Cho nên tiểu đội thần khúc mà Âu Dương suy nghĩ không thể xuất hiện. Hơn nữa, thời gian phồn thịnh nhất của Khiếu Thiên Hống cũng chỉ hơn mười phút mà thôi, muốn cấu thành phương trận ngàn vạn Khiếu Thiên Hống, trừ phi là dùng khắc long thuật... Nhưng không biết khắc long thuật có thể khắc long đại yêu hay không...
Sau khi trúng một kích của Khiếu Thiên Hống do Bạch Tinh huyễn hóa ra, là Khâu Vân Bình cũng cảm thấy mình bị tổn thương không nhẹ. Hiện tại hắn thấy linh hồn của mình thậm chí có một loại cảm giác muốn chạy ra khỏi thân thể.
- Mẹ nó! Cũng may lão tử là tổ cấp cường giả, nếu như là Tiên Tôn, trúng một rống này đã chết từ lâu rồi.
Khâu Vân Bình cảm thấy áp lực của mình rất lớn. Nhưng hắn cũng không quá lo lắng, mặc dù thân thể Bạch Tinh bị hủy, mặc dù chỉ còn lại linh hồn, nhưng loại công kích huyễn hóa vừa rồi chính là công kích linh hồn, loại công kích này bỏ qua thân thể, chỉ có thể dùng đối kháng với linh hồn.
Trừ phi ngươi có thể có linh hồn hỏa diễm giống như Âu Dương trước kia, bằng không cho dù là tổ cấp cường giả trải qua một rống này cũng sẽ xuất hiện tổn thương linh hồn ở trình độ nhỏ.
- Bạn thân, ta đã dốc hết toàn lực rồi, kế tiếp giao cho ngươi, thân thể của ca ca đã bị diệt, nếu ngươi không giết toàn gia hắn, xem như ngươi có lỗi với ta.
Sau một rống này, Bạch Tinh không sai biệt lắm cũng dốc hết lực lượng của mình. Lúc này hắn căn bản đã không có năng lực công kích một lần nữa, thậm chí ngay cả năng lực phòng thủ cũng mất đi.
Nhưng Bạch Tinh vẫn lựa chọn làm như vậy cũng không phải không có nguyên nhân, bởi vì hắn rất tin tưởng Âu Dương, hắn tin tưởng dưới sự bang trợ của mình Âu Dương tuyệt đối có thể bắt được Khâu Vân Bình!
- Yên tâm đi, nếu hôm nay ta để lão quỷ này chạy mất, suốt đời này ta sẽ không ra khỏi ngoại vực!
Âu Dương mở miệng thề, khi hắn vừa dứt lời không gian xung quanh liền hoàn toàn bị phong kín.
Đây là lời thề của tổ cấp cường giả, lời thế này cũng không có thể dễ dàng phá bỏ, cho nên khi lời thề này xuất hiện, thời không ngoại vực lập tức bị phong tỏa, lúc này trừ phi là Âu Dương giết chết Khâu Vân Bình, hoặc là bị Khâu Vân Bình giết chết, bằng không không ai có thể ra ngoài.
- Âu Dương! Hà tất phải bức người quá mức như vậy!
Khâu Vân Bình đã biến sắc, lúc này hắn minh bạch, hôm nay tuyệt đối là cục diện tử chiến đến cùng, từ khi lời thề của Âu Dương xuất hiện, hắn đã minh bạch điểm này.
- Bớt sàm ngôn đi, nếu năm đó các ngươi cũng có thể lựa chọn lưu lại một con đường, Âu Dương tuyệt đối cũng sẽ không liều mạng đến thế này.
Âu Dương nhìn Khâu Vân Bình. Từ khi thiên đình chết tiệt đi ra mình đã bắt đầu xui xẻo, nhưng hôm nay mình rốt cuộc cũng có cơ hội tiêu diệt bọn người kia, hiện tại kêu Âu Dương buông tha Âu Dương khẳng định sẽ không đồng ý.
- Ha ha ha! Ngươi thực sự tưởng rằng Thần Tiễn ngươi vô địch sao? Muốn giết ta, ngươi cũng phải trả giá rất nhiều.
Mái tóc dài trên đầu Khâu Vân Bình tản ra, lúc này mái tóc hoa râm của Khâu Vân Bình bay lượn như một pho tượng Ma Thần, phất trần trong tay hắn đã bị hắn ném sang một bên, đồng thời một cây lang nha bổng xuất hiện trong tay Khâu Vân Bình.
Người của thiên đình hình như đều quen sử dụng binh khí hung mãnh. Lý Thu Linh sử dụng chiến chuy, Kim Chung Đồng Tử sử dụng chuông vàng, hiện tại Khâu Vân Bình sử xuất lang nha bổng, còn uy mãnh hơn chiến chuy của Lý Thu Linh trước kia. Có thể tưởng tượng, nếu bị lang nha bổng này đập trúng, cho dù là thân thể của tổ cấp cường giả tuyệt đối cũng sẽ thương nặng!
- Rống rống rống rống....
Khi lang nha bổng xuất hiện, phía trên lang nha bổng phảng phất như mang theo vô số oan hồn, không ngừng phát sinh từng đợt tiếng gào có thể ảnh hưởng đến linh hồn, khi tiếng gào này chuyển động, lang nha bổng lại hiện ra dáng vẻ của vô số Ma Thần!
- Sát!
Khâu Vân Bình hét lớn một tiếng, hắn cước đạp hư không, một thái cực đồ cực lớn thành hình dưới chân hắn. Còn lang nha bổng lại trực tiếp biến thành một tinh vân cực lớn. Lúc này Khâu Vân Bình cước đạp Càn Khôn, tay cầm tinh vân, giống như một thần linh sáng tạo ra thế giới. Dưới tinh vân quyển động, tinh quang vô tận mang theo ánh sáng hủy diệt đánh về phía Âu Dương.
Thân thể Âu Dương chợt lóe đã ở ngoài vạn dặm, Thứ Kiêu Cung trong tay bỗng nhiên kéo căng, một mũi tên cắt bầu trời ngoại vực bay thẳng về phía Khâu Vân Bình ở ngoài vạn dặm!
- Phá!
Lang nha bổng trong tay Khâu Vân Bình chuyển động, sau đó bỗng nhiên đập xuống, trực tiếp đập vỡ mũi tên của Âu Dương. Quá mạnh mẽ, Khâu Vân Bình trong nháy mắt đã từ một lão nhân biến thành một siêu cấp mãnh nam.
- Ta xem ngươi có thể chống đỡ bao lâu!
Âu Dương ở ngoài vạn dặm, trong mắt kim quang lóe ra, hai tay của hắn lôi ra từng đạo huyễn ảnh, dây cung Thứ Kiêu Cung iên cuồng bị kéo căng. Trong một giây có mấy trăm, thậm chí hơn một nghìn mũi tên liều chết bắn về phía xa, những tiễn quang bay ra giống như mưa sao sa, từ bên ngoài vạn dặm điên cuồng oanh kích!
- Vô dụng, tinh vân của ta chính là thế giới! Mất đi linh hồn hỏa diễm ngươi chính là một phế vật!
Khâu Vân Bình cuồng tiếu ha ha, lúc này bất luận có nhiều mũi tên như thế nào cũng không thể đánh vỡ tinh vân của Khâu Vân Bình, chỉ có thể quang quẩn bên cạnh tinh vân hoặc là bị tinh vân do lang nha bổng cấu thành đánh thành mảnh nhỏ!
- Linh hồn hỏa diễm...
Âu Dương cũng có chút bất đắc dĩ, mình cũng quá không may, hủy diệt mấy thế giới, lẽ nào đây chính là báo ứng? Khiến mình mất đi linh hồn hỏa diễm chính là báo ứng?
- Không!
Trong lòng Âu Dương rống lớn một tiếng, sau đó trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười âm hiểm. Không sai, lâu lắm rồi hắn đã không sử dụng chiêu này, hoặc là nói từ khi hắn chân chính bước vào tổ cấp cường giả tựa hồ đã không còn sử dụng chiêu này!
Âu Dương tạm dừng những mũi tên bay ra, thân thể hắn đứng trong hư không, hít sâu một hơi, từng luồng linh khí bay vào trong hơi thở của hắn, sau đó trên Thứ Kiêu Cung, hai huyết sắc kiêu đột nhiên bay lượn rơi xuống cung tên của Âu Dương.
Âu Dương kéo dây cung của Thứ Kiêu Cung, hai huyết sắc kiêu phân biệt đứng hai bên trái phải của dây cung. Lúc này hỏa diễm trên Thứ Kiêu Cung lại một lần nữa bốc cháy, nhưng hỏa diễm này không phải linh hồn hỏa diễm, mà giống như ba động năng lượng do lực lượng của Âu Dương kích phát ra!
- Linh hồn chi tiễn!
Một tiếng linh hồn chi tiễn vừa xuất khẩu, ngón tay Âu Dương buông lỏng dây cung, khi dây cung rung động, con huyết sắc kiêu đầu tiên đột nhiên bay lượn ra.
- Cô!
Con huyết sắc kiêu thứ nhất kêu lên một tiếng dài, sau đó huyết sắc kiêu vô tận phảng phất như không muốn sống từ trên Thứ Kiêu Cung của Âu Dương điên cuồng vọt ra!
Huyết sắc kiêu vô tận! Không sai, đây mới là vạn kiêu tề phi chân chính! Lúc này, huyết sắc kiêu vô tận lại một lần nữa nhuộm bầu trời ngoại vực thành huyết sắc, đây không phải lực lượng của linh hồn hỏa diễm, thế nhưng vạn kiêu tề phi còn cường đại hơn công kích của linh hồn hỏa diễm.
Sau khi trúng một kích của Khiếu Thiên Hống do Bạch Tinh huyễn hóa ra, là Khâu Vân Bình cũng cảm thấy mình bị tổn thương không nhẹ. Hiện tại hắn thấy linh hồn của mình thậm chí có một loại cảm giác muốn chạy ra khỏi thân thể.
- Mẹ nó! Cũng may lão tử là tổ cấp cường giả, nếu như là Tiên Tôn, trúng một rống này đã chết từ lâu rồi.
Khâu Vân Bình cảm thấy áp lực của mình rất lớn. Nhưng hắn cũng không quá lo lắng, mặc dù thân thể Bạch Tinh bị hủy, mặc dù chỉ còn lại linh hồn, nhưng loại công kích huyễn hóa vừa rồi chính là công kích linh hồn, loại công kích này bỏ qua thân thể, chỉ có thể dùng đối kháng với linh hồn.
Trừ phi ngươi có thể có linh hồn hỏa diễm giống như Âu Dương trước kia, bằng không cho dù là tổ cấp cường giả trải qua một rống này cũng sẽ xuất hiện tổn thương linh hồn ở trình độ nhỏ.
- Bạn thân, ta đã dốc hết toàn lực rồi, kế tiếp giao cho ngươi, thân thể của ca ca đã bị diệt, nếu ngươi không giết toàn gia hắn, xem như ngươi có lỗi với ta.
Sau một rống này, Bạch Tinh không sai biệt lắm cũng dốc hết lực lượng của mình. Lúc này hắn căn bản đã không có năng lực công kích một lần nữa, thậm chí ngay cả năng lực phòng thủ cũng mất đi.
Nhưng Bạch Tinh vẫn lựa chọn làm như vậy cũng không phải không có nguyên nhân, bởi vì hắn rất tin tưởng Âu Dương, hắn tin tưởng dưới sự bang trợ của mình Âu Dương tuyệt đối có thể bắt được Khâu Vân Bình!
- Yên tâm đi, nếu hôm nay ta để lão quỷ này chạy mất, suốt đời này ta sẽ không ra khỏi ngoại vực!
Âu Dương mở miệng thề, khi hắn vừa dứt lời không gian xung quanh liền hoàn toàn bị phong kín.
Đây là lời thề của tổ cấp cường giả, lời thế này cũng không có thể dễ dàng phá bỏ, cho nên khi lời thề này xuất hiện, thời không ngoại vực lập tức bị phong tỏa, lúc này trừ phi là Âu Dương giết chết Khâu Vân Bình, hoặc là bị Khâu Vân Bình giết chết, bằng không không ai có thể ra ngoài.
- Âu Dương! Hà tất phải bức người quá mức như vậy!
Khâu Vân Bình đã biến sắc, lúc này hắn minh bạch, hôm nay tuyệt đối là cục diện tử chiến đến cùng, từ khi lời thề của Âu Dương xuất hiện, hắn đã minh bạch điểm này.
- Bớt sàm ngôn đi, nếu năm đó các ngươi cũng có thể lựa chọn lưu lại một con đường, Âu Dương tuyệt đối cũng sẽ không liều mạng đến thế này.
Âu Dương nhìn Khâu Vân Bình. Từ khi thiên đình chết tiệt đi ra mình đã bắt đầu xui xẻo, nhưng hôm nay mình rốt cuộc cũng có cơ hội tiêu diệt bọn người kia, hiện tại kêu Âu Dương buông tha Âu Dương khẳng định sẽ không đồng ý.
- Ha ha ha! Ngươi thực sự tưởng rằng Thần Tiễn ngươi vô địch sao? Muốn giết ta, ngươi cũng phải trả giá rất nhiều.
Mái tóc dài trên đầu Khâu Vân Bình tản ra, lúc này mái tóc hoa râm của Khâu Vân Bình bay lượn như một pho tượng Ma Thần, phất trần trong tay hắn đã bị hắn ném sang một bên, đồng thời một cây lang nha bổng xuất hiện trong tay Khâu Vân Bình.
Người của thiên đình hình như đều quen sử dụng binh khí hung mãnh. Lý Thu Linh sử dụng chiến chuy, Kim Chung Đồng Tử sử dụng chuông vàng, hiện tại Khâu Vân Bình sử xuất lang nha bổng, còn uy mãnh hơn chiến chuy của Lý Thu Linh trước kia. Có thể tưởng tượng, nếu bị lang nha bổng này đập trúng, cho dù là thân thể của tổ cấp cường giả tuyệt đối cũng sẽ thương nặng!
- Rống rống rống rống....
Khi lang nha bổng xuất hiện, phía trên lang nha bổng phảng phất như mang theo vô số oan hồn, không ngừng phát sinh từng đợt tiếng gào có thể ảnh hưởng đến linh hồn, khi tiếng gào này chuyển động, lang nha bổng lại hiện ra dáng vẻ của vô số Ma Thần!
- Sát!
Khâu Vân Bình hét lớn một tiếng, hắn cước đạp hư không, một thái cực đồ cực lớn thành hình dưới chân hắn. Còn lang nha bổng lại trực tiếp biến thành một tinh vân cực lớn. Lúc này Khâu Vân Bình cước đạp Càn Khôn, tay cầm tinh vân, giống như một thần linh sáng tạo ra thế giới. Dưới tinh vân quyển động, tinh quang vô tận mang theo ánh sáng hủy diệt đánh về phía Âu Dương.
Thân thể Âu Dương chợt lóe đã ở ngoài vạn dặm, Thứ Kiêu Cung trong tay bỗng nhiên kéo căng, một mũi tên cắt bầu trời ngoại vực bay thẳng về phía Khâu Vân Bình ở ngoài vạn dặm!
- Phá!
Lang nha bổng trong tay Khâu Vân Bình chuyển động, sau đó bỗng nhiên đập xuống, trực tiếp đập vỡ mũi tên của Âu Dương. Quá mạnh mẽ, Khâu Vân Bình trong nháy mắt đã từ một lão nhân biến thành một siêu cấp mãnh nam.
- Ta xem ngươi có thể chống đỡ bao lâu!
Âu Dương ở ngoài vạn dặm, trong mắt kim quang lóe ra, hai tay của hắn lôi ra từng đạo huyễn ảnh, dây cung Thứ Kiêu Cung iên cuồng bị kéo căng. Trong một giây có mấy trăm, thậm chí hơn một nghìn mũi tên liều chết bắn về phía xa, những tiễn quang bay ra giống như mưa sao sa, từ bên ngoài vạn dặm điên cuồng oanh kích!
- Vô dụng, tinh vân của ta chính là thế giới! Mất đi linh hồn hỏa diễm ngươi chính là một phế vật!
Khâu Vân Bình cuồng tiếu ha ha, lúc này bất luận có nhiều mũi tên như thế nào cũng không thể đánh vỡ tinh vân của Khâu Vân Bình, chỉ có thể quang quẩn bên cạnh tinh vân hoặc là bị tinh vân do lang nha bổng cấu thành đánh thành mảnh nhỏ!
- Linh hồn hỏa diễm...
Âu Dương cũng có chút bất đắc dĩ, mình cũng quá không may, hủy diệt mấy thế giới, lẽ nào đây chính là báo ứng? Khiến mình mất đi linh hồn hỏa diễm chính là báo ứng?
- Không!
Trong lòng Âu Dương rống lớn một tiếng, sau đó trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười âm hiểm. Không sai, lâu lắm rồi hắn đã không sử dụng chiêu này, hoặc là nói từ khi hắn chân chính bước vào tổ cấp cường giả tựa hồ đã không còn sử dụng chiêu này!
Âu Dương tạm dừng những mũi tên bay ra, thân thể hắn đứng trong hư không, hít sâu một hơi, từng luồng linh khí bay vào trong hơi thở của hắn, sau đó trên Thứ Kiêu Cung, hai huyết sắc kiêu đột nhiên bay lượn rơi xuống cung tên của Âu Dương.
Âu Dương kéo dây cung của Thứ Kiêu Cung, hai huyết sắc kiêu phân biệt đứng hai bên trái phải của dây cung. Lúc này hỏa diễm trên Thứ Kiêu Cung lại một lần nữa bốc cháy, nhưng hỏa diễm này không phải linh hồn hỏa diễm, mà giống như ba động năng lượng do lực lượng của Âu Dương kích phát ra!
- Linh hồn chi tiễn!
Một tiếng linh hồn chi tiễn vừa xuất khẩu, ngón tay Âu Dương buông lỏng dây cung, khi dây cung rung động, con huyết sắc kiêu đầu tiên đột nhiên bay lượn ra.
- Cô!
Con huyết sắc kiêu thứ nhất kêu lên một tiếng dài, sau đó huyết sắc kiêu vô tận phảng phất như không muốn sống từ trên Thứ Kiêu Cung của Âu Dương điên cuồng vọt ra!
Huyết sắc kiêu vô tận! Không sai, đây mới là vạn kiêu tề phi chân chính! Lúc này, huyết sắc kiêu vô tận lại một lần nữa nhuộm bầu trời ngoại vực thành huyết sắc, đây không phải lực lượng của linh hồn hỏa diễm, thế nhưng vạn kiêu tề phi còn cường đại hơn công kích của linh hồn hỏa diễm.
/1220
|