳ tích một ngày nào đó Jame sẽ tỉnh dậy
Tình yêu
Khao khát và mãnh liệt
Bùng lên vị của đời người
Evil đưa tay lau nước mắt cho con bé rồi nói
-Đừng khóc. Anh không thích nước mắt
-Đừng bao giờ làm như thế nữa
Nó nói
-Cho dù có lặp lại cả nghìn lần anh vẫn làm thế. Anh thà để mình chịu tổn thương còn hơn để em chịu đau đớn
-Đồ ngốc
Nguyệt khẽ mắng…
Evil ôm con bé trong lòng. Chỉ ở bên con bé anh mới thất cuộc đời này đáng để sống
Nó vùi vào ngực anh…
Người đàn ông ngốc… đại ngu ngốc lại khiến cô ngây ngất
Giá như….
Cuộc sống như thế này mãi. Ở trong vòng tay của anh tận hưởng sự bình yên được anh yêu chiều lo lắng
Thật là hạnh phúc
Dám cướp người phụ nữ của chủ nhân cìn đả thương chủ nhân của họ người của M nhất quyết xóa sổ không để lại một mầm mống nào của G trên cõi đời này
Trong một đêm
Hơn 30000 sát thủ tinh nhuệ vượt qua sự sát hạch huấn luyện nghiêm khắc một chọi một trăm từ khắp nơi trên thế giới đổ về Ngục Quỷ Ám sẵn sàng chờ lệnh xuất quân hạ bệ G
Vũ trở về nhà
Anh biết…
Sắp tới gió sẽ nổi nên mạnh lắm
-Đi đâu giờ mới về?
Ông Khánh hỏi trên khuôn mặt già nua khẽ nheo lại
-Con đưa Evil tới viện hắn bị thương
Những nếp nhăn trên mặt ông Khánh sâu hơn trong lòng đau nhói…
Hắn vẫn là con ông
Vẫn là máu mủ
Là khúc ruột của ông… đau chứ…
Nhìn cha Vũ hiểu
Ông ngoài miệng mắng chửi hắn ghét bỏ hắn xỉ nhục hắn nhưng trong lòng luôn lo lắng cho hắn , lo cho đứa con không bao giờ nghe lời của mình
-Hắn ổn rồi. Anh Nguyệt đang ở cùng hắn ba đừng lo. Con hơi mệt nên, con xin phép lên phòng nghỉ
-Ừm
Ông Khánh ậm ừ…
Chuyện là như thế nào… tại sao con bé lại ở đó cùng Evil chẳng phải nó đang quen Vũ sao?
Bỗng nhiên ông nhớ lại lời Evil nói…
Hắn về lấy lại những gì thuộc về hắn… bao gồm cả con bé…
Còn Vũ?
Thằng con này của ông chịu nùi một bước sao?
Vũ cam tâm tình nguyện buông tay con bé sao?
Sao lại thế này có phải ông đã sai rồi không?
Quyết định sai lầm để giờ con ông đau khổ…
Giọt nước mắt năn dài trên gò má người đàn ông ấy
******
Hải Anh hôn nhẹ lên trán vợ bé bỏng vuốt ve mái tóc mềm mượt yêu kiều
-Anh…
Tuyết mắt nhắm mắt mở nhìn anh
-Tỉnh rồi sao? Còn sớm ngủ thêm một chút
Hải Anh ôn nhu nói
-Cưng chiều em quá em sẽ hư mất
Tuyết nép vào nồng ngực người kia thì thào
Hải Anh bật cười thành tiếng nên tiếng cưng nựng cô vợ bé nhỏ
-Không chiều em thì chiều ai hả vợ ngốc
-Em lo cho Nguyệt quá!
-Không cần lo lắng. Nó đang ở cạnh người đàn ông của nó. Sáng mai chúng ta tới thăm tiện thể cùng Tùy Phong bàn thêm một số chuyện
-Chuyện gì vậy anh???
Tuyết nhíu mày
Anh và Tùy Phong thì có thể có chuyện gì được cơ chứ….
Chẳng lẽ anh định gả hảo muội muội yêu quý cho hắn sao?
-Zero dám cướp người của M , đả thương chủ nhân M . Vợ yêu của anh em nói xem chúng ta có nên ra tay không? Hắn dám bắt cóc em gái bảo bối của chúng ta anh có thể không tìm người trả lại hậu lễ cho Zero?
-Lão đại. Ông xã… anh nghĩ thật chu toàn
-Nha đầu. Dẻo miệng gớm
*********
Bệnh viện 1h28 phút sáng
Evil nhíu mày tỉnh dậy
Nhìn bảo bối ngủ mệt bên cạnh… khuôn mặt nhỏ nhắn hình như rất mệt mỏi nhưng bàn tay lại nhỏ nhắn nắm chặt tay anh không buông
Cô gái nhỏ này… thật quá ngốc nghếch mà
Vết thương lại rội lên một cơn đau nhẹ trấn động đến cả hô hấp
Nhung mà… anh vẫn rất vui…
Cạch…
-Cậu…
Jim bước vào
Suỵt
Evil đặt tay lên miệng ra hiệu. Anh không muốn làm cho bảo bối giật mình
Jim gật đầu bước ra khép cửa lại
Nhưng mà anh hình như đã quên mất một việc
Cô gái của anh… rất nhạy cảm với tiếng động nha.
Nguyệt mở mắt…
Đôi mắt tím rung rung ngập nước mắt…
-Tỉnh rồi sao?
Nước mắt tràn ra nơi khóe mặt
Nguyệt òa khóc ôm trầm lấy Evil…
Tuy hơi đau khi con bé chạm vào vết thương nhưng mà Evil vẫn cười, khuôn mặt anh tràn đầy hạnh phúc
Tình yêu có thể thay đổi tất cả
Từ một người loi choi chỉ biết chơi bời như Khả Viễn nay lại ngoan ngoãn nghe lời My
Một kẻ chỉ biết công việc như Hải Anh cũng dẹp bỏ tất cả để yêu thương Vương Tuyết
Hay như Vũ… một hoa hoa công tử hết mực ăn chơi cũng si mê một lòng chung thủy
Một kẻ tim bằng băng như Evil nay cũng bán mạng vì không quản hi sinh vì tình yêu
Hay như Ryal… mãi tin vào kỳ tích một ngày nào đó Jame sẽ tỉnh dậy
Tình yêu
Khao khát và mãnh liệt
Bùng lên vị của đời người
Evil đưa tay lau nước mắt cho con bé rồi nói
-Đừng khóc. Anh không thích nước mắt
-Đừng bao giờ làm như thế nữa
Nó nói
-Cho dù có lặp lại cả nghìn lần anh vẫn làm thế. Anh thà để mình chịu tổn thương còn hơn để em chịu đau đớn
-Đồ ngốc
Nguyệt khẽ mắng…
Evil ôm con bé trong lòng. Chỉ ở bên con bé anh mới thất cuộc đời này đáng để sống
Nó vùi vào ngực anh…
Người đàn ông ngốc… đại ngu ngốc lại khiến cô ngây ngất
Giá như….
Cuộc sống như thế này mãi. Ở trong vòng tay của anh tận hưởng sự bình yên được anh yêu chiều lo lắng
Thật là hạnh phúc
/61
|