Mặc dù đã hai năm rồi Bạch Hủ Minh chưa gặp Âu Dương, không biết chút tin tức về hắn, nhưng lão vững tin hắn chắc chắn còn sống, hơn nữa sống rất khá. Đợi một ngày Âu Dương có được năng lực thật sự thì chắc chắn hắn sẽ lại quay về Vạn Tiên sơn.
Khi đó chính là lúc Âu Dương chấn kinh thiên hạ.
- Sư huynh, có phải trên người Âu Dương có...
Lỗ Tu nói, vươn ra bốn ngón tay, rõ ràng ý chỉ Tứ Phương chiến kỳ.
Bạch Hủ Minh liếc Lỗ Tu, gật đầu lại lắc đầu nói:
- Có một số chuyện biết cũng nên giả bộ không biết.
Ý của Bạch Hủ Minh rất rõ ràng, Tứ Phương chiến kỳ thật sự liên quan quá lớn, có thể nói chỉ cần Âu Dương lớn mạnh, khi hắn chân chính bước vào Đại Đế, hơi sử dụng bốn loại lực viễn cổ của Tứ Phương chiến kỳ thì có ai ngăn can được Vạn Tiên sơn?
Bốn loại ý chí viễn cổ cùng tụ tập vào một người, Tứ Phương chiến kỳ giúp đỡ Âu Dương tác chiến, vậy thì hắn chẳng khác nào thần linh.
- Nếu chúng muốn chiến thì ta luôn sắn sàng đấu với chúng!
Bạch Hủ Minh không nói về Tứ Phương chiến kỳ nữa, bây giờ dù lão chỉ có năm phần sức chiến đấu nhưng lão vẫn là Chiến Đế, Chiến Đế bất khuất còn tồn tại trên người lão.
Lỗ Tu nhìn Bạch Hủ Minh, nói:
- Sư huynh, ta còn nhớ sư phụ từng nói hết sức bùng phát Kiếm Tại Ngã Tâm xong có cách nhanh chóng hồi phục.
Đừng nhìn Lỗ Tu đã bước vào đỉnh Đại Đế, nhưng gã mới chỉ chạm đến bên mép Kiếm Tại Ngã Tâm, kém xa Bạch Hủ Minh sử dụng quen thuộc như cánh tay.
Bạch Hủ Minh lắc đầu, cười khổ nói:
- Có thì có, nhưng cách này không có khả năng.
Lỗ Tu hỏi:
- Là cách gì?
Lỗ Tu cảm thấy chỉ cần có cách thì không có gì là không thể, nhưng câu trả lời của Bạch Hủ Minh làm gã tuyệt vọng.
Bạch Hủ Minh nói:
- Trừ phi có một Thần Sư nghịch thiên cải mệnh cho ta, đem tất cả tổn thương trong thân thể ta hồi phục như lúc ban đầu, nếu không thì...
Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu nhìn nhau cười, tìm một Thần Sư, chuyện này còn khó hơn cả kéo tới hai cường giả cấp ý chí viễn cổ trợ giúp Vạn Tiên sơn.
Sấm sét dần tán đi, yêu khí toàn thân Âu Dương đã sớm tan biến, bây giờ trên người hắn không còn chút yêu khí, bởi vì lúc sấm sét tẩy thân cho hắn thì yêu khí đã bị đánh tan, muốn tụ tập lại cần rất nhiều đan dược mới làm được.
Nhưng cho dù không có yêu khí thì Âu Dương vẫn có thể bay lên trời, đây là lực lượng của Thần Sư. Sức chiến đấu của Thần Sư rất yếu, nhưng có lúc Thần Sư rất mạnh.
Thần Sư yếu biểu hiện ở cho dù Thần Sư mặt đối mặt chiến đấu cùng pháp thân thì chỉ có nước bị giết ngay lập tức, Thần Sư cường đại biểu hiện ở chỗ có được điểm lực nghịch thiên cải mệnh. Thần Sư không chỉ có thể dem một phế vật biến thành thiên tài, tương tự có thể đem thiên tài biến thành phế vật.
Có được hồn Thần Sư, Âu Dương không chỉ sở hữu lực Thần Sư của ông lão áo lam mà còn được kinh nghiệm của nhiều người từng kế thừa ông lão áo lam.
Trong những kinh nghiệm này có mấy ngàn năm trước Tu Phục Thần Sư Vân Đỉnh thiên cung. Người đó may mắn có được hồn Thần Sư nhưng không thể hoàn toàn hấp thu, đành ôm mối hận mà chết.
Từ trong vòng tay lấy hàng đống các loại linh đan, Âu Dương nhét hết linh đan ở trong mắt nhiều người là bảo bối vào miệng. Những linh đán tiến vào thân thể Âu Dương liền phân hóa trở thành vô số yêu khí bắt đầu bổ khuyết cho hắn.
Chốc lát sau Âu Dương ăn ít nhất trên ngàn linh đan phẩm chất khác nhau. Những linh đan này chẳng qua chỉ có thể cho Âu Dương hồi phục một phần ba lực lượng, nhưng giờ đây hắn đã khác với trước.
*Ong!*
Một vệt đỏ xẹt qua, Thứ Kiêu cung xoay tròn xuất hiện trong tay Âu Dương. Nhìn chiến cung cùng mình một đường đi đến hiện tại, Âu Dương hào khí vạn trượng.
- Ha ha ha ha...nên đi về nhà.
Tay trái Âu Dương cầm Thứ Kiêu cung, thân thể hóa thành tia chớp đen lao nhanh hướng huy hoàng vương thành.
Một canh giờ sau, Âu Dương xuất hiện bên trên huy hoàng vương thành, thanh đăng xuất hiện trong tay hắn. Hiện tại Âu Dương đã bước vào cảnh giới Thần Sư, dùng ánh mắt nhìn thanh đăng thấy có chút thay đổi.
Âu Dương dùng tâm cảm nhận từ thanh đăng nhàn nhạt đau thương và mong chờ hậu nhân.
Âu Dương nhẹ vuốt thanh đăng, nói:
- Đa Âm tiền bối, lửa báo thù của Đa La đã đốt, ta tin tưởng người cũng muốn nhìn hậu thế của mình từng bước một trở về đỉnh đúng không?
Âu Dương nói xong phát hiện thanh đăng khẽ run, như là đáp lại hắn. Yêu khí bùng phát trên người Âu Dương, thông qua cánh tay hắn rót vào thanh đăng. Nguyên thanh đăng trong khoảnh khắc bị yêu khí của Âu Dương đốt lên, tim đèn bốc cháy ngọn lửa đỏ rực, loại lửa này chính là lực pháp thân của hắn.
Âu Dương không chút giữ lại rót hết lực lượng vào trong thanh đăng. Thanh đăng biến thành ánh sáng màu xanh lao tới vương thanh.
Ánh sáng xanh chiếu rọi toàn vương thành, tất cả dân chúng vương thành ngẩng đầu nhìn lên, thanh đăng biến thành mặt trời nhỏ có thể chiếu sáng đêm đen.
- Đa Âm tiền bối, đây coi như là một phần sức cuối cùng của Âu Dương. Có người ở đây thủ hộ Đa La vương thành, chỉ cần không có pháp thân cường giả xuất hiện thì Đa La vương thành viễn viễn không phá!
Âu Dương biết, so với chôn Đa Âm dưới lòng đất chẳng bằng Đa Âm biến thành thanh đăng, vì hậu nhân chiếu sáng một ảnh thế giới, thủ hộ hậu nhân của gã.
Âu Dương tin tưởng, cho dù Đa Âm còn sống cũng công nhận điều mình làm.
Nhìn thánh hồ phía xa, Âu Dương gật gù, giờ hắn còn chưa thể đụng chạm bí mật dưới thánh hồ. Tuy nhiên, hắn đã bước chân vào Thần Sư, quay về Chân Linh Giới rồi Âu Dương sẽ nghịch thiên cải mệnh cho mình, tạo ra một thân thể mạnh nhất. Một ngày nào đó Âu Dương sẽ lại quay về nơi này, nhìn xem dưới thánh hồ rốt cuộc tồn tại cái gì.
Con mắt vàng trôn về phía xa sơn hà ngàn vạn dặm, mặc dù thời gian ở Thiên Hà tiểu thế giới chỉ có một năm nhưng Âu Dương chứng kiến một quốc gia phục hưng mở ra, còn ma xui quỷ khiến tại đây có được bí mật Thần Sư.
Nếu như không tới đây thì sao Âu Dương hiểu được cái gọi là Thần Sư giống như phi tiên, sớm biến mất, căn bản không thể ngộ đạo?
Nếu như không tới đây thì Âu Dương cũng không có khả năng cơ duyên xảo hợp được đến hồn Thần Sư của ông lão áo lam, dùng cách này bước vào Thần Sư. Nếu không có ông lão áo lam, có lẽ đời này Âu Dương chỉ có thể đi trên con đường truy tìm Thần Sư, cả đời khó giải.
- Nên rời đi, đã ra đi một năm, bây giờ chắc ta đã có năng lực quay về Vạn Tiên sơn rồi!
Ánh mắt Âu Dương như xuyên thấu hư vô, trước mắt hắn có vô số đồ án huyền ảo di chuyển. Ngón tay Âu Dương nhẹ chỉ vào đồ án chỉ khi hắn có Thần Sư Chi Nhãn mới trông thấy, một cánh cửa to màu tím chậm rãi mở ra trước mặt hắn.
Âu Dương cực kỳ hưng phấn nói:
- Ha ha ha ha! Không cần uy lực Đại Đế ta cũng có thể tùy ý xuyên qua tiểu thế giới và Chân Linh Giới!
Người khác xuyên qua Chân Linh Giới và tiểu thế giới nhất định phải dùng lực Đại Đế xé rách hư không, nhưng Âu Dương đạt đến Thần Sư thì không cần làm vậy.
Khi đó chính là lúc Âu Dương chấn kinh thiên hạ.
- Sư huynh, có phải trên người Âu Dương có...
Lỗ Tu nói, vươn ra bốn ngón tay, rõ ràng ý chỉ Tứ Phương chiến kỳ.
Bạch Hủ Minh liếc Lỗ Tu, gật đầu lại lắc đầu nói:
- Có một số chuyện biết cũng nên giả bộ không biết.
Ý của Bạch Hủ Minh rất rõ ràng, Tứ Phương chiến kỳ thật sự liên quan quá lớn, có thể nói chỉ cần Âu Dương lớn mạnh, khi hắn chân chính bước vào Đại Đế, hơi sử dụng bốn loại lực viễn cổ của Tứ Phương chiến kỳ thì có ai ngăn can được Vạn Tiên sơn?
Bốn loại ý chí viễn cổ cùng tụ tập vào một người, Tứ Phương chiến kỳ giúp đỡ Âu Dương tác chiến, vậy thì hắn chẳng khác nào thần linh.
- Nếu chúng muốn chiến thì ta luôn sắn sàng đấu với chúng!
Bạch Hủ Minh không nói về Tứ Phương chiến kỳ nữa, bây giờ dù lão chỉ có năm phần sức chiến đấu nhưng lão vẫn là Chiến Đế, Chiến Đế bất khuất còn tồn tại trên người lão.
Lỗ Tu nhìn Bạch Hủ Minh, nói:
- Sư huynh, ta còn nhớ sư phụ từng nói hết sức bùng phát Kiếm Tại Ngã Tâm xong có cách nhanh chóng hồi phục.
Đừng nhìn Lỗ Tu đã bước vào đỉnh Đại Đế, nhưng gã mới chỉ chạm đến bên mép Kiếm Tại Ngã Tâm, kém xa Bạch Hủ Minh sử dụng quen thuộc như cánh tay.
Bạch Hủ Minh lắc đầu, cười khổ nói:
- Có thì có, nhưng cách này không có khả năng.
Lỗ Tu hỏi:
- Là cách gì?
Lỗ Tu cảm thấy chỉ cần có cách thì không có gì là không thể, nhưng câu trả lời của Bạch Hủ Minh làm gã tuyệt vọng.
Bạch Hủ Minh nói:
- Trừ phi có một Thần Sư nghịch thiên cải mệnh cho ta, đem tất cả tổn thương trong thân thể ta hồi phục như lúc ban đầu, nếu không thì...
Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu nhìn nhau cười, tìm một Thần Sư, chuyện này còn khó hơn cả kéo tới hai cường giả cấp ý chí viễn cổ trợ giúp Vạn Tiên sơn.
Sấm sét dần tán đi, yêu khí toàn thân Âu Dương đã sớm tan biến, bây giờ trên người hắn không còn chút yêu khí, bởi vì lúc sấm sét tẩy thân cho hắn thì yêu khí đã bị đánh tan, muốn tụ tập lại cần rất nhiều đan dược mới làm được.
Nhưng cho dù không có yêu khí thì Âu Dương vẫn có thể bay lên trời, đây là lực lượng của Thần Sư. Sức chiến đấu của Thần Sư rất yếu, nhưng có lúc Thần Sư rất mạnh.
Thần Sư yếu biểu hiện ở cho dù Thần Sư mặt đối mặt chiến đấu cùng pháp thân thì chỉ có nước bị giết ngay lập tức, Thần Sư cường đại biểu hiện ở chỗ có được điểm lực nghịch thiên cải mệnh. Thần Sư không chỉ có thể dem một phế vật biến thành thiên tài, tương tự có thể đem thiên tài biến thành phế vật.
Có được hồn Thần Sư, Âu Dương không chỉ sở hữu lực Thần Sư của ông lão áo lam mà còn được kinh nghiệm của nhiều người từng kế thừa ông lão áo lam.
Trong những kinh nghiệm này có mấy ngàn năm trước Tu Phục Thần Sư Vân Đỉnh thiên cung. Người đó may mắn có được hồn Thần Sư nhưng không thể hoàn toàn hấp thu, đành ôm mối hận mà chết.
Từ trong vòng tay lấy hàng đống các loại linh đan, Âu Dương nhét hết linh đan ở trong mắt nhiều người là bảo bối vào miệng. Những linh đán tiến vào thân thể Âu Dương liền phân hóa trở thành vô số yêu khí bắt đầu bổ khuyết cho hắn.
Chốc lát sau Âu Dương ăn ít nhất trên ngàn linh đan phẩm chất khác nhau. Những linh đan này chẳng qua chỉ có thể cho Âu Dương hồi phục một phần ba lực lượng, nhưng giờ đây hắn đã khác với trước.
*Ong!*
Một vệt đỏ xẹt qua, Thứ Kiêu cung xoay tròn xuất hiện trong tay Âu Dương. Nhìn chiến cung cùng mình một đường đi đến hiện tại, Âu Dương hào khí vạn trượng.
- Ha ha ha ha...nên đi về nhà.
Tay trái Âu Dương cầm Thứ Kiêu cung, thân thể hóa thành tia chớp đen lao nhanh hướng huy hoàng vương thành.
Một canh giờ sau, Âu Dương xuất hiện bên trên huy hoàng vương thành, thanh đăng xuất hiện trong tay hắn. Hiện tại Âu Dương đã bước vào cảnh giới Thần Sư, dùng ánh mắt nhìn thanh đăng thấy có chút thay đổi.
Âu Dương dùng tâm cảm nhận từ thanh đăng nhàn nhạt đau thương và mong chờ hậu nhân.
Âu Dương nhẹ vuốt thanh đăng, nói:
- Đa Âm tiền bối, lửa báo thù của Đa La đã đốt, ta tin tưởng người cũng muốn nhìn hậu thế của mình từng bước một trở về đỉnh đúng không?
Âu Dương nói xong phát hiện thanh đăng khẽ run, như là đáp lại hắn. Yêu khí bùng phát trên người Âu Dương, thông qua cánh tay hắn rót vào thanh đăng. Nguyên thanh đăng trong khoảnh khắc bị yêu khí của Âu Dương đốt lên, tim đèn bốc cháy ngọn lửa đỏ rực, loại lửa này chính là lực pháp thân của hắn.
Âu Dương không chút giữ lại rót hết lực lượng vào trong thanh đăng. Thanh đăng biến thành ánh sáng màu xanh lao tới vương thanh.
Ánh sáng xanh chiếu rọi toàn vương thành, tất cả dân chúng vương thành ngẩng đầu nhìn lên, thanh đăng biến thành mặt trời nhỏ có thể chiếu sáng đêm đen.
- Đa Âm tiền bối, đây coi như là một phần sức cuối cùng của Âu Dương. Có người ở đây thủ hộ Đa La vương thành, chỉ cần không có pháp thân cường giả xuất hiện thì Đa La vương thành viễn viễn không phá!
Âu Dương biết, so với chôn Đa Âm dưới lòng đất chẳng bằng Đa Âm biến thành thanh đăng, vì hậu nhân chiếu sáng một ảnh thế giới, thủ hộ hậu nhân của gã.
Âu Dương tin tưởng, cho dù Đa Âm còn sống cũng công nhận điều mình làm.
Nhìn thánh hồ phía xa, Âu Dương gật gù, giờ hắn còn chưa thể đụng chạm bí mật dưới thánh hồ. Tuy nhiên, hắn đã bước chân vào Thần Sư, quay về Chân Linh Giới rồi Âu Dương sẽ nghịch thiên cải mệnh cho mình, tạo ra một thân thể mạnh nhất. Một ngày nào đó Âu Dương sẽ lại quay về nơi này, nhìn xem dưới thánh hồ rốt cuộc tồn tại cái gì.
Con mắt vàng trôn về phía xa sơn hà ngàn vạn dặm, mặc dù thời gian ở Thiên Hà tiểu thế giới chỉ có một năm nhưng Âu Dương chứng kiến một quốc gia phục hưng mở ra, còn ma xui quỷ khiến tại đây có được bí mật Thần Sư.
Nếu như không tới đây thì sao Âu Dương hiểu được cái gọi là Thần Sư giống như phi tiên, sớm biến mất, căn bản không thể ngộ đạo?
Nếu như không tới đây thì Âu Dương cũng không có khả năng cơ duyên xảo hợp được đến hồn Thần Sư của ông lão áo lam, dùng cách này bước vào Thần Sư. Nếu không có ông lão áo lam, có lẽ đời này Âu Dương chỉ có thể đi trên con đường truy tìm Thần Sư, cả đời khó giải.
- Nên rời đi, đã ra đi một năm, bây giờ chắc ta đã có năng lực quay về Vạn Tiên sơn rồi!
Ánh mắt Âu Dương như xuyên thấu hư vô, trước mắt hắn có vô số đồ án huyền ảo di chuyển. Ngón tay Âu Dương nhẹ chỉ vào đồ án chỉ khi hắn có Thần Sư Chi Nhãn mới trông thấy, một cánh cửa to màu tím chậm rãi mở ra trước mặt hắn.
Âu Dương cực kỳ hưng phấn nói:
- Ha ha ha ha! Không cần uy lực Đại Đế ta cũng có thể tùy ý xuyên qua tiểu thế giới và Chân Linh Giới!
Người khác xuyên qua Chân Linh Giới và tiểu thế giới nhất định phải dùng lực Đại Đế xé rách hư không, nhưng Âu Dương đạt đến Thần Sư thì không cần làm vậy.
/1220
|