Thời gian của buổi lễ cuối năm tương đối eo hẹp, có thảm đỏ có trao giải có biểu diễn, Hạ Huỳnh được nhân viên dẫn đường đưa tới chỗ ngồi khách mời.
Bàn khách mời là bàn tròn, đoàn thể và tổ chương trình ngồi chung với nhau.
“Nụ hôn rung động” đương nhiên là ngồi cùng nhau, chỗ ngồi của Hạ Huỳnh và Bạc Kiến Từ cũng kế nhau, ở phía sau chính là hàng ghế dành cho fan, vừa thấy bọn họ đi qua, toàn bộ máy ảnh đều nhắm ngay Bạc Kiến Từ. Hạ Huỳnh suy nghĩ, đây có lẽ chính là phiền não của ngôi sao hàng đầu.
Vừa ngồi vào chỗ, Bạc Kiến Từ nhỏ giọng hỏi: “Em có lạnh không?”
Sao nữ đi thảm đỏ gần như đều mặc váy đầm, so với âu phục của sao nam thì chẳng giữ ấm được gì.
Cô lắc đầu nhẹ khó mà nhận ra, sau đó nhỏ giọng trả lời: “Không lạnh.”
Cũng may chỗ ngồi của bọn họ gần phía sau một chút, vị trí của hai cặp kia hơi ngăn cách bọn họ, còn có tiếng ồn của fan ở phía sau, bằng không nói gì đều bị nghe hết.
Có điều Hạ Huỳnh cảm thấy không cần trao đổi thì tốt hơn, máy quay và máy ảnh xung quanh gần như đều hướng về Bạc Kiến Từ, chút động tác nhỏ đều dễ dàng bị chụp lại.
“Anh đừng nói chuyện với em.” Cô nhỏ giọng cảnh cáo.
Bạc Kiến Từ mím môi, đột nhiên có cảm giác mình bị ghét bỏ.
Cũng may thảm đỏ đã chấm dứt, tới lúc buổi lễ cuối năm chính thức bắt đầu. Sau một đoạn giới thiệu dài dòng của MC, nhóm nhạc nam vừa xuất hiện trên sân khấu ca hát nhảy múa sôi nổi, hội trường mau chóng được làm nóng.
Hạ Huỳnh vui vẻ làm động tác tay nhảy theo, ngược lại Bạc Kiến Từ ở bên cạnh tỏ vẻ lạnh lùng nhìn nhóm nhạc nam trên sân khấu. Tiếp theo là nhóm nhạc nữ xuất hiện, Hạ Huỳnh vẫn lắc lư theo âm nhạc, mà Bạc Kiến Từ cũng vẫn lạnh lùng.
Fan ở phía sau đang quay chụp Bạc Kiến Từ lại vui vẻ nở nụ cười, Tinh Tinh nhà bọn họ rốt cuộc bật lại chế độ lạnh lùng rồi!
Mấy màn trình diễn liên tục trôi qua, Bạc Kiến Từ vẫn không nhịn được hỏi: “Em vui thế à?”
“Vui lắm!” Hạ Huỳnh vừa trả lời ngay sau đó liếc anh nói, “Đừng nói chuyện với em!”
“…” Bạc Kiến Từ im lặng, rồi nói, “Nếu đêm nay anh biểu diễn trên sân khấu, em cũng sẽ vui như thế sao?”
Hạ Huỳnh không trả lời, bởi vì cô khẳng định chẳng dám vui vẻ đến thế, rất nhiều người đang nhìn mà. Thế là Bạc Kiến Từ không nhận được đáp án càng buồn bực hơn.
***
Phần trao giải xen kẽ trong những phần biểu diễn, Hạ Huỳnh biết nhiệm vụ tối nay của mình chính là một người biểu diễn cộng thêm người máy vỗ tay, cho nên cô vẫn ngoan ngoãn đóng vai diễn này.
Thoáng cái trên màn hình lớn hiện lên danh sách rút gọn cho giải thưởng cặp đôi đẹp nhất, trong phần lớn phim truyền hình, “Nụ hôn rung động” trông đặc biệt nổi bật.
Hạ Huỳnh biết nền tảng Phi Điểu vẫn có khu vực bỏ phiếu cho CP được fan cổ vũ nhiệt tình, nhưng cô chỉ coi đó là một nơi mà fan tùy ý bỏ phiếu. Tuy rằng CP Kiến Hạ luôn đứng ở vị trí thứ nhất, nhưng cô chẳng để ở trong lòng.
Đúng lúc này, khách mời trao giải đọc ra tên cặp đôi nhận được giải thưởng: “Chúc mừng Bạc Kiến Từ và Hạ Huỳnh, hai người đã biểu hiện nổi bật trong ‘Nụ hôn rung động’ mang đến cảm giác mối tình đầu cho khán giả, chúc mừng hai vị.”
Cả hội trường vỗ tay nhiệt liệt.
Hạ Huỳnh ngồi ở đằng kia ngớ ra, mà cô và Bạc Kiến Từ cũng xuất hiện trong màn hình lớn, chẳng qua cô lại trưng ra vẻ mặt mờ mịt.
“Mình?” Cô hé miệng, vẫn không dám tin tưởng.
Lúc này Bạc Kiến Từ đã đứng dậy, nụ cười trên khuôn mặt anh có thể nói là rạng rỡ nhất từ khi ngồi vào chỗ, anh chìa tay về phía Hạ Huỳnh, tỏ ý cùng nhau tiến lên sân khấu. Hạ Huỳnh vịn Bạc Kiến Từ đứng dậy, cho đến khi lên sân khấu cô vẫn còn choáng váng.
Khách mời trao giải đưa chiếc cúp giải thưởng cặp đôi đẹp nhất tới trước mặt hai người, Bạc Kiến Từ nhanh nhẹn nhận lấy, anh cầm giải thưởng mau chóng nói cảm tưởng: “Không ngờ quay xong ‘Nụ hôn rung động’ còn có thể nhận được giải thưởng này, cám ơn mọi người yêu thích CP Kiến Hạ.”
Video của đoạn trao giải này được trích đăng vượt qua mười nghìn lần, kèm theo # Bạc Kiến Từ Hạ Huỳnh giải thưởng cặp đôi đẹp nhất # cũng lên hot search.
—— Phi Điểu rất can đảm, cho hai người này giải thưởng cặp đôi đẹp nhất là sợ xâu xé nhau chưa đủ hung hãn sao?
—— nhưng tui phát hiện Bạc Kiến Từ rất vui vẻ đấy, khi cầm giải thưởng phát biểu cảm tưởng còn vui hơn khi mình giành được giải thưởng lớn.
—— nhân khí của Kiến Hạ quả thật thứ nhất, không trao cho họ thì cho ai, phía tổ chức cũng là dựa vào số liệu mà làm, nếu không thích thì hồi đó bỏ phiếu cho nhà khác kéo Kiến Hạ xuống không phải được rồi à.
—— một giải thưởng cặp đôi đẹp nhất mà thôi, có thể chứng mình cái gì?
—— từ tối nay đến giờ toàn bộ quá trình bọn họ đều không trao đổi, đừng ship mò nữa.
***
Khi Hạ Huỳnh trở lại bàn khách mời, người xung quanh chúc mừng bọn họ một phen, sau đó dời sự chú ý về phần trao giải mới.
Cô nhìn chiếc cúp trên bàn cũng có chút cảm khái, giải thưởng đầu tiên trong cuộc đời cô lại là giải cặp đôi đẹp nhất, cái này có nên cười không?
“Sao thế?” Bạc Kiến Từ hỏi cô.
Hạ Huỳnh mím môi đáp lại: “Đây là giải thưởng đầu tiên của em, thế mà là giải cặp đôi.”
Bạc Kiến Từ bật cười: “Đây cũng là giải thưởng cặp đôi đầu tiên của anh, sau này em còn có thể giành được nhiều giải thưởng hơn.”
“Anh còn muốn lấy bao nhiêu giải cặp đôi hả?” Hạ Huỳnh tỏ vẻ kinh ngạc nhìn anh, “Cái này phải tham gia với nhiều người mới có thể giành được.”
Bạc Kiến Từ suýt nữa bị cô chọc tức chết, anh cầm lấy viên kẹo trên bàn nhét vào trong tay cô: “Buổi tối không thể ăn cơm, em ăn viên kẹo bổ sung chút lượng đường đi.”
“Hay là thôi đi.” Hạ Huỳnh lắc đầu, lát nữa cô phải biểu diễn đâu có tâm tình ăn kẹo.
Bạc Kiến Từ thấy cô muốn bỏ lại viên kẹo, anh lấy viên kẹo kia lột bao ra, sau đó đút kẹo vào trong miệng cô. Hạ Huỳnh tỏ vẻ khiếp sợ nhìn anh, xung quanh có bao nhiêu người hả, cứ vậy trực tiếp đút kẹo cho cô, cái này chẳng phải thể hiện rõ muốn fan điên lên sao.
“Cả đêm không nói chuyện với anh, coi như đây là tương tác thân thiện của chúng ta.” Bạc Kiến Từ cong khóe mắt cười cười.
Hạ Huỳnh cảm nhận được vị ngọt trong miệng, đồng thời cảm nhận được cảm giác lạnh buốt sau ót, cô thấy rằng hình ảnh này không thân thiện chút nào.
Qua một hồi lâu, cô thật sự không chịu được nhiều tầm mắt nóng cháy như vậy, cô vội nói: “Em đi thay đồ chuẩn bị lên sân khấu.”
Sau khi Hạ Huỳnh rời khỏi, video đoạn đút kẹo này cũng bị truyền lên weibo.
—— cực kỳ giống mị được idol nhà mình đút kẹo [mỉm cười]
—— trên mặt Bạc Kiến Từ viết ba chữ tới gặm đường [tạm biệt]
—— ai nói hai người họ không tương tác? Bị chính chủ vả mặt rồi!
—— tui rất chua, tui cũng muốn được Tinh Tinh đút kẹo như vậy [trái chanh]
——??? Giải thưởng cặp đôi đẹp nhất chưa đủ trí mạng à, còn làm vậy.
—— Bạc Kiến Từ chính là gã đàn ông tồi! Có mối tình đầu còn muốn thả thính người khác!!
—— có một số người có bệnh hả? Bạn thân chơi đùa với nhau, có thể đừng diễn giải quá mức không [dấu chấm hỏi]
Weibo tranh cãi ầm ĩ, mà Hạ Huỳnh thì đã thay trang phục sân khấu. Vẫn là váy xếp ly chẳng qua lần này là kiểu ca-rô, phía trên là áo sơ mi trắng, cổ áo có thắt một cái nơ bướm.
Trôi qua hai tháng mái tóc cô cũng dài ra không ít nhưng mới đến bả vai, thế nên lần này buộc thành tóc đuôi ngựa cao. Phần trang điểm mắt khác với lúc đi thảm đỏ, tràn đầy cảm giác thiếu nữ thuần khiết. Dưới đôi mắt có dán mảnh kim tuyến, lấp lánh theo sự thay đổi của ánh đèn.
Lạc Niệm Niệm bảo cô đừng khẩn trương, còn đặc biệt kể chuyện cười cho cô nghe. Hạ Huỳnh cười vui vẻ, sau đó được cho hay phải chuẩn bị lên sân khấu.
Cô suýt nữa nghẹn cười: “…Tớ đi đây.”
***
Bạc Kiến Từ đã xem danh sách tiết mục trước, biết Hạ Huỳnh biểu diễn lúc nào. Bởi vậy vào màn trình diễn trước Hạ Huỳnh, anh thậm chí còn khẩn trương hơn bản thân lên sân khấu.
Sau khi MC tuyên bố màn trình diễn của Hạ Huỳnh, khóe môi Bạc Kiến Từ cũng căng thẳng theo.
Tạo hình của Hạ Huỳnh khi lên sân khấu đã khiến cả hội trường kinh ngạc hô lên, rất nhiều trưởng fanclub của các ngôi sao khác lúc này cũng cầm máy ảnh hướng về phía cô chụp liên tục.
Sân khấu rất lớn, khắp nơi đều là bảng đèn biểu ngữ khiến người ta chóng mặt.
Hạ Huỳnh nghĩ tới việc tập luyện lúc trước, chỉ coi như ở đây không có ai cả, chuyên tâm với phần trình diễn của mình. Rõ ràng bàn khách mời hơi lờ mờ, nhưng cô lại có thể tìm được Bạc Kiến Từ ở dưới sân khấu một cách chính xác, anh tựa như một vì sao, là một sự hiện diện hấp dẫn ở khắp mọi nơi.
Khoảnh khắc âm nhạc vang lên, mỗi động tác của Hạ Huỳnh hết sức chuẩn xác, phối hợp với bài hát rất tốt khiến cho khán giả tại hiện trường lại nảy sinh nhận thức mới về Hạ Huỳnh.
Bạc Kiến Từ ngồi dưới sân khấu, nhìn thấy Hạ Huỳnh như vậy anh cong khóe miệng mỉm cười. Chỉ có fan quan tâm đến Bạc Kiến Từ biết được, đêm nay là lần đầu tiên anh cười như vậy đối với một màn trình diễn, có lẽ cũng sẽ là lần duy nhất.
Trở về hậu trường lần nữa, Hạ Huỳnh cảm ơn bạn nhảy xong liền nhào vào lòng Lạc Niệm Niệm: “Niệm Niệm, tớ sắp bị hù chết rồi.”
“Cậu làm tốt lắm!” Lạc Niệm Niệm vỗ lưng cô, “Hoàn toàn không mắc lỗi nào, trên weibo đang nói phần biểu diễn đêm nay của cậu rất sáng chói đó!”
Hạ Huỳnh thở một hơi thật sâu: “Hiện tại chân tớ mềm nhũn rồi.”
“Cậu nghỉ ngơi một tí rồi hãy trở về bàn khách mời.” Lạc Niệm Niệm nói.
Hạ Huỳnh trở lại phòng nghỉ uống nước, làm dịu cảm xúc xong cô mới đi về bàn khách mời.
Cô vừa ngồi xuống Bạc Kiến Từ liền giơ ngón cái với cô: “Em làm tốt lắm.”
Hạ Huỳnh giống như một học trò được thầy giáo khích lệ, lúc này cô không lo tới tình trạng bị người ta vây xem, cô tươi cười nói: “Anh đừng nhìn em đặc biệt bình tĩnh trên sân khấu, lúc chấm dứt em sắp khẩn trương muốn chết.”
Bạc Kiến Từ cười nhẹ, ánh mắt lập tức nhìn về phía chiếc váy của Hạ Huỳnh, chiếc váy này không dài bao nhiêu, lúc này ngồi xuống càng trông ngắn hơn.
Anh hơi nhíu mày nhìn qua bốn phía, sau đó gọi một nhân viên nói anh cần một tấm chăn. Những nữ nghệ sĩ khác có đều có tấm chăn, sao chỗ Hạ Huỳnh lại không có được.
Hạ Huỳnh nhìn tấm chăn Bạc Kiến Từ đưa qua, cô sửng sốt một lúc mới nhận lấy: “Cũng là anh suy nghĩ chu đáo, em cảm ơn.”
“Anh vốn muốn cởi áo vest đưa cho em.” Bạc Kiến Từ mím môi cười nhẹ, “Nhưng anh nghĩ em khẳng định sẽ không nhận.”
Hạ Huỳnh trải ra tấm chăn, bao bọc phần chân kín mít: “Như vậy là đủ rồi, nếu anh đưa áo vest cho em, thế thì đó không chỉ là chuyện đơn giản đưa lên hot search weibo đâu.”
Nhưng hai người đang trò chuyện hoàn toàn không biết bọn họ đã lên hot search từ lâu.
Buổi lễ chấm dứt, Bạc Kiến Từ bị nhân viên quấn lấy, Hạ Huỳnh thì về thẳng hậu trường. Cô mặc chiếc áo ấm, thu dọn xong chuẩn bị cùng Lạc Niệm Niệm rời khỏi.
“Cậu có muốn đi cùng Bạc Kiến Từ không?” Lạc Niệm Niệm hỏi.
Sau khi gửi tin nhắn cho Bạc Kiến Từ, Hạ Huỳnh lắc đầu: “Tớ đã nói với anh ấy rồi, đi cùng nhau dễ thấy lắm.”
Lạc Niệm Niệm rất muốn nói, thực ra hai người đã rất rõ rệt từ lâu rồi.
Mới đi ra phòng nghỉ không xa lắm, một chàng trai bảnh bao ở đối diện đi tới, Hạ Huỳnh biết cậu ta là thành viên của một nhóm nhạc nam mới nổi năm nay, thế là cô mau chóng đi sang bên cạnh nhường đường.
Ai ngờ chàng trai dừng lại trước mặt Hạ Huỳnh, cậu ta mỉm cười cất tiếng: “Chị Hạ Huỳnh, em có xem màn trình diễn của chị, rất đặc sắc.”
Hạ Huỳnh ngây ra, cậu ta đã lấy ra di động.
“Chị có biết em là ai không? Muốn làm quen với nhau không?”
Cô không trả lời, chỉ là cảm khái trong lòng trai trẻ hiện nay đều bắt chuyện trực tiếp thế sao?
Nhưng vào lúc này, bên cạnh bỗng chốc có thêm một bóng người. Bạc Kiến Từ lạnh lùng liếc xéo chàng trai, giọng điệu lạnh băng nói: “Không biết, không muốn làm quen.”
–
Lời tác giả:
Tinh Tinh: bực!
Bàn khách mời là bàn tròn, đoàn thể và tổ chương trình ngồi chung với nhau.
“Nụ hôn rung động” đương nhiên là ngồi cùng nhau, chỗ ngồi của Hạ Huỳnh và Bạc Kiến Từ cũng kế nhau, ở phía sau chính là hàng ghế dành cho fan, vừa thấy bọn họ đi qua, toàn bộ máy ảnh đều nhắm ngay Bạc Kiến Từ. Hạ Huỳnh suy nghĩ, đây có lẽ chính là phiền não của ngôi sao hàng đầu.
Vừa ngồi vào chỗ, Bạc Kiến Từ nhỏ giọng hỏi: “Em có lạnh không?”
Sao nữ đi thảm đỏ gần như đều mặc váy đầm, so với âu phục của sao nam thì chẳng giữ ấm được gì.
Cô lắc đầu nhẹ khó mà nhận ra, sau đó nhỏ giọng trả lời: “Không lạnh.”
Cũng may chỗ ngồi của bọn họ gần phía sau một chút, vị trí của hai cặp kia hơi ngăn cách bọn họ, còn có tiếng ồn của fan ở phía sau, bằng không nói gì đều bị nghe hết.
Có điều Hạ Huỳnh cảm thấy không cần trao đổi thì tốt hơn, máy quay và máy ảnh xung quanh gần như đều hướng về Bạc Kiến Từ, chút động tác nhỏ đều dễ dàng bị chụp lại.
“Anh đừng nói chuyện với em.” Cô nhỏ giọng cảnh cáo.
Bạc Kiến Từ mím môi, đột nhiên có cảm giác mình bị ghét bỏ.
Cũng may thảm đỏ đã chấm dứt, tới lúc buổi lễ cuối năm chính thức bắt đầu. Sau một đoạn giới thiệu dài dòng của MC, nhóm nhạc nam vừa xuất hiện trên sân khấu ca hát nhảy múa sôi nổi, hội trường mau chóng được làm nóng.
Hạ Huỳnh vui vẻ làm động tác tay nhảy theo, ngược lại Bạc Kiến Từ ở bên cạnh tỏ vẻ lạnh lùng nhìn nhóm nhạc nam trên sân khấu. Tiếp theo là nhóm nhạc nữ xuất hiện, Hạ Huỳnh vẫn lắc lư theo âm nhạc, mà Bạc Kiến Từ cũng vẫn lạnh lùng.
Fan ở phía sau đang quay chụp Bạc Kiến Từ lại vui vẻ nở nụ cười, Tinh Tinh nhà bọn họ rốt cuộc bật lại chế độ lạnh lùng rồi!
Mấy màn trình diễn liên tục trôi qua, Bạc Kiến Từ vẫn không nhịn được hỏi: “Em vui thế à?”
“Vui lắm!” Hạ Huỳnh vừa trả lời ngay sau đó liếc anh nói, “Đừng nói chuyện với em!”
“…” Bạc Kiến Từ im lặng, rồi nói, “Nếu đêm nay anh biểu diễn trên sân khấu, em cũng sẽ vui như thế sao?”
Hạ Huỳnh không trả lời, bởi vì cô khẳng định chẳng dám vui vẻ đến thế, rất nhiều người đang nhìn mà. Thế là Bạc Kiến Từ không nhận được đáp án càng buồn bực hơn.
***
Phần trao giải xen kẽ trong những phần biểu diễn, Hạ Huỳnh biết nhiệm vụ tối nay của mình chính là một người biểu diễn cộng thêm người máy vỗ tay, cho nên cô vẫn ngoan ngoãn đóng vai diễn này.
Thoáng cái trên màn hình lớn hiện lên danh sách rút gọn cho giải thưởng cặp đôi đẹp nhất, trong phần lớn phim truyền hình, “Nụ hôn rung động” trông đặc biệt nổi bật.
Hạ Huỳnh biết nền tảng Phi Điểu vẫn có khu vực bỏ phiếu cho CP được fan cổ vũ nhiệt tình, nhưng cô chỉ coi đó là một nơi mà fan tùy ý bỏ phiếu. Tuy rằng CP Kiến Hạ luôn đứng ở vị trí thứ nhất, nhưng cô chẳng để ở trong lòng.
Đúng lúc này, khách mời trao giải đọc ra tên cặp đôi nhận được giải thưởng: “Chúc mừng Bạc Kiến Từ và Hạ Huỳnh, hai người đã biểu hiện nổi bật trong ‘Nụ hôn rung động’ mang đến cảm giác mối tình đầu cho khán giả, chúc mừng hai vị.”
Cả hội trường vỗ tay nhiệt liệt.
Hạ Huỳnh ngồi ở đằng kia ngớ ra, mà cô và Bạc Kiến Từ cũng xuất hiện trong màn hình lớn, chẳng qua cô lại trưng ra vẻ mặt mờ mịt.
“Mình?” Cô hé miệng, vẫn không dám tin tưởng.
Lúc này Bạc Kiến Từ đã đứng dậy, nụ cười trên khuôn mặt anh có thể nói là rạng rỡ nhất từ khi ngồi vào chỗ, anh chìa tay về phía Hạ Huỳnh, tỏ ý cùng nhau tiến lên sân khấu. Hạ Huỳnh vịn Bạc Kiến Từ đứng dậy, cho đến khi lên sân khấu cô vẫn còn choáng váng.
Khách mời trao giải đưa chiếc cúp giải thưởng cặp đôi đẹp nhất tới trước mặt hai người, Bạc Kiến Từ nhanh nhẹn nhận lấy, anh cầm giải thưởng mau chóng nói cảm tưởng: “Không ngờ quay xong ‘Nụ hôn rung động’ còn có thể nhận được giải thưởng này, cám ơn mọi người yêu thích CP Kiến Hạ.”
Video của đoạn trao giải này được trích đăng vượt qua mười nghìn lần, kèm theo # Bạc Kiến Từ Hạ Huỳnh giải thưởng cặp đôi đẹp nhất # cũng lên hot search.
—— Phi Điểu rất can đảm, cho hai người này giải thưởng cặp đôi đẹp nhất là sợ xâu xé nhau chưa đủ hung hãn sao?
—— nhưng tui phát hiện Bạc Kiến Từ rất vui vẻ đấy, khi cầm giải thưởng phát biểu cảm tưởng còn vui hơn khi mình giành được giải thưởng lớn.
—— nhân khí của Kiến Hạ quả thật thứ nhất, không trao cho họ thì cho ai, phía tổ chức cũng là dựa vào số liệu mà làm, nếu không thích thì hồi đó bỏ phiếu cho nhà khác kéo Kiến Hạ xuống không phải được rồi à.
—— một giải thưởng cặp đôi đẹp nhất mà thôi, có thể chứng mình cái gì?
—— từ tối nay đến giờ toàn bộ quá trình bọn họ đều không trao đổi, đừng ship mò nữa.
***
Khi Hạ Huỳnh trở lại bàn khách mời, người xung quanh chúc mừng bọn họ một phen, sau đó dời sự chú ý về phần trao giải mới.
Cô nhìn chiếc cúp trên bàn cũng có chút cảm khái, giải thưởng đầu tiên trong cuộc đời cô lại là giải cặp đôi đẹp nhất, cái này có nên cười không?
“Sao thế?” Bạc Kiến Từ hỏi cô.
Hạ Huỳnh mím môi đáp lại: “Đây là giải thưởng đầu tiên của em, thế mà là giải cặp đôi.”
Bạc Kiến Từ bật cười: “Đây cũng là giải thưởng cặp đôi đầu tiên của anh, sau này em còn có thể giành được nhiều giải thưởng hơn.”
“Anh còn muốn lấy bao nhiêu giải cặp đôi hả?” Hạ Huỳnh tỏ vẻ kinh ngạc nhìn anh, “Cái này phải tham gia với nhiều người mới có thể giành được.”
Bạc Kiến Từ suýt nữa bị cô chọc tức chết, anh cầm lấy viên kẹo trên bàn nhét vào trong tay cô: “Buổi tối không thể ăn cơm, em ăn viên kẹo bổ sung chút lượng đường đi.”
“Hay là thôi đi.” Hạ Huỳnh lắc đầu, lát nữa cô phải biểu diễn đâu có tâm tình ăn kẹo.
Bạc Kiến Từ thấy cô muốn bỏ lại viên kẹo, anh lấy viên kẹo kia lột bao ra, sau đó đút kẹo vào trong miệng cô. Hạ Huỳnh tỏ vẻ khiếp sợ nhìn anh, xung quanh có bao nhiêu người hả, cứ vậy trực tiếp đút kẹo cho cô, cái này chẳng phải thể hiện rõ muốn fan điên lên sao.
“Cả đêm không nói chuyện với anh, coi như đây là tương tác thân thiện của chúng ta.” Bạc Kiến Từ cong khóe mắt cười cười.
Hạ Huỳnh cảm nhận được vị ngọt trong miệng, đồng thời cảm nhận được cảm giác lạnh buốt sau ót, cô thấy rằng hình ảnh này không thân thiện chút nào.
Qua một hồi lâu, cô thật sự không chịu được nhiều tầm mắt nóng cháy như vậy, cô vội nói: “Em đi thay đồ chuẩn bị lên sân khấu.”
Sau khi Hạ Huỳnh rời khỏi, video đoạn đút kẹo này cũng bị truyền lên weibo.
—— cực kỳ giống mị được idol nhà mình đút kẹo [mỉm cười]
—— trên mặt Bạc Kiến Từ viết ba chữ tới gặm đường [tạm biệt]
—— ai nói hai người họ không tương tác? Bị chính chủ vả mặt rồi!
—— tui rất chua, tui cũng muốn được Tinh Tinh đút kẹo như vậy [trái chanh]
——??? Giải thưởng cặp đôi đẹp nhất chưa đủ trí mạng à, còn làm vậy.
—— Bạc Kiến Từ chính là gã đàn ông tồi! Có mối tình đầu còn muốn thả thính người khác!!
—— có một số người có bệnh hả? Bạn thân chơi đùa với nhau, có thể đừng diễn giải quá mức không [dấu chấm hỏi]
Weibo tranh cãi ầm ĩ, mà Hạ Huỳnh thì đã thay trang phục sân khấu. Vẫn là váy xếp ly chẳng qua lần này là kiểu ca-rô, phía trên là áo sơ mi trắng, cổ áo có thắt một cái nơ bướm.
Trôi qua hai tháng mái tóc cô cũng dài ra không ít nhưng mới đến bả vai, thế nên lần này buộc thành tóc đuôi ngựa cao. Phần trang điểm mắt khác với lúc đi thảm đỏ, tràn đầy cảm giác thiếu nữ thuần khiết. Dưới đôi mắt có dán mảnh kim tuyến, lấp lánh theo sự thay đổi của ánh đèn.
Lạc Niệm Niệm bảo cô đừng khẩn trương, còn đặc biệt kể chuyện cười cho cô nghe. Hạ Huỳnh cười vui vẻ, sau đó được cho hay phải chuẩn bị lên sân khấu.
Cô suýt nữa nghẹn cười: “…Tớ đi đây.”
***
Bạc Kiến Từ đã xem danh sách tiết mục trước, biết Hạ Huỳnh biểu diễn lúc nào. Bởi vậy vào màn trình diễn trước Hạ Huỳnh, anh thậm chí còn khẩn trương hơn bản thân lên sân khấu.
Sau khi MC tuyên bố màn trình diễn của Hạ Huỳnh, khóe môi Bạc Kiến Từ cũng căng thẳng theo.
Tạo hình của Hạ Huỳnh khi lên sân khấu đã khiến cả hội trường kinh ngạc hô lên, rất nhiều trưởng fanclub của các ngôi sao khác lúc này cũng cầm máy ảnh hướng về phía cô chụp liên tục.
Sân khấu rất lớn, khắp nơi đều là bảng đèn biểu ngữ khiến người ta chóng mặt.
Hạ Huỳnh nghĩ tới việc tập luyện lúc trước, chỉ coi như ở đây không có ai cả, chuyên tâm với phần trình diễn của mình. Rõ ràng bàn khách mời hơi lờ mờ, nhưng cô lại có thể tìm được Bạc Kiến Từ ở dưới sân khấu một cách chính xác, anh tựa như một vì sao, là một sự hiện diện hấp dẫn ở khắp mọi nơi.
Khoảnh khắc âm nhạc vang lên, mỗi động tác của Hạ Huỳnh hết sức chuẩn xác, phối hợp với bài hát rất tốt khiến cho khán giả tại hiện trường lại nảy sinh nhận thức mới về Hạ Huỳnh.
Bạc Kiến Từ ngồi dưới sân khấu, nhìn thấy Hạ Huỳnh như vậy anh cong khóe miệng mỉm cười. Chỉ có fan quan tâm đến Bạc Kiến Từ biết được, đêm nay là lần đầu tiên anh cười như vậy đối với một màn trình diễn, có lẽ cũng sẽ là lần duy nhất.
Trở về hậu trường lần nữa, Hạ Huỳnh cảm ơn bạn nhảy xong liền nhào vào lòng Lạc Niệm Niệm: “Niệm Niệm, tớ sắp bị hù chết rồi.”
“Cậu làm tốt lắm!” Lạc Niệm Niệm vỗ lưng cô, “Hoàn toàn không mắc lỗi nào, trên weibo đang nói phần biểu diễn đêm nay của cậu rất sáng chói đó!”
Hạ Huỳnh thở một hơi thật sâu: “Hiện tại chân tớ mềm nhũn rồi.”
“Cậu nghỉ ngơi một tí rồi hãy trở về bàn khách mời.” Lạc Niệm Niệm nói.
Hạ Huỳnh trở lại phòng nghỉ uống nước, làm dịu cảm xúc xong cô mới đi về bàn khách mời.
Cô vừa ngồi xuống Bạc Kiến Từ liền giơ ngón cái với cô: “Em làm tốt lắm.”
Hạ Huỳnh giống như một học trò được thầy giáo khích lệ, lúc này cô không lo tới tình trạng bị người ta vây xem, cô tươi cười nói: “Anh đừng nhìn em đặc biệt bình tĩnh trên sân khấu, lúc chấm dứt em sắp khẩn trương muốn chết.”
Bạc Kiến Từ cười nhẹ, ánh mắt lập tức nhìn về phía chiếc váy của Hạ Huỳnh, chiếc váy này không dài bao nhiêu, lúc này ngồi xuống càng trông ngắn hơn.
Anh hơi nhíu mày nhìn qua bốn phía, sau đó gọi một nhân viên nói anh cần một tấm chăn. Những nữ nghệ sĩ khác có đều có tấm chăn, sao chỗ Hạ Huỳnh lại không có được.
Hạ Huỳnh nhìn tấm chăn Bạc Kiến Từ đưa qua, cô sửng sốt một lúc mới nhận lấy: “Cũng là anh suy nghĩ chu đáo, em cảm ơn.”
“Anh vốn muốn cởi áo vest đưa cho em.” Bạc Kiến Từ mím môi cười nhẹ, “Nhưng anh nghĩ em khẳng định sẽ không nhận.”
Hạ Huỳnh trải ra tấm chăn, bao bọc phần chân kín mít: “Như vậy là đủ rồi, nếu anh đưa áo vest cho em, thế thì đó không chỉ là chuyện đơn giản đưa lên hot search weibo đâu.”
Nhưng hai người đang trò chuyện hoàn toàn không biết bọn họ đã lên hot search từ lâu.
Buổi lễ chấm dứt, Bạc Kiến Từ bị nhân viên quấn lấy, Hạ Huỳnh thì về thẳng hậu trường. Cô mặc chiếc áo ấm, thu dọn xong chuẩn bị cùng Lạc Niệm Niệm rời khỏi.
“Cậu có muốn đi cùng Bạc Kiến Từ không?” Lạc Niệm Niệm hỏi.
Sau khi gửi tin nhắn cho Bạc Kiến Từ, Hạ Huỳnh lắc đầu: “Tớ đã nói với anh ấy rồi, đi cùng nhau dễ thấy lắm.”
Lạc Niệm Niệm rất muốn nói, thực ra hai người đã rất rõ rệt từ lâu rồi.
Mới đi ra phòng nghỉ không xa lắm, một chàng trai bảnh bao ở đối diện đi tới, Hạ Huỳnh biết cậu ta là thành viên của một nhóm nhạc nam mới nổi năm nay, thế là cô mau chóng đi sang bên cạnh nhường đường.
Ai ngờ chàng trai dừng lại trước mặt Hạ Huỳnh, cậu ta mỉm cười cất tiếng: “Chị Hạ Huỳnh, em có xem màn trình diễn của chị, rất đặc sắc.”
Hạ Huỳnh ngây ra, cậu ta đã lấy ra di động.
“Chị có biết em là ai không? Muốn làm quen với nhau không?”
Cô không trả lời, chỉ là cảm khái trong lòng trai trẻ hiện nay đều bắt chuyện trực tiếp thế sao?
Nhưng vào lúc này, bên cạnh bỗng chốc có thêm một bóng người. Bạc Kiến Từ lạnh lùng liếc xéo chàng trai, giọng điệu lạnh băng nói: “Không biết, không muốn làm quen.”
–
Lời tác giả:
Tinh Tinh: bực!
/71
|