Không có mắt nhận được kim hương ngọc thế? Ta có nên hiểu đây là Linh Thiên tông khiêu khích Thái Nhất tông ta?
U Nguyệt Ảnh nói rồi từ bên ngoài bước vào, nhưng lần này nàng không đến một mình, bên cạnh nàng đi theo một đồng tử mười mấy tuổi.
Thần Sư Chi Nhãn của Âu Dương chợt lóe, hắn nhìn không phải U Nguyệt Ảnh mà là đồng tử kia. Bởi vì lúc đồng tử tiến vào thì Âu Dương liền cảm giác đến gã chỉ có cảnh giới đỉnh pháp thân, trên người gã tỏa ra là lực lượng không kém gì một Đại Đế, đây là nguyên nhân Âu Dương quan sát gã.
Đỗ Thanh Huyền không phải người có tính tình tốt, nói:
- Sao vậy? U tông chủ không thích nghe người khác vạch vết sẹo Thái Nhất tông các ngươi?
Mới rồi Đỗ Thanh Huyền chỉ nói cho có, nhưng U Nguyệt Ảnh đem lời của gã thăng cấp thành khiêu khích, điều này khiến gã không thể chịu được.
Mặc dù xếp hạng của Linh Thiên tông không phải gần hàng đầu nhưng Linh Thiên tông chưa từng sợ ai. Nếu Thái Nhất tông hùng hổ dọa người thì gã không để ý chơi một trận với U Nguyệt Ảnh.
Đồng tử bên cạnh U Nguyệt Ảnh mở miệng, thanh âm tràn ngập mỉa mai:
- Đỗ tông chủ cơn tức thật lớn.
Đỗ Thanh Huyền chưa kịp lên tiếng thì Lỗ Tu đã đập bàn đứng dậy, quát:
- Trịnh Phong, lá gan của ngươi không nhỏ, dám đến Vạn Tiên sơn!?
Chuyện Âu Dương chém Linh Sử người khác không rõ nguyên nhân nhưng Lỗ Tu là tông chủ của Vạn Tiên sơn đương nhiên biết lý do. Âu Dương không biết Trịnh gia lão tổ Trịnh Phong nhưng Lỗ Tu thì biết mặt.
Bây giờ thấy Trịnh Phong đi theo U Nguyệt Ảnh vào Vạn Tiên sơn, Lỗ Tu đương nhiên không thể làm bộ không biết.
Đỗ Thanh Huyền cười khẩy:
- Hừ hừ.
Sau đó Đỗ Thanh Huyền ngồi xuống, hôm nay Vạn Tiên sơn là chủ nhân, gã chỉ là khách nhân, cho dù muốn cùng U Nguyệt Ảnh động thủ cũng không có khả năng ở trên Vạn Tiên sơn của người ta.
Hôm nay U Nguyệt Ảnh mang Trịnh Phong đến, Đỗ Thanh Huyền không biết vì sao nhưng gã biết chút chút chuyện Âu Dương chém Linh Sử, ai đều rõ ràng Trịnh gia và Âu Dương có thù hận.
Nếu như năm đó ở Tiếp Dẫn thành không phải đại sư huynh Lý Xu của Vạn Tiên sơn ra tay cứu thì có lẽ Âu Dương đã bị người Trịnh gia đánh chết, hôm nay Trịnh Phong đi theo U Nguyệt Ảnh đến Vạn Tiên sơn, đây mới thật sự là oan gia ngõ hẹp.
U Nguyệt Ảnh liếc Lỗ Tu, nói:
- Đây là đạo đãi khách của Vạn Tiên sơn ngươi sao?
Hôm nay U Nguyệt Ảnh mang Trịnh Phong đến là muốn giải trừ thù hận giữ Thái Nhất tông và Âu Dương, tiếc rằng nàng tính sai. Âu Dương là người có thù tất báo, kết thù với Trịnh gia rồi hắn sẽ không tiêu trừ.
- Vạn Tiên sơn đãi khách như thế nào không đến lượt người ngoài như nàng nói! U Nguyệt Ảnh, nàng là khách nhân, chúng ta hoan nghênh, nhưng ai nói người Trịnh gia cũng là khách?
Âu Dương ngồi ở đó, tay cầm tách trà thơm, mặc dù bây giờ hắn đối diện một U Nguyệt Ảnh và một Trịnh Phong cảnh giới đỉnh pháp thân, sức chiến đấu bằng với Đại Đế, nhưng hắn không có vẻ gì sợ hãi.
Giết lên Thái Nhất tông cùng Trịnh gia giải quyết mọi ân oán, chuyện này hiện tại Âu Dương không có thực lực đó, hắn cũng không muốn điệu động cao thủ Vạn Tiên sơn vì hắn xông lên Thái Nhất tông. Nhưng hôm nay Trịnh Phong, Trịnh gia lão tổ nếu đã đến thì Âu Dương không có bất cứ lý do gì thả gã đi.
- Người đến là khách, hơn nữa oan gia nên giải không nên kết. Chuyện giữa Âu Dương trưởng lão và Trịnh gia Nguyệt Ảnh có nghe đôi chút. Bây giờ Nguyệt Ảnh dẫn Trịnh trươngr lão đến Vạn Tiên sơn là vì muốn giải trừ đoạn thù hận này.
Mãi đến hiện tại U Nguyệt Ảnh vẫn không tức giận, Vạn Tiên sơn xưa đâu bằng nay, hiện tại Chân Linh Giới có ai dám đối đầu với Chân Linh Giới?
Âu Dương không nể mặt U Nguyệt Ảnh, nói:
- Hay cho một câu oan gia nên giải không nên kết, nhưng nếu ta không muốn thì sao?
Hôm nay Trịnh Phong đến, nếu Âu Dương để cho gã đi thì hắn tuyệt đối không cam lòng.
Lúc trước khi Âu Dương mới đến Sa Đạo, Trịnh gia phái người đi Tiếp Dẫn thành kiếp sát hắn, nếu không có Lý Xu ra mặt cứu một mạng thì không có hắn bây giờ.
Lần đó cho Âu Dương học được một đạo lý, đối với kẻ địch ngươi phải không từ thủ đoạn, nếu lẻ địch thì phải đánh cho tàn phế, tuyệt đối đừng để kẻ đó có cơ hội cắn ngươi.
Trịnh Phong lên tiếng:
- Âu Dương trưởng lão, Thái Nhất tông ôm thành ý đến, Âu Dương trưởng lão cần gì hùng hổ như vậy?
Thật ra lần này Trịnh Phong không muốn đến, nhưng Thái Nhất tông lão tổ mở miệng, hiện giờ không thể căng thẳng với Vạn Tiên sơn, nên gã mới đi theo U Nguyệt Ảnh đến Vạn Tiên sơn.
- Hùng hổ?
*Ầm!*
Âu Dương đập nát cái bàn bên cạnh mình, chỉ vào Trịnh Phong nói:
- Giao ra Trịnh Tú Nhi cho ta tự tay giết, vậy thì thù hận với Trịnh gia đến đây chấm dứt, nếu không thì không chết không ngừng!
Âu Dương thốt ra câu không chết không ngừng Lỗ Tu đã lắc người đi tới trước mặt hắn. Cùng lúc đó, sáu trưởng lão Đại Đế xung quanh từ trên trời dưới đất chui ra.
Chu Đào, Đỗ Thanh Huyền nhìn thấy tình hình này liền biết điều vọt ra khỏi đại điện. Ai đều nhìn ra hôm nay Âu Dương muốn lấy mạng Trịnh Phong chắc rồi.
- Lỗ Tu! Hôm nay Vạn Tiên sơn các ngươi muốn lấy nhiều hiếp ít sao!?
U Nguyệt Ảnh thấy bỗng nhảy ra nhiều Đại Đế, trong lòng nóng nảy. Xem bộ dạng Âu Dương là hôm nay quyết không tha cho Trịnh Phong.
Lỗ Tu phớt ờ U Nguyệt Ảnh, vung tay với trưởng lão bên ngoài. Sáu trưởng lão cấp Đại Đế ập hướng bên nay, xem ra là định một kích tất sát.
Âu Dương bỗng lên tiếng:
- Ngừng!
Trên mặt Âu Dương có nụ cười quái dị.
Âu Dương tiến lên một bước đứng ngang hàng với Lỗ Tu, nói:
- Hôm nay Vạn Tiên sơn tuyệt đối sẽ không lấy nhiều khi ít, chuyện Trịnh Phong là của cá nhân ta, một mình ta giải quyết ân oán với hắn.
Tuy nhiên Âu Dương mới thốt lời thì Lỗ Tu biến sắc mặt. Âu Dương chỉ là mới vào pháp thân, Trịnh Phong mặc dù cũng là pháp thân nhưng toàn Chân Linh Giới gần như biết chuyện về gã.
Trịnh Phong khác với người thường, mặc dù gã chỉ có cảnh giới đỉnh pháp thân nhưng tu vi là Đại Đế, Âu Dương dùng lực pháp thân đối kháng với Đại Đế, đây không khác lấy trứng chọi đá.
Lỗ Tu tưởng Âu Dương bị câu lấy nhiều khi ít làm khó chịu, ở một bên nhắc nhở:
- Âu Dương, được làm vua thua làm giặc.
Nhưng Lỗ Tu đã nghĩ sai, đối với kẻ địch thì Âu Dương không cần cái gì công bình, có thể giải quyết kẻ thù, hắn không để ý bất cứ thủ đoạn nào. Nếu Âu Dương không có tự tin mười phần mười thì sẽ lựa chọn lấy trứng chọi đá sao? Nhờ Thần Sư Chi Nhãn, quái thai bí ẩn như Trịnh Phong cũng bị Âu Dương nhìn thấu, hắn dám nói như vậy chứng minh hắn có năng lực xử lý gã.
- Hừ hừ, ta nghe Tú nhi nói ngươi cực kỳ cuồng vọng, hiện tại xem ra ngươi chẳng những cuồng vọng, ngươi còn rất tự kiêu.
Trịnh Phong đã chuẩn bị tử chiến, nhưng bây giờ Âu Dương nói vậy, cảm giác đầu tiên của gã là hắn rất tự kiêu.
Cảm thấy vào Thần Sư rồi liền vô địch sao? Thần Sư không thể chiến đấu, Âu Dương muốn dùng tu vi mới vào pháp thân đấu với gã có tu vi Đại Đế đúng là đi tìm chết.
U Nguyệt Ảnh nói rồi từ bên ngoài bước vào, nhưng lần này nàng không đến một mình, bên cạnh nàng đi theo một đồng tử mười mấy tuổi.
Thần Sư Chi Nhãn của Âu Dương chợt lóe, hắn nhìn không phải U Nguyệt Ảnh mà là đồng tử kia. Bởi vì lúc đồng tử tiến vào thì Âu Dương liền cảm giác đến gã chỉ có cảnh giới đỉnh pháp thân, trên người gã tỏa ra là lực lượng không kém gì một Đại Đế, đây là nguyên nhân Âu Dương quan sát gã.
Đỗ Thanh Huyền không phải người có tính tình tốt, nói:
- Sao vậy? U tông chủ không thích nghe người khác vạch vết sẹo Thái Nhất tông các ngươi?
Mới rồi Đỗ Thanh Huyền chỉ nói cho có, nhưng U Nguyệt Ảnh đem lời của gã thăng cấp thành khiêu khích, điều này khiến gã không thể chịu được.
Mặc dù xếp hạng của Linh Thiên tông không phải gần hàng đầu nhưng Linh Thiên tông chưa từng sợ ai. Nếu Thái Nhất tông hùng hổ dọa người thì gã không để ý chơi một trận với U Nguyệt Ảnh.
Đồng tử bên cạnh U Nguyệt Ảnh mở miệng, thanh âm tràn ngập mỉa mai:
- Đỗ tông chủ cơn tức thật lớn.
Đỗ Thanh Huyền chưa kịp lên tiếng thì Lỗ Tu đã đập bàn đứng dậy, quát:
- Trịnh Phong, lá gan của ngươi không nhỏ, dám đến Vạn Tiên sơn!?
Chuyện Âu Dương chém Linh Sử người khác không rõ nguyên nhân nhưng Lỗ Tu là tông chủ của Vạn Tiên sơn đương nhiên biết lý do. Âu Dương không biết Trịnh gia lão tổ Trịnh Phong nhưng Lỗ Tu thì biết mặt.
Bây giờ thấy Trịnh Phong đi theo U Nguyệt Ảnh vào Vạn Tiên sơn, Lỗ Tu đương nhiên không thể làm bộ không biết.
Đỗ Thanh Huyền cười khẩy:
- Hừ hừ.
Sau đó Đỗ Thanh Huyền ngồi xuống, hôm nay Vạn Tiên sơn là chủ nhân, gã chỉ là khách nhân, cho dù muốn cùng U Nguyệt Ảnh động thủ cũng không có khả năng ở trên Vạn Tiên sơn của người ta.
Hôm nay U Nguyệt Ảnh mang Trịnh Phong đến, Đỗ Thanh Huyền không biết vì sao nhưng gã biết chút chút chuyện Âu Dương chém Linh Sử, ai đều rõ ràng Trịnh gia và Âu Dương có thù hận.
Nếu như năm đó ở Tiếp Dẫn thành không phải đại sư huynh Lý Xu của Vạn Tiên sơn ra tay cứu thì có lẽ Âu Dương đã bị người Trịnh gia đánh chết, hôm nay Trịnh Phong đi theo U Nguyệt Ảnh đến Vạn Tiên sơn, đây mới thật sự là oan gia ngõ hẹp.
U Nguyệt Ảnh liếc Lỗ Tu, nói:
- Đây là đạo đãi khách của Vạn Tiên sơn ngươi sao?
Hôm nay U Nguyệt Ảnh mang Trịnh Phong đến là muốn giải trừ thù hận giữ Thái Nhất tông và Âu Dương, tiếc rằng nàng tính sai. Âu Dương là người có thù tất báo, kết thù với Trịnh gia rồi hắn sẽ không tiêu trừ.
- Vạn Tiên sơn đãi khách như thế nào không đến lượt người ngoài như nàng nói! U Nguyệt Ảnh, nàng là khách nhân, chúng ta hoan nghênh, nhưng ai nói người Trịnh gia cũng là khách?
Âu Dương ngồi ở đó, tay cầm tách trà thơm, mặc dù bây giờ hắn đối diện một U Nguyệt Ảnh và một Trịnh Phong cảnh giới đỉnh pháp thân, sức chiến đấu bằng với Đại Đế, nhưng hắn không có vẻ gì sợ hãi.
Giết lên Thái Nhất tông cùng Trịnh gia giải quyết mọi ân oán, chuyện này hiện tại Âu Dương không có thực lực đó, hắn cũng không muốn điệu động cao thủ Vạn Tiên sơn vì hắn xông lên Thái Nhất tông. Nhưng hôm nay Trịnh Phong, Trịnh gia lão tổ nếu đã đến thì Âu Dương không có bất cứ lý do gì thả gã đi.
- Người đến là khách, hơn nữa oan gia nên giải không nên kết. Chuyện giữa Âu Dương trưởng lão và Trịnh gia Nguyệt Ảnh có nghe đôi chút. Bây giờ Nguyệt Ảnh dẫn Trịnh trươngr lão đến Vạn Tiên sơn là vì muốn giải trừ đoạn thù hận này.
Mãi đến hiện tại U Nguyệt Ảnh vẫn không tức giận, Vạn Tiên sơn xưa đâu bằng nay, hiện tại Chân Linh Giới có ai dám đối đầu với Chân Linh Giới?
Âu Dương không nể mặt U Nguyệt Ảnh, nói:
- Hay cho một câu oan gia nên giải không nên kết, nhưng nếu ta không muốn thì sao?
Hôm nay Trịnh Phong đến, nếu Âu Dương để cho gã đi thì hắn tuyệt đối không cam lòng.
Lúc trước khi Âu Dương mới đến Sa Đạo, Trịnh gia phái người đi Tiếp Dẫn thành kiếp sát hắn, nếu không có Lý Xu ra mặt cứu một mạng thì không có hắn bây giờ.
Lần đó cho Âu Dương học được một đạo lý, đối với kẻ địch ngươi phải không từ thủ đoạn, nếu lẻ địch thì phải đánh cho tàn phế, tuyệt đối đừng để kẻ đó có cơ hội cắn ngươi.
Trịnh Phong lên tiếng:
- Âu Dương trưởng lão, Thái Nhất tông ôm thành ý đến, Âu Dương trưởng lão cần gì hùng hổ như vậy?
Thật ra lần này Trịnh Phong không muốn đến, nhưng Thái Nhất tông lão tổ mở miệng, hiện giờ không thể căng thẳng với Vạn Tiên sơn, nên gã mới đi theo U Nguyệt Ảnh đến Vạn Tiên sơn.
- Hùng hổ?
*Ầm!*
Âu Dương đập nát cái bàn bên cạnh mình, chỉ vào Trịnh Phong nói:
- Giao ra Trịnh Tú Nhi cho ta tự tay giết, vậy thì thù hận với Trịnh gia đến đây chấm dứt, nếu không thì không chết không ngừng!
Âu Dương thốt ra câu không chết không ngừng Lỗ Tu đã lắc người đi tới trước mặt hắn. Cùng lúc đó, sáu trưởng lão Đại Đế xung quanh từ trên trời dưới đất chui ra.
Chu Đào, Đỗ Thanh Huyền nhìn thấy tình hình này liền biết điều vọt ra khỏi đại điện. Ai đều nhìn ra hôm nay Âu Dương muốn lấy mạng Trịnh Phong chắc rồi.
- Lỗ Tu! Hôm nay Vạn Tiên sơn các ngươi muốn lấy nhiều hiếp ít sao!?
U Nguyệt Ảnh thấy bỗng nhảy ra nhiều Đại Đế, trong lòng nóng nảy. Xem bộ dạng Âu Dương là hôm nay quyết không tha cho Trịnh Phong.
Lỗ Tu phớt ờ U Nguyệt Ảnh, vung tay với trưởng lão bên ngoài. Sáu trưởng lão cấp Đại Đế ập hướng bên nay, xem ra là định một kích tất sát.
Âu Dương bỗng lên tiếng:
- Ngừng!
Trên mặt Âu Dương có nụ cười quái dị.
Âu Dương tiến lên một bước đứng ngang hàng với Lỗ Tu, nói:
- Hôm nay Vạn Tiên sơn tuyệt đối sẽ không lấy nhiều khi ít, chuyện Trịnh Phong là của cá nhân ta, một mình ta giải quyết ân oán với hắn.
Tuy nhiên Âu Dương mới thốt lời thì Lỗ Tu biến sắc mặt. Âu Dương chỉ là mới vào pháp thân, Trịnh Phong mặc dù cũng là pháp thân nhưng toàn Chân Linh Giới gần như biết chuyện về gã.
Trịnh Phong khác với người thường, mặc dù gã chỉ có cảnh giới đỉnh pháp thân nhưng tu vi là Đại Đế, Âu Dương dùng lực pháp thân đối kháng với Đại Đế, đây không khác lấy trứng chọi đá.
Lỗ Tu tưởng Âu Dương bị câu lấy nhiều khi ít làm khó chịu, ở một bên nhắc nhở:
- Âu Dương, được làm vua thua làm giặc.
Nhưng Lỗ Tu đã nghĩ sai, đối với kẻ địch thì Âu Dương không cần cái gì công bình, có thể giải quyết kẻ thù, hắn không để ý bất cứ thủ đoạn nào. Nếu Âu Dương không có tự tin mười phần mười thì sẽ lựa chọn lấy trứng chọi đá sao? Nhờ Thần Sư Chi Nhãn, quái thai bí ẩn như Trịnh Phong cũng bị Âu Dương nhìn thấu, hắn dám nói như vậy chứng minh hắn có năng lực xử lý gã.
- Hừ hừ, ta nghe Tú nhi nói ngươi cực kỳ cuồng vọng, hiện tại xem ra ngươi chẳng những cuồng vọng, ngươi còn rất tự kiêu.
Trịnh Phong đã chuẩn bị tử chiến, nhưng bây giờ Âu Dương nói vậy, cảm giác đầu tiên của gã là hắn rất tự kiêu.
Cảm thấy vào Thần Sư rồi liền vô địch sao? Thần Sư không thể chiến đấu, Âu Dương muốn dùng tu vi mới vào pháp thân đấu với gã có tu vi Đại Đế đúng là đi tìm chết.
/1220
|