Yêu - Dạ Mạn

Chương 3

/3



Chương 3
Chủ nhật, mùng mười tháng mười một. Nhiệt độ trong ngày cao nhất là mười sáu độ, thấp nhất là bốn độ. Thực ra thì hôm nay chẳng phải ngày gì đặc biệt, nhưng lại làm cho bạn nhớ đến, chủ yếu là bởi chuản bị đón ngày mười một tháng mười một, lễ độc thân.

Ba giờ, Cố Thanh Đồng ra khỏi cửa, hai ngày trước cô và bạn học thời cấp ba tên Hác Suất đã nói chuyện với nhau, hôm này sẽ đi nhờ xe Hác Suất để dự đám cưới. lê#Quý?Đôn,online Hôn lễ được cử hành tại một khách sạn năm sao ở thành Nam, lộ trình mất hai giờ đi xe.

Hác Suất diện một bộ tây trang màu đen, Cố Thanh Đồng cúi đầu nhìn lại bộ áo liền váy màu đen của mình, quả nhiên thế giới này có rất nhiều trùng hợp ngẫu nhiên.

Khóe môi Hác Suất cong cong, anh cười bảo: “Đây gọi là tâm ý tương thông.” Anh soi gương trong xe chỉnh lại quần áo, còn nháy mắt với mình ở trong gương một cái: “Đẹp trai quá!”

“Màu đen là màu phổ thông thôi.” Cố Thanh Đồng bình tĩnh đáp. “Tâm lí học nói rằng, người thích màu đen, từ tính cách đến đại thể có thể chia thành hai loại đó là ‘giỏi vận dụng màu đen’ và “lợi dụng màu đen để lẩn tránh người khác’. Cậu là loại đầu, mình là loại sau.”

Hác Suất:…

Cố Thanh Đồng có thể mường tượng ra lúc nữa hai người cùng xuất hiện không tránh được bị trêu chọc ròi. đọc,truyện-LQĐ Nhưng hiện tại không thể quay về thay quần áo nữa.

Cô nhìn Hác Suất, thầm nghĩ chẳng lẽ bảo anh cởi áo vest ngoài. Cô đảo tròng mắt, tự cảm thấy đây là một cách hay.

May hôm nay không bị tắc đường, nhưng cuối cùng lúc tới được khách sạn, ngược lại bị tắc, xe dừng gần mười phút.

Tiếng còi xe xung quanh vang lên liên tục.

“Hình như thằng nhãi Trần Nhượng kia vẫn đẹp trai như trước thì phải.”

Cố Thanh Đồng đang ngó nghiêng quanh xe, gật đầu một cái: “Giờ đẹp trai hơn trước rồi.”

Hác Suất cười tủm tỉm, tròng mắt vừa đảo liền kinh ngạc thốt lên: “Nhìn kìa! Kia chẳng phải Lâm Mặc Tuân sao?”

Nghe thấy tên anh, Cố Thanh Đồng sửng sốt, nhìn ra ngoài cửa sổ, anh đang đi về phía đại sảnh.

“Mấy ngày trước nghe nói cậu ta quay về, không ngờ cũng tới tham gia hôn lễ, vẫn là Trần Nhượng giỏi.”

Lúc Cố Thanh Đồng và Hác Suất đi vào đại sảnh khách sạn thì ở cửa có không ít người đang đứng, vây xung quanh chú rể và cô dâu.

Cố Thanh Đồng định đi tới chào hỏi cô dâu và chú rể, tiện thể đưa tiền mừng.

Tầm mắt Trần Nhượng lướt qua mọi người nhìn thấy cô, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ, anh đề cao giọng gọi: “Cố Thanh Đồng, hôm nay cậu tới sớm thật đấy ha ha ha….”

Cố Thanh Đồng cười cười: “Chúc mừng.”

“Cám ơn.” Trần Nhượng đưa mắt nhìn Hác Suất ở bên cạnh, lông mày dựng ngược cả lên: “Ấy, tình huống gì thế này? Hai người các cậu… Cố Thanh Đồng, hôm nay cậu mượn hôn lễ của mình để cho mọi người một ngạc nhiên đấy à?”

Cố Thanh Đồng nhún vai.

Ánh mắt Cố Thanh Đồng lướt qua từng bạn học cũ. Trần Nhượng cười khúc khích, đoạn nói: “Các cậu ngồi cùng bàn với Lâm Mặc Tuân, cùng vào đi.”

Cố Thanh Đồng giương mắt nhìn qua, Lâm Mặc Tuân đứng ở đằng trước, cách cô hai mét. Cô nở nụ cười quen thuộc: “Chào mọi người.”

Ánh mắt Lâm Mặc Tuân dừng lại trên người cô chỉ mấy giây, cánh tay đặt bên sườn khẽ động, nắm chặt, anh chỉ gật đầu một cái, nói: “Vào thôi.”

Đoàn người đông như mắc cửi đi vào.

Cố Thanh Đồng đi sau cùng. Tuy là bạn học lớp mười nhưng cô không quen họ lắm.

Lúc này cô đang lúng túng.

Vì cô đi chậm nên lúc cô đến nơi thì mọi người đã vào chỗ chỉnh tề. Vừa nhìn thì chỉ còn mỗi một chỗ ngay bên trái Lâm Mặc Tuần. Cô chậm rãi xem xét chung quanh.

Cô chần chờ trong giây láy, có người đi tới bàn của họ, hình như muốn ngồi ở đó.

Chàng trai kia hỏi: “Chỗ này của các bạn có ai ngồi không?”

Lâm Mặc Tuân gật đầu


/3

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status