Yêu Chiều Cô Vợ Nhỏ
Chương 181: Bồi thường tiền! xin lỗi quỳ xuống dập đầu! một cái cũng không được thiếu
/248
|
“Con vẫn còn là bảo bảo của nhà ta sao? là bảo bảo Diệp gia sao?” Mẹ Đường cười ôn hòa.“Con gả cũng là bảo bảo của mẹ nha. Không thì mẹ và cha con cũng chuẩn bị sinh cho con một em trai đi nha. Kỳ thật con rất mong chờ nha.”“Mẹ không sinh mà muốn sinh chính con sinh đấy, haha. Thích trẻ con thì tìm ông xã của con đi.” Mẹ Ôn nói xong đã đi.Đương nhiên phải đi nhà bếp nấu cơm rồi.Đường Tuế Như nằm ghế chơi game, chốc lát mẹ Đường vội vàng chạy tới: “Tuế Tuế, mẹ Ôn nấu cơm cho con. Bệnh viện có chút việc, mẹ đi xem đã.”“Bệnh viện có chuyện gì? Con đi cùng nữa.” Đường Tuế Như thấy mẹ lo lắng, lập tức đuổi theo.Trong bênh viện, ồn ào lộn xộn.Thậm chí ngay cả cửa lớn bệnh viện cũng có băng dôn màu đỏ lóe sáng.[ Bệnh viện Đường Khang coi mạng người như cỏ rác! Người bệnh vô tội chết thảm! ]Đường Tuế Như nhíu lông mày thanh tú, sao lại vậy?Tuy nhiên hiện tại mâu thuân ngày càng gay gắn. Ngay cả ba ba là một bác sĩ tốt cũng làm chủ được sự việc.Cửa lớn tập trung không ít người vậy quanh, thậm chí còn có truyện thông chụp anh, các cô không dám xuống xe, chỉ có thể lái xe vào.“Tuế Tuế, có thể là chuyện quan trọng, con đói bụng rồi. Chốc nữa để mẹ gọi giao hàng cho con, con ngoan ngoãn ở văn phòng ba ba đợi.”“Mẹ, con không phải đửa trẻ.” Cô tới hỗ trợ chứ không phải đến xem náo nhiệt.Hai người vội vàng xuống xe, đi đến văn phòng cha Đường.Ai ngờ chưa đến văn phòng, ở hành lang đã nghe thấy tiếng cãi lộn kịch liệt cùng tiếng khóc.Đinh tai nhức óc, tê tâm liệt phế.“Tôi mặc kệ, bạn già của tôi, bị chết thê thảm nha. Bồi thường tiền, xin lỗi, quỳ xuống, dập đầu. Một cái cũng không thể thiếu.”“Ô ô bạn già ơi. Bà đi để bọn họ đều bắt nạt tôi.”Mẹ Đường kéo Đường Tuế Như bảo vệ sau lưng: “Hay đi phòng làm việc của mẹ.”“Mẹ, con không phải đứa trẻ. Có chuyện gì chúng ta cùng nhau đối mặt, đi thôi.” Khuôn mặt nhỏ nhắn Đường Tuế Như nghiêm túc cùng mẹ đến văn phòng cha Đường.”“Con gái thật sự trưởng thành nhưng con không nên kích động. Chúng ta hiểu rõ tình hình trước.” Mẹ Đường cau mày lo lắng.Đã rất lâu bệnh viện không xảy ra loại chuyện này.Văn phòng vây quanh không ít người, người chết đi là vợ và con gái, cha Đường đang ngồi bên trong, hoàn toàn là tư thế tam đường hội thẩm, hùng hổ dọa người.Đường Tuế Như nhìn bọn họ chỉ vào là ba ba mình, trong lòng không thoải mái.“Các người làm cái gì? Có vấn đề gì không giải quyết được. Người chết không thể sống lại, các người nhao nhao thì có giải quyết được vấn đề gì?” Đường Tuế Như bằng dáng người nhỏ bé, lách vào đứng trước mặt cha Đường, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vui vẻ: “Các người nói nhiều như vậy, nhất định rất đói bụng, không bằng cháu mời mọi người ăn cơm, vừa ăn vừa trò chuyện hoặc ăn xong lại nói chuyện.”Hiện tại cô không ứng phó được nhiều người như vậy, còn không bằng yếu thế một chút.Người đối diện sững sờ, cuối cùng vậy mà miễn cưỡng đồng ý.Đoán chừng trong phòng làm việc đã lâu, cũng thật sự đói bụng.Một đoàn người đi khỏi văn phòng, mẹ Đường ở phía trước dẫn bọn họ đến nhà hàng gần đó.Ai ngờ đoàn người khẩu vị thật lớn, không phải Seven Nights không đi.Đường Tuế Như cầm khăn tay cúi đầu nhìn cha mình, trong lòng rầu rĩ không vui: “Thật không có tiền đồ, đều chảy mồ hôi rồi.”“Con gái à, cha tự mình tới giết.” Trong lòng cha Đường cảm động không thôi, con gái thật sự đã trưởng thành.“Con đến.” Đường Tuế Như lai mồ hôi đọng trên trán cha Đường: “Ba ba, đến cùng xảy ra chuyện gì?”
/248
|