Có lẽ do Diêu Xu và Diễm Túy quá đắm chìm vào không gian ám muội giữa hai người nên không nhìn thấy hay nghe thấy tiếng bước chân của Kiều Tuyết Vãn, cô đã sớm đi vào trong phòng, còn trực tiếp ngồi đối diện hai người họ và xem một bộ phim tình cảm đầy ướt át này.
Hóa ra tên Diêu Xu này đã sớm giả heo ăn thịt hổ, đem thỏ con Diễm Túy nhốt về bên cạnh mình rồi à? Đã là người có gia thất rồi còn muốn phá đám cô, đúng là người tàn ác thường sống thảnh thơi.
Nhưng Kiều Tuyết Vãn cũng để ý quá nhiều, cô chỉ ngồi đó và chờ họ hôn nhau, nói chung thì cô cũng không phải tiểu thư khuê cát, cũng không có ngại gì, tình huống này cũng đâu phải lần đầu cô nhìn thấy, bất quá nếu mình không ngại thì người ngại sẽ là người khác, cụ thể là Bùi Hằng ở bên cạnh.
Gương mặt của cậu ta sớm đã đỏ lên rồi, tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn chưa hoàn toàn, trái lại với Bùi Hằng thì Thao Phạn lại có vẻ bình tĩnh hơn, còn đưa cho Bùi Hằng một ly nước, hi vọng cậu ấy bình tĩnh lại.
Ngồi chờ hai người họ cũng đã qua mấy phút, Kiều Tuyết Vãn cũng chỉ cầm điện thoại lướt mạng, sau đó lại chụp vài tấm ảnh gửi cho Nam Thừa Húc, với dòng tin nhắn.
[Kiều Tuyết Vãn]: Họ hôn nhau được mấy phút rồi, đột nhiên cũng muốn hôn hôn với Tiểu Húc Tử.
[Nam Thừa Húc]: Bà xã ngoan, chút nữa anh đến hôn em.
[Kiều Tuyết Vãn]: Vậy thì không cần, nhưng em muốn ăn bánh bao, anh mua cho em là được… Còn hôn thì tối nay em sẽ hôn anh.
[Nam Thừa Húc]: Được, anh đi mua cho em.
Vốn dĩ Kiều Tuyết Vãn còn định nhắn rằng anh không cần phải tự đi mua, nhờ người đi là được rồi, nhưng cô còn chưa kịp nhắn thì đã thấy trạng thái của anh đã tắt hoạt động. Tên này đúng là nhanh lẹ thật đó.
Còn ở bên kia thì Diêu Xu và Diễm Túy hình như cũng chưa thể dứt nhau liền, khi này Kiều Tuyết Vãn lại nhẹ giọng, nói:
- Diêu tổng, ở phòng em có “áo mưa” anh có cần em mang qua một hộp không?
Nghe thấy giọng nói của Kiều Tuyết Vãn thì hai người họ mới ngừng lại, gượng của Diễm Túy có chút đỏ lên, quay lại nhìn cô nhưng cô cũng chỉ cười một cái, ngay lập tức Diễm Túy leo xuống khỏi người của Diêu Xu, đi đến ôm lấy tay của cô, sau đó còn cọ cọ đầu vào tay cô, nói:
- Chị Vãn, nhớ chị chết đi được.
- Ồ, không phải vừa rồi còn hôn Diêu Xu rất nhiệt huyết sao? Diễm Tiểu Túy, em đúng là đồ tra nữ.
Nhưng Diễm Túy cũng chỉ cười cười, lại liếc Diêu Xu một cái, ý là trách anh hôn cô ấy quá lâu, làm cô ấy không kịp chào đón Kiều Tuyết Vãn.
Tuy nhiên Diêu Xu lại nhìn xung quanh, nói:
- Tên cẩu nam nhân kia đâu?
- Cẩu nam nhân nào?
- Nam Thừa Húc, hắn ta không đến cùng em sao?
- Người ta là tổng tài bận rộn nhiều việc, mỗi phút đều kiếm được tiền, đâu có ai rảnh như Diêu tổng rảnh rỗi ngồi ở đây hôn tới hôn tấp, qua mấy chục phút vẫn còn hôn.
Dừng một chút, Kiều Tuyết Vãn lại đưa tay nâng gương mặt của Diễm Túy lên, sau đó quan sát một chút, lại nói:
- Diêu tổng đúng là mãnh liệt thật đó, môi của Tiểu Túy Túy đã sưng lên rồi nè.
Bùi Hằng thì đỏ mặt không thôi, Diễm Túy cũng không tránh khỏi ngượng ngùng, đại nam nhân như Diêu Xu cũng có hơi ngại, chỉ có Kiều Tuyết Vãn cô là không biết xấu hổ, cộng thêm một Thao Phạn lạnh lùng không nói gì.
Người phụ nữ này đúng là biết cách trêu chọc hơn cả nam nhân.
- Kiều Tuyết Vãn, anh họ em, Mặc Mặc là con của Nam Thừa Húc sao? Trước kia em và anh ta có quan hệ gì? Sao lại có con với anh ta?
- Phải. Không có quan hệ. Tình một đêm.
Không dài dòng, vô cùng ngắn gọn và súc tích, trực tiếp giải đáp mọi vấn đề mà ai cũng đau đầu.
Khi này Diễm Túy lại nói:
- Nhưng lúc đó chị chỉ mới hai mươi tuổi… Sao lại xảy ra chuyện đó với Nam Thừa Húc?
- Em nghĩ xem, một cô gái nửa đêm chạy vào quán bar uống rượu là vì lý do gì?
- Thất tình?
- Bé ngoan giỏi lắm, chút nữa chị đưa bé đi mua sắm.
Mặc dù Diễm Túy khá vui, nhưng hình như có gì không đúng lắm…
Hai chữ “thất tình” này, Kiều Tuyết Vãn nói ra có phải quá nhẹ nhàng rồi không?
- Vậy hắn ta biết chưa?
- Mới biết vài ngày.
- Em bây giờ đang ở cùng hắn ta? Là muốn vì Mặc Mặc mà nối lại tình xưa sao?
- Nối cái gì, lúc trước cũng không có quan hệ yêu đương, rõ ràng em và Tiểu Húc Tử đang tìm hiểu yêu đương đó.
Diêu Xu ngơ ra, Kiều tổng của Diêu thị lại yêu đương với Nam tổng của Nam thị? Mặc dù cả hai công ty đã có một hạng làm ăn chung, nhưng chung quy sau này vẫn sẽ là đối thủ… Bây giờ, người có quyền hành gần như là cao nhất, lại yêu đương với đối thủ? Còn là ông chủ nữa chứ…
Dù rằng Bùi Hằng cũng rất sốc, nhưng thứ đọng lại trong đầu của cậu ta bây giờ chỉ có ba chữ “Tiểu Húc Tử”, sao mà nghe nó cứ kì kì ta…
- Chị Vãn, Nam Thừa Húc đẹp trai như vậy, chị xác nhận là anh ta chưa có vợ sao?
- Chưa có vợ, có một đứa con riêng, nhưng không phải con ruột. Nói chung thì hoàn cảnh gia đình rất khó nói, được cái mặt đẹp, thân hình rất ngon, sinh lực dồi dào, đặc biệt về phương diện đó rất tốt.
Diễm Túy bị trêu đến đỏ mặt, Diêu Xu thì bó tay, Bùi Hằng thì ngu người luôn.
Kiều Tuyết Vãn này rốt cuộc là cái thứ gì chuyển thế vậy? Sao lại không biết ngại vậy chứ!
#Yu~
Hóa ra tên Diêu Xu này đã sớm giả heo ăn thịt hổ, đem thỏ con Diễm Túy nhốt về bên cạnh mình rồi à? Đã là người có gia thất rồi còn muốn phá đám cô, đúng là người tàn ác thường sống thảnh thơi.
Nhưng Kiều Tuyết Vãn cũng để ý quá nhiều, cô chỉ ngồi đó và chờ họ hôn nhau, nói chung thì cô cũng không phải tiểu thư khuê cát, cũng không có ngại gì, tình huống này cũng đâu phải lần đầu cô nhìn thấy, bất quá nếu mình không ngại thì người ngại sẽ là người khác, cụ thể là Bùi Hằng ở bên cạnh.
Gương mặt của cậu ta sớm đã đỏ lên rồi, tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn chưa hoàn toàn, trái lại với Bùi Hằng thì Thao Phạn lại có vẻ bình tĩnh hơn, còn đưa cho Bùi Hằng một ly nước, hi vọng cậu ấy bình tĩnh lại.
Ngồi chờ hai người họ cũng đã qua mấy phút, Kiều Tuyết Vãn cũng chỉ cầm điện thoại lướt mạng, sau đó lại chụp vài tấm ảnh gửi cho Nam Thừa Húc, với dòng tin nhắn.
[Kiều Tuyết Vãn]: Họ hôn nhau được mấy phút rồi, đột nhiên cũng muốn hôn hôn với Tiểu Húc Tử.
[Nam Thừa Húc]: Bà xã ngoan, chút nữa anh đến hôn em.
[Kiều Tuyết Vãn]: Vậy thì không cần, nhưng em muốn ăn bánh bao, anh mua cho em là được… Còn hôn thì tối nay em sẽ hôn anh.
[Nam Thừa Húc]: Được, anh đi mua cho em.
Vốn dĩ Kiều Tuyết Vãn còn định nhắn rằng anh không cần phải tự đi mua, nhờ người đi là được rồi, nhưng cô còn chưa kịp nhắn thì đã thấy trạng thái của anh đã tắt hoạt động. Tên này đúng là nhanh lẹ thật đó.
Còn ở bên kia thì Diêu Xu và Diễm Túy hình như cũng chưa thể dứt nhau liền, khi này Kiều Tuyết Vãn lại nhẹ giọng, nói:
- Diêu tổng, ở phòng em có “áo mưa” anh có cần em mang qua một hộp không?
Nghe thấy giọng nói của Kiều Tuyết Vãn thì hai người họ mới ngừng lại, gượng của Diễm Túy có chút đỏ lên, quay lại nhìn cô nhưng cô cũng chỉ cười một cái, ngay lập tức Diễm Túy leo xuống khỏi người của Diêu Xu, đi đến ôm lấy tay của cô, sau đó còn cọ cọ đầu vào tay cô, nói:
- Chị Vãn, nhớ chị chết đi được.
- Ồ, không phải vừa rồi còn hôn Diêu Xu rất nhiệt huyết sao? Diễm Tiểu Túy, em đúng là đồ tra nữ.
Nhưng Diễm Túy cũng chỉ cười cười, lại liếc Diêu Xu một cái, ý là trách anh hôn cô ấy quá lâu, làm cô ấy không kịp chào đón Kiều Tuyết Vãn.
Tuy nhiên Diêu Xu lại nhìn xung quanh, nói:
- Tên cẩu nam nhân kia đâu?
- Cẩu nam nhân nào?
- Nam Thừa Húc, hắn ta không đến cùng em sao?
- Người ta là tổng tài bận rộn nhiều việc, mỗi phút đều kiếm được tiền, đâu có ai rảnh như Diêu tổng rảnh rỗi ngồi ở đây hôn tới hôn tấp, qua mấy chục phút vẫn còn hôn.
Dừng một chút, Kiều Tuyết Vãn lại đưa tay nâng gương mặt của Diễm Túy lên, sau đó quan sát một chút, lại nói:
- Diêu tổng đúng là mãnh liệt thật đó, môi của Tiểu Túy Túy đã sưng lên rồi nè.
Bùi Hằng thì đỏ mặt không thôi, Diễm Túy cũng không tránh khỏi ngượng ngùng, đại nam nhân như Diêu Xu cũng có hơi ngại, chỉ có Kiều Tuyết Vãn cô là không biết xấu hổ, cộng thêm một Thao Phạn lạnh lùng không nói gì.
Người phụ nữ này đúng là biết cách trêu chọc hơn cả nam nhân.
- Kiều Tuyết Vãn, anh họ em, Mặc Mặc là con của Nam Thừa Húc sao? Trước kia em và anh ta có quan hệ gì? Sao lại có con với anh ta?
- Phải. Không có quan hệ. Tình một đêm.
Không dài dòng, vô cùng ngắn gọn và súc tích, trực tiếp giải đáp mọi vấn đề mà ai cũng đau đầu.
Khi này Diễm Túy lại nói:
- Nhưng lúc đó chị chỉ mới hai mươi tuổi… Sao lại xảy ra chuyện đó với Nam Thừa Húc?
- Em nghĩ xem, một cô gái nửa đêm chạy vào quán bar uống rượu là vì lý do gì?
- Thất tình?
- Bé ngoan giỏi lắm, chút nữa chị đưa bé đi mua sắm.
Mặc dù Diễm Túy khá vui, nhưng hình như có gì không đúng lắm…
Hai chữ “thất tình” này, Kiều Tuyết Vãn nói ra có phải quá nhẹ nhàng rồi không?
- Vậy hắn ta biết chưa?
- Mới biết vài ngày.
- Em bây giờ đang ở cùng hắn ta? Là muốn vì Mặc Mặc mà nối lại tình xưa sao?
- Nối cái gì, lúc trước cũng không có quan hệ yêu đương, rõ ràng em và Tiểu Húc Tử đang tìm hiểu yêu đương đó.
Diêu Xu ngơ ra, Kiều tổng của Diêu thị lại yêu đương với Nam tổng của Nam thị? Mặc dù cả hai công ty đã có một hạng làm ăn chung, nhưng chung quy sau này vẫn sẽ là đối thủ… Bây giờ, người có quyền hành gần như là cao nhất, lại yêu đương với đối thủ? Còn là ông chủ nữa chứ…
Dù rằng Bùi Hằng cũng rất sốc, nhưng thứ đọng lại trong đầu của cậu ta bây giờ chỉ có ba chữ “Tiểu Húc Tử”, sao mà nghe nó cứ kì kì ta…
- Chị Vãn, Nam Thừa Húc đẹp trai như vậy, chị xác nhận là anh ta chưa có vợ sao?
- Chưa có vợ, có một đứa con riêng, nhưng không phải con ruột. Nói chung thì hoàn cảnh gia đình rất khó nói, được cái mặt đẹp, thân hình rất ngon, sinh lực dồi dào, đặc biệt về phương diện đó rất tốt.
Diễm Túy bị trêu đến đỏ mặt, Diêu Xu thì bó tay, Bùi Hằng thì ngu người luôn.
Kiều Tuyết Vãn này rốt cuộc là cái thứ gì chuyển thế vậy? Sao lại không biết ngại vậy chứ!
#Yu~
/74
|