Quan hệ của 2 nhân vật Trượng Văn An & Lô Thy:
Cách đây vài năm, bộ tứ đệ nhất của khối 9 đã thành lập. Tại đó có Hell, cô gái mang mái tóc xanh lá đó, Văn An và Lô Thy, sau vài tháng bên nhau cùng nhau vui cùng nhau buồn Văn An đã nảy sinh tình cảm với cô bạn mái tóc hồng - Lô Thy mà không biết cô ấy thích cậu bạn của mình.
Rồi một hôm đẹp trời, cậu quyết định tỏ tình, dồn hết can đảm vào đó mà chỉ nhận lời từ chối. Nhưng cặu vẫn quyết theo đuổi cô bao năm qua mà không bỏ cuộc.
~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥
Nó đang nằm ườn trên chiếc bàn xinh xắn cạnh cửa sổ của mình, gió nhẹ thổi dìu dịu làm nó mơ màng.
Reng reng! Reng reng!
Tiếng chuơng phá tan bầu không khí dễ chịu ấy, bật dậy đã thấy bà cô đã bước vào.
Song:“May wá! Xuýt bị oánh!”- thầm vui vẻ
Cô giáo:“Các em, vào ngày mai lớp chúng ta sẽ được đi thăm quan tại núi Nga Mi nổi tiếng, thắng cảnh nước ta và được tài trợ bởi công ty K! Chủ tịch của công ty K sẽ đi cùng chúng ta, nhiệt liệt chào mừng!”- vỗ tay
Từ cửa bước vào, một anh chàng bảnh bao với bộ vest bình thường mà làm xôn xao cả lớp.
Song:“Là anh!”-ngạc nhiên đứng dậy
Khiêm:“Ừ, là tôi, em có ý kiến gì sao?”- nhìn nó
Song:“Dạ không”-ngồi xuống
Khiêm:“Chào mọi người, mọi người có nhớ tôi không?”
Bọn girl:“Dạ có!”-hô muốn sập cái khối 12
Khiêm:“Mai các bạn tập hợp lúc 5:00 nhé, chúng ta sẽ đi 2 ngày 1 đem nhé”
Bọn girl:“Dạ!”-khổ cái khối 12
Song:“Hám zai”-nói lí nhí í chê bai
Tờ mờ sáng hôm sau, nó lọ mọ dậy chuẩn bị cho chuyến đi.
Reng! Reng!
Một tin nhắn đến máy nó, mở phone.
Khiêm:
Dậy đi! Còn đi, tôi chờ em ở dưới nhà đó
Không muốn người ta chờ lâu nên cấp tốc chạy xuống nhà không quên mang theo chiếc vali của mình.
Khiêm:“Nhanh vậy?”-đứng dựa vào chiếc Aston Martin AM-RB 001 cổ điển không kém phần sang chảnh
Song:“Là chiếc xe đắt gần nhất thế giới đây mà”- ngỡ ngàng
Khiêm:“Vậy sao? Tôi mua chỉ vì nhìn nó có vẻ hợp với tôi”-nhìn chiếc xe của mình
Song:“Không nhiều lời nữa, đi thôi”-nhảy lên xe
Chiếc xe chạy băng băng trên con phố và dừng lại ở trường.
Tới một khách sạn 5 sao, hắn và mọi người vào trong.
Cô quản lý:“Dạ, quý khách thuê mấy phòng ạ?”
Khiêm:“40”
Cô quản lý:“Dạ, xin lỗi quý khách, chỗ tôi chỉ còn 39 phòng thôi ạ”
Khiêm:“Tôi và cô ấy là được rồi”-khoác vai nó
Song:“Hả”-nhìn hắn
Cô quản lý:“Dạ, đây là chìa ạ”
Mọi người về phòng nghỉ ngơi. Nó và hắn vào phòng,
Song:“Why?”-nhìn hắn
Khiêm:“Vì bất đắc dĩ thôi bảo bối”-dí trán nó
Song:“Tối tôi ngủ trên giường anh ngủ ở sofa!”
Khiêm:“Tôi ngủ với em lắm”-lại gần
Song:“Biến thái!”- đạp vào chân hắn rồi nằm ườn trên chiếc giường êm ái
Khiêm:“ Lát sẽ đi leo núi mệt lắm đó”-nằm ườn cạnh nó
Song:“Nhớ gọi tôi đó, mệt quá”- bắt đầu chìm trong giấc ngủ
Khiêm:“Haiz, ngủ gì nhanh quá vậy, nhìn công nhận rất đáng yêu”- chọc chọc khuôn mặt bầu bĩnh xinh xắn của nó
Song:“Hừ!”-nhăn mặt, mắt nắm tít hẩy tay hắn ra
Khiêm:“Phản xạ hay đó, ngủ ngoan nhé bảo bối”-hôn lên trán nó rổi ngồi dậy
Song:“Ứ”- ôm tay hắn
Khiêm:“Bảo bối bỏ ra nào”-hẩy nhẹ tay nó ra
1 giờ sau, nó tỉnh giấc thì thấy mình đang ôm tay hắn còn hắn đang nhìn nó chằm chằm.
Song:“Á! Xin lỗi anh”- vội bỏ ra gãi gãi đầu đỏ mặt
Khiêm:“Hahaha! Không sao đâu!”- xoa đầu cô bé má đỏ như trái bồ quân Đăng bởi: admin
Cách đây vài năm, bộ tứ đệ nhất của khối 9 đã thành lập. Tại đó có Hell, cô gái mang mái tóc xanh lá đó, Văn An và Lô Thy, sau vài tháng bên nhau cùng nhau vui cùng nhau buồn Văn An đã nảy sinh tình cảm với cô bạn mái tóc hồng - Lô Thy mà không biết cô ấy thích cậu bạn của mình.
Rồi một hôm đẹp trời, cậu quyết định tỏ tình, dồn hết can đảm vào đó mà chỉ nhận lời từ chối. Nhưng cặu vẫn quyết theo đuổi cô bao năm qua mà không bỏ cuộc.
~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥~♥
Nó đang nằm ườn trên chiếc bàn xinh xắn cạnh cửa sổ của mình, gió nhẹ thổi dìu dịu làm nó mơ màng.
Reng reng! Reng reng!
Tiếng chuơng phá tan bầu không khí dễ chịu ấy, bật dậy đã thấy bà cô đã bước vào.
Song:“May wá! Xuýt bị oánh!”- thầm vui vẻ
Cô giáo:“Các em, vào ngày mai lớp chúng ta sẽ được đi thăm quan tại núi Nga Mi nổi tiếng, thắng cảnh nước ta và được tài trợ bởi công ty K! Chủ tịch của công ty K sẽ đi cùng chúng ta, nhiệt liệt chào mừng!”- vỗ tay
Từ cửa bước vào, một anh chàng bảnh bao với bộ vest bình thường mà làm xôn xao cả lớp.
Song:“Là anh!”-ngạc nhiên đứng dậy
Khiêm:“Ừ, là tôi, em có ý kiến gì sao?”- nhìn nó
Song:“Dạ không”-ngồi xuống
Khiêm:“Chào mọi người, mọi người có nhớ tôi không?”
Bọn girl:“Dạ có!”-hô muốn sập cái khối 12
Khiêm:“Mai các bạn tập hợp lúc 5:00 nhé, chúng ta sẽ đi 2 ngày 1 đem nhé”
Bọn girl:“Dạ!”-khổ cái khối 12
Song:“Hám zai”-nói lí nhí í chê bai
Tờ mờ sáng hôm sau, nó lọ mọ dậy chuẩn bị cho chuyến đi.
Reng! Reng!
Một tin nhắn đến máy nó, mở phone.
Khiêm:
Dậy đi! Còn đi, tôi chờ em ở dưới nhà đó
Không muốn người ta chờ lâu nên cấp tốc chạy xuống nhà không quên mang theo chiếc vali của mình.
Khiêm:“Nhanh vậy?”-đứng dựa vào chiếc Aston Martin AM-RB 001 cổ điển không kém phần sang chảnh
Song:“Là chiếc xe đắt gần nhất thế giới đây mà”- ngỡ ngàng
Khiêm:“Vậy sao? Tôi mua chỉ vì nhìn nó có vẻ hợp với tôi”-nhìn chiếc xe của mình
Song:“Không nhiều lời nữa, đi thôi”-nhảy lên xe
Chiếc xe chạy băng băng trên con phố và dừng lại ở trường.
Tới một khách sạn 5 sao, hắn và mọi người vào trong.
Cô quản lý:“Dạ, quý khách thuê mấy phòng ạ?”
Khiêm:“40”
Cô quản lý:“Dạ, xin lỗi quý khách, chỗ tôi chỉ còn 39 phòng thôi ạ”
Khiêm:“Tôi và cô ấy là được rồi”-khoác vai nó
Song:“Hả”-nhìn hắn
Cô quản lý:“Dạ, đây là chìa ạ”
Mọi người về phòng nghỉ ngơi. Nó và hắn vào phòng,
Song:“Why?”-nhìn hắn
Khiêm:“Vì bất đắc dĩ thôi bảo bối”-dí trán nó
Song:“Tối tôi ngủ trên giường anh ngủ ở sofa!”
Khiêm:“Tôi ngủ với em lắm”-lại gần
Song:“Biến thái!”- đạp vào chân hắn rồi nằm ườn trên chiếc giường êm ái
Khiêm:“ Lát sẽ đi leo núi mệt lắm đó”-nằm ườn cạnh nó
Song:“Nhớ gọi tôi đó, mệt quá”- bắt đầu chìm trong giấc ngủ
Khiêm:“Haiz, ngủ gì nhanh quá vậy, nhìn công nhận rất đáng yêu”- chọc chọc khuôn mặt bầu bĩnh xinh xắn của nó
Song:“Hừ!”-nhăn mặt, mắt nắm tít hẩy tay hắn ra
Khiêm:“Phản xạ hay đó, ngủ ngoan nhé bảo bối”-hôn lên trán nó rổi ngồi dậy
Song:“Ứ”- ôm tay hắn
Khiêm:“Bảo bối bỏ ra nào”-hẩy nhẹ tay nó ra
1 giờ sau, nó tỉnh giấc thì thấy mình đang ôm tay hắn còn hắn đang nhìn nó chằm chằm.
Song:“Á! Xin lỗi anh”- vội bỏ ra gãi gãi đầu đỏ mặt
Khiêm:“Hahaha! Không sao đâu!”- xoa đầu cô bé má đỏ như trái bồ quân Đăng bởi: admin
/34
|