- Trịnh Đan Đằng, không ngờ được sao? Lão tử đã thật sự đi ra! Yên tâm, ta sẽ không ngốc đến mức vọt vào hoàng thành giết ngươi. Tuy nhiên, món nợ ngươi nợ ta và huynh đệ của ta, ngươi nhất định phải trả hết!
Trong lòng Âu Dương tự nhủ. Sau đó hắn lấy từ trong vòng tay ra một cái mũ che lớn, che kín bản thân, tiếp đó đạp lên băng tuyết đi về phía lối ra của Tỏa Yêu Tháp...
Chiếc mũ đen có màn che phía ngoài đã che kín tất cả khuôn mặt. Nhìn từ phía ngoài, không ai có thể nhìn thấy rõ tướng mạo của Âu Dương. Nếu như ở tại thôn trấn nhỏ, loại trang phục cực kỳ cổ quái có thể sẽ khiến người ta chú ý. Nhưng trong đô thành của Tây Kỳ lại rất ít người để ý tới một người mặc trang phục như vậy.
Mười ngày sau khi Âu Dương rời khỏi Tỏa Yêu Tháp, Âu Dương một mình đi tới hoàng thành Tây Kỳ. Nơi đây chính là thành trong thành, được gọi là thành Hoàng Kim.
Hoàng Kim Thành cũng giống như cái tên của nó. Khắp nơi đều có hoàng kim. Ở chỗ này chỉ cần ngươi có năng lực, như vậy ngươi có thể nhận được tất cả những điều ngươi muốn. Quyền lợi, danh vọng, mỹ nữ, địa vị, tiền tài! Tất cả những thứ này đều có thể nhận được trong Hoàng Him Thành. Nhưng trước tiên ngươi nhất định phải có năng lực xứng đáng với những thứ này.
Âu Dương không ngừng quan sát xung quanh Hoàng Kim Thành này. Lúc này Hoàng Kim Thành giống như vừa được sửa chữa lại. Cả toà thành thị giống như rực rỡ hẳn lên. Cho dù chưa từng tới nơi này Âu Dương cũng có thể nhận ra được.
- Lăn xa một chút! Muốn bị đâm chết sao?
Ngay phía sau Âu Dương, một giọng nói cực kỳ hung hăng càn quấy truyền đến. Sau đó một chiếc xe ngựa không chút kiêng kỵ lao về phía Âu Dương! Cũng may thân thủ của Âu Dương cực kỳ nhanh nhẹn. Thoáng cái hắn đã xoay người nhảy lên. Âu Dương thành công lướt qua xe ngựa, tránh phát sinh thảm kịch mới ra khỏi Tỏa Yêu Tháp đã bị xe ngựa nghiền chết.
Nhìn xe ngựa đi xa, Âu Dương chỉ lắc đầu nở nụ cười. Hắn không muốn hóa thân thành sứ giả chính nghĩa với ý định ngăn cản chiếc xe ngựa này sau đó lôi chủ nhân của chiếc xe ngựa ra đánh đập một trận. Theo Âu Dương thấy, vẫn lưu những gia hỏa này cho những kẻ có tinh thần trọng nghĩa làm đi. Mình tới nơi này không phải để thu thập đám nhãi con này.
Tu Phục Sư, bất luận là trong mắt một tu luyện giả nào thậm chí là bình dân đều là tồn tại cao quý. Tu Phục Sư không nhất định phải là cường giả, nhưng Tu Phục Sư chắc chắn là nhân vật chạm tay vào có thể bị bỏng. Cho dù là học đồ Tu Phục Sư sơ cấp nhất cũng là nhân vật được người nâng tới tận mây xanh.
Bình thường, Tu Phục Sư đều là những người vô cùng kiêu ngạo. Ngươi có quyền lợi cực cao, ngươi có vạn ngàn gia sản, nhưng ngươi tuyệt đối không cách nào khiến một Tu Phục Sư cúi đầu.
Chỉ có Tu Phục Sư mới có thể sửa chữa phục hồi lại yêu binh và pháp bảo cho ngươi. Nếu là pháp bảo còn tốt một chút. Dù sao sau khi pháp bảo của Lục Tiên hoặc là Huyễn Thuật Sư bị hư hỏng, bọn họ có thể dựa vào lực lượng chiến đấu của bản thân. Nhưng yêu binh lại không giống như vậy. Cả đời Yêu Chiến Sĩ chỉ có một yêu binh bản mạng. Nếu như yêu binh bản mạng bị hư hỏng, vậy lực chiến đấu của Yêu Chiến Sĩ ít nhất giảm xuống bốn thành!
Chỉ có Tu Phục Sư có thể sửa chữa phục hồi yêu binh. Nhưng số lượng Tu Phục Sư thực sự quá ít. Có bao nhiêu yêu binh bị hư hỏng? Lại có bao nhiêu Tu Phục Sư? Đây tuyệt đối không thể so sánh được.
- Ôi ôi ôi, đã nghe nói chưa?
Trong quán rượu, một tiểu tử với vẻ mặt gian giảo vừa bóc củ lạc vừa quan sát xung quanh nói:
- Lý Thanh Phong lại khiêu chiếnvới bệ hạ! Lần này Lý Thanh Phong không chỉ thất bại, hơn nữa ngay cả yêu binh cũng bị Càn Long Kiếm của bệ hạ chém thành hai nửa!
- Còn cần ngươi phải nói sao? Hiện tại có người nào không biết chuyện này. Lý gia đã tìm các Tu Phục đại sư tới, nhưng không ngờ không có cách nào phục hồi lại như cũ. Xem ra lần này Lý gia thật sự gặp nạn!
Có người thấp giọng phụ họa theo.
Trong khi bọn họ thảo luận, Âu Dương lại lặng lẽ nhíu mày! Tại Tây Kỳ thậm chí có người dám khiêu chiến với Trịnh Khiếu Thiên sao? Trịnh Khiếu Thiên là quân chủ của Tây Kỳ. Chẳng lẽ có người muốn tạo phản?
- Khách quan, rượu và thức ăn đã xong rồi...
Ngay trong lúc Âu Dương đang tự hỏi, tiểu nhị của quán rượu đưa toàn bộ thức ăn và rượu Âu Dương đã gọi đặt ở trên bàn, sau đó cười dài chuẩn bị rời đi.
- A chờ đã...
Âu Dương quay về tiểu nhị này vẫy vẫy tay. Sau đó hắn lấy từ trong túi của mình ra một miếng kim tệ nắm ở trong tay nói:
- Ta có vài vấn đề muốn hỏi ngươi. Trả lời được, nó sẽ thuộc về ngươi.
- A?
Nhìn thấy kim tệ trong tay Âu Dương, con mắt của tiểu nhị này liền phát sáng. Phải biết rằng, trong quán rượu này mỗi ngày quả thật đều có không ít khách hàng hỏi thăm vấn đề giống như hắn. Tình cờ cũng sẽ có một vài khách hàng tương đối hào phóng sẽ thưởng hắn một chút tiền bạc. Nhưng tiểu nhị này làm lâu như vậy, vẫn chưa từng nghe nói có ai sẽ trực tiếp khen thưởng bằng kim tệ.
Nhìn kim tệ trong tay Âu Dương, tiểu nhị này không bỏ đi nữa. Hắn khúm núm đi tới trước mặt Âu Dương, hí hửng cười nói:
- Khách quan ngài cứ nói. Tiểu nhân biết gì sẽ nói nấy tuyệt không dấu diếm!
- Rất tốt!
Âu Dương đặt kim tệ trong tay lên mặt bàn, sau đó nói nhỏ:
- Lý Thanh Phong là ai?
- Lý Thanh Phong?
Nghe thấy Âu Dương mở miệng liền hỏi Lý Thanh Phong, tiểu nhị không cần đoán cũng biết, người này tuyệt đối không phải là người bọn họ Tây Kỳ! Tại Tây Kỳ còn ai không biết Lý gia? Còn ai có thể không biết Thương hoàng Lý Thanh Phong?
- Khách quan! Ngài là người bên ngoài đến sao?
Trái lại tiểu nhị không muốn trả lời vấn đề của Âu Dương. Tại Tây Kỳ, tuy Lý gia thế lớn, nhưng Lý gia cũng là một cấm kỵ.
- Ngươi không cần biết nhiều như vậy. Ngươi chỉ cần trả lời vấn đề của ta!
Âu Dương cúi đầu nhìn kim tệ trên bàn. Hắn biết một kim tệ có giá trị thế nào. Ở thế giới này một kim tệ đủ để khiến một một nhà bình thường ba người sống tốt trong một tháng.
- Vâng khách quan!
Tiểu nhị nhìn kim tệ một chút, cuối cùng vẫn mở miệng nói:
- Thật ra có lẽ phải nói từ rất lâu trước đây, Lý gia đã tồn tại ở Tây Kỳ. Tuy rằng cho tới nay Tây Kỳ đều là Trịnh gia, nhưng Lý gia là thế lực duy nhất dám đối kháng với gia tộc hoàng quyền bên trong Tây Kỳ quốc! Lý Thanh Phong lại là thế hệ Lý gia hiện nay, chính là một Yêu Chiến Sĩ cửu giai, còn được gọi là Thương Hoàng! Nhưng khách quan hẳn ngươi cũng đã nghe nói, hai ngày trước Lý Thanh Phong khiêu chiến bệ hạ kết quả bị chém đứt yêu binh. Tin chắc lần này bệ hạ sẽ nhân cơ hội chèn ép Lý gia hoàn toàn!
Tiểu nhị vừa thấp giọng nói xong vừa quan sát xung quanh. Hắn rất sợ có người phát hiện hắn đã nói như thế.
- Có can đảm đối kháng với gia tộc hoàng quyền? Chẳng lẽ thế lực của Lý gia lớn như vậy sao?
Đây là lần đầu tiên Âu Dương nghe nói có thế lực can đảm đối kháng gia tộc hoàng quyền.
Trong lòng Âu Dương tự nhủ. Sau đó hắn lấy từ trong vòng tay ra một cái mũ che lớn, che kín bản thân, tiếp đó đạp lên băng tuyết đi về phía lối ra của Tỏa Yêu Tháp...
Chiếc mũ đen có màn che phía ngoài đã che kín tất cả khuôn mặt. Nhìn từ phía ngoài, không ai có thể nhìn thấy rõ tướng mạo của Âu Dương. Nếu như ở tại thôn trấn nhỏ, loại trang phục cực kỳ cổ quái có thể sẽ khiến người ta chú ý. Nhưng trong đô thành của Tây Kỳ lại rất ít người để ý tới một người mặc trang phục như vậy.
Mười ngày sau khi Âu Dương rời khỏi Tỏa Yêu Tháp, Âu Dương một mình đi tới hoàng thành Tây Kỳ. Nơi đây chính là thành trong thành, được gọi là thành Hoàng Kim.
Hoàng Kim Thành cũng giống như cái tên của nó. Khắp nơi đều có hoàng kim. Ở chỗ này chỉ cần ngươi có năng lực, như vậy ngươi có thể nhận được tất cả những điều ngươi muốn. Quyền lợi, danh vọng, mỹ nữ, địa vị, tiền tài! Tất cả những thứ này đều có thể nhận được trong Hoàng Him Thành. Nhưng trước tiên ngươi nhất định phải có năng lực xứng đáng với những thứ này.
Âu Dương không ngừng quan sát xung quanh Hoàng Kim Thành này. Lúc này Hoàng Kim Thành giống như vừa được sửa chữa lại. Cả toà thành thị giống như rực rỡ hẳn lên. Cho dù chưa từng tới nơi này Âu Dương cũng có thể nhận ra được.
- Lăn xa một chút! Muốn bị đâm chết sao?
Ngay phía sau Âu Dương, một giọng nói cực kỳ hung hăng càn quấy truyền đến. Sau đó một chiếc xe ngựa không chút kiêng kỵ lao về phía Âu Dương! Cũng may thân thủ của Âu Dương cực kỳ nhanh nhẹn. Thoáng cái hắn đã xoay người nhảy lên. Âu Dương thành công lướt qua xe ngựa, tránh phát sinh thảm kịch mới ra khỏi Tỏa Yêu Tháp đã bị xe ngựa nghiền chết.
Nhìn xe ngựa đi xa, Âu Dương chỉ lắc đầu nở nụ cười. Hắn không muốn hóa thân thành sứ giả chính nghĩa với ý định ngăn cản chiếc xe ngựa này sau đó lôi chủ nhân của chiếc xe ngựa ra đánh đập một trận. Theo Âu Dương thấy, vẫn lưu những gia hỏa này cho những kẻ có tinh thần trọng nghĩa làm đi. Mình tới nơi này không phải để thu thập đám nhãi con này.
Tu Phục Sư, bất luận là trong mắt một tu luyện giả nào thậm chí là bình dân đều là tồn tại cao quý. Tu Phục Sư không nhất định phải là cường giả, nhưng Tu Phục Sư chắc chắn là nhân vật chạm tay vào có thể bị bỏng. Cho dù là học đồ Tu Phục Sư sơ cấp nhất cũng là nhân vật được người nâng tới tận mây xanh.
Bình thường, Tu Phục Sư đều là những người vô cùng kiêu ngạo. Ngươi có quyền lợi cực cao, ngươi có vạn ngàn gia sản, nhưng ngươi tuyệt đối không cách nào khiến một Tu Phục Sư cúi đầu.
Chỉ có Tu Phục Sư mới có thể sửa chữa phục hồi lại yêu binh và pháp bảo cho ngươi. Nếu là pháp bảo còn tốt một chút. Dù sao sau khi pháp bảo của Lục Tiên hoặc là Huyễn Thuật Sư bị hư hỏng, bọn họ có thể dựa vào lực lượng chiến đấu của bản thân. Nhưng yêu binh lại không giống như vậy. Cả đời Yêu Chiến Sĩ chỉ có một yêu binh bản mạng. Nếu như yêu binh bản mạng bị hư hỏng, vậy lực chiến đấu của Yêu Chiến Sĩ ít nhất giảm xuống bốn thành!
Chỉ có Tu Phục Sư có thể sửa chữa phục hồi yêu binh. Nhưng số lượng Tu Phục Sư thực sự quá ít. Có bao nhiêu yêu binh bị hư hỏng? Lại có bao nhiêu Tu Phục Sư? Đây tuyệt đối không thể so sánh được.
- Ôi ôi ôi, đã nghe nói chưa?
Trong quán rượu, một tiểu tử với vẻ mặt gian giảo vừa bóc củ lạc vừa quan sát xung quanh nói:
- Lý Thanh Phong lại khiêu chiếnvới bệ hạ! Lần này Lý Thanh Phong không chỉ thất bại, hơn nữa ngay cả yêu binh cũng bị Càn Long Kiếm của bệ hạ chém thành hai nửa!
- Còn cần ngươi phải nói sao? Hiện tại có người nào không biết chuyện này. Lý gia đã tìm các Tu Phục đại sư tới, nhưng không ngờ không có cách nào phục hồi lại như cũ. Xem ra lần này Lý gia thật sự gặp nạn!
Có người thấp giọng phụ họa theo.
Trong khi bọn họ thảo luận, Âu Dương lại lặng lẽ nhíu mày! Tại Tây Kỳ thậm chí có người dám khiêu chiến với Trịnh Khiếu Thiên sao? Trịnh Khiếu Thiên là quân chủ của Tây Kỳ. Chẳng lẽ có người muốn tạo phản?
- Khách quan, rượu và thức ăn đã xong rồi...
Ngay trong lúc Âu Dương đang tự hỏi, tiểu nhị của quán rượu đưa toàn bộ thức ăn và rượu Âu Dương đã gọi đặt ở trên bàn, sau đó cười dài chuẩn bị rời đi.
- A chờ đã...
Âu Dương quay về tiểu nhị này vẫy vẫy tay. Sau đó hắn lấy từ trong túi của mình ra một miếng kim tệ nắm ở trong tay nói:
- Ta có vài vấn đề muốn hỏi ngươi. Trả lời được, nó sẽ thuộc về ngươi.
- A?
Nhìn thấy kim tệ trong tay Âu Dương, con mắt của tiểu nhị này liền phát sáng. Phải biết rằng, trong quán rượu này mỗi ngày quả thật đều có không ít khách hàng hỏi thăm vấn đề giống như hắn. Tình cờ cũng sẽ có một vài khách hàng tương đối hào phóng sẽ thưởng hắn một chút tiền bạc. Nhưng tiểu nhị này làm lâu như vậy, vẫn chưa từng nghe nói có ai sẽ trực tiếp khen thưởng bằng kim tệ.
Nhìn kim tệ trong tay Âu Dương, tiểu nhị này không bỏ đi nữa. Hắn khúm núm đi tới trước mặt Âu Dương, hí hửng cười nói:
- Khách quan ngài cứ nói. Tiểu nhân biết gì sẽ nói nấy tuyệt không dấu diếm!
- Rất tốt!
Âu Dương đặt kim tệ trong tay lên mặt bàn, sau đó nói nhỏ:
- Lý Thanh Phong là ai?
- Lý Thanh Phong?
Nghe thấy Âu Dương mở miệng liền hỏi Lý Thanh Phong, tiểu nhị không cần đoán cũng biết, người này tuyệt đối không phải là người bọn họ Tây Kỳ! Tại Tây Kỳ còn ai không biết Lý gia? Còn ai có thể không biết Thương hoàng Lý Thanh Phong?
- Khách quan! Ngài là người bên ngoài đến sao?
Trái lại tiểu nhị không muốn trả lời vấn đề của Âu Dương. Tại Tây Kỳ, tuy Lý gia thế lớn, nhưng Lý gia cũng là một cấm kỵ.
- Ngươi không cần biết nhiều như vậy. Ngươi chỉ cần trả lời vấn đề của ta!
Âu Dương cúi đầu nhìn kim tệ trên bàn. Hắn biết một kim tệ có giá trị thế nào. Ở thế giới này một kim tệ đủ để khiến một một nhà bình thường ba người sống tốt trong một tháng.
- Vâng khách quan!
Tiểu nhị nhìn kim tệ một chút, cuối cùng vẫn mở miệng nói:
- Thật ra có lẽ phải nói từ rất lâu trước đây, Lý gia đã tồn tại ở Tây Kỳ. Tuy rằng cho tới nay Tây Kỳ đều là Trịnh gia, nhưng Lý gia là thế lực duy nhất dám đối kháng với gia tộc hoàng quyền bên trong Tây Kỳ quốc! Lý Thanh Phong lại là thế hệ Lý gia hiện nay, chính là một Yêu Chiến Sĩ cửu giai, còn được gọi là Thương Hoàng! Nhưng khách quan hẳn ngươi cũng đã nghe nói, hai ngày trước Lý Thanh Phong khiêu chiến bệ hạ kết quả bị chém đứt yêu binh. Tin chắc lần này bệ hạ sẽ nhân cơ hội chèn ép Lý gia hoàn toàn!
Tiểu nhị vừa thấp giọng nói xong vừa quan sát xung quanh. Hắn rất sợ có người phát hiện hắn đã nói như thế.
- Có can đảm đối kháng với gia tộc hoàng quyền? Chẳng lẽ thế lực của Lý gia lớn như vậy sao?
Đây là lần đầu tiên Âu Dương nghe nói có thế lực can đảm đối kháng gia tộc hoàng quyền.
/1220
|